My Brown-Eyed Girl

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Từ bỏ nó đi, Granger. Chúng ta đã có kết quả N.E.W.T. từ một tuần trước rồi. Điều gì có thể khiến em tiếp tục cống hiến cho việc học trong bốn ngày cuối cùng của học kỳ vậy?"

Hermione đặt tay trên những trang sách đang mở của ấn bản thứ ba của cuốn Thần chú Elidated của Narayanan: Chuyển đổi mô hình trong các khớp nối và nhìn xuống Draco.

Anh nằm bên cạnh cô trên cánh đồng cỏ bên ngoài sân Quidditch, anh nằm sấp mình và nhắm mắt lại, tắm mình trong sự nhân từ của một ngày không mây cuối mùa xuân.

"Tất cả chúng ta không thể chỉ phụ thuộc vào vận may vô bờ bến của mình và vẻ ngoài đẹp đẽ mà chúng ta thừa hưởng từ mẹ của mình, Malfoy. Em sẽ đi theo định hướng của mình chỉ trong mười tuần nữa-"

"Có nghĩa là em nên đóng cuốn sách đó vào và nằm xuống đây."

"Và ngủ trưa với anh trên mảnh đất ấm áp như một con mèo nhà sao?"

Anh gật đầu. "Đúng vậy."

Hermione xem xét những trang sách trước mặt, và sau đó là chàng trai bên cạnh cô, mặt anh đang nghiêng về phía mặt trời.

Cô đặt cuốn sách trên bãi cỏ, và nằm xuống, quay mặt về phía anh.

"Em định ủ vào người tôi đó à?" anh ấy hỏi.

" 'Em là một con mèo nhà', anh đã nói, nhớ không."

"Và đó là lý do tại sao em định làm phiền tôi."

Trong cái ấm áp dễ chịu của buổi chiều, dưới bầu trời xanh mục đồng heo hút, Hermione đưa khuôn mặt ửng hồng của mình về phía anh và nhắm mắt lại. Họ đã ngồi, và giờ là nằm ​​ngược chiều nhau, họ lồng vào nhau tạo thành hai nửa bổ sung, nó vừa khít lại theo một cách vô cùng đẹp mắt cũng vừa không hoàn chỉnh với nhau, giống như một tách trà vỡ được chấp vá bằng những mảnh vụn.

Hơi thở của anh, ẩm ướt và chậm rãi, di chuyển trên bề mặt da cô.

"Em đang nằm sai chiều đấy. Tôi muốn luồn tay vào váy em, nhưng cơ thể em ở mãi phía trên. "

"Anh luôn muốn cho tay vào váy của em sao?" cô nói.

"Một cách tự nhiên. Em giữ tất cả những thứ yêu thích của tôi bên trong nó."

Cô đưa đầu ngón tay lên làn da nóng như mặt trời của anh và vuốt ve đường viền quai hàm của anh.

Một nhóm năm thứ ba và thứ tư đang lộn xộn trên những chiếc thuyền ở gần bờ hồ. Khi giọng nói của họ cất lên từ mặt nước và khắp mặt đất, khoảng cách của họ ngày càng xa dần cho đến khi giọng nói của họ tan biến thành hư vô, ngoại trừ những âm thanh vô hình của một cơn say mê bất tận.

"Tôi đã nhận được bốn con cú vào sáng nay."

Giọng Draco trầm và lờ đờ, một âm thanh ồ ồ như thể anh vừa mới tỉnh giấc một nửa vì vô tình ngủ quên vào giữa ban ngày. Đó là một âm thanh mà cô biết, và nếu bản thân cô là một con mèo, cô sẽ kêu lên mất.

"Bốn sao! Anh là một người đàn ông có tầm quan trọng lớn ngày hôm nay đấy."

"Mm hm. Một trong số đó đến từ Cologne. Aus Koln. "

Bàn tay đang vuốt ve khuôn mặt của anh vẫn tĩnh lặng.

Trong một khoảng thời gian dài, chỉ có tiếng vo ve của cuộc sống vô hình của cỏ cây, tiếng la hét của lũ trẻ bên hồ và tiếng thở đều đều của Draco.

"Xin chúc mừng," cuối cùng cô nói.

"Cảm ơn. Đừng dừng lại. " Anh nghiêng hàm về phía tay cô, và cô lại tiếp tục vuốt ve anh.

"Tôi phải quyết định ngay bây giờ, tôi cho là vậy," anh nói.

"Ý anh là gì, 'quyết định'? Cologne là một mục tiêu lớn"

" Mm"

"Đừng có châm chọc như vậy."

"Tôi đã nói 'Mm.' Việc em đã giải thích nó là sự mỉa mai là điều phi thường."

"Đó là một 'Mm' đầy mỉa mai và anh biết điều đó. Đó là mục tiêu lớn của tất cả mọi người. Giáo sư Meier và nhóm thuần tập Mastery cực kỳ ưu tú của cô ấy. Mọi cánh cửa đều rộng mở. Bất kỳ và tất cả các dự án thú cưng ở đó đều được tài trợ. Cuối cùng là John Dee Prize về Độc dược, vân vân."

"Xin đừng quên: Tham vọng được lên kế hoạch tỉ mỉ của Lucius Malfoy cho đứa con duy nhất của mình. Việc dạy kèm riêng auf Deutsch. Tiếng Latinh, tiếng Hy Lạp, những chuyến đi thực tế đến thăm các Độc dược sư đã được sắp xếp cho một đứa trẻ bốn tuổi. "

"Em không quên." Hơi thở của cô làm chuyển động mái tóc trắng mỏng manh trên trán anh khi cô thở dài. "Nhưng không phải anh muốn có sự dự phòng sao, em cho là vậy?"

"Sự dự phòng. Các lựa chọn thay thế."

"Lựa chọn thay thế?"

Draco vươn một cánh tay qua đầu và chèn đầu ngón tay anh vào bàn tay còn lại của Hermione.

"Vấn đề là," anh nói, "có một cô gái."

Tầm nhìn của Hermione tràn ngập màu hồng và cam một cách vô hình trong mí mắt ngược sáng của cô "Có sao?"

"Có. Em có thể biết cô ấy. Cô ấy có một mái tóc dày. Một đôi mắt nâu rất lớn. Một đầu gối đẹp."

"Em không thể nói rằng em đã gặp cô ấy."

"Tôi nghĩ hai người sẽ tranh cãi khá nhiều. Dù sao, tôi đã nỗ lực nhiều tháng để giải quyết mọi việc với cô ấy."

Cô cười khan qua mũi.

"Anh có làm vậy sao?"

"Tôi có. Em có biết rằng tôi đã phải nói với cô ấy rằng tôi yêu cô ấy trước khi cô ấy để tôi đưa cô ấy lên giường không? "

"Thật là khủng khiếp cho anh. Anh thật sự đã làm vậy sao?"

"Chuyện gì cơ?"

"Rằng anh đã yêu cô ấy."

"Tất nhiên là tôi không. Tôi đã yêu cô ấy- "

"Đã? "

"Đã, và đang. Một cách điên cuồng, nếu em muốn biết. Đối với tôi, điều đó chỉ tăng lên thêm mỗi lúc. Có lẽ có một thuật toán cho nó. Vấn đề là, tôi phải nói với cô ấy thật nhiều lần."

"Điều đó chắc hẳn rất kinh khủng. Có lẽ cô ấy chưa từng lên giường với bất kỳ ai khác trước đây và cô ấy muốn chắc chắn rằng anh sẽ không phải là tên khốn về điều đó".

"Tôi không phải là một tên khốn. Tôi là một quý ông rất chu đáo, rất tỉ mỉ và rất ngẫu hứng về điều đó".

"Tốt cho cô ấy."

"Đúng vậy, theo như tôi nghĩ. Và bây giờ cô ấy đã dần quen với tôi."

"Cô ấy có như vậy sao?"

"Đúng. Bài ghi chép của tôi tốt hơn của cô ấy nhiều, và- "

"Không có cách nào có thể mà bài ghi chép của anh tốt hơn của cô ấy được."

"Nó đang. Những gì cô ấy đạt được là ở tính toàn diện, còn tôi bù đắp ở sự ngắn gọn và hiệu quả. Những ghi chú của tôi là thứ mà người ta thực sự cần, không phải thứ người ta nghĩ rằng phải có ".

"Anh thật may mắn khi cô ấy có liên quan đến anh."

"Đừng nói gì cả."

Hermione chìm trong cơn buồn ngủ, cô bỗng sững sờ, việc được sưởi ấm quá mức trong vạt áo khiến cô trôi dạt đi, cô ngừng vuốt ve anh.

Anh đẩy quai hàm của mình vào tay cô, và cô bắt đầu lại.

"Chúng ta đã thiết lập giá trị của các ghi chú của tôi," anh ấy tiếp tục, "chúng vô song về sự sang trọng và sự xuất sắc của ai đó mà tôi sẽ không cho phép mang ra nghi ngờ. Vẻ ngoài của tôi rõ ràng đã mang lại cho tôi một khoản lợi ích nhỏ. Tuy nhiên, tài sản của tôi dường như chỉ là một sự mất cân bằng, nó chỉ được cân bằng bởi thật nhiều sự cực khoái mà tôi cung cấp cho cô ấy."

"Nhiều sao?"

"Mm hm."

"Làm thế nào mà anh biết cô ấy không cung cấp cho anh một sự tự tin sai lệch?"

Cô cảm nhận được nụ cười của anh trên da cô.

"Bởi vì tôi có thể cảm thấy chúng."

"Anh có thể?"

"Tôi có thể." Không có ai xung quanh có thể nhìn thấy họ, chứ đừng nói đến việc nghe thấy họ, nhưng giọng anh ấy như thì thầm. "Khi tôi ở bên trong cô ấy."

Cô kéo tay anh qua đầu cả hai, và đưa nó đến chiếc cúc áo sơ mi của cô.

"Đặt tay của anh lên ngực em."

Những ngón tay anh lướt qua chiếc cúc thứ ba từ trên cùng của chiếc áo cô.

"Dưới áo sơ mi của em hay trên?"

Cô ưỡn ngực về phía tay anh. "Dưới."

"Và hơn nữa, ngay trước khi cô ấy đến-" anh nói khẽ, đẩy chiếc cúc trắng qua lỗ thùa của nó "-cô ấy tạo ra một tiếng động rất nhỏ, rất, rất nhỏ, giống như một-"

"Nó không giống như-"

"Nó giống hệt như -" anh ấy di chuyển xuống nút thứ tư và bắt đầu luồn nó qua lỗ thùa "-một con mèo nhỏ, khi nó đang giải thích với em rằng nó muốn thứ gì đó. Khi tôi chỉ ra điều này với cô ấy, điều đó khiến cô ấy tức giận, và tôi cảm thấy sự hấp dẫn không thể giải thích được".

Anh đặt tay vào chỗ mở hai cúc áo, rồi luồn xuống bên dưới lớp vải bông mỏng của cúp áo ngực trái của cô.

Cô rên rỉ đầy mãn nguyện.

"Và cô ấy khá đặc biệt về cách tôi chạm vào cô ấy." Anh ta hất cằm và nhếch miệng, vô định và vô văn hóa. "Đây," anh nói, vẽ những ngón tay dọc theo vòng cung của nửa dưới bầu ngực cô, "và những nơi khác. Một mặt, cô ấy thích được chạm nhẹ vào người. Và mặt khác - "Anh nắm lấy nhũ hoa của cô giữa ngón trỏ và ngón cái rồi véo mạnh xuống" - cô ấy thích điều này. "

Đôi chân của Hermione không ngừng di chuyển khi cô đẩy ngực mình vào tay anh.

"Vậy em thấy đấy," anh ta nói, tiếp tục một gợi ý khái quát khác "Tôi không chắc cô ấy sẽ tìm thấy một người nổi tiếng khác có thể làm điều đó tuyệt vời được như tôi. Tôi ghét phải bỏ mặc cô ấy. "

"Cô ấy có thể quản lý được điều đó"

"Tôi cho rằng cô ấy sẽ làm vậy. Tôi yêu cầu cô ấy cho tôi xem một lần".

"Cho anh xem cái gì?"

"Cô ấy sẽ tiếp tục như thế nào khi cô ấy ở một mình."

"Suỵt."

"Nó đang cứng lại."

"Cái còn lại bây giờ," cô nói, xoay người.

Draco rút tay ra khỏi cúp áo ngực trái của cô và đẩy tay anh xuống bên dưới lớp vải bên phải.

"Tôi nhận được cú từ Gerta Meier ở Cologne, và một con từ Hiệp hội giả kim thuật ở Paris. Một từ nhà sản xuất chổi về phạm vi bảo hành. Điều này có tốt không? "

"Nó thật hoàn hảo."

"Tốt. Và - "anh véo mạnh vào núm vú của cô" - Tôi có một bức thư từ giáo sư Park. "

Hermione lại rên rỉ và nắm chặt cổ tay anh. "Gì cơ?"

"Em đã nghe nói về cô ấy?"

"Ellen Park, the Potioneer? Ở San Jose?"

"Chính là nó."

"Mọi người đã nghe nói về cô ấy."

"Tôi đã nghe một tin đồn cách đây không lâu rằng cô ấy sẽ quyết định nhận một học trò cho môn Độc dược lần đầu tiên. Một đối một. Đó thực sự là một quá trình học việc sẽ dẫn đến việc Thành thạo." Anh lại mở bàn tay của mình trên bầu ngực cô, lòng bàn tay mềm mại chạm vào đỉnh cứng nơi nhũ hoa của cô. "Rất có khả năng, tôi cho là vậy, tôi sẽ trở thành giảng viên của trường học tại Palo Alto. Cô ấy đã đề cập trong thư từ của chúng tôi, rằng vợ cô ấy dạy ở đó. "

Trái tim của Hermione đập mạnh trong xương sườn.

"Anh chưa bao giờ nói về nó."

"Chưa từng nói cái gì?"

"Đó là anh đã nộp đơn để làm việc với cô ấy."

"Tôi vẫn chưa nói."

"Anh đã? Ứng tuyển?" Cô cố gắng không thọc ngón tay vào cổ tay anh.

"Tất nhiên là có."

"Và?"

"Và sao?"

"Draco."

"Cô ấy đề nghị tôi học việc."

Đầu Hermione như quay cuồng.

"Anh đã nộp đơn khi nào?"

"Tôi bắt đầu quá trình này vào tháng Hai."

"Vào tháng Hai? Chúng ta chỉ-"

"Đó là lý do tại sao tôi không nói." Anh nắm lấy toàn bộ bầu ngực của cô bằng bàn tay chắc chắn của mình, như thể nó thuộc về anh và anh muốn giữ chặt nó.

"Anh sẽ chấp nhận nó chứ?" cô hỏi.

Draco không nói gì trong một lúc, và chỉ lướt đôi môi hé mở của mình lên trán cô, từ trái sang phải, vài lần.

"Vấn đề là, tôi không thể đi theo một cô gái trừ khi cô ấy muốn tôi. Tôi cần -" anh dừng lại và hít một hơi thật sâu, trầm ngâm "- không chỉ là sự cho phép của cô ấy. Hơn thế nữa. Tôi cần sự nhiệt tình của cô ấy. Mong muốn của cô ấy."

Anh ngừng nói một lần nữa và nhẹ nhàng đặt một nụ hôn vào phần da rộng giữa mắt cô.

"Cô ấy thực sự phải hỏi tôi" anh kết thúc.

Hermione rời xa anh.

"Em định đi đâu vậy?" anh ấy hỏi. "Tôi chưa xong việc ủ mình cho em đâu."

Nhưng cô ấy đã quay lại, lần này cô kề môi mình vào môi anh, nói với đôi môi hé mở của anh, hòa vào hơi thở của họ.

"Hãy đến California với em," cô thì thầm.

Anh hôn cô, và môi cô di chuyển chống lại anh một cách vô tư, quen thuộc, nhưng cũng thèm thuồng, với một cảm giác thèm muốn hàng ngày mà không tốn sức hay đau nhức, điều mà anh hoàn thành trong tất cả khả năng tận tâm đáng kinh ngạc, bất ngờ của mình.

"Em có muốn tôi không?" anh hỏi, và cô ấy nghĩ rằng họ có thể sẽ chia tay - rằng họ nên chia tay, để thảo luận về các vấn đề hậu cần và những kỳ vọng, cũng như kế hoạch tầm xa và ý nghĩa của việc cùng nhau đi một phần tư quãng đường vòng quanh thế giới - nhưng thay vào đó cô ấy lại đẩy ngón tay mình vào tóc anh, và ôm chặt lấy anh.

"Cô gái này," cô nói.

"Mm hm?"

"Anh có yêu cô ấy không?" cô ấy hỏi.

"Rất nhiều."

"Nói với em."

Cô kéo tóc anh một chút, bởi vì cô muốn anh nói với cô ngay lúc đó - nói cho cô biết mọi thứ - mà không cần khéo léo, và bởi vì anh thích khi cô kéo mạnh anh trong khi anh hôn cô. Anh rên rỉ, và cô ước cơ thể anh được xếp thẳng hàng với cô từ đầu đến chân - để anh di chuyển đùi của mình vào giữa hai chân cô, và tay của anh đặt bên dưới váy của cô.

"Tôi yêu trái tim cô ấy." Anh ấy rút tay ra khỏi áo lót của cô và ấn nó vào xương ức của cô. "Và tâm trí cô ấy." Anh ấy hôn vào giữ hai mắt cô. "và lòng trắc ẩn của cô ấy."

"Còn gì nữa?" Cô yêu cầu.

"Tôi yêu tính khí của cô ấy."

"Không, anh không hề."

"Tôi yêu cái miệng của cô ấy."

Anh hôn cô.

"Tôi yêu bộ ngực của cô ấy."

Anh đẩy tây vào bên dưới lớp vải áo ngực của cô một lần nữa.

"Tôi yêu cô bé của cô ấy."

Hermione hướng môi anh trở lại môi cô.

"Hãy nói với em rằng anh sẽ lên giường với em" cô nói khẽ.

Anh hôn cô.

Trong những khoảnh khắc ngắn ngủi nhất, cô không nghĩ về điều gì nữa cả.

Có sức nóng bức xạ của mặt trời chiếu vào mặt cô. Cảm giác ngứa ngáy mềm mại của đám lá cỏ dưới đùi cô. Vết xước của len ở cổ tay áo cardigan của cô.

"Anh sẽ lên giường với em."

"Hãy nói với em rằng anh sẽ theo em" cô nói.

"Anh sẽ theo em đến bất cứ đâu."

"Nói với em rằng anh yêu em"

Cô nghe thấy tiếng chim én bay trên khán đài bay lên không trung cùng một lúc.

"Anh yêu em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro