Tập 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô sợ tới mức thất thanh thét chói tai.
Trong đầu còn duy nhất một ý niệm, cô đang ở tại lầu 7, nếu té xuống dưới, không chết cũng trở thành tàn phế. Cô nhắm mắt lại, không dám nhìn xuống. Nghe thấy tiếng thét the thé của chính mình phá vỡ không khí trầm tĩnh, sau đó chợt ngừng, lưu lại ở bên tai. Tới đây là xong rồi sao? Cô thấy cảm giác hơi ê? Dưới thân mềm mềm , ấm ấm , giống như ngồi trên một cái nệm to thập phần thoải mái. Bạch Lộ ngừng thét, thử thăm dò mở mắt ra. Vừa mở to mắt, đã nhìn thấy một gương mặt tuấn dật phi phàm tiến đến trước mặt cô cách mặt của cô không đến nửa thước. Khuôn mặt người này thật là tuấn tú, đôi mắt đen nhánh đang dò xét nhìn Bạch Lộ. Cổ họng cô vội thốt lên khi nhìn thấy người trước mắt:
- Vư.. ơng... Vương Tuấn Khải??!!!
Cô căn bản không thấy tin những gì diễn ra trước mắt, tự cho rằng mình đang bị ảo giác. Cái này, là tình huống gì? Cô là đang nằm mơ sao? Bạch Lộ véo chính mình một cái, quả thật không đau mà, cô quả nhiên là đang nằm mơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro