Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

>>> 1 tuần sau <<<
Kể từ hôm đó, Yoko vẫn còn nhớ rõ ánh mắt lạnh lùng của Faye khi nhìn nàng. Dường như nàng có 1 chút sợ hãi. Và nàng cảm thấy buồn càng buồn hơn nữa khi Mali đột nhiên mất tích không online.
Hôm nay cũng như mọi ngày sau khi về phòng,
Yoko liền lên mạng. Nick chat "Dongsongsuy" vẫn tối đen. Nàng thở dài, định out thì...
Non: "Yoko"
Yoko Apasra: "?"
Non: "2 tuần nữa là sinh nhật anh, em có thể đến dự chứ?"
Yoko Apasra: "2 tuần nữa em bận rồi". - Nàng từ chối khéo
Non: "Em có hẹn với ai à?"
Yoko Apasra: "Ừ"
Non: "Có thể hủy hẹn với người đó không?"
Yoko bực mình, tại sao lại có người dai như đỉa vậy chứ.
Yoko Apasra: "Anh không quan trọng đến thế đâu"
Buông câu nói phũ phàng, Yoko lập tức ẩn nick.
Dongsongsuy online
Cái mặt cười màu vàng của người mà nàng chờ đợi
1 tuần nay chợt lóe sáng, quên cả giận môi Yoko cong lên biến thành 1 nụ cười.
Yoko Apasra: "Cả tuần nay Mali đã đi đâu?" -
Yoko nhắn tin và đưa 1 cái mặt đang giận dữ lên.
Dongsongsuy: "Ngày mai em rảnh không?"
Bỏ qua thái độ của Yoko, Mali vào thẳng vấn đề khiến Yoko có phần ngạc nhiên.
Yoko Apasra: "Sáng phải đi học, chiều phải tự học"
Dongsongsuy: "Tối?"
Yoko Apasra: "Rảnh"
Dongsongsuy: "Ngày mai, 18h, Mali chờ em ở nhà hàng Newworld"
Yoko trợn tròn mắt nhìn hàng chữ, không tin vào mắt mình nữa, trái tim bỗng dưng đập loạn xạ không thế kiềm chế được, nhà hàng Newworld, nơi ấy cũng không cách trường là bao nhiêu, lí nào
Mali cũng ở gần đây. Mali đâu có nói với nàng là Mali ở BK, mà cũng phải Yoko có bao giờ hỏi cô ấy, nhưng sao Mali lại chọn địa điểm gần trường mình thế, chẳng lẽ Mali đã biết mình từ trước. Yoko thừ người ra mà suy nghĩ, mắt thì cứ chăm chú vào màn hình laptop.
Dongsongsuy: "Vậy nhé, nếu em gặp 1 người vô cùng hoàn hảo thì người đó chính là Mali"
Dứt câu Mali liền offline, bỏ lại câu nói đầy tự tin ấy. Nhưng Yoko chẳng quan tâm vào câu nói đó là bao, nàng đang trong tâm trạng hỗn loạn, Mali luôn làm nàng phải bất ngờ.
>>> 18h hôm sau <<<
Yoko mặc 1 chiếc váy bó sát người, để lộ từng đường cong quyền rũ của mình. Đây là chiếc váy mà mẹ nàng mua cho nàng, do nó quá sát nên Yoko chưa bao giờ mặc. Lúc nãy do tìm quài không có bộ đồ nào được vô tình thấy chiếc váy lòi ra nên nàng đã lấy nó mặc. Và nó cũng là sai lầm của nàng, bước đi trên dãy hành lang của kí túc xá.
Mọi người đều chăm chăm nhìn nàng làm Yoko phải xấu hổ, họ nhìn nàng như thể nàng là 1 sinh vật lạ vậy. Bước đi trở nên gấp gáp, Yoko muốn nhanh chóng đến chỗ hẹn. Nhà hàng Newworld cách trường nàng không xa, đi bộ khoảng 1 đoạn.
Cánh cửa nhà hàng đã ở trước mặt. Tim nàng bỗng dưng đập nhanh, hơi thở trở nên khó nhọc, tâm trạng hồi hộp xuất hiện, lấy tay vuốt vuốt ngực mình thầm nghĩ nên bình tĩnh. Đẩy cánh cửa nhà hàng bước vào, bên trong thật vắng vẻ không 1 bóng người, Yoko hơi thắc mắc vì mọi hôm nhà hàng này thuộc dạng có tiếng thế mà hôm nay đột nhiên sao vắng vậy chứ. Nhưng Yoko không thắc mắc nhiều, đảo mắt nhìn xung quanh tìm người hôm nay đã hẹn nàng. Đôi mắt Yoko chợt dừng lại ở 1 góc khuất của nhà hàng, 1 cô gái có mái tóc đen dài, làn da trắng nõn nà, mặc 1 chiếc áo sơ mi màu trắng, thoáng nhìn Yoko đã có thể nhận ra, đó chính là Faye Peraya.
Faye dường như đang đợi ai đó, khuôn mặt lạnh lùng nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng tuy nhiên cô ấy vẫn đẹp, đẹp 1 cách hoàn hảo. Cô ấy có lẽ vẫn không biết đến sự hiện diện của nàng, mặc dù lúc này đây Yoko đang đứng ngay tại trung tâm của nhà hàng.
Yoko bắt đầu đấu tranh tư tưởng.
"Có nên chào đến chào cô ấy không nhỉ? Nhưng nếu đến chào thì lại bị cô ấy cho quê giống hôm nợ thì sao? Tốt nhất là không nên, cứ giả vờ chưa quen biết?"
Nghĩ vậy Yoko tìm 1 cái bàn cách xa bàn của
Mali vài chục mét, vì nàng nghĩ tốt nhất là vậy.
Yoko nhìn đồng hồ đã 6h30 rồi mà Mali còn chưa đến, hơi bực mình nhưng lại chợt nghĩ có lẽ do nhà Mali xa.
Cạch
Yoko vô tình đánh rơi hộp tăm xuống đất, đồng thời gây sự chú ý đến 1 người. Yoko ngồi sụp xuống và mau chóng ngồi nhặt những cây tăm bị văng tung toé cho vào hộp, bỗng từ đâu xuất hiện 1 bàn tay nước da trắng, Yoko từ từ ngước đầu lên thì thấy Faye Peraya, nàng hơi giật mình nhưng chợt bình tĩnh lại, Faye đang cúi xuống nhặt những cây tăm hộ nàng. Khuôn mặt vẫn vậy, vẫn rất lạnh lùng, Yoko đột nhiên ngẩn người ra nhìn Faye chăm chú. Nàng không hiểu sao lại có cảm giác muốn chạm vào khuôn mặt ấy, đôi mắt đen láy, sống mũi cao. Tất cả mọi thứ trên khuôn mặt của Faye đều rất hoàn hảo. Yoko ngẫn người, lần đầu tiên có người thu hút nàng đến vậy.
- Em nhìn đủ chưa? - 1 giọng nói trầm ấm vang lên khiến Yoko tỉnh hẳn. Là Faye đang nói.
Faye đứng dậy, tiện thể nắm luôn đôi tay của Yoko kéo lên, bàn tay của Faye thật ấm khiến nàng không muốn buông nó ra chút nào.
Nhưng cũng phải buông ra trong tiếc nuối
- Xin..lỗi.đã.. làm...phiền..Faye...- Yoko ấp úng
Yoko sợ Faye sẽ mắng nàng một trận vì tội gây ồn ở cái nơi yên tĩnh này, nhưng không Faye mỉm cười nhìn nàng. Yoko ngạc nhiên. Faye mà cũng biết cười sao. Lại 1 lần nữa nàng lại bị Faye hớp hồn, cho đến khi...
- Chẳng phải Mali nói là Mali rất hoàn hảo sao, thế mà em vẫn không nhận ra à? - Câu nói hết sức nhẹ nhàng được phát ra từ miệng của Faye khiến cho Yoko đột nhiên đứng hình toàn tập.
Faye nhướn mày chờ đợi phản ứng của Yoko
1 phút...
2 phút...
3 phút....
- GÌ CƠ?
Tiếng hét chói tai vang lên, ai nghe thấy cũng phải rùng mình. Nhưng riêng 1 người vẫn bình thản, trên mặt thậm chí thấp thoáng nụ cười.
- Mali không ngờ em lại xúc động đến như thế
"Mali - Faye Peraya Malisorn, Faye Peraya Malisorn- Mali..." -
Yoko vẫn còn đang bấn loạn. Nàng không hiểu sao Faye lại lấy tên Mali để nói chuyện với nàng qua mạng. Mặc dù hai tên đó khá giống nhau. Như hiểu được thắc mắc của Yoko, Faye liền nói.
Mali là tên chỉ có những người thân thiết mới gọi như thế.
"Thân thiết, nói vậy mình và Faye Peraya là thân thiết sao?" - Yoko bất giác nở nụ cười.
Từ lúc biết Mali chính là Faye, cơ miệng Yoko như bị dán keo, không nói được lời nào. Tim mỗi lúc đập càng nhanh như thể nó sắp vỡ tung ra vậy. Đã vậy cái người nào đó cũng chẳng nói chẳng rằng. Khó nói lại càng khó nói. Thật ra,
Yoko cũng thắc mắc nhiều chuyện nhưng không dám hỏi vì sợ Faye sẽ nghĩ nàng nhiều chuyện.
"Ôi cuộc đời, sao ông trời lại để con rơi vào hoàn cảnh này chứ, cho con người bình thường cũng được, đừng xấu quá được rồi. Đằng này lại cho con gặp thiên tài đã vậy tính tình thì lạnh lùng, làm sao con dám bắt chuyện với người ta đây" -
Yoko thâm than vẫn
- Em ăn gì chưa? - Faye đột ngột lên tiếng.
- C... Chưa... - Yoko ấp úng
- Vậy em chọn đi. - Faye đưa thực đơn cho nàng
Yoko rụt rè cầm thực đơn. Thực ra thì cái nhà hàng này nối tiếng làm đồ ăn ngon, món nào cũng ngon cả, vì thế khi cầm thực đơn lên món nào Yoko cũng muốn ăn. Mà nhắc mới nhớ, đám bạn của nàng cũng thường đến đây, Yoko hoảng hồn nhìn xung quanh nhà hàng, nàng hy vọng hôm nay bạn bè nàng hay một ai đó trong trường đến đây.
- Kể từ lúc em bước vào đây thì nhà hàng đã đóng cửa.
- Hả? - Yoko ngạc nhiên
- Nhà hàng này Mali đã mua toàn bộ vào tối nay, vì thế sẽ không còn khách nào ngoài chúng ta đâu.
- Hả, tại sao? - Yoko trợn tròn mắt.
- Vì Mali muốn tối nay phải thật đặc biệt. - Faye bình thản trả lời.
Yoko có chút cảm động nhưng nàng cảm thấy không nên phung phí như vậy.
- Như thế thì sẽ rất tốn kém. - Yoko nhăn mặt.
- Không sao.
Dứt lời Faye gọi phục vụ và kêu hết những món ăn có trong thực đơn, Yoko tính ngăn lại nhưng mùi thức ăn bốc lên thơm lừng nên nàng lại thôi.
- Em có thể hỏi Mali 1 chuyện được không? - Yoko hỏi khi đang ăn.
- Ừm
- Mali đã biết em từ trước? - Faye ngừng ăn, lấy khăn lau miệng, ngẩng đầu lên nhìn Yoko.
- Phải.
- Vậy, tại sao lúc đó Mali lại đề nghị trò chơi đó?
- Tình cờ thôi, Mali có thấy ảnh của em trên Line.
- À. - Yoko gật đầu
- Nhưng bây giờ nó sẽ không còn là 1 trò chơi nữa.
Faye nói tiếp, câu nói toát lên vẻ chắc chắn.
Yoko đột nhiên đỏ mặt, nàng cúi mặt xuống để tránh ánh nhìn chân thật của Faye. Không khí xung quanh trở nên gượng gạo hơn.
- Em... đang tự hỏi lần đầu Mali nói chuyện với em,
Mali có nói là mới chia tay người yêu....
Như hiểu được câu hỏi của người kia Faye liền trả lời ngay mà không cần Faye phải nói hết câu.
- Là do cô ta đá Mali.
- Chắc Mali đang đùa. - Yoko mỉm cười.
- Không, là thật.
- Hả?
- Là vì Mali không chịu cho cô ta xem mặt vì thế cô ta đá Mali.
- Hả?
- Cô ta là người yêu ảo của Mali.
- Òoo - Yoko gật đầu
- Nhưng tại sao Mali lại không cho cô ta xem mặt?
- Vì... Mali sợ. - Faye ấp úng, khuôn mặt hết sức khổ sở.
- Sợ? - Yoko ngạc nhiên.
- Mali sợ cô ta sẽ yêu Mali mất. - khuôn mặt giãn ra rồi nở nụ cười.
- Malii... thật là... Vậy tại sao Mali lại đề nghị gặp em?
- Vì ngay từ lúc đầu Mali đã chọn em. - Khuôn mặt
Faye nghiêm túc 1 cách kì lạ. Không còn vẻ đùa giõn lúc nãy nữa. Trái tim Yoko lại tiếp tục lỗi 1 nhịp, trong lòng có 1 chút cảm động vì câu nói ấy, nó rõ ràng là rất chân thật.
Bữa ăn kết thúc, Faye lấy xe đưa Yoko về kí túc xá.
- Dừng ở đây được rồi. - Yoko ngăn Faye lại.
- Ừmm. - Faye mở cửa xe cho nàng bước ra.
- Cảm ơn Mali. - Yoko mỉm cười.
Khung cảnh xung quanh yên tĩnh, gió thối nhè nhẹ.
Faye cúi người xuống và đặt lên trán Yoko một nụ hôn nhẹ. Hai trái tim cùng lúc đập liên hồi. Faye đứng nhìn cho đến khi nàng bước vào trong kí túc xá rồi mới lái xe đi.
Yoko vào phòng, Marissa đã ngủ, leo lên giường nàng trùm mền kín mít. Tim của nàng nó vẫn đập dữ dội. Nếu cứ mỗi lần gặp Faye mà tim nàng đập nhanh như thế này thì chắc nàng sẽ chết sớm vì bệnh tim mất. Chợt điện thoại reo lên, là Faye gọi, lúc nãy cả hai đã trao đổi số điện thoại cho nhau. Vội vàng bắt máy tránh để Marissa thức giấc.
"Em nghe" - Yoko trả lời trong tâm trạng hồi hộp.
Đầu dây bên kia im lặng, hoàn toàn không có 1 tiếng động
"Nè Mali à"- Yoko hơi ngạc nhiên. Mãi 1 lúc lâu sau đó. Một giọng nói trầm ấm vang lên.
"Hôm nay, thật sự cảm ơn em, vì đã đến"
Trái tim Yoko lại bắt đầu lỗi nhịp. Sau đó là tiếng tút dài vang lên, Yoko từ từ thả điện thoại xuống nệm. Nàng dần hiểu ra cảm giác của nàng khi gặp Mali, mặc dù là ở trên mạng hay ngoài đời, nó càng ngày càng rõ. Mỗi lúc nó lại lớn dần.
Nàng, có lẽ đã yêu Faye Peraya Malisorn mất rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro