Gãy cánh...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đau quá ..

Đau ....

Tầm mắt chìm trong bóng đêm....

Bóng đêm vô tận, giống như chiếc miệng đầy nanh của một loài quái vật không tên. Chậm rãi bao bọc lấy nàng, nhai nát đôi cánh ...

Nàng nghe thấy tiếng con tim cùng thiện lương của mình tan vỡ. 

Đức Cha đứng trên đài cao, đôi mắt xanh biếc như đại dương bí ẩn và sâu thẳm, tựa hồ vẫn như trước kia nhìn nàng. Thật đẹp ! Đẹp đến mức nhấn chìm nàng trong thứ tình cảm cấm kị....

Để trả giá cho tội lỗi của mình, nàng đã hy sinh bản thân cho bóng tối ...

Người là thiên đường, là giai điệu bất diệt vẫn mãi vang vọng trong tâm trí .

Hỡi Đức Cha cao quý, hãy nhìn thấu lòng trung thành của con

Dành cho người ...

Mãi chỉ cho người mà thôi ....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro