Chap 1: Trận đấu đầu tiên bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Happy birthday to you! Happy birthday to you!
Tôi còn nhớ những khoảng khắc ấy...
???: Chúc mừng sinh nhật chị Sakura!
Những kí ức ko bao giờ quên, những khoảng thời gian cùng gia đình tôi...
???: Mẹ sẽ rất nhớ con yêu, nhớ chụp thật nhiều hình gửi cho mẹ nhé Sakura!
???: Ba rất tự hào về con hãy nhớ cố gắng hết sức đấy!
ĐÃ KẾT THÚC!!!
*tít...tít... tít*
S: Thì ra đây chỉ là giấc mơ... Dù sao mọi chuyện cũng đã qua...
Sau đó tôi mệt mỏi bước xuống giường, chuẩn bị mọi thứ để vào tiết học đầu tiên ở trường đại học âm nhạc. Khi đang chuẩn bị sách tập, tôi mở cửa sổ ra ngắm cảnh, buổi sáng hôm nay thật đẹp, bầu trời lại trong xanh, ko khí mát mẻ trong lành của mùa xuân và thứ đặc biệt nhất đó là cây hoa anh đào. Đúng như lời mẹ nói, hoa anh đào nở rộ vào cuối tháng 3 và khoe sắc, loại hoa này là hoa tôi thích nhất ko phải vì tôi có tên của loại hoa đó mà là ngày hoa nở cũng là ngày tôi chào đời. Từ hồi nhỏ tôi sống ở London cùng với ba, mẹ và 9 người anh chị em khác, vì năm nay tôi đủ tuổi để chăm sóc bản thân nên ba mẹ cho tôi chuyển sang Nhật Bản đi du học. Vừa đc ở Nhật vừa đc thực hiện ước mơ của mình.
S: Haiz... Đẹp quá đi.
???: Này Sakura sắp trễ giờ ăn sáng rồi còn ngồi đó ngắm cảnh hả?
S: Hở!? A tớ xin lỗi! Cậu đi trước đi May!
M: Ko đc!
Còn đây là Mayuki Mochi còn đc gọi là May, bạn cùng phòng tôi, mặc dù cậu ấy có khuôn mặt hơi đáng sợ nhưng khi tôi mới đến đây, cô ấy luôn thân thiện và chào đón tôi. Cô ấy có mái đen dài rất đẹp, cặp mắt sắt sảo (như một con mèo).
S: Này May! Hôm nay cậu có háo hức ko!
M: Tại sao lại phải háo hức chứ?
S: Bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên mà.
M: Cậu nên giữ bình tĩnh thì tốt hơn coi chừng nhoi quá bị trừ điểm.
Mặc dù May có hơi nghiêm túc nhưng tôi biết rằng cậu ấy cũng ko thể kiềm chế đc cảm xúc của bản thân. Sau khi chúng tôi tìm đc chỗ ngồi để ăn sáng, May và tôi lại bắt đầu trò chuyện với như hai người bạn thân lâu năm chưa gặp. Bỗng nhiên có một nhóm bạn nam chạy tới, một người trong nhóm đó vô tình tông vào bàn chúng tôi làm cho nước ép của May đổ hết tùm lum trên bàn. Điều đó làm May tức giận nhưng cô ấy vẫn giữ đc sự bình tĩnh và nói một cách nhẹ nhàng hết mức có thể.
M: Này các cậu làm đổ hết nước uống của mình rồi xin lỗi đi chứ! (TG: người bình thường chắc chửi đụ má rồi)
???: Hả mày nghĩ mày là ai mà dám nói vậy hả!?
Sau đó một người khác nữa trong nhóm đó đi lên đặt tay vào vai bạn đó nói.
???: Khoan đã Yamada! Đừng có thô lỗ với một đứa con gái xinh đẹp yếu ớt vậy chứ!
Y: Vâng em xin lỗi đại ca!
???: Đứng đó làm gì nữa xin lỗi người ta đi!
Y: Cho tôi xin lỗi cô!
Nói xong cậu ấy đi chỗ khác.
???: Cho tôi xin lỗi một lần nữa và tôi xin giới thiệu bản thân, tôi tên là Henry Thomas rất vui đc làm quen
S: Mình tên là Sakura Ellies còn đây là bạn cùng phòng mình Mayuki Mochi!
H: Tôi thật may mắn khi gặp đc hai cô gái xinh đẹp như hai bạn! Vậy các cậu có cho tớ ngồi cùng bàn với các cậu đc ko?
M: Này khoan đã c-
S: Tất nhiên rồi! Càng đông càng vui mà!
Thế là Henry ngồi xuống cùng bàn với chúng tôi, cả ba vừa ăn vừa trò chuyện với nhau rất vui vẻ, mặc dù lúc đầu May tỏ vẻ có hơi khó chịu với Henry một chút nhưng cuối cùng thì mọi chuyện cũng êm xuôi. Một lúc sau, chúng tôi đã xong phần ăn sáng nhưng vì còn một chúc thời gian nên cả ba người cùng ngồi nghỉ ngơi một lúc để chuẩn bị vào tiết học. Đang nghe nhạc với May, tôi phát hiện một điều kì lạ là Henry đang nhìn chằm chằm về phía một cô gái đeo kính, tóc nâu hạt dẻ. Tò mò, tôi tháo tai nghe ra hỏi.
S: Này Henry! Cô gái đeo kính tóc nâu là ai mà cậu nhìn hoài vậy?
H: Hả!? À ko! Ko có gì đâu! Chỉ là....
Henry đang nói thì tự nhiên có một tiếng động từ đâu đó phát ra một tiếng *TÙNG* làm mọi người chú ý, cố tìm nơi mà âm thanh đã phát ra. Thì ra âm thanh phát ra từ bục sân khấu đã đc màn che lại nên lúc đầu ko ai để ý cả. Bỗng nhiên một giọng nói bí ẩn từ loa nhà trường phát ra.
???: Xin chào mọi người! Đồ ăn hôm nay ngon ko?
???: Thôi đc rồi thầy hiệu trưởng ai cũng biết đó là ngài rồi! Vô luôn chủ đề chính đi!
THT: Cái gì!? Vậy... Xin chào các em! Thầy tên là Akihito Minamoto! Thầy là hiệu trưởng của trường đại học này!
*Mọi người vỗ tay nhịp nhàng*
THT: Và hôm nay thầy tới đây là vì muốn thông báo với các em năm nhất một điều rất quan trọng!
Thế là mọi người xôn xao lên làm cả căn tin trường rầm rộ lên.
THP: TRẬT TỰ NÀO MỌI NGƯỜI!!!
THT: Cảm ơn thầy hiệu phó! Và hôm nay thầy muốn thông báo với các em rằng... Ehèm *cầm tờ giấy trắng* Đầu tiên, thầy xin chúc mừng những em đã nỗ lực để vào đc ngôi Trường Đại Học âm nhạc Quốc tế này. Thầy biết rằng muốn vô vào đây là một chuyện ko hề dễ dàng. Vì trước khi mọi người đăng kí vào trường để học thì mỗi người đều phải qua một bài kiểm tra. Đó là tự quay bản thân mình hát, nhảy hay chơi một nhạc cụ nào đó tùy theo khả năng của mỗi người. Sau khi quay xong thì các em phải đăng video lên trang web của trường đúng theo thời hạn và từ đó nhà trường sẽ xét duyệt ai vào hoặc ko.
Một người nào đó: Dạ thưa thầy nhưng điều đó thì cũng biết hết rồi ạ!
THT: Vâng thầy biết! Thì có vài em thì rất giỏi và rất nổi bật, vài em thì làm vừa đủ nhưng vẫn cần một chút kinh nghiệm để tỏa sáng nhưng điều đáng thất vọng nhất đó là có một vài em lại dám ăn gian bằng cách hack máy tính dữ liệu nhà trường để đc vô đây học mặc dù mình chưa đạt tiêu chuẩn. Và nhà trường vẫn chưa bắt đc mấy em đó
- Cái gì!? Có chuyện đó nữa sao - mọi người xì xầm.
THT: Cho nên! Để chứng minh sự trong sạch của các em và tóm kẻ đã gian lận. Tôi và các thầy cô hiệu phó khác đành phải mở một cuộc thi âm nhạc tại hôm nay vào lúc 8 giờ sáng này!
M: Này Sakura! Vậy là 30 phút để chuẩn bị thôi là chúng ta sẽ biểu diễn trên sân khấu đó!
S: Cái gì!? Ko phải chứ 30 phút!?

~Hết chap 1~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro