Phần 3: Cuộc Sống Thay Đổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Có nhiều lúc nó tự hỏi, trong cuộc chiến sinh tồn nó sẽ là kẻ chiến thắng hay thất bại .... Nó chiến đấu liệu có phải vì bản thân nó hay nó đang muốn cứu mọi người ? Liệu nó có cứu được ai trong khi chính nó đang bị mắc kẹt trong cái vũng lầy của tình cảm, trong cuộc chiến không cân sức của lý trí và bản năng .... Liệu nó có còn là nó ....
1h sáng .....
Cơn gió bắt đầu tạt qua ô cửa nhỏ mang theo cái lạnh buốt giá. Cơn mưa ngày càng xối xả hơn ... bầu không khí im ắng như trong một căn nhà bỏ hoang chợt vang lên những tiếng kì lạ, những tiếng động khiến cho những kẻ vững tim cũng phải thấy rờn rợn ... khung cảnh bây giờ nửa hư nửa ảo ... không khí bao trùm đầy mùi vị ghê rợn ... con đường nhỏ chợt mở ra ...
Nó khẽ cựa mình rồi tỉnh dậy, không khí bây giờ thật ngột ngạt. Nó muốn đi rửa mặt để cho thật tỉnh táo, hôm qua là một ngày đáng sợ đối với nó. Nó chưa bao giờ bị đánh, tên khốn đó là cái gì mà đòi đánh nó chứ ? Nó thấy tưng tức ở trong lòng. Thôi thì cứ coi như là không quen biết hắn, coi như hắn là một tên vô hình đi. Nó bước từng bước xuống tầng dưới, lạnh quá, gió rít vào các cánh cửa sổ làm chúng đập vào nhau tạo thành những tiếng kêu vừa chói tai vừa man rợn. Nó bật đèn lên, lấy bình nước trong tủ lạnh rồi rót ra cốc. Giờ này tất cả mọi người đều đang ngủ, nó khẽ với chai rượu trên nóc xuống rồi rót ra chiếc ly thuỷ tinh. Cái rét đó rồi sẽ qua thôi, nhâm nhi ly rượu trong tay chợt 1 tiếng động làm nó giật mình . Tiếng chuông cửa vang lên trong không gian tĩnh mịch " kính coong kính coong " khi cho tim nó nhảy ra khỏi lồng ngực. Khẽ bật đèn và tiến ra phía cánh cửa, nó nhìn vào cái camera rồi hỏi
- Ai đấy ?
- Cô là ai ? - kẻ trùm chiếc áo bông to sụ nói
- Tôi là .... Là vợ ... uhm ... Woohuyn - nó ậm ừ
- À ra cô là em dâu à ? - kẻ đó cười 1 điệu man rợn
- Anh .... Anh là ai ? - giọng nó bắt đầu run run, nó thấy sợ kẻ đó
- Tôi là anh song sinh của Woohuyn. Tôi là Seehuyn - anh ta trả lời - cô mở cửa cho tôi đi
- Anh ... làm sao tôi biết được anh có phải ko ?- nó nói giọng ngờ vực
- À há ! Cô vẫn còn nghi ngờ à ? Uhm đc rồi ... Alô .............. - anh ta lại cười rồi gọi điện thoại cho một ai đó.

 Một lúc sau, Woohuyn từ trên gác đi xuống. Khi nhìn thấy nó, khuôn mặt hắn trắng bệch, có điều gì đó khiến hắn cảm thấy không an tâm một chút nào ..... về nó. Lấy lại khuôn mặt lạnh lùng của mình, hắn tiến lại phía cửa nhẹ nhàng mở ra trước mặt nó.
- Anh về rồi đó hả ? - Woohuyn nói mà chả thèm nhìn anh chàng Seehuyn kia lấy một cái
- Uh ! mà đón anh với cái thái độ ý hả ? - anh ta nhìn hắn và châm chọc
- Tôi không rảnh nói chuyện với anh, quản gia Park sẽ sắp xếp phòng lại cho anh - hắn nói rồi bước lên gác
- Hãy ăn nói lễ phép hơn với anh đi, không thì em sẽ phải HỐI HẬN đấy - anh ta nói và cố tình nhấn mạnh chữ hối hận
- Uhm - khuôn mặt hắn hơi biến sắc - tuỳ anh thôi - hắn kéo theo nó rồi đi mà không them ngoảnh mặt nhìn lại
Còn nó thì đang bàng hoàng không hiểu điều gì đang xảy ra nhưng có 1 chuyện mà nó hiểu Woohuyn ko hề ưa gì Seehuyn - ông anh trai song sinh của hắn
Hôm nay là ngày đầu tiên nó phải đến trường, sự việc sáng sớm tinh mơ hôm nay tiếp diễn trong thầm lặng.... chả ai nói với ai câu gì nhưng trong lòng mỗi người đều có những suy tính riêng cho bản thân. ( tất nhiên là vẫn còn 1 người ngây-sờ-thơ thành ra chả lo nghĩ cái gì cả - ai thì mọi người đọc sẽ rõ ).
Nó vừa nhảy chân sáo vừa hát theo bài " Bad " của nhóm Inffinite, thời buổi mọi người ưa chuộng nên nó cũng chuộng luôn, chứ bình thường là nàng ta nhí nha nhí nhảnh như con .... cảnh với bài " MR MR " của SNSD đấy. Nó tung tẩy đằng trước còn phía sau bốn mắt nhìn nhau toé lửa ( hic hic ... sợ quá thế này thì tác giả chạy mất )
- Anh giỏi lắm ! Anh định làm gì con bé ý ? - Woohuyn lạnh lùng nhìn đi chỗ khác, hỏi Seehuyn với cái giọng ko thể đỡ đc
- Làm gì là việc của anh. Chú lo cho nó à ? - Seehuyn cười khẩy
- Anh làm gì thì làm, anh mà cứ động đến 1 sợi tóc của Yoona thì cẩn thận mạng anh đấy
- Anh chờ đợi hành động của chú đó - anh ta cười đểu rồi tiến lên chỗ Yoona - " thằng khùng, để coi mày sẽ làm gì được " - hắn phóng tia nhìn xuống chỗ Woohuyn
Mọi thứ mới chỉ là bắt đầu ............. Hãy hi vọng những điều tốt đẹp .......... khi ác quỷ đã trở lại .......
Trường ĐH Seoul ..........
- Lớp của Kim Sunggyu là gì ? - hắn quay ra chỗ hiệu trưởng hỏi
- Lớp 13B khoa Tâm Lý Học
- Uhm ! Cảm ơn
Sau khi nhập học đầy đủ và mất 3 tiếng bó gối trong cái phòng học kia thì nó được 1 người đẹp trai đưa về nhà ( hắn chứ còn ai, Seehyun té đi làm 1 số thủ tục gì gì đó --> tác giả ko bít nữa ). Nó mệt và đói nên lăn quay ra ngủ từ lúc nào ko hay. Đến trước cửa nhà, hắn thấy nó đang ngủ bèn nhẹ nhàng bế nó lên phòng. Nó ngủ như con cún con vậy, cứ cuộn tròn người lại trong cái chăn nhỏ. Hắn lại khẽ rung động, lần này hắn đã hôn nó, hôn thật lâu vào đôi môi mọng đỏ như trái cherry chín kia. Đôi môi mà hắn khao khát được chạm vào, được hôn và giờ đây hắn đã toại nguyện. Hắn sẽ bảo vệ nó, sẽ ở bên nó và sẽ làm cho nó thuộc về hắn, ko chỉ là danh nghĩa mà cả về thể xác lẫn tinh thần. Hắn sẽ không để Seehyun chạm vào nó và làm nó xa rời hắn đâu ............... sẽ không bao giờ .......
- Yoongie à ! Em là của anh, anh sẽ không để ai cướp mất em khỏi anh đâu.. Anh yêu em Công chúa bé bỏng. - Woohuyn nói và khẽ hôn lên đôi mắt của cô bé - Có lẽ em sẽ cần thời gian để quen dần với nhưng việc này nhưng anh tin rằng vợ của anh là một công chúa mạnh mẽ và đầy quyền lực. Chúc em ngủ ngon !
Sáng hôm sau, Seehyun trở về trong bộ dạng lôi thôi. Người anh ta dính đầy máu, chân tay bị trầy sước, đôi mắt rực đỏ ................ Anh ta lao như điên lên phòng của Yoona. Lúc này cô bé đang ngủ, đôi mắt nhắm nghiền, khuôn mặt thanh tú ẩn hiện trong nắng bình minh. Seehuyn tiến đến gần giường của Yoona, đôi tay run rẩy khẽ chạm vào mái tóc Yoona... Rồi như bản năng, anh ta cuối xuống định hôn lên đôi môi mọng đỏ của nó. Nó choàng tỉnh và ... AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA .................
Woohuyn vừa mới thức dậy, hắn đang ngồi làm việc trước Laptop thì đột nhiên tiếng hét khủng khiếp của Yoona làm hắn giật mình. Hắn chạy như bay đến phòng của Yoona và hình ảnh mà hắn chứng kiến lúc này thật ghê tởm. Seehuyn đang ôm chặt lấy nó, đôi mắt nhìn như thiêu đốt vào cơ thể nó. Còn nó thì đang quá sợ hãi cứ bất động nhìn Seehuyn, mồm mấp máy. Hắn xông đến, đấm cho Seehuyn một trận rồi đỡ lấy nó đang trong trạng thái sợ hãi đến cao độ .
- Em không phải sợ, có anh đây rồi. Anh sẽ bảo vệ em, bảo vệ em .... mãi mãi
- Em ................. - nó ko nói nên lời nên đành gật đầu
Quay ra phía Seehuyn, Woohuyn quát lên
- Anh hãy tránh xa cô ấy ra ..... hãy biến đi ........ đừng xuất hiện nữa
Rồi hắn đứa nó ra khỏi nhà để lại một mình Seehuyn đứng đó
- Sao em bỏ anh ? Sao em không yêu anh ? Anh căm thù em , căm thù em suốt đời ......... hahahaha - Seehuyn gào lên như một con thú - Anh sẽ bắt em phải yêu anh, phải yêu anh hahahahaha
Cuộc sống quanh nó dường như lại một lần nữa có sự xáo trộn ............ Sự xuất hiện của Seehuyn, tình cảm đột nhiên bộc phát với Woohuyn ..................... Dường như chính nó đang rơi vào cái bẫy của thần tình ái ................. Liệu sự thật sau Woohuyn và Seehuyn là gì ? LIệu nó có thể yên ổn mà sống khi bên cạnh nó một ác quỷ đang hiện diện .......... đang có một toan tính bên cạnh nó ............. và cái chết đang gần kề ........  



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro