tàn khuyết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

con vốn là tàn khuyết.

linh hồn con vốn là tàn khuyết.

con chao nghiêng trong dòng xoáy của hỗn mang và trật tự. con đứng đôi bờ khởi tạo và huỷ diệt. con sinh ra khi dòng nước mặn hoà vào dòng nước ngọt. con chìm trong vùng biển nguyên thuỷ, bên dưới khoảng hư vô của đất ngục, ở trên nữa là mặt đất gồ ghề.

mẹ bổ đầy cho con. mẹ vuốt ve con bằng những ngón tay mềm mại là tạo hoá. mẹ ôm ấp con trong cái nôi là sự sống. mẹ vùi con trong lớp chăn là dòng nước mặn. mẹ bón con uống sữa là linh hồn mẹ. con vẹn toàn và đầy đủ, vì mẹ.

con long lanh đẹp đẽ. nắng chiếu con óng ả, cả một vùng biển sơ khai lấp lánh một vẻ diệu huyền. con trở nên mơ màng và bỗng dưng con ngỡ con không phải là con nữa. con đã nghĩ mình đang mê man trong mộng cảnh, nhưng con vẫn nhận thức được rằng mình chưa rơi vào giấc ngủ. con chìm trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê. có khi con thấy mình đang đứng giữa sa mạc khô cằn sỏi đá, cát nóng bỏng rát chân con. nhưng rồi con vẫn ở đây, nước biển ve vuốt vỗ về những miền da non trẻ. có khi con nghe thấy sóng vẫn rì rào, nhưng đột nhiên lại lặng thinh. con bị ném trả về trong không gian hư vắng tĩnh mịch, chẳng có gì ngoài bóng đêm vô tận cùng sự cô đơn tủi hờn. con giãy giụa và gào thét. con tan vỡ và lẻ loi. con hoảng loạn và sợ hãi. con gọi tên mẹ, nhưng con chẳng thể thốt lên bất cứ câu gì.

mẹ ơi!

rồi con trở về thực tại, nhanh như cách con rơi vào mê man.

mẹ lo lắng nhìn con, lông mày thanh tú của mẹ nhíu lại. mẹ nâng niu gương mặt con bằng những ngón tay như hoa như ngọc. con tựa đầu vào vai mẹ. mẹ hôn lên trán con, và lên mắt con, cầu cho con say một giấc trọn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro