CHAP 18. TRÒ CHƠI BẮT ĐẦU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 18. TRÒ CHƠI BT ĐU

Lucy's POV

"Natsu!" Tôi chạy lên từ phía sau người bạn của mình và nhảy lên lưng cậu, khiến cậu ấy hơi chúi về phía trước nhưng rồi cũng giữ lại được thăng bằng.

"Chào Luce." Natsu mỉm cười, và chúng tôi tiếp tục đi đến lớp. (Giống như hình trên)

"Hai người kiếm một phòng đi." Gajeel khịt mũi. Tôi nhìn Natsu và thấy rằng mặt cậu đã trở thành màu đỏ. Chắc cậu ấy đang xấu hổ lắm.

Tôi lườm Gajeel, "Ồ im đi. Cậu nên hôn Levy hoặc làm gì đó khác đi." Tôi tự hào mỉm cười.

Mặt cậu ta liền đổi màu thành tóc của Erza. "Salamander! Bảo bạn gái của mi im đi!" Gajeel gầm gừ.

Tôi cảm thấy má mình nóng lên, tôi liền vùi đầu vào cổ Natsu. "Khônn sao đâu Luce, cậu có thể nói bao nhiêu tuỳ thích."

Tôi ngẩn đầu lên và lè lười với Gajeel, sau đó nhảy xuống khỏi lưng Natsu.

----------

Natsu đã đến than gia với chúng tôi vào giờ ăn trưa, lần này là cùng với Gray và Gajeel. Họ ngồi đối diện Juvia và Levy, như thường lệ.

"Này các cô gái," Gray bắt đầu. Khi cậu ta nói, Juvia nghiêng về phía trước để nghe cậu ta. "Chúng tôi đang nghĩ rằng--"

"Sốc thật!!" Tôi kêu lên. Mọi người bắt đầu cười ngoại trừ Gray, người đang trợn mắt. (Ý ca Lu là, my người này cũng biết nghĩ na h?!)

"Dù sao thì, chúng tôi tự hỏi nếu các cậu có muốn cùng chúng tôi đi biển cuối tuần này không?" Gray nói tiếp.

Tôi nhìn qua Natsu, người đang cười. "Có ai đi vậy?" Tôi hỏi.

"Có chúng tôi," Cậu ấy chỉ vào Gray và Gajeel, "..,Jellal và Laxus."

"Juvia cũng sẽ đi!" Juvia ré lên trong thoả thích. Tôi gật đầu đồng ý. Levy đỏ mắt và cũng gật đầu. "Sẽ rất vui đấy, Tí hon!" Gajeel xoa đầu cô ấy.

"Tôi không biết..." Erza nói, "Hiện giờ tôi đang khá bận, tôi không nghĩ rằng tôi c--"

Tôi ngắt lời cô ấy, " Đi mà Erza, sẽ rất vui đấy." Tôi nháy mắt với cô. Cô ấy đảo mắt và ném một cái bánh mỳ về phía tôi.

"Thôi nào Erza! Tất cả chúng tôi sẽ ở đó, tôi, Gray, và Jellal." Natsu nói, nhấn mạnh tên Jellal.

"Sao cũng được. Tôi đoán tôi không còn sự lựa chọn nào khác." Cô đỏ mặt và nhìn đi nói khác.

"Vậy mới được chứ!" Natsu và Gray reo lên.

Cuối cùng, tất cả chúng tôi đều nhìn Mira, người đang đưa cho chúng tôi một cái nhìn thắc mắc. "Tớ đã đồng ý từ lúc cậu ấy bắt đầu nói rồi." Cô mỉm cười.

Chúng tôi đều bắt đầu cười, ngoại trừ Gray, người đang lẩm bẩm, "quái dị.", kết quả là cậu ta bị một trận tơi bời.

---------

Tôi vui vẻ nhìn tủ quần áo của mình và tìm thấy một bộ đồ tắm hai mảnh mà tôi khá thích. Nó có màu tím với hoạ tiết màu cam rất dễ thương. Tôi tô điểm lại một chút rồi mặc chiếc váy màu hồng pastel vào.

Tôi bước ra ngoài và thấy rằng Natsu đang đợi tôi trong chiếc Ferrari của cậu, thứ mà tôi đã khá quen với nó.

Chúng tôi nói chuyện một lúc trước khi dừng lại tại một ngôi nhà lớn.

"Tại sao chúng ta lại ở đây?" Tôi thắc mắc.

"Để chờ một tên hay lột đồ." Cậu ấy cười. Tôi búng vào trán cậu ấy và lắc đầu.

Gray ngồi vào trong xe, bật nhạc lên và nói với chúng tôi, "Đi biển nào!!!"

------------

Chúng tôi là người đến đầu tiên và tôi chạy chân trần ngay xuống cát. Cát rất ấm, tôi co ngón chân tôi lại khiến nó cảm thấy khá nhột.

Natsu và Gray thì chạy về hưởng biển trong khi đồng loạt cởi áo ra. Tôi cũng thấy Natsu có một cơ bụng rất săn chắc, nhìn nó làm cho mặt tôi đỏ hết cả lên nên tôi đã nhanh chóng ngoảnh mặt đi.

Tôi thấy có rất nhiều cô gái đang dán mắt vào họ. Tim tôi nhói lên, nhưng vì không muốn làm hỏng cả ngày tuyệt vòi của tôi nên tôi đã bỏ qua việc đó.

Sau khi bơi vài vòng, họ lại tiếp tục chạy bộ trên bãi cát. Tôi đã cố gắng không nhìn chằm chằm vào Natsu, nhưng lại không làm được vì cậu ta không mặc áo. Xấu hổ thật!

"Có đẹp không?" Natsu cố ý đứng trước mặt tôi.

Má tôi nóng lên, "Đẹp! Mặt trời và sóng biển là một sự kết hợp hoàn hảo!" Tôi cười nhẹ, giao tiếp bằng mắt với cậu.

Cậu ấy nhíu mày, đúng là đồ ngốc. Rồi cậu ấy chỉ vào những múi cơ của mình và nói, "Ý tôi là cái này này. Nó đẹp đúng không?"

Tôi đảo mắt, "Tôi từng thấy loại đẹp hơn chúng nhiều."

Tôi nói dối đấy, nhưng cậu ta đã tin nó. Mắt Natsu mở to. "Tôi cần phải giết ai??" Cậu lắc vai tôi.

Tôi lấy tay cậu ấy ra và may là những người khác cũng đã tới.

"Hai người đang hôn nhau à?" Laxus hỏi cùng với Mira đi bên cạnh, người đang cười khúc khích.

Trước khi chúng tôi có cơ hội giải thích, Gray đã xen vào.

"Đúng, kinh lắm đấy. Họ đang 'nấu cháo lưỡi'!" Cậu ta bịt miệng. Mọi người đều mở to mắt nhìn chúng tôi, khiến cả hai đỏ mặt điên cuồng.

"K-Không! Chúng tôi chỉ nói chuyện thôi!!" Natsu nói lớn, trừng mắt với Gray, người đang cởi luôn chiếc quần bơi ra.

Sau khi chúng tôi chuẩn bị cho bữa picnic mà Erza và Levy chuẩn bị, tất cả chúng ta vui vẻ ngồi trò chuyện và ăn tại một trong những bộ bàn ghế gần đó.

Đột nhiên, Erza đập mạnh tay xuống bàn, làm Jellal, người đang ngồi cạnh cô giật mình.

"Vậy chúng ta chơi trò tht hay thách đi, dù gì trời cũng bắt đầu tối rồi." Cô ấy cười toe toét.

Tôi đứng dậy, chống tay lên hông mình, "Được thôi. Và trong trường hợp này thì tôi sẽ không nhường ai đâu." Đôi môi của tôi nhếch lên thành một nụ cười đáng sợ.

"Ồ, tất nhiên. Tớ cũng sẽ không nhường đâu." Cô ấy cười đểu, nụ cười đó có thể cũng đáng sợ ngang tôi. Cả hai chúng tôi nhìn nhau và cười.

Sau cuộc đấu mắt đó, chúng tôi lại ngồi xuống và tất cả mọi người đều có vẻ sợ hãi trên khuôn mặt họ.

"Vậy, ai tham gia nào?" Erza và tôi nhíu mày, cười tự mãn.

Mọi người đều tái mặt nhưng sau khi bầu không khí căng thẳng đó, họ cũng đã tham gia.

Natsu và Jellal đã đi lấy đồ uống. Họ nói đó là nước ép dứa, và tôi vui vẻ nhận nó. Tôi nhận thấy họ trông có chút lo lắng khi đưa nó cho chúng tôi.

Tôi giả vờ uống nó, tuy nhiên tôi đã được đào tạo cho các loại nước này rồi. Tôi khá chắc rằng họ đã thêm rượu vào thức uống.

Tuy nhiên, tất cả mọi người đã uống được một nửa hoặc đã uống hết. Tôi biết bây giờ nó chưa có tác dụng, như đây vẫn không phải làm một việc làm tốt.

Tôi cúi xuống cạnh Natsu và thì thầm, "Tại sao cậu lại bỏ rượu vào đồ uống?" Tôi nhíu mày.

Mặt cậu ấy mở to, "T-Thật ra chỉ là của cậu và Erza thôi. Chúng tôi nghĩ có lẽ nếu làm thế các cậu sẽ không chơi quá tích cực?" Natsu thì thầm trong sợ hãi.

Tôi chỉ cười. "Sai lầm lớn đấy. Cả hai chúng tôi đã từng uống rượu rồi, và nó chỉ làm cho chúng tôi tệ hơn thôi."

Sau khi nghe xong, cậu ấy liền cố gắng giật ly nước ra khỏi tay tôi, nhưng đã quá muộn. Tôi nhanh chóng uống một hơi và đập sầm chiếc cốc xuống bàn. "Đừng đổ lỗi cho tôi vì những gì sắp xảy ra." Mặt cậu ấy tái nhợt.

Tôi nhìn qua Erza, người cũng đã hiểu ra. Cô ấy gật đầu.

Thật hay thách sẽ không còn là một trò chơi đơn thuần nữa.

xxxXXxxx

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro