Chapter 1 #1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bạn đã đến địa điểm cuối cùng"

Lái xe vào bãi đậu xe của Playtime Co., Aiko dừng lại ở lối vào và bắt đầu nhìn xung quanh

"Thôi cứ đỗ xe ở chỗ này đi"

Nhìn xung quanh xa nhất có thể với sự trợ giúp của đèn pha xe, Aiko nhận thấy toàn bộ khu đỗ xe trông như một công trường với mặt đường trông nứt nẻ với cỏ dại mọc ra từ mọi ngóc ngách. Thứ làm cô chú ý là vài chiếc ô tô rỉ sét ở những điểm đậu xe khác nhau

"Tưởng chỗ này bị bỏ hoang mà, sao lại có nhiều ô tô đỗ ở đây vậy ? Có khi nào chúng là xe của nhân viên nhà máy không ?"

Tắt xe, Aiko chộp lấy chiếc túi xách của cô và bắt đầu kiểm tra để đảm bảo những thứ cô cần đều ở đây

"Xem nào sổ tay có, đèn pin có, hộp sơ cứu có, một ít đồ ăn nhẹ có, pin dự phòng phòng trường hợp đèn pin hết pin có, hộp bút chì chứa bút, tẩy và gọt có, chìa khóa xe có, băng VHS có, bức thư có, chai nước có, sạc điện có,...Ok thế ngày ngon lành rồi."

Sau khi đảm bảo rằng tất cả các cửa đều đã khóa, Aiko bật đèn pin lên và bắt đầu đi bộ đến nhà máy bỏ hoang

"Vcl cái nhà máy này nhìn trên mạng đã thấy nó rộng rồi, tận mắt nhìn mới thấy nó mênh mông bao la như nào. Này mà cho người mù đường vào chắc chưa đến 5 phút đã đi lạc rồi." Aiko lẩm bẩm trước sự to lớn của nhà máy

"Đường từ đây đến cửa nhà máy chả gần tí nào, đi bộ có thể mất tận 10 phút. Tự nhiên mình thấy nhân viên ở đây sướng thật. Cần gì phải chạy bộ tập thể dục mệt bở hơi tai khi bạn có thể đốt cháy calo bằng cách đi bộ từ bãi đỗ xe đến nơi bạn làm việc. Nghe tiện quá"

__________

Sau 10 phút cuốc bộ, cuối cùng Aiko cũng đến được cửa trước của nhà máy, cô liền dừng lại và bắt đầu kiểm tra chúng. Nơi này vốn đã đóng cửa được khoảng 10 năm nên khả năng cao cả hai cánh cửa đều bị khóa. Nhìn kỹ hơn, cô nhận thấy phần khóa cửa có nhiều dấu vết rỉ sét và có một số lỗ hổng trên đó. Nếu cánh cửa thật sự khóa, cô có thể không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tìm một vật nặng nào đó như viên gạch và phá cửa

"Hay cứ kiểm tra cửa trước xem sao. Nếu không thể dùng tay mở cửa thì mình sẽ kiếm dụng cụ trợ giúp. Dù gì sức mình cũng được coi là lực điền mà"

Đưa tay kéo một tay nắm cửa, cô hơi ngạc nhiên khi thấy cửa được mở khá dễ dàng

"A đù dễ dàng thế à ? Ảo thật đấy. Chắc khóa bị rỉ sét nghiêm trọng quá nên nó hỏng" Cô lẩm bẩm trong khi bước vào trong tòa nhà

Khi bước vào sảnh chính của nhà máy, Aiko ngay lập tức nhìn thấy bằng một cách vi diệu nào đó toàn bộ đèn trong sảng đều bật sáng và có thể nghe thấy tiếng quạt chạy yếu ớt......tiếng đấy là tiếng quạt hay tiếng gió thì cô chịu, cô không biết gì hết

"Khoan dừng khoảng chừng là hai giây...bằng thế lực ảo tung chảo nào điện trong nhà máy còn chạy vậy ? Chỗ này bị bỏ hoang rồi mà ? Ủa là sao vậy ?"

Nhìn quanh hành lang xuống cấp của nhà máy, những vết nứt trên gạch lát sàn và tường, Aiko còn có thể nhìn thấy bức tranh vẽ một con gì đó lông xanh lam trên tường đã phai màu

"Có người vẫn trả tiền điện cho nơi khỉ ho cò gáy này à ? Mé nhà giàu vl" Lắc đầu, cô tiếp tục đi sâu hơn vào tiền sảnh. "Thôi kệ đi, ít nhất nó sẽ giúp việc đi lại quanh nhà máy dễ dàng và bớt đáng sợ hơn một chút."

Thoạt nhìn, thực sự không có gì nhiều để xem, bạn có sảnh chính có hai hành lang ở hai bên dẫn đến hai phòng khác nhau. Ở bên trái, có một hành lang ghi: Phòng An ninh. Và bên phải có một tấm biển ghi: "Cửa hàng quà tặng". Bức tường phía sau quầy lễ tân có hai lối vào dường như đã bị chặn lại bởi một số cửa quay vẫn còn hoạt động

"Chỗ đấy bị chặn rồi hở ? Phải tìm đường khác thôi"

Khi Aiko đi đến một trong những cửa quay, có thứ gì đó thu hút sự chú ý của cô. Nhìn qua quầy lễ tân, cô nhìn thấy một cuộn băng VHS màu xanh lá cây. Tò mò, Aiko nhặt cuộn băng lên và bắt đầu nhìn nó

"Cái này hình như là băng VHS nhỉ ? Gần đây có thiết bị đầu đĩa nào không nhỉ ?"

Nhìn xung quanh, cô thấy một chiếc TV treo ở góc trên bên phải phòng, bên dưới có đầu phát VHS cùng màu với băng VHS "Chắc cái này"

Aiko bước tới TV và lắp cuộn băng vào đầu máy. Sau đó, TV bật và cô thấy một cánh tay đầy lông màu xanh lam với bàn chân màu vàng xuất hiện trên màn hình

"Cái quái gì thế...? Đó là một cánh tay ? Tay gì nhìn lạ thế ?"

"Xin chào, tên tôi là Leith Pierre và tôi là Trưởng phòng Đổi mới tại nhà máy đồ chơi Playtime Co.."

Âm thanh của một người đàn ông tạm thời kéo Aiko ra khỏi sự tò mò về bàn tay vừa nãy

"Nếu bạn đang xem cuộn băng này, tức bạn là kẻ xâm phạm."

Ờ thì mình đúng là đang xâm phạm nhỉ

"Chúng tôi phát đi phát lại đoạn băng nhỏ này bất cứ khi nào chúng tôi đóng cửa nhà máy"

Và mấy năm trước nhà máy này đóng cửa mãi mãi

"Vì vậy, kẻ xâm phạm, điều này chỉ để cho bạn biết... Trong khi chúng tôi chủ yếu tự hào về đồ chơi chất lượng cao và dịch vụ chăm sóc trẻ em xuất sắc, chúng tôi cũng tự hào về hệ thống bảo mật của mình. Ví dụ, cơ sở này chứa đầy các bộ kích hoạt chuyển động ẩn mà một khi được kích hoạt, hệ thống báo động khẩn cấp của nhà máy sẽ được bật và liên hệ trực tiếp với cơ quan chức năng. Và chúng tôi còn có một hệ thống bảo mật khác đã được thuần hóa"

Ủa là sao ?

"Không có gợi ý đâu"

Biết ngay mà

"Vì vậy, bạn đã nhận được lời cảnh báo của tôi. Vẫn chưa quá muộn để quay đầu. Tôi chỉ hy vọng rằng bạn chắc chắn rằng bất cứ điều gì bạn đang làm đều đáng giá."

"Ờ tôi cũng mong thế đấy" Aiko lẩm bẩm

Vậy nhà máy này thật sự có hệ thống an ninh...ôi thôi nào Aiko nhà máy nào chả thế. Tuy nhiên nếu nơi này ban đầu không có điện thì cô có lẽ sẽ không phải lo lắng về điều đó. Aiko nhìn đèn điện vẫn hoạt động và chiếc TV vẫn có bàn tay lông màu xanh lam trên đó. Do nguồn điện vẫn đang hoạt động nên cô phải rất cẩn thận. Ai biết được liệu hệ thống an ninh mà họ đặt ở đây có còn hoạt động hay không, cẩn thận đề phòng chút vẫn tốt hơn. Gật đầu với chính mình, Aiko tiếp tục cuộc điều tra nhà máy. Lấy cuộn băng VHS ra khỏi máy và cho vào trong túi xách, Aiko thử nhảy qua một trong những cánh cửa và nhìn qua nơi lẽ ra là hành lang dẫn sang phòng bên cạnh, nhưng thay vào đó...

"Tuyệt, cửa đóng mịa rồi. Số mình cao quá"

Đi đến cánh cổng kim loại đang chặn đường, Aiko nhìn xung quanh xem liệu có thứ gì cô có thể dùng để mở cánh cửa lớn phía trước không

"Đợi đã...Cái kia là cái quái gì thế?"

Phía trên cánh cửa, cô có thể thấy một màn hình màu đen với dấu tay màu xanh phát sáng trên màn hình

"Ờ, đó có phải là một loại chìa khóa nào đó có thể giúp mình mở cửa hay gì đó không ? Nhà máy này có thiết bị độc lạ thật"

Thắc mắc về bàn tay màu xanh phía trên cánh cửa, Aiko lập tức đi đến phòng bảo vệ để xem có thứ gì trong đó có thể giúp không. Nhưng tất nhiên, giống như cánh cổng kim loại, cửa vào phòng cũng khóa, lần này khóa của nó là một bảng vuông gồm 9 màu khác nhau

"Ôi trời đất ơi tuyệt vời quá, mình sẽ phải đứng đây vắt não nghĩ xem nên dùng 7749 cách nào để tìm những màu chính xác. Tuyệt, tuyệt lắm"

"Nên làm gì đây ? À đúng rồi trong mấy game kinh dị mình từng chơi thì nhân vật chính thường sẽ đi loanh quanh để tìm kiếm manh mối, nhất là mấy game thiên về giải đố. Hay mình áp dụng công thức này đi, biết đâu nó hiệu quả"

Nghĩ là làm, Aiko cẩn thận quan sát xung quanh và nhìn thấy phía bên kia của hành lang đối diện là chỗ đến Cửa hàng quà tặng

"Mình chưa vào phòng đó, hi vọng trong đó có thứ gì đó sẽ giúp được mình"

Aiko bắt đầu đi đến Cửa hàng quà tặng. Kéo cửa đi vào trong, cônhìn quanh thì thấy vài món đồ chơi nằm vương vãi khắp phòng, bụi bám đầy. Tiếng ồn mà lúc đầu cô nghĩ là quạt chạy thực chất là con tàu đồ chơi đang di chuyển trên đường ray treo phía trên kệ

"Tàu này có khi nào chạy bằng điện không ? Giờ nó vẫn đang chạy."

Nhìn kỹ hơn vào con tàu, Aiko nhận thấy có bốn màu khác nhau được sơn trên phần thân

"Xanh...hồng...vàng và đỏ... hmm chắc đây là mật mã cửa... có mũi tên trên tàu kìa"

Cố gắng kiễng chân để nhìn rõ ràng hơn, Aiko nhìn thấy mũi tên sơn trắng chỉ về một hướng. Mũi tên đầu tiên bắt đầu từ toa màu đỏ

"Theo hướng mũi tên...ok...ok"

Aiko lấy sổ tay ra và nhanh chóng viết thứ tự các màu rồi vội vàng chạy trở lại phòng bảo vệ và bấm mật mã. Cánh cửa mở ra

"Thành công rồi. Được rồi, chúng ta có gì ở đây nào."

Aiko bước vào và nhìn thấy nhiều màn hình rất có thể được sử dụng cho việc theo dõi và một cái ghế nằm gần bàn làm việc, nhưng hai thứ khiến cô chú ý là một chiếc giá tivi có cuộn băng trên đó và một món đồ lạ hoắc bên trong một ô được chắn bởi kính

"Đây là cái quái gì vậy ?"

Từ từ bước tới, Aiko nhặt cuộn băng lên, cho vào máy và quan sát khi nó bắt đầu hiển thị phần hướng dẫn về một thứ gọi là Grab Pack

"Grab Pack ? Thứ đằng sau cái hộp kính kia à ?"

Khi quan sát, cô nhận thấy rằng nó có thể được sử dụng để lấy đồ vật từ xa, mặc dù chúng chỉ có thể bắn vào các vật thể nhỏ. Và bằng cách nào đó nó có thể được sử dụng để khởi động hệ thống điện của nhà máy

"Nghe ảo ma Canada thật"

Khi video kết thúc, cửa kính từ từ mở ra cho phép cô lấy vật phẩm bên trong, thứ chắc chắn là Grab Pack trong đoạn phim

​Đặt nó lên bàn, Aiko bắt đầu nhìn qua thiết bị, có ba kết luận mà cô rút ra được

Một: Nhìn thì Grab Pack trông hơi nặng nhưng nó thực chất khá nhẹ khi mang theo và cô không phải lo lắng về trọng lượng của nó khi mang theo

Hai: Trong video hướng dẫn bộ Grab Pack có hai bàn tay một lam một đỏ, nhưng bộ này chỉ có bàn tay trái màu lam. Điều này có thể gây nhiều phiền toái, nhưng cánh cửa ngoài kia chỉ cần bàn tay màu lam. Hy vọng vào sâu trong nhà máy cô có thể tìm thấy bàn tay màu đỏ ở xó nào đó

Cuối cùng: Vì Grab Pack được đeo như một chiếc ba lô nên cô không cần phải lo lắng về việc thiết bị này khiến đồ trong túi bị xáo trộn hay nó vô tình cản đường cô

"May mà túi của mình có kẹp ở mỗi đầu."

Nhấc túi ra khỏi bàn và cho băng VHS màu xanh vào trong, Aiko cẩn thận luồn tay qua và thắt chặt dây đai cho đến khi cô cảm thấy thoải mái

"Nếu túi bị vướng vào chỗ nào đó mình có thể dễ dàng tháo nó ra. Ok đi thôi."

Để đảm bảo thiết bị còn hoạt động, Aiko di chuyển phần tay cầm và bắt đầu thử nghiệm khả năng bắn cũng như lực kéo của bàn tay màu lam.

"Quả hàng này dùng không khó như mình lo sợ, và nó vẫn hoạt động tốt. Giờ thì hãy đi xem liệu mình có thể mở được cánh cửa đó không."

Quay trở lại cánh cửa kim loại lớn và đảm bảo cô đang nhắm tay vào đúng góc, Aiko kéo và nhìn bàn tay màu xanh tự bắn vào tấm bảng đen và thấy một thanh màu xanh lam bắt đầu xuất hiện phía trên bàn tay. Sau khi nó load xong, cánh cổng bắt đầu nâng lên

"Tuyệt cú mèo ! Nó thực sự có tác dụng !" Aiko hào hứng nói, trước khi cô bắt đầu đi dọc hành lang dẫn đến phòng bên cạnh. Cùng lúc đó cô có thể nhìn thấy từ xa một bóng dáng cao lớn, lông xù màu xanh lam đang trên một cái bục nào đó

"Cái lùn mía sinh vật gì đây ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro