[fiction] Despair

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

DESPAIR

By: Moon

Tick...tock...tick...tock...

Đêm.

Tick...tock...tick...tock...

Lạnh.

Tick...tock...tick...tock...

Gió thổi.

Gió thổi.

Ù...ù...ù...

Tick...tock...tick...tock...

Ngừng lại đi,

Tick...tock...tick...tock...

Ngừng lại đi!

Tick...tock...tick...tock...

Đừng kêu nữa!

Tick...tock...tick...tock...

Ngừng lại đi!!

Im đi!!!

Chấm dứt đi!!!!

.................

Đêm.

Lạnh.

Tuyết rơi.

Rơi.

Rơi.

Rơi.

Kẹt...kẹt...kẹt...

Cửa mở.

Kẹt...kẹt...kẹt...

Cửa đóng lại.

Tiếng bước chân.

Bước đi.

Bước đi.

Đi trên tuyết.

Hằn lên tuyết

Căm thù.

Oán hận.

Bi ai.

Khổ nhục.

Bước đi.

Mang theo bao nhiêu nhục nhã...

Lạnh.

Chân trần.

Vẫn bước đi.

Đi không ngừng.

Không quay đầu lại.

Nhất định không quay đầu lại.

Tuyết rơi.

Tuyết rơi.

Rơi.

Rơi.

Rơi....

1

Yên tĩnh.

Vắng lặng.

Đen?

À không.

Trắng?

Cũng chẳng biết là gì nữa.

Cũng không cần quan tâm là gì nữa.

Ngồi đó.

Sao lại ngồi đó?

Khóc.

Khóc à?

Sao lại khóc?

Im đi!!!

Khóc thì được gì?

Chẳng được gì cả.

Thế sao lại khóc?

Cũng chẳng quan tâm.

Cũng chẳng cần biết để làm gì.

Kẹt...kẹt...kẹt...

Cửa mở.

Gió lùa vào.

Lạnh.

Đóng cửa lại!!!!

Mà đóng để làm gì?

Kẹt...kẹt...kẹt...

Cửa mở to hơn.

Gió lạnh.

Lạnh?

Lạnh là gì?

Kẹt...kẹt...kẹt...

Cửa đóng lại.

Kẹt...kẹt...kẹt...

Rồi lại mở ra.

Cứ để nó thế.

Cứ để nó như vậy.

Để nó yên như thế!!!!!

Gió.

Lại gió.

Gió lại vào.

Chẳng chào hỏi ai.

Chỉ lạnh thôi.

Lạnh à?

Lạnh là gì?

Đừng hỏi nữa!

Lạnh?

Không cần biết đâu.

Nước nhểu

Long...tong...long...tong...

Ướt!

Long...tong...long...tong...

Lau đi.

Sao phải lau?

Cho khô.

Ồ cứ để thế đi.

Không sao đâu.

Cộp...cộp...cộp...

Cộp...cộp...cộp...

Đi đi!!

Cút đi!!!

Cút đi!!!!!

2

Lửa.

Nóng!

Không.

Chói quá.

Thì tắt bớt đi.

Phù!!...

Rồi.

Tối quá.

Thế lại thắp lên nữa.

Sáng.

Được rồi.

Rõ không?

Cũng được.

Chẳng nhìn thấy gì!

Vậy thêm nữa nhé?

Lửa.

Ấm hơn rồi.

Ấm?

Ấm là thế nào?

Là thế này!

Lửa.

Nóng?

Không!

Ấm lắm.

Ấm lắm.

Cám ơn!

Ấm lắm!

Bước vào.

Ai đấy?

Là tôi.

Có gì không?

Tôi lạnh.

Vào đây.

Ngồi xuống.

Ngồi?

Ấm không?

Lạnh?

Ấm không?

Đỡ hơn rồi.

Cám ơn.

Ấm lắm.

Khóc.

Lại khóc à?

Thôi đi!

Khóc.

Đã bảo thôi đi.

Vẫn khóc.

Cái tát tai.

Đau!

Vậy thì thôi đi.

Đi đi.

Cút đi!!

3

Bước đi.

Bước đi.

Đi chưa?

Kìa.

Đâu?

Kia kìa.

Đi rồi.

Thế là đi rồi.

Có sao không?

Chẳng sao cả!

Có sao không?

Không sao!

Nhưng...

Lạnh lắm.

Kệ.

Lạnh.

Thôi.

Đi ngủ đi.

Phù!!...

Lửa.

Thổi.

Tắt rồi.

Tối.

Ngủ đi.

Gió.

Thổi.

Bước đi.

Chẳng có gì.

Thì sao?

Có sống nổi không?

Kệ.

Chẳng quan tâm.

Chẳng cần biết để làm gì.

4

Sáng.

Sáng?

Ánh sáng?

Chạy.

Lạnh.

Vẫn chạy.

Chân trần.

Tê cứng.

Chạy.

Vẫn chạy.

Tuyết.

Rơi.

Đóng dày mặt mũi.

Lạnh chứ!!

Lạnh?

Lạnh là gì?

Cộc...cộc...cộc...

Cộc...cộc...cộc...

Im lặng.

Cộc...cộc...cộc...

Cộc...cộc...cộc...

Im lặng.

Cộc...cộc...cộc...cộc...cộc...cộc...

Cộc...cộc...cộc...cộc...cộc...cộc...

Ai vậy?...

Giọng run run.

Ai đấy?

Lạnh.

Là tôi.

Ai đấy?

Mở cửa đi.

Là tôi.

Cửa mở.

.....

Rồi cửa đóng

Bước vào nhà.

Toàn thân ấm hẳn lên.

Phi thường.

Ngã.

Chân.

Tê cứng.

Đỏ ửng.

Lò sưởi.

Muốn nhảy vào lắm.

Ngã.

.....

.......

5

Mặt trời.

Đẹp.

Đẹp là gì?

Ấm lắm.

Ấm để mà chi?

Tuyết tan.

Tuyết tan?

Tuyết đâu có tan?

Rồi tuyết sẽ tan!

Sẽ chẳng bao giờ tuyết tan.

Chẳng bao giờ à?

Ừ!

Chẳng bao giờ đâu.

Lại bước đi.

Vào nhà?

Không.

Đến trước cửa nhà.

Lại quay ra.

Sao không về nhà?

Có phải nhà đâu mà về.

Vậy ở đâu.

Hận thù.

Hả?

Căm hờn.

Hả?

Ở đó.

Tay chỉ.

Hướng tay chỉ.

Nhà?

Không.

Lâu đài.

Hahahaahaha....!

Giỡn!

Thật!

Ai mà tin?

Rồi sẽ phải tin!

Về nhà.

Bước đi.

Sao lại căm thù?

Rồi sẽ biết.

Sẽ trả thù chứ?

Rồi sẽ biết.

Bước đi.

Bước đi.

Không lạnh nữa?

Ấm hơn rất nhiều.

Nhưng...

Sao?

Không sao.

Vẫn lạnh...

Vẫn còn một chỗ không thể sưởi ấm được.

Vẫn lạnh...

Về nhà...

Về nhà?...

Không!

Về!

Không!

Không!

6

Máu.

Máu.

Máu chảy.

Chảy.

Chảy lênh láng.

Dao.

Trên tay.

Vẫn ở trên tay.

Chẳng ai biết.

Chẳng ai hay.

Rên.

Tiếng rên...

Rồi ngươi sẽ biết..

Hơi thở đứt quãng...

Rồi ngươi sẽ biết!

Tắt.

Tiêng rên tắt.

Tắt rồi.

Chết.

Chết rồi.

Lạnh lùng.

Lau .

Khăn?

Có sẵn trong túi.

Lau.

Lau sạch.

Không một dấu vết nào để lại.

Không gì hết.

Cả xác chết.

Tất cả mất hết.

Tất cả đều không tồn tại.

Không tồn tại.

Con người,

Vật,

Dấu vết.

Mất hết rồi.

Cửa mở.

Chủ nhật.

Vắng.

Chẳng có ai.

Kéo lê.

Kéo đi đâu.

Giấu?

Hủy?

Không!

Làm gì?

Làm gì ư?

Làm gì bây giờ?

Chặt.

Không!

Băm!

Đúng rồi!

Băm ra.

Băm nát.

Nấu lên.

Cho người nhà nó ăn.

Được không?

Không có gì là không thể.

Cũng hay.

Cho chúng nó biết mặt.

Cho chúng nó giác ngộ triệt để.

Hay lắm.

Làm ngay chứ?

Không.

Còn gì nữa?

Cho chó đi đại tiện đã.

Sao lại cho chó đi đại tiện vào lúc này?

Đi vào người nó.

Đi vào nó?

Cho bao tử nó đầy phân.

Rồi cho người nhà nó ăn.

Cười lớn

Hay lắm!

Hay lắm!

Không cần khen.

Đừng khen!

Im đi.

Im đi!!!!!

Chẳng muốn nghe gì nữa cả.

Im!

7

Gió.

Thổi.

Nhẹ nhàng.

Mát.

Thảo nguyên.

Xanh.

Mênh mông.

Một mình.

Đứng.

Giữa không gian to lớn.

Tất cả là của ta.

Thiên nhiên của ta.

Trời đất của ta.

Hận thù của ta.

Tất cả là của ta.

Ngồi xuống.

Cỏ xanh.

Xanh.

Rì...rầm...rì...rầm...

Nói gì vậy?

Nói ta nghe với.

Trả thù?

Trả thù rồi.

Còn nữa?

Không.

Hết rồi.

Sao còn hận thù?

Hận thù?

Còn mãi mãi.

Đúng.

Còn mãi mãi.

Còn mãi mãi...

Cỏ xanh...

Xanh thật.

Trời xanh...

Xanh lắm.

Nhẹ nhõm không?

Bớt rồi.

Sao?

Đỡ hơn rồi.

Tất cả dừng lại chưa?

Chưa đâu.

Còn nữa sao?

Còn nhiều.

Bao nhiêu?

Khi nào giết hết.

Tay chỉ.

Hướng tay chỉ.

Nhà?

Không.

Lâu đài.

Cười lớn

Giỡn!

Thật!

Ai mà tin?

Rồi sẽ phải tin!

Về nhà...

Không.

Đi đâu.

Không biết.

Về nhà?

Không.

Không.....

8

Bước đi.

Đi đâu?

Trả thù.

Bằng cách nào?

Giết.

Lại giết.

Thì sao?

Có ai biết không?

Chắc có.

Vậy sao lại tiếp tục?

Không thể dừng lại được.

Tại sao?

Thích thế.

Thích thế.

Nắng.

Thì sao?

Mọi người sẽ biết.

Thì sao?

Không thể giết được.

Hoang tưởng.

Chuyện nhỏ.

Nắng,

Chẳng can hệ gì.

Nắng,

Chắng làm dược gì.

Nắng,

Tồn tại đi.

Cũng không ngăn được.

Đi.

Đi vào.

Chào hỏi.

Lịch sự

Lịch lãm.

Chẳng ai phát hiện.

Bọn ngu xuẩn.

Cười,

Đẹp thật

Gặp gỡ.

Cười.

Thân thiện.

Chẳng ai biết.

Ác quỷ.

Thiên thần chứ?

Ác quỷ.

Haha!!

Ác quỷ!

Thang máy.

Đi lên.

Rồi đi xuống.

Lại gặp gỡ.

Lại cười.

Đi lên.

Đứng trước cửa phòng.

282F8

Số?

Sao lại là số này?

Ngạc nhiên.

Bàng hoàng.

Chợt,

Khựng lại.

Ý định?

Hận thù?

Bình tĩnh lại.

Bình tĩnh.

282F8

Chỉ là trùng hợp.

Chỉ tại chúng bay.

Lũ ngu xuẩn chúng bay.

Đáng chết.

Tuyên án.

Tử hình.

Cười.

Vẫn cười.

Chẳng có gì thay đổi.

Tay giơ lên.

Nhọn.

Vật nhọn.

Vật gì vậy?

Công cụ.

Công cụ?

Công cụ trả thù.

Cười.

Đâm.

Cười.

Thêm nhát nữa.

Cười.

Rút ra.

Lau.

Lau?

ừ.

Lại băm?

Không.

Vậy làm gì?

Cười.

Cười?

Cười.

Cười?

Cười.

Bước ra.

Đẹp.

Lịch sự.

Sạch sẽ.

Không dấu vết.

Vui vẻ.

Thân thiện.

Nguy hiểm.

Nguy hiểm!

Cực kỳ nguy hiểm!

Cười.

Bước ra.

Taxi.

Bước lên.

Đi.

9

Đi mất rồi.

Chẳng ai nhớ.

Chẳng ai để ý làm gì.

Thành công?

Không.

Thất bại rồi.

Sao?

Chẳng ai biết.

Thất bại.

Sao?

Đó chính là thất bại.

Im đi.

Đừng nói nữa.

Nhưng...

Đấm tay vào cửa kính.

Xoảng!

Vỡ rồi.

Vỡ?

Máu chảy.

Máu chảy kìa.

Máu?

Máu thì sao?

Đang chảy kìa!

Thì sao?

Ướt rồi.

Huh?

Nhuộm đỏ váy rồi!

Đưa tay lên.

Ngửi.

Thấy sao?

Thoải mái.

Thoải mái?

Khoái lạc.

Khoái lạc?

Dễ chịu.

Dễ chịu?

Ừ.

Ngửi.

Hít lấy.

Cảm nhận lấy.

Kiềm chế lại.

Không.

Liếm.

Mút.

Từ từ.

Cảm nhận từ từ.

Máu.

Chảy ra.

Rồi lại chảy vào.

Điên.

Sao diên?

Điên.

Sao điên?

Đừng hỏi nữa.

Đừng hỏi nữa!

Đi.

Lao đi.

Đi đâu?

Cứ đi đi.

Nhưng đi đâu?

Đi ra thảo nguyên.

Thảo nguyên?

Ở đâu?

Nơi xa nhất.

Nơi gần biển nhất.

Nơi gần mặt trời nhất.

Đi đi,

Và đừng hỏi nữa.

Nhưng...

Gì nữa?

Kiếng cửa...

Bao nhiêu?

Phải hỏi...

Đây.

Đưa ra.

Không nhiều vậy đâu.

Với tôi,

Nó đáng được như vậy.

Lao đi.

Xe lao đi.

Lao đi.

Đi ra thảo nguyên.

Thảo nguyên...

10

Thảo nguyên.

Gió,

Thổi.

Cỏ,

Xanh.

Bước xuống.

Đi trên cỏ.

Nhảy múa trên cỏ.

Ngồi xuống.

Nhẹ nhõm.

Nhẹ nhõm không?

Thoải mái không?

Rồi.

Nắng kìa.

Ừ.

Nắng,

Làm khô máu.

Nắng,

Làm ấm chỗ vẫn còn lạnh.

Ấm?

Ừ.

Biết ấm rồi sao?

Ừ.

Ấm lắm.

Gió,

Thổi bay,

Mùi máu,

Tanh tưởi,

Thơm.

Thơm?

Ừ.

Hoa?

Không.

Cỏ.

Thơm dìu dịu.

Bay hết mùi không?

Sao không?

Chỉ có ở đây thôi.

Ở đây làm sao?

Ở đây,

Nơi đây,

Nơi mà ác quỷ không thể trả thù.

Thật vậy sao?

Khó tin.

Thôi,

Không nói nữa.

Nằm xuống.

Đặt lưng xuống.

Cỏ,

Trời,

Biển,

Tất cả thuộc về ta.

Chỉ ta mà thôi.

Cười.

Cười?

Mỉm cười.

Hiền thật.

Không tin được.

Sao?

Ác quỷ,

Chẳng bao giờ cười thật.

Tin hay không tùy....

Nhắm mắt lại.

Nghĩ?

Mơ màng?

Nhớ lại?

Nhớ?

Nhớ cái gì?

Nhớ tất cả.

Mọi thứ?

Ừ.

Tội ác?

Ừ.

Trả thù?

Của ai?

Tất cả.

Tất cả?

Ừ,

Tất cả.

Mắt vẫn nhắm.

Bắt đầu mơ màng.

Vẫn thả hồn.

Thả đi đâu?

Về nơi cần đến.

Huh?

Mắt nhắm

Mắt nhắm.....

11

Nhớ.

Nhớ lại...

Ngày đầu tiên.

Sống xa tất cả.

Tuổi thơ.

Tuổi thơ?

Làm gì có tuổi thơ để mà xa.

Huh?

Ừ.

8 tuổi,

Xinh.

Xinh lắm.

Vui vẻ.

Thiên thần.

........

Bước vào nhà,

Mắt.

Bất động.

Khóc?

Không.

Sao?

Không thể khóc được.

Sao?

Bị giết.

Ai?

Tất cả.

Huh?

Tất cả?

Ừh.

Tất cả!

Cả nhà?

Không.

Cả họ hàng.

Cả dòng họ.

Tại sao?

Không biết.

Vô lý.

Vô lý?

Vô lý?

Sự thật là sự thật.

.......

Máu.

Chết chóc.

Nhẫn tâm.

Tàn bạo.

Nguy hiểm.

Giả tạo.

Chúng nó.

Lũ chúng nó.

Bọn rác rưởi.

Bọn sâu bọ.

Bọn cặn bã.

......

Ngay trước mắt.

Nhìn thấy,

Không làm được gì,

Bất lực,

Đứng đó,

Nghe thấy.

Tiếng la.

Giọng cười man rợ,

Tiếng van xin,

Tiếng chửi mắng.

Đứng đó,

Nhìn thấy.

Máu,

Bắn khắp nơi.

Quần áo,

Tơi tả.

Chứng kiến.

Ghi nhớ.

Thật kỹ.

Dù có thay đổi,

Thời gian,

Không phải là mãi mãi.

Vạn vật đều có kết thúc.

Mặt chúng bay.

Nhớ.

Không chừa một thứ gì.

Từ trong ra ngoài.

..........

12

Sống.

Cuộc sống.

Sống?

Ý nghĩa là gì?

Không biết sao?

Không.

Tuổi?

28

28?

Ừ.

Vậy không biết?

Sao sống được đến giờ?

Hận thù.

Hận thù?

Thức ăn nuôi sống.

Thức ăn?

Tất cả xong rồi.

Xong?

Trả thù xong rồi.

Vậy là xong ưh?

Ừ.

Thật là điên rồ.

Vậy sao?

Ừ.

Sống?

Để trả thù.

Trả thù xong?

Tất cả chấm dứt.

Chấm dứt?

Kết thúc.

Kết thúc?

Thời gian rồi sẽ dừng lại.

Dừng lại?

......

Chớp mắt.

Mở mắt.

Ngồi dậy.

Túi xách,

Vật nhọn,

Công cụ trả thù,

Ném xuống biển

Bản thân,

Chẳng còn gì nữa.

Công việc?

Vứt bỏ.

Bạn bè?

Vứt bỏ.

Gia đình.

Gia đình?

Gia đình ưh?

Vứt bỏ tất cả để gặp gia đình đây.

Chết àh?

Chắc vậy.

Hèn.

Hah?

Hèn nhát!

Hah?

Không đối đầu với những gì mình làm sao?

Không phải.

Vậy sao?

Không còn mục đích,

Sống làm gì?

Đền tội ư?

Đền tội.

Đúng.

Đền tội.

Cũng đúng.

Đúng à?

Ừ.

Vậy thì sao?

Về nhà thôi.

Tất cả dừng lại.

Thời gian,

Vạn vật,

Dừng lại,

Tan biến,

Trả thù,

Quá khứ,

Về nhà thôi.

Đứng lên.

Vươn vai.

Hít lấy khí trời.

Hít lấy cỏ.

Hít lấy biển.

Hít lấy thảo nguyên

Có thể sẽ chẳng bao giờ đến đây.

Có thể à?

Sẽ chẳng bao giờ đến đây.

Sẽ à?

Không bao giờ đến đây!

Về nhà thôi!

Về thôi.

6.30pm

Ăn tối.

Nhà...

Nhà...

Về thôi!

........

Tick...tock...tick...tock...

Đêm.

Tick...tock...tick...tock...

Gió.

Tick...tock...tick...tock...

Cỏ.

Tick...tock...tick...tock...

Biển.

Tick...tock...tick...tock...

Lạnh.

Tick...tock...tick...tock...

Ấm.

Tick...tock...tick...tock...

Trả thù.

Tick...tock...tick...tock...

Quá khứ.

Tick...tock...tick...tock...

Quên lãng...

Tick...tock...tick...tock...

Thảo nguyên.....

Tick...tock...tick...tock...

Thảo nguyên....

Thảo nguyên.....

.........

.............

.~*~. EnD .~*~.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro