Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11

Trong trận hỗn chiến tối hôm trước, hầu hết người của Ban đã bị tiêu diệt hoặc bị thương. Những kẻ không thể di chuyển vì bị thương đã bị cảnh sát bắt đi, trong khi Mark và Yoko biến mất giữa hỗn loạn.

Sau khi nghe tin này, Ban nổi giận lôi đình. Ông nhìn chằm chằm vào những tên đàn em còn sống sót trở về với gương mặt u ám: "Phế vật!"

Một số sợ hãi vội vàng quỳ xuống: "Tụi em không biết tại sao lại có cảnh sát, tất cả anh em người thì chết, người thì bị thương, khó khăn lắm tụi em mới thoát ra được."

Ban thở dài, chậm rãi mở miệng: "Faye đâu? Kêu cô ấy đi tìm người. Ta sẽ đích thân đến gặp cảnh sát trưởng. Dám bắt người của ta, ta muốn xem hắn có còn muốn làm cảnh sát trưởng nữa hay không!"

"Cô Faye và cô Amrin đi hẹn hò từ hôm qua, vẫn chưa về," vệ sĩ bên cạnh Ban đáp.

"Vậy thì gọi điện! Chuyện đơn giản thế này mà cũng phải để ta dạy sao?!"

"Dạ!" vệ sĩ thấy Ban nổi giận không dám phản bác, rõ ràng chính Ban nghe Faye dẫn Amrin đi thuê phòng, đã bảo họ không được làm phiền hai người.

Ở phía bên kia, Faye và Yoko không biết đã làm bao nhiêu lần từ tối qua, cả hai mệt mỏi đến mức ngủ thiếp đi. Sáng nay, Faye tỉnh dậy thấy Yoko đang lau tóc bước ra từ phòng tắm, lại kéo nàng xuống giường. Ngay lúc hai người đang vui vẻ thì điện thoại của Faye reo không ngừng.

"A~ nghe máy đi~," Yoko đành bảo Faye dừng lại.

Faye miễn cưỡng rời tay khỏi ngực Yoko để nghe điện thoại: "Tốt nhất là cậu là có chuyện gấp!" Một tay khác vẫn không quên trêu đùa Yoko.

"Ah~" Yoko không nhịn được phát ra tiếng thở dốc.

Vệ sĩ ở đầu dây bên kia đỏ mặt, tưởng rằng Faye vẫn đang ở cùng Amrin: "Xin lỗi cô chủ, làm phiền cô và vị hôn thê, hôm qua trong lúc hỗn chiến, Mark và phu nhân mất tích, Ban bảo cô đi tìm người."

"Biết rồi!" Faye nói xong liền cúp máy, ném điện thoại sang một bên. Cô cúi xuống hôn Yoko và tiếp tục việc còn dang dở. Yoko lại run rẩy nở rộ trong vòng tay của Faye.

"Có chuyện gì vậy?" Yoko nằm trong lòng cô, dùng mũi cọ vào cằm Faye.

"Ban nói em và Mark mất tích, bảo chị đi tìm."

"Chẳng phải em đang ở đây sao, Mark cũng bị người của chị bắt rồi mà? Sao lại lo lắng vậy?" Yoko hỏi.

"Chuyện này dễ thôi, cứ nói Mark bắt em chạy trốn rồi tình cờ bị người của chị bắt lại. Nhưng... hôm qua ông ta nói biết bí mật về mẹ chị, chị đang nghĩ đó là gì."

"Chị sợ sao?"

"Ừ, có chút."

Yoko ôm lấy Faye, vỗ vỗ nhẹ lưng cô: "Em sẽ ở bên chị."

Nơi giam giữ Mark nằm ở rìa thành phố, trong một nhà máy bỏ hoang, xung quanh hoang vu yên tĩnh, chỉ có vài ngọn đèn đường mờ mờ yếu ớt chiếu sáng.

Mặt mày Faye u ám, Yoko chăm chú theo bên cạnh. Bước vào nhà máy, qua lối đi đầy đồ đạc lộn xộn, hai người đến một căn phòng ẩm ướt và tối tăm. Mark bị trói chặt trên ghế, thân thể đầy vết thương, khuôn mặt tràn ngập sợ hãi và mệt mỏi.

Faye tới trước mặt Mark, lạnh lùng nhìn ông ta, giọng nói như gió lạnh trong đêm: "Nói đi, kể hết những gì ông biết cho tôi."

Mark ngẩng đầu lên, nhìn Faye, ánh mắt lóe lên tia tuyệt vọng: "Faye, tôi... tôi sắp nói thật đây, mong cô có thể tha cho tôi một con đường sống."

"Hừ!" Faye lạnh lùng phản ứng một tiếng, "Ông nghĩ ông có cơ hội mặc cả với tôi sao? Tôi cho ông cơ hội cuối cùng, nếu không, tôi sẽ khiến ông sống không bằng chết."

Mark run rẩy, nuốt một ngum nước bọt, cuối cùng mở miệng: "Là... là cha cô đã hại chết mẹ cô. Năm đó, mafia chúng tôi đã bắt cóc mẹ cô, đe dọa ông ấy từ bỏ việc buôn ma túy, nhưng ông ấy kiên quyết không đồng ý, chúng tôi... chúng tôi đã giết con tin."

Faye nghe thấy những lời này, lập tức trừng lớn mắt, cơn giận bùng lên như núi lửa phun trào. Cô rút dao găm từ thắt lưng, dí vào cổ họng Mark: "Nói láo! Tôi sẽ giết ông!"

Yoko vội vàng đưa tay ngăn Faye lại, khuyên nhủ: "Faye, bình tĩnh đi, bây giờ giết hắn cũng không giải quyết được gì."

Faye hướng ánh mắt giận dữ về phía Yoko, hét lên: "Bình tĩnh? Em bảo chị phải bình tĩnh như thế nào? Tên khốn này nói có thật không?"

Yoko nắm chặt cổ tay Faye,: "Chị đừng nóng vội, Mark đã giết cha mẹ em, thậm chí em còn muốn Mark chết hơn là chị. Nhưng chúng ta cần biết thêm thông tin từ ông ta."

Faye thở hổn hển, cố gắng kiềm chế cảm xúc, từ từ hạ dao găm xuống.

"Nói tiếp!" Faye quát vào mặt Mark.

Mark căng thẳng tiếp tục nói: "Tất cả là sự thật, cô Faye. Cha cô chỉ quan tâm đến quyền lực và lợi ích, không hề để ý đến sự sống chết của mẹ cô."

Cơ thể Faye run nhè nhẹ, trong mắt đầy đau khổ và tức giận. Cô nhớ lại nụ cười dịu dàng và sự quan tâm của mẹ khi còn nhỏ, trong khi cha cô luôn lạnh lùng xa cách, bận rộn với các công việc của băng đảng. Cô luôn nghĩ rằng dù cha có lạnh lùng, nhưng ít nhất ông ta sẽ bảo vệ gia đình. Không ngờ lại là kết cục như thế này.

Faye cắn răng nói: "Chị luôn kính trọng ông ấy, dù không có nhiều tình cảm cha con. Nhưng ông ấy lại làm ra chuyện này!"

Yoko ở bên cạnh nhẹ nhàng lên tiếng: "Có lẽ đây là một sự hiểu lầm, Faye, chúng ta cần điều tra kỹ hơn."

"Hiểu lầm?" Faye cười: "Mark là người đứng thứ hai trong băng đảng mafia, lời ông ta nói chẳng lẽ giả?"

Yoko im lặng một lúc, rồi nói: "Dù đó là sự thật, tụi mình cũng không thể hành động bốc đồng. Giết cha chị, cả băng đảng sẽ rơi vào hỗn loạn, phải cân nhắc hậu quả đã."

Faye quay đầu nhìn Yoko, ánh mắt thể hiện sự quyết tâm: "Chị không quan tâm đến hậu quả, ông ta phải trả giá cho cái chết của mẹ chị."

Yoko thở dài: "Faye, em hiểu cảm xúc của chị bây giờ, nhưng chúng ta phải có kế hoạch dài. Cha chị có căn cơ sâu trong băng đảng, nếu hành động hấp tấp, chúng ta có thể rơi vào tình thế nguy hiểm."

Faye suy nghĩ một lúc, rồi nói: "Vậy em nghĩ nên làm gì?"

Yoko cân nhắc: "Chúng ta cần thu thập thêm chứng cứ. Chuyện năm đó chắc chắn không chỉ có mình Mark biết, trong thời gian này không nên để lộ sơ hở trước mặt người khác."

Faye gật đầu: "Được, làm theo lời em. Nhưng chị thề, chị nhất định sẽ khiến ông ta nợ máu trả bằng máu."

Nói xong, Faye quay lại nhìn Mark: "Ông nên cầu nguyện rằng những gì ông nói đều là sự thật, nếu không, tôi sẽ khiến ông hối hận vì đã đến thế giới này."

Sau đó, Faye và Yoko rời khỏi căn phòng. Trở lại xe, Faye không nói gì, chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng ngập tràn sát ý.

Nhân lúc Faye đang mải suy nghĩ, Yoko gửi địa chỉ nhà máy bỏ hoang cho cấp trên của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro