Tiêu đề phần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi từ trước tới gìơ không có thói quen viết nhật kí nhưng từ lúc yêu anh nó trở thành một phần cuộc sống của tôi. Tôi vẫn còn nhớ lần đầu thấy anh qua cuốn tập chí định mệnh đó tôi bị cuốn vào một vòng xoáy mang tên tình yêu. Tôi quá ngốc chăng chỉ nhìn qua một lần mà yêu. Tôi lục tìm mọi thông tin của anh, khi biết về nó tôi lại càng mù quáng yêu anh... Dù biết vẫn đi theo vòng xoáy đó. Tôi đã rất ganh tị với những cô gái được đứng bên anh. Tự cười nhạo bản thân mình lấy tư cách gì để ganh tị với người ta cơ chứ. Tôi với anh có là gì của nhau. Chỉ do bản thân tôi ảo tưởng hi vọng mình có thể gặp anh một lần có thể tồn tại trong một vị trí nào đó trong tim anh. Tự mình suy diễn rồi lại rơi nước mắt. Tôi khờ dại đơn phương một người chưa từng gặp. Tôi chỉ cố  lừa mình chính mình rằng tôi sẽ quên nhưng thực sự hình bóng ấy vẫn luôn xuất hiện trong tâm trí tôi. Làm tôi có cố vẫn không thể quên. Khiến tôi chìm trong những ảo tưởng rằng một ngày nào đó chúng tôi gặp nhau rồi yêu nhau nó thật ngọt ngào một cách lạ thường nhưng khi tôi nhận ra mình đang ảo tưởng thì tim tôi nó rất đau. Tim tôi như bị bóp chặt, đau như hàng ngàn mũi dao khứa sâu. Nước mắt vẫn cứ tuông rơi trong vô thức. Tôi bây gìơ rất sợ một ngày nào đó anh không còn đứng trên sân khấu đó tôi không thể tưởng tượng mình sẽ ra sao tôi rất sợ. Không thể nhìn thấy anh nữa thực sự rất sợ hãi. Tôi biết anh có cuộc đời của mình, tôi không có giá trị gì trong cuộc sống của anh. Tôi với anh vốn dĩ chỉ là 2 con đường song song không có điểm trung tôi vẫn cố đi trên con đường đó cố tạo một trung điểm nào đó trong vô thức. Nhiều người nói tôi đã bỏ phí thanh xuân của mình , nhưng mà thanh xuân của tôi không có anh mới là vô nghiã... Min Yoogi anh là thanh xuân của tôi. Kể từ khi thấy anh tôi thật sự đã say , say trong cơn men tình . Tình yêu đầu đời của tôi.  Lạc lối trong mê cung mang tên tình yêu . Liệu có tôi có thể có thể tồn tại một vị trí nhỏ nhoi trong tim anh không . Đáp trả tôi là một khoảng trống . Lặng yên đến đáng sợ .Tôi sợ một ngày nào đó không thể thấy anh nữa . Niềm vui của tôi, người vô tình làm tôi khóc . Tôi biết tương lai anh sẽ cưới một người vợ tốt và những đứa con quay quần . Nhưng người đó có thể là tôi không . Tới ngày hôm nay tôi nghe bài hát anh mới sáng tác . Tôi đã rất ganh tị với cô gái hát bài hát đó . Tim tôi đau lắm nó thật sự rất đau . Tôi sợ hãi cô ấy sẽ chiếm lấy anh . Tôi thật sự như phát điên lên vì anh . Anh biết không hôm nay là kỉ niệm 1 năm tôi yêu đơn phương anh đấy. Hôm nay,tôi đã đem hình suga ngắm rất lâu thật sự có đập nát cái điện thoại thì tôi vẫn không thể chạm đến anh. Chúng ta cách nhau tận bên kia Trái Đất. Nhưng tôi vẫn sẽ cố gắng dõi theo anh từng ngày. Lặng lẽ dõi theo anh, tuy anh không hề biết tôi nhưng chỉ cần tôi biết rằng người tôi  yêu là anh là được. Không cần anh biết tôi tồn tại hãy để tôi lặng lẽ âm thầm dõi theo anh là đủ rồi. Yoogi là người con trai đầu tên mang cho tôi thứ cảm xúc mang tên yêu. Tôi cũng điên cuồng lao theo tiếng yêu đó. Dù biết cuối cùng chỉ có tôi là thiệt thòi nhưng tôi vẫn không thể thoát ra thứ cảm xúc yêu đó. Tôi và anh vốn dĩ là hai con người xa lạ trong thế giới này, hai ta không có bất kì trung điểm. Tôi thật sự không thể hiểu nỗi bản thân của mình tôi thật sự không biêt anh đã làm thế nào khiến tôi yêu anh nhiều đến vậy. Trái đất vẫn quay xung quanh mặt trời trong suốt hàng ngàn năm nhưng không bao gìơ trái đất có thể đến gần mặt trời, giống như tôi chỉ có thể lặng lẽ âm thầm quan tâm anh. Nhưng mãi mãi không thể chạm vào anh. Bức tường vô hình ngăn cách đôi ta. Tôi vẫn sống cuộc đời của mình sống một cuộc đời mình mơ ước. Nhưng có lẽ nó sẽ không trọn vẹn nếu không có anh . Và anh cũng sẽ không bao gìơ biết đến người con gái này đã âm thầm dõi theo anh rơi không biết bao nước mắt vì anh. Người con gái này không cần anh phải đáp trả tình yêu của cô ấy. Cô ấy chỉ cần anh có thể đạt được ước mơ của mình được vang danh được mọi người biết đến. Anh giống như một hòn đá quý khiến tôi dù có cố cũng không thế nào chạm tới. Tôi với nó vôn mãi mãi không thuộc về nhau. Đau khổ nhất trong tình yêu không phải thất tình mà chính là đon phuong một người không hề yêu mình. Lặng lẽ ngâm nhìn người dù cho người sẽ mãi không biết đến sự tồn tại của tôi. Tôi sợ một ngày nào đó tôi sẽ yêu một ai đó tôi sợ mình sẽ quên anh mối tình đơn phương ngọt ngào. Chứa đựng cả thanh xuân của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#min#yoogi