Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật sự là tớ chẳng biết đặt tên gì cho chap cả nên thôi vậy Bạn nào có lòng đặt tên hộ tớ nhee~

====================================

Sáng ra, Jungkook buồn bã dụi dụi mắt, đi đi lại lại trong nhà tìm thằng chồng Kim Taehyung chết dẫm. Ai bảo hắn ta xấu xa đi đâu cả đêm qua không thèm về khiến Kookie chờ mãi, không dám ngủ vì cậu sợ nhỡ Taehyung về không ai mở cửa này, sợ Taehyung bị xỉn rượu không ai đưa vào này...

Taehyungie ah~ Tại sao anh không về? Anh đi đâu rồi? Anh có gặp chuyện gì không? Huhuhu~ Taehyung về mau đi, không có anh Kookie cô đơn lắm ~ *khóc*

- Goodmorning Kookie~~~ Jimin ngay sau khi thấy Kookie lượn lờ thì gọi ơi ới bằng giọng ngọt sớt

- Chào Jimin hyung. Taehyung vẫn chưa về sao?- Jungkook dù rất rất mệt, mí mắt như có thể sụp xuống bất cứ lúc nào nhưng tâm trí cậu chỉ hướng về V được thôi. Trách làm sao được cơ chứ bởi lẽ cậu đã yêu anh quá nhiều rồi!

- Xem em kìa, lại Taehyung. Chắc tối qua không ngủ vì nó chứ gì, Aigoo~ Maknae ah~ Em qua đây ngủ chút đi, trông em tiều tụy thế này hyung biết nói sao với thằng Taehyung đây. Come here, bao giờ Taehyung về thì hyung gọi em dậy- Anh cả Jin quan tâm chỉ chỉ vào vai

- Đúng đó Kookie, ngủ đi- Suga nói

- Em vinh dự được nằm vào vai của 'anh vai đẹp' đấy, Jimin nhỉ- J-Hope nói nhanh nhảu

- Ơ... Dạ???- Jimin nghe nhắc đến tên mình, chả hiểu cái khỉ gì

Jungkook mệt mỏi gục đầu trên bờ vai to khỏe của Jin. Khoan... Zoom vào 1 chút ta có thể thấy ánh mắt của Jimin lạ lạ nha. Sắc lẹm luôn!

Jungkook ngủ ngon lành như thế thôi nhưng đã bảo rồi mà, tâm trí thằng bé chỉ có Kim Taehyung thôi nên vừa ngủ vừa "Taehyungie ah~ Về đi, hyung đang ở bên ai đấy?" Thấy thằng em út bị thế nhưng mấy ông anh cũng chỉ biết lắc đầu chán nản thôi. Haizzz, tội nghiệp thằng bé. Cứ như Namjoon hyung, forever alone trên đỉnh cao có phải hơn không

Cạch

Tiếng cạch cửa cất lên rất khẽ nhưng Kookie lại nghe thấy, 1 thứ bản năng thúc giục cậu chạy nhanh ra ngoài cửa. Không 1 chút chần chừ, cậu vùng dậy ra khỏi bờ vai ấm của Jin, vội vàng ra cửa

Bóng dáng quen thuộc bước vào, bóng dáng mà Kookie luôn tự nhủ phải khắc sâu trong tâm trí đến mức không thể quên. Ngay lập tức Jungkook tỉnh táo nhảy ra ôm chầm lấy V, thật chặt như sợ rằng anh sẽ lại đi nữa. Taehyung đón 1 cái ôm quá bất ngờ, ngã ngửa ra sau, để cho thân hình 1m78 của Kookie áp hẳn vào lồng ngực. Jungkook thấy ấm áp còn Taehyung thì...

- Đau... Bỏ anh ra! - Taehyung nhăn mặt đau đớn, giọng nói ôn nhu đã không còn

Kookie cứ nghĩ anh đùa nên được thể ôm chặt hơn nhưng Taehyung khẽ cựa mình, đẩy cậu ra. Anh... Thật sự đang rất mệt và thất vọng về cậu

- Bỏ ra, Jungkook!- Anh gắt lên, Kookie giật mình buông tay khỏi anh. Taehyung gượng dậy, thất thểu lướt qua không thèm chào các hyung 1 câu mà bỏ thẳng vào phòng ngủ. Jungkook nhìn theo bóng anh, đôi mắt hụt hẫng

Các hyung thấy lạ 1 thì cậu thấy lạ 10. Đây có phải người anh ôn nhu luôn làm trò và tràn đầy sức sống của cậu hay không?? Không! Không tin đâu! Chắc hyung ấy mệt quá nên...nhầm thôi mà. Kookie cố trấn an bản thân rồi qua phòng Suga hyung ngủ

Mấy anh già ở ngoài chả hiểu cái quái gì đang xảy ra với Maknae và thằng 4D cả. Chắc lại có biến rồi!

Chiều dậy, Kookie qua phòng cậu và Taehyung, nhớ anh lắm!

- Vee ah~ Anh dậy đi, có canh rong biển đấy- Jungkook khẽ lay người V, tươi cười nói

- Ưm ~...- Taehyung khẽ trở mình nhưng ngay khi thấy Jungkook, thái độ của anh trở nên gay gắt lạ- Ra ngoài đi!!!- Anh thấy gương mặt mình nóng lên bất chợt, 1 cảm giác khó chịu xâm lấn, làm chủ mọi suy nghĩ của anh

- Hyung ah~ Anh sao thế? Đùa em à?- Jungkook lo lắng, thật sự lo lắng

- Không,đi đi!- Taehyung đáp gọn lỏn. Kookie buồn bã như 1 chú cún nhỏ, ánh mắt đẫm lệ nhìn anh trông đáng thương vô cùng nhưng Taehyung cố ý quay mặt đi

- Được rồi, em đi!- Kookie khóc, đóng sầm cửa phòng để minh V cô độc với 'Victory'. Đúng rồi, anh thắng rồi, thắng cái lòng tự tôn của tôi và giờ anh bỏ tôi!

Kookie đi lang thang và ăn thật nhiều cho đỡ bõ tức. Tận 9h cậu mới về, lết cái thân xác tàn tạ vào nhà cũng là lúc cậu ôm lấy cái sofa và ngủ. Trông cậu mệt mỏi vô cùng.

Lúc đó Jin đi ra, thấy Kookie như vậy, anh không kìm được lòng, ôm lấy cái dáng người nhỏ bé của cậu bé Maknae và hôn lên mái tóc đen nhánh của cậu 1 nụ hôn dịu dàng. Jungkook cứ ngỡ đó là V nên cậu cười nhẹ

Cùng lúc đó, Jimin từ phòng tắm bước ra và Taehyung từ phòng ngủ ra.. Và @@ Cả Taehyung và Jimin đều đã nhìn thấy cảnh đó. Taehyung lạnh lùng bước vào phòng và Jimin cũng vậy. Trong đó, Jimin là người buồn hơn cả. Cậu, chính mắt cậu đã thấy cảnh người cậu yêu thương hôn lên trán Jungkook và em ấy thì khẽ mỉm cười. Cậu không trách Jungkook, cũng không có đủ quyền để trách Jin. Chỉ có trách cậu đã yêu anh thật nhiều quá mà thôi. Jimin ngồi thu lu trong góc tôi, khóe môi nhếch lên đầy đau đớn. Nước mắt chảy từng giọt, lăn trên gò má rồi chạm xuống mặt đất, vỡ tan... Y như trái tim cậu lúc này, vụn vỡ...

Bên phòng Taehyung có vẻ khá hơn nhưng màu khói u ám tỏa ra từ anh thật sự là loại khí có tên 'sát', bốc lên ngùn ngụt. Anh ngồi trầm tư, ngẫm lại cảnh Jin hôn lên trán Jungkook. Ashiiii~ Thật bực mình em đó Jungkook! Ai dám bảo anh không yêu cậu cơ chứ? Cơ mà... Khỉ thật! Không lẽ em định chấm dứt theo cách này à? Không, em không được phép Kookie à. Vì anh cũng đã trót yêu em quá nhiều rồi! Anh sẽ khiến em chỉ là của anh, chỉ anh thôi ~ V trong 'Victory', em nhớ đấy Jeon Jungkook!

Ngoài phòng khách, Jin vẫn đang ôm Kookie trong vòng tay mình, khẽ nựng đôi má đáng yêu đang ửng hồng 1 cách kì lạ. Seokjin mải mê với Jungkook mà chẳng biết trong nhà này có 1 người đang khóc vì anh 1 cách ngon lành và không ngừng nghỉ. Jin cố lưu giữ những hình ảnh cuối cùng của trẻ Jungkook khi ngủ để chút nữa còn kể cho Jimin chứ. Em ấy là fan của Jungkook mà

- Kookie yah~- Jin khẽ lay người Jungkook- Dậy đi vào phòng ngủ đi, lạnh rồi

- Andue. Hôm nay V hyung mệt rồi, em không làm phiền hyung ấy đâu. Em ở ngoài này là được rồi

- Thôi để hyung mang chăn ra cho

- Cảm ơn huyng- Jungkook lại ngả người nằm xuống sofa để Jin đắp chăn cho

Anh cả Jin sau khi chăm sóc đầy đủ trong Kookie rồi cũng bước vào phòng mình. Anh thấy Jimin đang ngủ, trên khóe mắt vẫn vương lại vài giọt nước mắt. Aigoooo~ Hết Jungkook lại đến Jimin, thật là mệt muốn chết với mấy đứa mà. Jin nằm xuống, ôm lấy Jimin mà ngủ. Mai anh sẽ tra hỏi em đó, Park Jimin

Cả khu nhà của BTS dường như đang chìm trong yên ắng...chỉ là DƯỜNG NHƯ thôi, bởi nghe đâu đó thì vẫn có tiếng...rên rỉ??!! ... Thì ra là ở phòng Hộp và Đường hyung! Chả là 2 hyung ấy đang...*rape* nhau trog căn phòng tắt hết đèn. Đấy, đại khái là thằng trẻ 'trâu' Hoseok đang ngồi lên người Đường hyung, mà không phải ngồi yên đâu, còn nhún cơ. Hoseok như trở lại thời tuổi thơ còn chơi thú nhún, mà đây không phải thú, là THỤ đó! Thụ nhún =))) Và đó là những âm thanh khiến thằng em leader Rapmon cảm thấy BỊ LÀM PHIỀN, ngán ngẩm bảo "2 người im lặng đi" tới n lần. Thật khổ khi chung phòng với bọn họ. Mai vào toilet ngủ còn đỡ hơn =='

Sau 1 tiếng như thế thì bh BTS mới hoàn toàn say giấc...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro