5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vậy, cô nghĩ sao về trận bóng chuyền?" Shiki hỏi khi họ rời  phòng tập, và sau khi anh thay đồ.

Rebecca gật đầu đồng ý. "Khá ấn tượng đấy. Tôi thích xem."

"Cô có thể đến xem bất cứ lúc nào." Anh nói và uống thêm nước.

"Tôi rất vinh dự khi được người chơi giỏi như anh mời đấy." Rebecca nói với giọng đùa cợt và cười khúc khích. Thấy cô cười Shiki cũng bất giác nhếch môi mình lên.

Họ bắt đầu bước đi, cạnh nhau. Rebecca nhìn xuống, quan sát cách bóng của họ di chuyển.

“Anh khá khác so với những gì mà tôi mong đợi đấy.” Cô ấy nói và nhìn về phía trước.

Shiki quay đầu lại nhìn cô. "Ý cô là gì?"

Rebecca mỉm cười nhẹ. "Từ lúc gặp anh cho đến khi anh và tôi thực hiện thỏa thuận, tôi hoàn toàn nghĩ anh cũng chỉ là một trong những kẻ tự mãn, thô lỗ và nghĩ rằng mọi người đều thích anh. Nhưng ngay cả khi vậy, có một cái gì đó vẫn mách bảo với tôi rằng anh không như vậy. Và anh thực sự không như vậy tí nào."

Shiki cười lớn. "Ừ, đó chỉ là diễn thôi. Tôi chỉ muốn xem cô là người như thế nào. Suy cho cùng thì tôi sẽ không đồng ý với điều này nếu tôi không nghĩ cô là một người tốt."

“Và tôi là loại người như thế nào?” Rebecca rồi rồi ngước lên nhìn anh bằng đôi mắt xanh xinh đẹp. Mặt trời chiếu ánh sáng chói lóa lên thân ảnh của cô, khiến cô trở nên rực sáng hơn. Shiki nhanh chóng quay mặt đi, trước khi khuôn mặt anh có chút phản ứng gì đó.

"Cô khá tốt bụng. Cô quan tâm đến người hâm mộ của mình. Điều đó chắc chắn khác với những gì mà tôi mong đợi."

“Anh đã khá kỳ vọng về tôi nhỉ?” Rebecca ngạc nhiên hỏi. “Nhưng trước đó anh chưa biết về tôi.”

"Ừm, cũng không hẳn." Shiki giải thích. "Nhưng tôi đã xem một số video của cô."

"Anh xem chúng?" Rebecca hỏi, đột nhiên cô trở nên lo lắng khi muốn biết ý kiến của anh ấy về video của cô.

"Ừ. Tôi không nghĩ có ai trong trường chưa xem chúng."

"Anh nghĩ gì về những video đó vậy?" Cô hỏi, cố tỏ ra bình tĩnh. Sự thật là cô không nhận được nhiều phản hồi từ các chàng trai, nên đây được xem như là lĩnh vực mà cô chưa được biết đến.

"Chúng rất thú vị đấy. Mặc dù đôi khi tôi nghĩ cô có vẻ hơi hời hợt." Anh nói thẳng.

"Hời hợt?" Cô đã bị sốc khi nghe anh nói. Mọi người có nghĩ như vậy về cô không nhỉ?

"Ừ, không phải lúc nào cũng vậy." Shiki nói, và anh hiểu rằng khi nói ra điều này thì anh đã tự mình chui vào một nơi nguy hiểm. "Chỉ là một số câu nói hoặc cách hành động thôi. Ví dụ như cô có thực sự cần phải bỏ sô cô la đi không? Chúng cũng tốt mà."

"Nó có thể gây ra các vấn đề về sức khỏe trong tương lai, gây mụn trứng cá và gây béo phì. Anh nghĩ tôi nên ăn chúng?"

"Nhưng nó rất tốt!"

Rebecca thở dài với một nụ cười nhẹ. “Đúng vậy, nhưng điều đó không có nghĩa là nó tốt.”

"Ồ, còn hình ảnh của cô thì sao? Một hình ảnh có thể truyền cảm hứng cho người khác?" Anh hỏi, thay đổi chủ đề.

"Có chuyện gì sao?"

"Đó không phải là một hình ảnh mà bạn cảm thấy tự tin sao?" Shiki hỏi.

"Anh đã xem bao nhiêu video rồi?" Rebecca hỏi, và có vẻ cô hơi khó chịu vì nhận xét của anh. Và cô biết rất rõ mình đang nói gì.

"Một số cậu bạn trong đội của tôi xem video của cô và đôi khi tôi xem một chút." Anh ấy nói, nhún vai.

“Dù sao thì,” anh tiếp tục, mỉm cười với cô. “Con người ngoài đời luôn khác với những gì chúng ta thấy trên mạng mà”.

Rebecca cân nhắc lời nói của anh và quyết định tập trung vào việc anh đã nói cô là người tốt bụng và tốt bụng. Điều đó khiến trái tim cô ấm áp hơn vì cô chưa quen nghe những điều đó.

"Ô đúng rồi!" Cô kêu lên rồi vỗ tay khi nhìn sang anh. "Anh có rảnh vào ngày mai không?"

Shiki suy nghĩ một lúc rồi lại lắc đầu. "Không, tôi đang định đi học vì sắp tới sẽ có bài kiểm tra. Mà có việc gì sao?"

"Tôi đang tự hỏi liệu anh có đồng ý làm một video với tôi không ấy mad. Nhưng nếu anh bận học..." Cô ấy nói nhỏ, trông hơi thất vọng.

“Video về cái gì?” Shiki tò mò hỏi.

"Một cuộc phỏng vấn của một cặp đôi. Anh biết đấy, đọc một số câu hỏi trên mạng và trả lời chúng thôi." Cô nói và nhảy cần lên một chút.

"Tại sao không?"

“Nhưng anh đã nói là anh phải học mà.” Rebecca nhắc nhở anh ấy.

"Chà, nếu chúng ta học cùng nhau, tôi chắc chắn chúng ta có thể tìm được chút thời gian rảnh."

“H-Học cùng nhau à?” Rebecca thực sự không khỏi lắp bắp trong giọng nói, và có pha chút xấu hổ đỏ mặt.

Shiki gật đầu, cười toe toét. "Ừ. Tôi nghĩ sẽ rất vui. Vì hôm nay là thứ bảy nên chúng ta sẽ có rất nhiều thời gian."

Rebecca suy nghĩ một lúc rồi chậm rãi gật đầu. "Được rồi."

"Vậy ngày mai ở nhà tôi... Và gặp nhau lúc hai giờ chiều nhé?"

"Được rồi."

"Vậy thì chúng ta đi hẹn hò đi!" Anh vui vẻ nói.

Rebecca đỏ mặt trước lời nói đó của anh và quay đi để giấu nó. “Đ-Được thôi.”

Và cô đã không nhìn thấy nụ cười trên môi Shiki trước phản ứng của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro