ngược mị nhẹ nhẹ thôi được không ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

viên duy thở dài, khoác áo khoác của mình lên trên đầu cô, để cô không bị trúng gió, sau một lúc lâu, anh thấp giọng nói :

"một đời người, phải trải qua rất nhiều chuyện, cũng sẽ gặp được đủ loại người, cậu không thể quá tham lam, muốn đem tất cả ôm vào trong lòng, thời điểm tất yếu, phải ném xuống một ít.... phải ném xuống, mới có thể đi xa hơn được."

tô hữu điềm ngửa đầu, gió đêm khẽ vuốt tóc mái cô.

cô biết đạo lí này, nhưng lúc này vẫn không cách nào tiếp thu được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro