Interlude: Hassan Đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Saigai nằm trong phòng của mình, kế bên coi là Gard đã ngủ rồi.

Saigai nhanh chóng ngủ đi, cô ôm Gard, người lùn hơn cô 5cm.

--------------------------------------------------------------------

Cảnh vật trong giấc mơ này khác với những giấc mơ khác. Nó...thực hơn, Saigai nghĩ.

Trước mặt cô là một ông già đang đứng trước một người phụ nữ mặc trang phục phong cách Babylon cổ, đối diện cô ấy là một ông lão đội một cái mũ trùm màu xám đen đang quỳ xuống một cách tôn kính.

"Utnapishtim, các vị thần sẽ sớm thanh tẩy thế giới bằng một trận lũ."-???

Người đàn ông đang quỳ xuống, tỏ ra một chút rung sợ.

"Vậy tôi phải làm gì đây? Nữ thần Ea?"-Utnapishtim

Người đang đứng trước mặt Utnapishtim là Ea, một Nữ thần.

"Ngươi hãy đóng một con tàu, đủ để chở hết mọi loài sinh vật trên thế gian này. Hãy sống qua 7 ngày của cơn lũ quét sạch thế gian. Nếu sống qua, ta sẽ ban cho ngươi sự bất tử"-Ea

"Xin cảm ơn người"-Utnapishtim

Nữ thần biến mất.

Khung cảnh thay đổi.

Saigai lại thấy ông già đó, Utnapishtim, đang đứng trên một vách đá. Ông đang quan sát cái gì đó.

Saigai nhìn về hướng mà Utnapishtim đang nhìn. Trước mắt cô là một người phụ nữ có làn da nâu, mái tóc màu trắng và đôi mắt màu vàng, cô mặc một loại váy gì đó có màu trắng, chỉ che đi phần ngực hơi phẳng và bộ phận bên dưới, cô đội một cái vương miện có những viên đá quý tạo thành như cầu vồng. Điểm đặc biệt nhất là thanh kiếm cầu vòng trên tay cô.

Cô gái đó đang đi đầu một đạo quân, cưỡi trên con ngựa màu nâu của mình.

"Attila huh...người được mệnh danh là Chiến thần Mars. Một chiến binh xuất xắc nhưng không đến từ thế giới này, mà đến từ những vì sao trên trời."-Utnapishtim

Khung cảnh lại thay đổi. Cảnh tượng đang diễn ra trước mắt Saigai là, ông lão dsang mặc một bộ giáp màu đen lên.

Bộ giáp đó rất giống bộ giáp của Assassin của Saigai, không, phải nói là cùng một thứ. Cái phần cổ của Utnapishtim bị hai bên của bộ giáp che lại, ông trùm một cái mạng che có hoa văn trước mặt ông. Cuối cùng, Utnapishtim đặt một cái đầu lâu lên, cái đầu lâu đó cũng chính là cái đầu lâu có sừng mà Saigai thường thấy của Assassin.

"Ta đây đã từ bỏ cái tên Utnapishtim, từ bây giờ, ta sẽ được biết đến là Hassan i sabbah, thủ lĩnh của các Hashashin."-Hassan

Đứng đằng sau Hassan là một cậu bé với đôi mắt tràng đầy hi vọng.

"Từ nay. Con không được nói gì về cái tên Utnapishtim, Hanam."-Hassan

Cậu bé đó, Hanam gật đầu vui vẻ.

Khung cảnh lại thay đổi.

Hassan đang đứng trước một người gầy với da bọc xương, tay phải được quấn băng.

"Ta sẽ từ bỏ nhiệm vụ của Hassan, bây giờ con là Hassan, Hanam, tên gọi của con từ bây giờ sẽ là Hassan Nguyền chi. Nếu con cảm thấy không đủ tư cách làm Hassan, hãy đến Đền thờ Azarael."-Hassan

Hassan biến mất trong ngọn lửa xanh.

Khung cảnh lại thay đổi, Hassan đứng trước Hassan Nguyền chi.

"Vậy con coi mình không đủ tư cách làm Hassan. Con sẽ dâng đầu của con lên cho ta."-Hassan

Hassan Nguyền chi không nói gì. Hassan giơ thanh đại kiếm của mình lên.

"Hãy nghe đây! Tiếng chuông của màn đêm đã gọi nên tên ngươi! Cáo tử chi vũ! Azarael!"-Hassan

Bằng một vết chém, đầu của Hasan Nguyền chi đứt lìa. Hassan Nguyền chi đã bị hành quyết.

"Ta mong được gặp con tại thiên đàng của sát thủ, Hanam."-Hassan

Khung cảnh lại thay đổi.

Hassan đang đứng trước một cái xác đeo mặt nạ xương, trong một phòng đang cháy rụi.

"Tổ chức của ta đã lụi tàn, không còn một ai cả. Ta là Hassan Đầu tiên và cũng là Hassan Cuối cùng! Ta sẽ chết cùng với những gì ta đã gây dựng nên!"-Hassan

Căn phòng sụp đổ.

--------------------------------------------------------------------

Saigai tỉnh dậy, thấy là mới chỉ có 5 giờ sáng.

"Giấc mơ đó...là của Assassin..."-Sagai

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro