Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không phải chó. Đây là Sendoh Akira."

Rukawa Kaede đã cố gắng hết sức để tóm tắt mọi chuyện xảy ra vào lúc này bằng những từ ngữ ngắn gọn nhất, nhưng việc tóm tắt là quá nhiều và khiến người đối diện càng thêm bối rối. Cậu quỳ xuống ôm lấy con chó lớn, nhéo mặt nó, ngẩng đầu lên nói với Ayako: "Chị không thấy nó rất giống à?"

Ayako suýt lấy ra một cái quạt giấy và đánh vào đầu cậu. Cô liếc nhìn con chó lớn, rồi ánh mắt lại quay về phía Rukawa Kaede: "Em bị lừa rồi Rukawa. Là ai nói cho em biết đây là Sendoh Akira vậy hả?"

Cô nói không chút khách khí, nhưng chưa kịp nói xong thì Ayako đã cúi xuống nhéo nhẹ vào má con chó lớn giống như Rukawa đã làm. Con chó này được nuôi dưỡng tốt, lông dài dày mượt, trên má có chút thịt, sự đụng chạm mềm mại khiến Ayako dừng lại một lúc, đột nhiên cô vui vẻ xoa xoa mặt con chó.

Khi đang cao hứng rất dễ dàng bỏ qua một số chi tiết, chưa kể Rukawa vốn là người ít nói, có thể đứng ở một bên trầm mặc cả nửa ngày - nhiều lúc phát hiện đã ngủ từ đời nào, gọi mãi không tỉnh. Ayako chơi đùa với con chó lớn rất vui vẻ, cô xoa phần thịt mềm mại trên má lên trán con chó lớn, những sợi lông ngổn ngang cũng bị Ayako ấn mấy lần, đương nhiên vẫn dựng thẳng lên ​​trời, nhìn y hệt tên át chủ bài của Ryonan.

"Ngoan quá! Tên nó là gì thế?" Ayako chơi xong trò bắt tay với con chó lớn, nhéo nhẹ chân nó lắc lắc vui vẻ hai lần, cô quay lại nhìn đàn em của mình thì chỉ thấy sắc mặt Rukawa Kaede tối sầm như đáy nồi. "Rukawa? Em sao thế?"

"...Sendōh Akira." Rukawa bất mãn nhếch môi, nhẹ nhàng rút chân chó ra khỏi tay đàn chị, giọng lạnh lùng và có chút tức giận: "Đây là Sendōh Akira."

"Rukawa, làm ơn tỉnh lại đi." Ayako gõ vào trán Rukawa, "Thật đấy, thằng bé này... sao em lại bị ám ảnh bởi Sendoh Akira thế?"

"Bởi vì bọn em đang hẹn hò." Rukawa hừ lạnh một tiếng, liếc nhìn con chó to lớn ngu ngốc đang bị đàn chị nhéo vào mặt nhưng vẫn còn hưng phấn, cái đuôi của nó vung vẩy nhanh đến mức có thể tạo ra một cơn lốc xoáy. Đôi môi dường như muốn chửi lại "Con chó lớn ngu ngốc", nhưng cuối cùng cũng ngậm miệng lại, im lặng một lúc, lại đổi một câu khác: "Sendoh và em."

Hành động của Ayako cuối cùng cũng dừng lại, cô ngạc nhiên quay lại nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Rukawa Kaede. Cô buộc mình phải bình tĩnh lại và cẩn thận nhìn vào mặt Rukawa, như muốn xác nhận xem có phải tên đàn em ngốc nghếch luôn thiếu khiếu hài hước này đột nhiên muốn trêu chọc cô hay không.

Nhưng Rukawa Kaede nhìn vẫn như cũ, trên mặt không có biểu cảm gì, khó có thể đọc được một ít cảm xúc trên gương mặt.

"Sendoh? Sendoh Akira của Ryonan?" Ayako ngập ngừng nói. Sau khi hỏi, cô cảm thấy mình như một kẻ ngốc. Sau khi dừng lại, cô hỏi lại: "Em nghiêm túc không vậy? Hôm nay không phải là ngày Cá tháng Tư đâu."

Có khả năng Rukawa bị bắt làm chuyện này. Ayako biết rõ Rukawa, tên hậu bối rắc rối này thường im lặng, dường như thờ ơ với mọi việc, nhưng khi quyết định việc gì đó lại rất kiên trì, đến mười con bò cũng không thể kéo nhóc ấy lại. Ngắn gọn mà nói, rất dễ bị lừa.

Hơn nữa, tên nhóc ngốc nghếch này rất dễ bị khích tướng... Ayako cảm thấy hình như mình hiểu ra được cái gì đó, ngập ngừng hỏi: "Em đang cùng cậu ta chơi trò gì à?"

Không ngờ Rukawa chỉ cau mày phủ nhận thẳng thừng: "Không. Không phải trò chơi, bọn em vô cùng nghiêm túc."

Vừa nói, cậu vừa siết chặt vòng tay, nhẹ nhàng kéo con chó lớn vào lòng. Con chó lớn dường như nhận thức được tâm trạng thất thường của người đang ôm mình, nó quay đầu lại, nhẹ nhàng áp cái mũi ẩm ướt và lạnh lẽo của mình vào mặt Rukawa Kaede.

Sao lại giống như một cặp uyên ương đang khổ sở đối đầu với cha mẹ ở thời phong kiến vậy? Ayako cảm thấy đau đầu, vỗ trán cố gắng thoát khỏi suy nghĩ không thể giải thích được này: "Rukawa, em lo lắng cái gì chứ? Chị chỉ lo tên Sendoh Akira đó đang có ý định gì ... Chờ đã, Rukawa, sao mặt em lại đỏ thế?"

"Nóng quá." Rukawa Kaede lạnh lùng nói dối, đẩy đầu con chó lớn đang tiếp tục tiến lại gần mình.

Ayako nghi ngờ liếc nhìn cậu: "Quên đi. Rukawa,  ý em khi nói em và Sendoh 'đang trong một mối quan hệ' nghĩa là gì? Sendōh Akira có nói gì với em không?"

Nghĩ rằng Rukawa có thể không hiểu được mình đang lo lắng điều gì nếu cô không nói rõ ràng, Ayako nói thêm: "Đó không thể là một trò đùa hay thử thách nào đó trong Ngày Cá tháng Tư, phải không? Rukawa, đừng để bị lừa, anh chàng Sendoh này nhìn có vẻ không phải là người trung thực đâu ".

Rukawa im lặng một lúc. Cậu tách đầu con chó đang tràn đầy hưng phấn và nét cười rạng rỡ, kéo mặt nó lên, đưa tay ấn chùm lông hếch lên trên đầu của nó.

"Là em nói trước." Giọng nói của Rukawa ẩn chứa một chút phấn khích khó nhận thấy.

"Em nói cái gì?" Ayako chớp mắt, cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.

"Hẹn hò." Lỗ tai Rukawa hơi đỏ lên, nhưng vẫn kiên trì nói hết câu, "Em nói trước nên em thắng."

"Việc này có liên quan gì đến thắng thua?" Ayako gần như chắc chắn rằng Rukawa đã bị Sendoh lừa, và rất có thể, tên đàn em năm nhất ngu ngốc này vẫn chưa nhận ra rằng mình đã bị lừa. "Rukawa, em có biết 'hẹn hò' có nghĩa là gì không?"

"Đừng coi em như một thằng nhóc." Rukawa Kaede không vui lẩm bẩm, sau một lúc, cậu gật đầu và nghiêm túc trả lời: "Em biết. Đó là nắm tay, hôn và một đối một."

"Làm gì có ai trong một mối quan hệ có thể nghĩ đến chuyện một đối một! Rukawa Kaede, nếu em bị Sendōh Akira đe dọa, hãy nói cho chị biết!" Ayako kéo tay áo lên và trông sẵn sàng đánh ai đó, đoán rằng đó có thể là Sendō đang sử dụng chiêu thức "Một chọi một" như một lời uy hiếp, ép Rukawa  làm rất nhiều chuyện ngu xuẩn, trong lòng tức giận đột nhiên nổi lên: "Mấy người của Ryonan thật khốn kiếp..."

"Em cũng đi câu cá cùng anh ấy." Rukawa không hiểu nguyên nhân khiến Ayako tức giận, sau khi nghiêm túc suy nghĩ, cậu vẫn không nghĩ ra được, quay lại nhìn con chó lớn và nói: "Sendōh Akira không phải là một tên khốn."

"..." Ayako cảm giác như cú đấm của mình đánh vào không khí vậy, lửa giận trong bụng không cách nào trút ra ngoài. Rõ ràng là cô đang tức giận thay Rukawa Kaede, nhưng thiếu niên trước mặt cô vẫn đang bảo vệ Sendoh Akira.

"Có những lúc anh ấy cũng không ngốc nghếch như vậy." Rukawa sờ cằm và nghiêm túc suy nghĩ: "Thường trong lúc một chọi một không thể hiện ra."

"Chị không nói chuyện bóng rổ!" Ayako sắp bị Rukawa Kaede chọc giận, cô hít một hơi thật sâu để điều chỉnh tâm trạng, "Thật sự - sao em lại đến gặp chị chứ? Đến khoe con chó của em có cùng tên với Sendoh Akira à?"

Con chó lớn sủa rất hợp tác, ngẩng đầu kiêu hãnh, thậm chí còn nở nụ cười rộng hơn một chút.

"Sendōh Akira đã biến thành một con chó." Rukawa trông có vẻ nghiêm túc.

Ayako chớp mắt, không hiểu cho lắm.

"Đây là Sendōh Akira." Cậu đẩy con chó lớn và kéo áo đấu trên người nó, "Nó vẫn đang mặc áo đấu của Ryonan."

Đó quả thực là chiếc áo đấu số 7 của Ryonan.

Sendoh Akira này trên sân đã khá khó đối phó rồi nhưng cô không ngờ rằng tên đó lại gây ra rắc rối lớn cho Shohoku ngoài trận đấu.

---Cô không biết liệu rắc rối này có nhằm vào át chủ bài ngốc nghếch Rukawa Kaede ở Shohoku hay nó được cố tình dùng để gây khó khăn cho cô quản lý xinh đẹp ngây thơ Ayako của Shohoku hay không.

Dù thế nào đi nữa, Ayako vẫn cảm thấy dở khóc dở cười.

Mặc áo đấu số 7 của Ryonan ngay lập tức trở thành Sendoh Akira? Vậy nếu bắt được một con cáo từ trên trời và mặc chiếc áo số 11 của Shohoku, liệu có thể nói "Đây là Rukawa Kaede" với người khác không? Ayako không hiểu tên đàn em ngu ngốc này đang nghĩ gì, Sendoh Akira đã nói với Rukawa Kaede cái quái gì, Ayako cũng không thèm hỏi. Cô chỉ cảm thấy nhức đầu thôi.

"Đừng bắt chị tham gia vào mấy trò đùa của em chứ..." Ayako ôm trán, nhẹ nhàng lẩm bẩm. Rukawa nhìn cô, không hề thúc giục hay tỏ ra thiếu kiên nhẫn, anh chỉ ngoan ngoãn và im lặng chờ đợi câu trả lời của đàn chị.

Ayako suy nghĩ một chút, hắng giọng nói: "Có lẽ nào... đây là biến tướng của loại câu nói 'Nếu anh trở thành con gián thì em sẽ làm gì'?'"

Liệu Sendoh Akira có đang đùa với em không? Ayako không nói câu còn lại này.
Rukawa Kaede sửng sốt, sau đó lộ ra vẻ chán ghét rõ ràng, thậm chí còn nhăn mũi: "Đánh chết hắn."

Ayako bật cười.

"Gián bẩn lắm." Rukawa nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi bổ sung, sau đó lắc đầu, "Tại sao Sendoh lại biến thành con gián?"

Ayako cười, vỗ vai Rukawa mà không hề trả lời.

"Nhưng Sendoh... là một con chó." Rukawa Kaede nhìn con chó lớn trước mặt và đột nhiên thở phào nhẹ nhõm. Nếu không phải gián thì tốt, chó còn tốt hơn gián nhiều.

Nếu Sendōh Akira biến thành một con gián, cậu thực sự sẽ đánh chết anh ta.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Rukawa cảm thấy căm ghét và quyết định sau khi Sendōh Akira trở lại sẽ đi siêu thị mua một chai thuốc xịt côn trùng để dọn dẹp khắp nơi trong nhà.

"Này, Rukawa, em không thực sự tin vào điều đó phải không?" Ayako cuối cùng cũng hít một hơi và vẫy tay trước mặt Rukawa, gọi cậu trở về sau những suy nghĩ xa xôi, "Đừng sợ, chị chỉ-"

"Em không sợ." Rukawa đứng thẳng lên, kiên quyết ngắt lời Ayako.

"..."

"Làm thế nào để em có thể khiến Sendōh Akira trở lại bình thường?" Rukawa hỏi, "Con chó này trông thật ngu ngốc."

Liệu Sendoh có biết cách không? Ayako thở dài, không thèm phản bác.

"Em không thích gián. Ngay cả khi Sendō biến thành một con bọ cũng thật đáng sợ." Cậu liếc nhìn con chó và trầm giọng nói thêm: "Sendōh không thể biến về người sao?"

Sao điều này nghe lạ vậy nhỉ? Ayako muốn nói ra điều đó, nhưng cô biết Rukawa chắc chắn không có ý xấu gì - cậu nhóc này luôn nói ra những gì mình nghĩ trong đầu, không biết phải che đậy thế nào, cũng không buồn nghĩ ra lý do qua loa nào đấy hoặc nói dối. Tuy nói rất ít nhưng khi nói lại không có chút khách khí nào, nếu nói nhiều chắc chắn sẽ xúc phạm rất nhiều người.

Vì vậy, việc Rukawa Kaede và Sendōh Akira đang hẹn hò có thể là sự thật - ít nhất là đúng với Rukawa, đó là lý do tại sao cậu lại thoải mái nói chuyện như vậy.

"Nếu được thì em với cậu ta thử cái này một chút?" Ayako cũng có chút hứng thú, cười nói: "Có lẽ khi em hôn cậu ta, câu ta sẽ hồi phục chăng?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro