Khi con gái giả trai chap5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Và đây. Tôi cùng Tiểu Vy đã tìm được với lớp của mình – Lớp 12A

- Thầy xin thông báo, Lớp ta hôm nay có hai bạn mới đến, trân trọng giới thiệu : Tạ Thiện Thiện con trai tập đoàn MH và Lý Vy Vy.

- Hú..... hú..... – Sau khi nghe thầy hiệu trưởng giới thiệu, mấy bà tám của lớn rú ầm lên – Đẹp trai quá. 

- Tao yêu anh ấy rồi .... 

- Ôiiii.... Người đâu mà sáng ngời thế này.

- Ngồi đây với em.... Ngồi đây đy.....

Hế hế. Mặc dù là gái giả trai nhưng tôi vẫn sung sướng.. Chẹp... được khen mà. Bọn con trai thì cứ lườm nguýt tôi : “Con nhà giàu là nhất ấy. Đẹp trai kiểu gì như thằng Gay, Vy Vy vẫn là nhất”. Hơi sốck khi nghe được lũ con trai nói thế. Bọn mi có biết bổn cô nương ta đây khi sống bên Mĩ đã được tôn lên là “Hót gơn” đứng đầu trường không hả? Thôi, tha, không biết không có tội.Để có lần thứ hai, bổn cô nương đây chém hết  Tạm gác lũ con trai ở đấy, làm tôi cụt hứng nhất vẫn là ông thầy chủ nhiệm. 

Bộp... bộp. – Lão ta gõ mạnh thước kẻ xuống bàn. – Các em chưa được thấy con trai bao giờ à? Hàng ngày ngắm tôi giảng bài còn chưa đủ sao? – Oh my god.... Lão ta nói gì tôi nghe không hiểu. Ngay sau câu nói ấy lão ta quay sang nhìn tôi âu yếm khiến mặt tôi như cháy tan. Xì. Ghen tị với vẻ đẹp Nghiêng nước nghiêng thùng ý lộn nghiêng thành của tôi thì cứ nói luôn. Bày đặt.

Kìa kìa, tôi đọc được suy nghĩ của lão nhá : “Đẹp trai thì sao bằng mình, chỉ nhờ cái nhà giàu mà thầy hiệu trưởng mới đón tiếp nồng hậu thế thôi” 

Ôi.... ha...ha....ha Chết mất. Lão này ăn cái gì mà trình độ “Tự sướng cao vậy”. Khặc khặc....

* * *

Cuối cùng thì cũng hết tiết, phải nhìn cái bản mặt đẹp trai hơn Chí Phèo, răng độc đáo như Thị Nợ của lão chủ nghiệm thêm giây phút nào nữa chắc tôi ói ra mất, còn chưa kể ngày nào cũng phải gặp lão chứ. Ôi cái số khốn khổ của tôi.

Hiện tại, tôi đang bị bao vây bởi một lũ hám trai, bên cạnh mình, Vy Vy cũng khổ sở không kém, lũ con trai cứ sâu xúm sung quanh. Nào là là quen, nào là xin số. Chúng nó bị khùng hả? Tôi biết tôi đẹp rồi sao cứ phải bâu quanh mãi làm gỉ? Khó thở quá.... Help.....

BING!!!!!!!

Mấy bạn mến yêu trong lớp giật thót mình khi nghe thấy tiếng đá cửa. Một số nhanh chân chạy về chỗ, một số thì cứng đơ người không biết làm gì.

Run run một đứa con gái khẽ nói : Đến...đến... rồi.

Híc híc, thoát rồi. Tôi cảm ơn người đá cửa lắm.

- Có chuyện gì mà ồn ào vậy. Chúng mà biết là tao gét nhất là ồn ào mà – Thằng con trai đá cửa hống hách lên tiếng. Mà nhìn hắn ta cũng bảnh phết. Tóc nhuộm vàng ( Giống con khỉ trong sở thú kinh), người gầy gầy, cao sấp xỉ bằng tôi nhưng tất nhiên đẹp trai sao bằng tôi được, Hố hố. Nói thật, đẹp thì đẹp đấy nhưng hắn chả khác gì bộ xương di động

- Có bạn mới à? – Con bé đứng sau bộ xương di động lên tiếng cười gian, rồi nhìn về phía Vy Vy.

Tôi cảm thấy nó khẽ giật mình, mắt nó trợn ngược lên đi nhanh về phía Vy Vy, bọn xung quanh rạt hẳn sang hai bên. Tôi cũng chả biết nó định làm gì cứ rõi theo nó thôi. Gần quá, gần quá, sắp tới bàn Tiểu Vy rồi và nó sẽ làm gì tiếp đây. Gay cấn quá.

Tôi giật mình khi thấy nó hất tung cái bàn của tiểu Vy lên. Nó tát mạnh vào mặt Vy Vy. Sững người rồi theo phản xạ, tôi bắt lấy tay con nhỏ đấy dùng tay còn lại của mình đánh mạnh vào mặt nó. Nó ngã ra, miệng chảy máu. Thằng kia vội đỡ bạn dậy, Chỉ thẳng mặt tôi :

- Mày dám đánh bạn tao. Mày chán sống hả. – Tôi cũng không hiểu sao mình có thể đánh một ai đó mạnh đến thế. Tôi .... tôi run run. May mà cái tiếng lảnh lót chết người của thằng đấy làm tôi tỉnh hẳn.

Reng.... reng .... – Chuông báo vào lớp vang lên. Hắn gầm gừ.

- May cho mày là vào lớp rồi nhé. Mày vào được cái lớp chuyên thể thao này chắc phải giỏi môn nào lắm phải không. – Hắn nhếch mép lên cười đểu, cố kìm lại máu sôi trong người. Tôi thề là cái bẳn mặt của nó còn đáng ghét hơn cả ông chủ nghiệm.

- Thể thao á. Môn nào tôi cũng giỏi. – Tôi cũng hất mặt lên với nó.

- Thế cơ à.- Nó hỏi đểu. - Vậy thì mày chuẩn bị đi. Tiết này là tiết thể dục. Xuống sân đấu bóng rổ với tao. Nếu mày thắng tao sẽ không truy cứu chuyện này nữa.

Uỳnh..... – Như nguyện một tảng đá đè vào đâu tôi. Cái gì??? Bóng rổ??? Đúng là tôi mê bóng rổ giống papa mà còn rất hay xem trực tiếp những trận bóng rổ trên toàn thế giới.... nhưng.... nhưng tôi chơi bóng rổ bao giờ đâu. Bảo nhảy dây hay cái gì đó tương tự còn được. Làm sao đây? Làm sao đây. Nhưng vì cái gọi là sĩ diện, vì cái danh của người thừa kế tập đoàn MH tôi vẫn nhếch môi lên : 

- Bóng rổ à? Được thôi. Đến lúc ấy thì đừng hối hận quỳ xuống xin tôi tha đấy nhé.

Hắn lại cười. Ôi điệu cười mới “Củ chuối” làm sao, sao mà iu thế.

- Chiều chú em thôi. – Hắn vác áo khoác đi ra ngoài, con bé kia cũng lon ton đi theo.

Đâu đó lại có tiếng xì xầm :

- Chết rồi, khổ thân anh đẹp trai quá. Dù có con tập đoàn trời cũng không nên đắc tội với người của Black chứ.

- Không biết cậu ta có giỏi thể thao thế nào mà dám đấu với vua bóng rổ của Black. Thôi xong rồi

Cái bọn lắm chuyện này. Sao nói lắm thế, Black là cái thá gì? Vua bóng rổ là cái thá gì? Bất kể black hay vua bóng rổ ai tôi cũng.... cũng sợ..... Huhuhuhu. Chúng nó không biết tôi đang run như nào à? Ý, mà black là cái gì mà chũng sợ thế ???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro