Chương 5.1 Hữu Cầu, Có Phải Là Tất Ứng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"ĐẾ QUÂN TÂM, THẦN NỮ LỆ"
CHƯƠNG 5 - HỮU CẦU, CÓ PHẢI LÀ TẤT ỨNG?
Tại nhất thập tam thiên, sau khi nhờ người vào thông truyền một tiếng, Bạch Thiển Thượng Thần liền cất bước tiến vào.
Chủ nhân Thái Thần Cung, Đông Hoa Đế Quân, vẫy tay mời nàng ngồi, nét mặt cười như không cười, lại chủ động mở lời trước, "Thái tử phi nương nương thường ngày cùng bản Đế Quân cũng không có mấy lần qua lại, hôm nay đại giá quang lâm, hẳn là có việc gì quan trọng?"
"Đông Hoa Đế Quân", Bạch Thiển hơi cúi mình thi lễ, rồi trực tiếp nói thẳng vào vấn đề, "Ta hôm nay tới, xác thực có một chuyện muốn thỉnh giáo Đế Quân, chỉ là không biết đối với Đế Quân, việc này có được xem là quan trọng hay không quan trọng."
Đông Hoa Đế Quân gọi tiên nga dâng trà, ra hiệu cho Bạch Thiển nói tiếp.
"Đế Quân, có thể nghe ta nhắc lại chút ít chuyện cũ hay không", nàng liếc liếc mắt, lại nhìn không ra Đông Hoa Đế Quân đang suy nghĩ gì, nét mặt vẫn lạnh băng không chút gợn song.
Bạch Thiển tiếp tục nói, "Không biết Đông Hoa Đế Quân đối với Tiểu Cửu nhà ta hiện thời còn có tình cảm như thế nào?"
"Thái tử phi, ta cho rằng cô là một người thông minh thấu hiểu lòng người", Đông Hoa Đế Quân không trực tiếp trả lời, lại nhàn nhạt nhấp chén trà, "Trà không tồi, thái tử phi có thể thử xem."
"Đế Quân lời này là có ý tứ gì?" Bỏ qua chủ đề trà xanh, Bạch Thiển cứ như vậy ép buộc Đông Hoa Đế Quân phải trả lời rõ ràng.
"Bản Đế Quân, ở mấy vạn năm trước, vừa thẳng thắn vừa ám thị, đã cự tuyệt Bạch Phượng Cửu rất nhiều lần. Mà trong đại điển đăng cơ của cô ấy, ta cho Ti Mệnh đưa đến quà mừng, cũng đã một lần nữa nhắc nhở, ý tứ rõ ràng, khăng khăng cố chấp, chỉ có hại người hại mình. Vậy thì như thế nào? Hôm nay thái tử phi lại có ý tứ gì muốn cùng bản Đế Quân nhắc đến những chuyện này?", Đế Quân ngài, miệng lưỡi cứ như vậy sắc bén, vài câu nói, đã đẩy ngược câu chuyện về lại Bạch Thiển.
"Nếu như ta nói, Tiểu Cửu sắp phải gả đi, Đế Quân, ngài nghĩ như thế nào? Vẫn là không chút cảm xúc sao?"
"Ai cũng đều biết trai lớn cưới vợ gái lớn gả chồng, đạo lý rõ ràng, Bạch Phượng Cửu nếu như cũng đã đến tuổi thích hợp thành hôn, thái tử phi cần gì phải làm điều thừa tới hỏi bản Đế Quân." Đông Hoa Đế Quân nét cười phảng phất không hề gợn song, ánh nhìn nhàn nhạt, thế nhưng lại làm Bạch Thiển cảm giác khiếp sợ.
"Đế Quân thật sự đối với Tiểu Cửu như thế nhẫn tâm? Như thế tuyệt tình?"
"Vốn là vô tâm, lấy đâu ra gọi là tuyệt tình? Thái tử phi, lời cô nói, nghe ra thật là kỳ quái."
"Ngài......" Vốn còn đang muốn nói thêm một hai lời vì Phượng Cửu, Bạch Thiển lại bị một thiên tướng tiến vào cắt ngang.
"Bẩm báo Đế Quân, Thanh Khâu Bạch Dịch Thượng Thần cầu kiến."
"Hử? Hôm nay Thái Thần Cung của ta sao lại đón tiếp toàn khách quý từ Thanh Khâu. Mời vào." Vẫn là nét mặt vạn năm băng lãnh, nhìn không ra tia cảm xúc nào, nhưng kỳ thực, trong lòng Đông Hoa bất giác chợt thấy nhói một chút, lại đầy cảm khái tự than, "Điều gì tới, cuối cùng vẫn là tới......"
Bạch Dịch Thượng Thần theo chân lính canh, cũng đến nhất thập tam thiên làm khách, lại nhìn thấy Bạch Thiển cũng đang ngồi đây, cảm thấy có chút ngạc nhiên.
Thượng Thần thi lễ với Đế Quân theo quy củ, lại nhận được cái vẫy tay mời ngồi, cũng không vòng vo, trực tiếp đặt vấn đề.
"Đế Quân, ta hôm nay đến là có một thỉnh cầu."
"Thượng Thần, mời nói."
"Tiểu nữ Bạch Phượng Cửu vừa tròn mười vạn tuổi, cũng đã đến lúc nên thành gia thất, nhưng bởi vì trước đây, tiểu nữ cùng đế quân......" Bạch Dịch dừng một chút, vẫn là không thể biểu đạt trọn lời, rốt cuộc giữa bọn họ là mối quan hệ thế nào, chính ông cũng không thể nói rõ, "Hiện giờ, tiểu nữ kế nhiệm Thanh Khâu nữ quân đã hơn hai vạn năm, chuyện hôn sự không thể tiếp tục trì hoãn. Có điều, tiểu nữ đối với ngài, chấp niệm quá sâu. Bạch gia trưởng bối chúng ta khuyên cũng đã khuyên rồi, cản cũng đã cản rồi, nhưng con bé một mực cố chấp bướng bỉnh. Bất đắc dĩ, ta chỉ có thể thỉnh Đế Quân ra mặt khuyên bảo vài lời. Để cởi được dây chuông rốt cuộc cũng cần phải có người cột chuông:.
"Thượng Thần đã chọn được đối tượng thích hợp cho nàng chưa?"
"Ta cũng có nghĩ đến, Bắc Hải Thủy quân, thế tử Nguyên Trinh, tính cách thuần lương, cũng là cháu trai của Thiên Quân, cũng có chút quen biết với Phượng Cửu, cũng là một lựa chọn thích hợp."
Nghe đến tên Nguyên Trinh, Đông Hoa Đế Quân có chút sửng sốt, lại có chút khó chịu. Tâm trí không khống chế được, bất chợt xuất hiện hình ảnh ngày ở phàm thế, Phượng Cửu và Nguyên Trinh cùng ngâm mình trong hồ nước nóng. Nàng một thân hồng y, lại cùng nam nhân khác vui đùa, cho dù biết chỉ là thuận theo sự sắp xếp của Ti Mệnh, cũng để giúp chàng hoàn thành lịch kiếp, tự đáy lòng, đối với tên này, liền không thấy thoải mái.
Thật là buồn cười, ý trời trêu ngươi, vạn lần không nghĩ tới, đối tượng cha của nàng chọn lại là người này.
Ti Mệnh, Ti Mệnh, tình kiếp ngươi an bày cho ta và Cửu Nhi, tại phàm thế, nay lại lần nữa ứng nghiệm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro