Chương 8:cửu vương gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Hiền sau khi trải qua mọi nghi thức thành thân của cổ đại. Cuối cùng cậu cũng được tiến vào phòng ngồi trên giường êm ái. Nói là phòng cũng không đúng đây chỉ là một cái lều. Chờ nửa canh giờ vẫn không thấy tên cửu vương gia kia tiến vào, Bạch Hiền tháo khăn trùm đầu, tháo bỏ những thứ hoa lá bươm bướm trên đầu kia ra. Định cởi giá y đỏ thắm nhưng thứ trang phục này quá kì quặc cậu lại không biết cởi thế nào. Tay nhỏ đang loay hoay sờ loạn y phục thì lúc này Xán LIệt tiến vào trên tay cầm một cái gậy nhỏ dài dài ( cái này để dùng mở khăn che mặt của tân nương đó) trên môi nở nụ cười nói:

"Nương tử có cần gấp gáp vậy không. Ngươi xem xem ta còn định giúp ngươi".

Vừa nói Xán Liệt vừa đưa cây gậy lên

Bạch Hiền thấy Xán Liệt liền liếc mắt nói: "mau mang cho ta một chút đồ ăn, cả ngày ta không có gì lót dạ rồi". Nói đến đây một tiếng cô....cô phát ra từ trong bụng Bạch Hiền khiến cho cậu đỏ mặt. Còn Xán Liệt chợt lớn tiếng cười nói:

"Xem ra ngươi thật sự là rất đói. Người đâu mau mang thức ăn lên"

Không đầy một phút sau trên bàn đã có rất nhiều đồ ăn mùi vị chỉ ngửi thôi người không đói cũng trở thành đói rồi

"Nương tử xem có hợp khẩu vị hay không" Xán Liệt vừa nói, ánh mắt vừa hiện lên tia thích thú

"Rất hợp, rất hợp" cậu vừa nói trong miệng vẫn còn đầy thức ăn

Xán Liệt đang định lên tiếng hỏi tiếp thì bên ngoài có người truyền đến: "cửu vương Gia, tam vương gia gọi người qua phòng có chuyện gấp"

Xán Liệt buồn bực đáp: đã biết, trong lòng thầm nghĩ hoàng huynh cũng thật rất biết chọn giờ tốt nha, ngày đại hôn của đệ đệ mình cũng không tha

"Nương tử ta đi có chút việc a, rất mau thôi sẽ trở lại"

"Không cần vội, không cần vội ngươi cứ đi đi"

Lúc này Lộc Hàm ở trong lều đã sớm đói bụng, nên chạy đến chỗ Bạch Hiền.

"Bạch Hiền ngươi thật biết hưởng thụ a. Đồ ăn ngon như vậy mà không gọi ta đến a". Vừa nói cậu vừa tiến vào bàn ăn ngồi xuống bên cạnh Bạch Hiền trên tay cầm một cái đùi gà chiên mật ong vàng rộm

"Thế nào ngươi không động phòng còn chạy đến đây tìm ta làm gì"

"Đừng nói nữa ta chờ mãi cũng không thấy một bóng ma nào ngay cả thức ăn lẫn y phục cũng không mang đến cho ta, hại ta sắp chết đói đây này"

"Còn cửu vương gia đâu ta thấy hắn đi cùng ngươi lúc nãy mà"

"Hắn bị tướng công ngươi gọi đi rồi"

Lúc này Xán Liệt đang trở về buồn bực vì bị tam ca hắn gọi đến khi chẳng có việc gì, làm phá hỏng đêm động phòng của hắn, thì thấy hai người một thân y phục đỏ chói đang ngồi cho chân lên ghế ăn rất ngon lành

Người đang cầm cái đùi gà ăn thoải mái kia không phải nói hắn cũng đã biết chính là tam tẩu của hắn. Trong lòng bất giác nghĩ ra một kế hoạch. Hắn đi ra ngoài nói gì đó với một binh sĩ rồi trở vào, trên môi một điệu cười xảo quyệt

"Nương tử ta đã về a. Tam tẩu sao giờ này vẫn còn ở đây hoàng huynh có chuyện muốn tìm tẩu a, mau mau trở về"

Lộc Hàm lúc này bỏ bát canh trên tay xuống bàn nói: "tìm ta có việc gì"


"Ta cũng không biết nga, tẩu mau đi xem sao"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro