CHAP 20. ANH TRAI CỦA NATSU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 20. ANH TRAI CA NATSU

Lucy's POV

"Cậu là cô gái đẹp nhất và hoàn hảo nhất mà tôi từng gặp. Anh yêu em, Lucy Heartfilia."
Tôi đóng băng tại chỗ và phải mất một khoảng thời gian để tiêu hoá được mọi thứ.

Tôi bất ngờ, "Khoan, sao cậu lại biết tôi là một Heartfilia?"

Natsu nhìn sang một bên, "Tôi đã đi xung quanh phòng cậu lúc cậu đang ngủ lần trước."

Tôi đánh nhẹ vào đầu cậu ấy, "Đừng có đi lục đồ của tớ, biến thái!"

"Oww! Đồ độc ác!" Cậu ấy rên rỉ.

Tôi nhìn về phái biển. "Tôi xin lỗi." Tôi lẩm bẩm.

"Gì vậy?"

Tôi giữ vai cậu ấy, "Nghe này: Tôi xin lỗi nhé? Tôi xin lỗi vì đã không nói cho cậu biết tên thật của mình vì tôi không muốn cậu bình luận gì về tớ. Tôi đã không nghĩ rằng cậu sẽ phán xét tôi sau khi cậu nói với tôi cậu là Dragneel, nhưng tôi đã rất vui khi ở cạnh cậu nên tôi đã nghĩ rằng không cần thiết phải nói cho cậu."

Cậu ấy đứng dậy và đưa tay ra, " Đừng lo về điều đó. Tôi thích cậu vì chính cậu, chứ không phải vì gia thế của cậu."

Tôi đứng dậy, và Natsu cười đểu khi nhanh chóng kéo tôi vào và hôn nhẹ lên môi tôi.

Mặt tôi đỏ lừ khi chúng tôi đan tay vào nhau và cùng đi về khách sạn.

Tôi lại nghe thấy tiếng máy ảnh, và lần này thì tôi liền nhìn quanh.

"Ai đó?"

"Luce có chuyện gì vậy?"

"Cậu có nghe thấy tiếng máy ảnh không?" Tôi hỏi.

"Không sao đâu." Cậu ấy nhún vai.

Chúng tôi đi vào trong và thấy rằng đèn đã được tắt.

Natsu hôn trán tôi, "Ngủ ngon Luce."

"Ngủ ngon."

Chúng tôi đi hướng trái ngược nhau và tôi nhẹ nhàng đi vào phòng của các cô gái.

Tôi thấy rằng Mira không có ở đây. Tôi nhún vai và nhìn quanh.

Levy và Juvia đang bình thản ngủ, còn Erza thì đang mơ và có vẻ như cô ấy đã đá mền của cô ra.

Bui sáng

"Cậu nặng quá!" Tôi than thở khi kéo Erza vào xe.

"Để tớ yên đi, tớ đang cố gắng ngủ!!" Cô ấy khép mắt lại.

"Không được, chúng ta cần phải ra biển! Và cố gắng ăn ít bánh lại đi." Tôi đã sớm hối hận vì câu nói đó, vì Erza đã đứng lên và trừng mắt nhìn tôi.

"Sao cậu dám ---" May cho tôi, Jellal đã đi ngang qua.

"Ồ Jellal!" Cậu ấy quay sang nhìn tôi, "Cậu giúp tôi một việc được không? Cậu mang Erza lên xe giúp tôi nhé, cậu ấy nặng quá."

Cậu ấy đỏ mặt, đến gần và bế Erza kiểu cô dâu lên xe.

Tôi tiếp tục dán mắt vào họ cho đến khi Erza lườm tôi. Tôi mỉm cười và vẫy tay chào họ. Jellal đề nghị Erza tự đầu lên đùi mình, cô ấy do dự một hồi rồi cũng làm vậy.

Một nhóm các cô gái đến bao vây chúng tôi tại bãi biển, ừm, bao vây các chàng trai.

Một cô gái đến gần Natsu và bắt đầu chạm vào những múi cơ của cậu ấy. Điều tương tự cũng được thực hiện đối với Gray.

Tôi nhìn qua Juvia, cô ấy đang nói chuyện với Gajeel nên đã không thấy cảnh này.

Tôi lao đến chỗ họ.

Các cô gái bất mãn nhìn tôi. "Cô đến đây làm gì? Một trong bọn họ là bạn trai cô à?"

Mắt tôi mở to và tôi không biết phải nói gì. Tôi chơi với ngón tay của mình và nhìn Natsu, người đang đỏ mặt. Chúng tôi có đang hẹn hò không? Tôi không biết.

"Vậy?" Cô ấy đảo mắt nhìn tôi.

Tôi hít một hơi thật sâu. "Không! Họ không phải là bạn trai tôi."

Cô ta cười, "Tôi bie---"

"Bợi vì họ đang hẹn hò với nhau!!" Tôi rất tự hào về bản thân khi nghĩ ra điều này, và tôi có thể tượng tượng ra một vần hào quang sáng chói xung quanh tôi.

Có một vài cô gái đã chảy máu mũi sau khi tôi nói điều đó ra. đã nói rằng. Cô gái đang ôm Natsu liền xin lỗi, "Tôi mong mối quan hệ của hai người kéo dài mãi mãi."

"Nóng bỏng thật." Một trong số họ lẩm bẩm và bỏ đi.

Natsu và Gray thì nhìn nhau, rồi nhìn tôi, sau đó lại nhìn nhau. "Kinh khủng!! Sao cậu không nói là cậu đang hẹn hò với tên này Gray trừng mắt nhìn Natsu.

Tôi nhún vai, "Tôi phát hoảng!"

Natsu vuốt mái tóc mềm mại của mình, "Luce. Cậu có nghĩ rằng chúng ta đang hẹn hò không?" Cậu ấy cúi xuống và nhìn vào mắt tôi.

Tôi đỏ mặt và cố gắng lùi lại, nhưng chẳng còn đường trốn nữa rồi. "T-Tôi không biết." Tôi thành thật trả lời.

Cậu ấy nhanh chóng hôn lên môi tôi rồi cười, "Liệu nó có trả lời câu hỏi đó?"

Tôi cảm thấy xấu hổ, "Không hẳn."

--------------

"Lần này là về việc gì vậy?" Tôi hỏi Erza khi chúng tôi đi đến một cuộc họp khác.

Cô ấy lo lắng gãi tay, "Tớ không biết. Cứ nên hy vọng rằng họ sẽ huỷ nhiệm vụ đó hoặc điều gì khác vậy."

Tất cả chúng tôi ngồi xuống ở vị trí cũ tại phòng họp.

"Chào mừng." Đức Vua nói. "Ta sẽ đi thẳng vào vấn đề ngay bây giờ."

Tôi gật đầu.

"Một nhân chứng đã chụp bức ảnh này, sau khi một chàng trai tóc đen đi cùng với một cô gái nhỏ. Mọi người khác nghĩ rằng điều này có chút khả nghi và sau khi nhìn xung quanh, anh ta đột nhiên bỏ trốn cùng cô gái." Ông ấy đưa tấm ảnh ra.

Tôi xem lại tấm ảnh. Có một chàng trai như nhà vua đã miêu tả, anh ta đang chạy trốn cùng một cô gái trên lưng, và cô ấy đang choàng tay qua cổ anh.

Rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi. Sao điều này lại liên quan đến vụ án Dragneel?

"Và nhìn thứ này đi."

Ông ấy đưa chúng tôi một bản báo cáo có người mất tích. Trong hình là một cô gái có mái tóc màu vàng và mắt màu xanh lá cây với một nụ cười gượng trên khuôn mặt.

Trong phần mô tả, nó chỉ ghi rằng cô ấy là một nhân viên quán bar, và họ cần cô ta trở về càng sớm càng tốt.

Điều này làm tôi nhíu mày. Còn gia đình cô ấy thì sao? Cô ấy sống ở đâu? Nó không hề ghi ở đây.

"Chúng ta sẽ đến tập đoàn Igneel INC tối nay. Các cô sẽ gõ cửa, và nếu họ không trả lời thì không còn sự lựa chọn nào khác ngoài xông vào. Đây là một vụ án nghiêm trọng."

Tôi đứng lên. "Việc này có liên quan gì đến vụ án của Dragneel?" Tôi cao giọng.

Đức vua có vẻ bất ngờ với hành động của tôi. "Ta biết tất cả mọi người trong Fiore. Chàng trai mà mọi người nhìn thấy trong hình, là Zeref Dragneel."

xxxXXxxx

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro