Chap1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mọi người vẫn xôn xao bàn tán cho đến khi tiến trống vào lớp vang lên, Mun về chỗ ngay bên cạnh My ngồi. Nó cũng chẳng thèm để ý, vẫn thản nhiên lật từng trang sách đọc như không biết gì. Mun giật quyển sách ra, My lạnh lùng nhíu mày nhìn Mun:

-Mày làm cái gì vậy Mun??? Mày không đọc thì cũng phải để cho người khác đọc chứ!!!-My cáu rồi toan giật lại quyển sách nhưng Mun đã nhanh tay hơn, giấu quyển sách ra đắng sau

-Mày bớt mọt sách dùm tao đi có được không? Quan tâm đến mấy cái thực tế đi, suốt ngày sách với sách, đâu phải cái gì cũng ghi ở trong sách đâu!-Mun chau mày

-Tùy mày! Thích nói gì thì nói!-My lấy trong cặp ra quyển sách khác chăm chú đọc, không tranh cãi với Mun nữa

-Mày cứ như thế hoài! Mày không cập nhật thông tin xã hội gì hết! Có bắt cóc thật đó! Mỳ nên quan tâm đi kìa!-Mun bực mình lên tiếng

Nó không thèm nhìn Mun mà chỉ xua tay ra hiệu như "không-quan-tâm"

-Haizz! Kệ mày vậy...-Mun thở dài rồi không thèm ngó ngàng gì đến nó nữa

Thực ra thì không phải nó vô cảm đâu, nó là người luôn tin vào những bằng chứng thiết thực, có khoa học và không tin vào những lời đồn của thiên hạ nên cũng không khó hiểu khi nó không tin vào những tin mà nó gọi là tin"rác"

Cái tin bắt cóc ấy vẫn "làm mưa làm gió" tại ngôi trường Maria Carap, không chỉ lớp My mà các lớp khác cũng vậy, các bạn nữ ai ai cũng sợ và hoang mang. Giờ ra chơi My uể oải mò xuống căng tin, vừa đến tới cửa căng tin là nó đã nghe toàn mấy tin bắt cóc luyên thuyên gì đâu, nó chẳng muốn nghe. Nó kéo mình về một góc của căng tin, ngồi nhâm nhi tách cà phê sữa nóng rồi đọc sách mà chẳng chú tâm đến vụ bắt cóc đó nữa. Ngược lại, Mun lại lo lắng cho My vô cùng, My không biết lo cho bản thân...

~~~~~~~~~ Giờ tan học ~~~~~~~~

-Ê My! Để tao đưa mày về!

-Khỏi, tao đi xe máy mà

-Hay mày gửi xe đi, đi ô tô cùng tao-Mun lo lắng

-Bộ mày khùng hả Mun, mày lo lắng quá rồi đó! Tao như vậy người ta bắt cóc làm gì, chỉ tổ tốn cơn tốn gạo thôi à. Mà muốn bắt cóc Khởi My này đâu phải dễ

-Tao lo...

-Lo gì má, con học lớp 12 rồi đâu phải con nít đâu-My hơi mỉm cười rồi lấy mô tô phóng thẳng về nhà

Trên đường về, đi qua bờ lau My thấy đông người tụ tập ở đó. Nó nghĩ:"Chắc là tai nạn đây mà". Rồi để mặc chuyện đó mà phóng xe về nhà

p/s: chap1 ra lò nha mọi người! Mong mọi người đóng góp ý kiến giúp Ray and Zi ^^

                                                                                                                    Thân ái

                                                                                                                           Zi

                                                                                                                                  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro