fill my soul

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fill my soul...

Author: kasumi (idea+edit) & hunterbear (writer)

Idea: thinking about war of rein-deer + crazy beer and some thin' about a poison beauty flower.

Disclaimer : nobody belongs to us .

Parings: Boys love, YUNJAE,Jaemin, a little bit YOOSU,Min/other (special: min is seme...ughahahHAHHAHAHAHAHAHAHAHAHHHHHHHHHH...)

Categore: BAD boy, little HUMOR, YAOI, ROMANTIC (hope it), SAD....don't worry!!!I w­ill make it a happy ending.

Rating:NC17  (LEMON)....you shoulden't read if you don't want.

Bạn pắn gấu hoàn toàn không có ý định đầu độc những linh hồn trong sáng còn sót lại (bạn kei90 và pé kasumi thì bảo là: dạo nài nhìu đứa bị mài làm cho đin và bệnh quá,xã hội thiếu người bình thường…cứ giả vờ nhân đạo…<= chúng mài sẽ phải chết…hehehehh)

Chapter 1:There's no angel.....

Music: Olivia - A little pain - 02 - tears & rainbows

...hear you...love you...see you...miss...you...

want to be loved.....want to love...

   ...can't touch you.....love you crazy...

want you....I want you....

        ..want to kiss you...want to hug you....want you to be mine..

                                        ..only mine....

                                ...my world is only you....

I …

cant’s

loving you..........

hyung...saranghea...

Changmin dựa lưng vào tường, trong đầu vẫn đầy những hình ảnh mà cậu vừa nhìn thấy . Là Jeajoong , và Si Won đang hôn Jaejoong .

Khốn kiếp. Changmin thầm nghĩ .Tay của hắn đang luồn trong áo của Jaejoong ,đang chạm vào những thứ mà Changmin luôn muốn chạm vào....Thật sự rất khốn kiếp.Ngay bây giờ, Changmin chỉ muốn xông tơí và giết chết tên khốn đó.Sau đó,ôm Jaejoong,hôn Jaejoong,và đẩy Jaejoong xuống một cái bàn naò đó... một căn phòng trống nào đó.....Chết tiệt, Changmin có thể làm thế ngay bây giờ.

Nhưng có một điều duy nhất ngăn cậu lại : Jaejoong không thích Changmin làm như thế.

Ít ra là bây giờ.

Khốn kiếp, Jung Yun ho. Changmin vừa đi vừa rủa ,hôm nay cậu đã nghĩ nhiều điều không hay ho gì và tất cả là lỗi của anh.Sao Yunho lại có thể thản nhiên nhìn Jaejoong quan hệ với nhiều người khác,thản nhiên coi chuyện Jaejoong có ngừơi tình khác là bình thường. Không phải Jaejoong là người yêu của Yunho sao ? Chết tiệt . Changmin cứ thế bước đi, không cần biết là đi đâu .Cậu cần phải loại bỏ những suy nghĩ này ra khỏi đầu.Và sau đó, cậu lại có thể là Shim Changmin dễ thương của Jaejoong .

Jaejoong luôn yêu thiên thần dễ thương đó.

Tình yêu.

Changmin yêu Jaejoong bằng tình yêu trong sáng của mình.Có điều, cậu lại không thể kiềm chế ham muốn của mình với Jaejoong. Với Changmin , đó là tội lỗi. Changmin muốn chạm vào làn da của Jaejoong, cảm nhận sự mịn màng của nó,hôn lên nó...và rồi...ôm Jaejoong thật chặt bằng đôi tay của chính mình.

Mỗi khi Jaejoong bước qua Changmin...mỗi khi Jaejoong ôm Changmin...mỗi khi Jaejoong hôn lên trán cậu...mỗi khi Jaejoong chăm sóc cậu.

Đôi mắt Changmin sẽ dõi theo hình bóng Jaejoong....đôi tay muốn ôm Jaejoong...khao khát muốn hôn Jaejoong...muốn dịu dàng với Jaejoong hơn bất cứ thứ gì trên thế giới.

Nhưng Changmin biết, Jaejoong yêu Yunho ,yêu nhiều hơn bất cứ thứ gì trên thế giới này, cho dù có quan hệ với bao nhiêu người đi chăng nữa.

Nếu như…. Changmin luôn ước giấc mơ này thành hiện thực...nếu như Jaejoong yêu Changmin như yêu Yunho.

Choi Kang Changmin sẽ ôm Kim Jaejoong thật chặt, không bao giờ rời xa , và, sẽ không người đàn ông nào có thể chạm vào Jaejoong,dù chỉ một lần.

Tình yêu thật là thơ ngây .

Shim Changmin .

Thiên thần dễ thương của Jeajoong....

...you'll be tarnished.....

My angel will fall.

Jaejoong nhìn Changmin bước đi.Hoàn hảo.Mọi chuyện diễn ra hoàn toàn như nhưng gì Jaejoong muốn. Changmin đã thấy Si Won hôn cậu. Changmin sẽ điên lên và nguyền ruả tất cả những ai chạm vaò Jaejoong.Và cuối cùng,sự khao khát trong Changmin lại càng lớn hơn.Đó là điều Jaejoong cần và muốn ở Changmin.Một Changmin đầy khao khát.Thế mới đúng chứ. Jaejoong cươì khẩy.Ngay sau nụ hôn ấy,hyung đã đuổi Si Won về rồi. Changmin ,em thật ngốc,em nghĩ hyung của em sẽ dễ dàng chọn một kẻ tầm thường để lên giường chắc.Si Won chỉ là một trong số vô khối kẻ say mê Jaejoong mà thôi.Thậm chí sự si mê của Si Won cũng còn phải xếp sau Hankyung ấy chứ.Cũng hoành tráng lắm, Hankyung dám tyên bố với Yunho là sẽ cướp Jaejoong còn gì.Nhưng mà ngay sau đó hắn đã bị đánh cho trắng mắt ra ngay lập tức .Si w­on,một tên ngây thơ si mê đến phát tội nghiệp,cũng bị Yunho cho out nốt nhưng vẫn mù quáng theo chân Jaejoong.Giờ thì tên ngốc ấy giả vờ chyển sang Heechul.Thật là đáng thương.Còn ai có thể xứng mà đấu với Yunho nữa chứ,Shin Hyesung hả?Cũng được đấy nhưng năm ngoái bị Yunho thảy sang Nhật rồi, còn lâu mới về.Mà có về thì Yunho cũng sẽ tạo ra cho tên ấy cả đống công việc,tha hồ mà làm.Đúng là đội trưởng thiên tài Jung Yunho mà.Thiên tài tới độ lạnh lùng và tham vọng. Jaejoong cười thầm. Yunho thông minh và đầy thủ đoạn.Đáng tự hào đấy nhỉ. Yunho biết Jaejoong lên giường với nhiều người và biết rõ họ là ai.Không ghen tức,không cãi vã,không trách mắng....Không gì cả. Yunho thừa thông minh để biết rằng Jaejoong không yêu bất cứ ai lên giường với mình. Trừ Yunho.Và người thông minh thì không lãng phí thời gian để ghen. Yunho chỉ phản ứng khi ai đó si mê Jaejoong quá độ.Với Jaejoong,như thế là đủ.Và Jaejoong sẵn sàng lên giường với bất cứ ai mà Yunho muốn,để TVXQ phát triển tốt hơn.Như khi mới thành lập,lên giường với Lee Soo Man đã giúp TVXQ không còn là nhóm thử nghiệm.Và bây giờ, Yunho đã làm TVXQ phát triển tới mức Lee Soo Man sẽ không bao giờ chạm được vào Jaejoong ngoại trừ lần đó nữa.

Nhưng Yunho à,cậu cũng vất vả mà. Jaejoong cười thầm.Yunho đã cũng ngủ với không ít các cô gái,mà đa phần chỉ là lũ nhà giàu đầu rỗng tuếch. Jaejoong biết rõ một điều: sức hấp dẫn của Yunho với phụ nữ cũng giống như sức hấp dẫn của Jaejoong với đàn ông.Đều là nhưng thứ không cưỡng lại được,là si mê trong cuồng vọng.Khi Yunho ngủ với những cô gái khác thì Jaejoong ở bên cạnh những người đàn ông khác.Như nhau cả thôi.Và Jaejoong không phản bội Yunho.Vì Jaejoong coi những người đó là Yunho khi họ lên giường.Cậu yêu Yunho ngay cả khi ở bên người đàn ông khác.Và Jaejoong không muốn nghĩ tới Yunho nghĩ gì khi lên giường vớ­i những đứa con gái đó.....

Yunho từng nói Jaejoong là thiên thần

Được thôi...sẽ là thiên thần...Nếu cậu muốn thế...

...nhưng sẽ là với đôi cánh đen.

Và Changmin cũng sẽ là một thiên thần hay ho đấy. Jaejoong biết rõ nhưng khao khát cuả Changmin với mình. Changmin có thể giấu nó bằng vẻ dễ thương của mình nhưng cách Changmin nhìn và chạm vào Jaejoong nói rõ hơn bất cứ thứ gì.

Changmin à ,sẽ không lâu đâu,hyung sẽ cho em thấy...Mọi thiên thần đều có thể rơi...Kể cả thiên thần của TVXQ...

 Yunho ngồi trông phòng,laptop mở trước mặt.Anh đang kiểm tra thông tin về tình hình cổ phiếu của công ty và tình hình của các fancafe.Mọi chuyện có vẻ tốt và Yunho cảm thấy hài lòng.Thứ anh cảm thấy không ổn nhất là gần đây có vẻ nhiều fan thích couple Jaemin.Yunho biết là con gái thích những thứ dễ thương và anh cũng không phiền nếu mọi người thích Jaemin.Vì quả thật là rất dễ thương khi Jaejoong chăm sóc Changmin như thế.Mặc dù Yunho biết tình yêu của Changmin với Jaejoong, biết rõ sự khao khát của Changmin.Nhưng cũng không có gì đáng lo cả. Changmin là người duy nhất mà Yunho tin tưởng sẽ không tấn công Jaejoong như những gã đàn ông si mê ngu ngốc khác.Trong mắt Yunho,Changmin giống như một bản sao của chính anh ngày trước,khi anh chưa trở thành UKNOW Yunho của TVXQ. Rất trong sáng, rất ngây thơ đáng yêu nhưng vẫn chín chắn và biết suy nghĩ cho người khác.Quan trọng hơn là biết kiềm chế con người bên trong của mình. Đúng là rất giống con ngưòi trước kia của anh.Vì thế chẳng có gì đáng ngạc nhiên nếu Changmin bị quyến rũ bởi một ai đó như Jaejoong.Nhưng Changmin còn quá ngây thơ và thiên thần để làm bất cứ điều gì tội lỗi với Jaejoong, như những tên ngốc khác.Mà dù Changmin có làm thế đi chăng nưã thì cũng chẳng ảnh hưởng tới Yunho. Changmin không thể đấu lại với Yunho.Không ai cả.Vì chỉ có Yunho mới có quyền sở hưũ Jaejoong,chạm vào Jaejoong,và làm Jaejoong phải van xin anh.Vì thế Yunho không có gì phải lo lắng.Changmin quá thiên thần để làm bất cứ điều gì xấu xa.Ở một môi trường đầy những thứ xấu xa, tàn nhẫn, đen tối như thế naỳ, một thiên thần như Changmin là thứ cần thiết.

Và Changmin nên luôn là một thiên thần như thế.

Tiếng đẩy cưả phòng làm Yunho thoát khỏi dòng suy nghĩ . Jaejoong đang đứng ở cửa phòng, mỉm cười dịu dàng . Nụ cuời đó làm Yunho cảm thấy tiếng tim mình đập hơn rõ ràng hơn. Jaejoong bước tới chỗ Yunho , và ôm anh.Thật sự là một cái ôm diụ dàng.Rất dịu dàng và Yunho có thể cảm nhận mùi hương quen thuộc của Jaejoong ngay bên mình và như mọi khi,nó làm anh choáng ngợp.Vô thức, Yunho kéo Jaejoong lại gần mình,để anh có thể chạm vào cơ thể của Jaejoong, làn da của Jaejoong.Mỗi lần chạm vào Jaejoong, dù chỉ là một ngón tay, cũng làm Yunho phát điên. Jaejoong có thể cảm nhận sự đam mê trong mắt của Yunho và nó cuốn hút Jaejoong . Jaejoong cúi xuống gần hơn gương mặt của Yunho hơn khi tay anh bắt đầu luồn vào trong áo cậu.Đột nhiên Yunho kéo mạnh Jaejoong vào lòng.Cúi xuống chạm đôi môi đang hé mở như mơì gọi của Jaejoong, Yunho biét rằng anh muốn hôn Jaejoong,ngay bây giờ và hơn thế nữa....Nhưng trước khi Yunho có thể nghĩ thêm bất cứ điều gì thì môi anh đã chạm vào môi của Jaejoong.Cảm giác của làn môi mềm mại càng làm Yunho si mê hơn nưã.Rất chậm nhưng đầy khao khát, Jaejoong đang đáp trả Yunho.Cậu luồn tay vào mái tóc của anh,chạm vào gương mặt anh để cảm nhận rõ hơn nụ hôn trong khi tay của Yunho đang cởi dần từng nút áo của Jaejoong.

Đột nhiên, nụ hôn dừng lại, môi hai người dời khỏi nhau . Yunho nhìn Jaejoong đang mở to mắt ngạc nhiên .

"Cậu nên về ngủ đi.''

Không một câu hỏi nào cả. Jaejoong rời khỏi vòng tay anh và bước ra khỏi phòng.Mọi thứ trong phòng không hề thay đổi kể từ khi Jaejoong bước vào.Trừ một việc : Yunho đang tức giận.Chết tiệt. Yunho chửi rủa. Jaejoong chưa bao giờ phản ứng khi Yunho nói câu đó.Nếu như Jaejoong nói một câu van xin kiểu như:''Yunho, tớ muốn ngủ lại đây tối nay.Làm ơn''. Yunho sẽ để Jaejoong không được nghỉ cho tới sáng mai.Nhưng Jaejoong không bao giờ nói . Jaejoong để cho mọi gã đàn ông khác cuồng dại vì mình nhưng lại không cho Yunho lấy 1 cơ hội để điên dại.Cho dù mỗi lần quan hệ , Yunho đều có thể si mê và thoả mãn.Nhưng Yunho muốn,dù chỉ một lần,sẽ điên dại vì Jaejoong...một lần... Jaejoong sẽ yếu đuối vì anh....

Yunho căm thù mọi gã đàn ông chạm vào Jaejoong...Anh sẽ cho chúng khổ sở ngay khi có thể......Có một lý do duy nhất để anh không giết chúng ngay lập tức: hành hạ một người khi hắn còn sống thì hay hơn là để hắn chết dễ dàng.

Với Yunho, tất cả những kẻ chạm vào Jaejoong với ham muốn đều đáng bị như thế.

Và Yunho biết rõ mình phải làm gì và làm như thế nào.

Fu*k .Chết tiệt. Jaejoong muốn gào lên thật to. Yunho,cậu luôn dừng lại đúng lúc,hôn tôi,chạm vào tôi,kích thích tôi và đá tôi ra khỏi phòng.Tốt thôi, Jung Yunho ,không có cậu thì tôi không có người khác hả. Jaejoong nguyền rủa những gì vừa xảy ra. Yunho luôn khiêu khích ,luôn làm Jaejoong vượt ra ngòai giới hạn chịu đựng,luôn làm Jaejoong phát điên.Và tốt hơn là Jaejoong cũng sẽ làm Yunho cảm thấy như thế.Nếu Yunho không phiền khi Jaejoong quan hệ với người khác ở bên ngoài thì Jaejoong sẽ cho Yunho thấy vài thứ mới mẻ hơn.

Sẽ thế nào với một thiên thần nhỉ…

Jaejoong đi về phiá phòng mình và Changmin.Lúc này hơi sớm để "thu hoạch kết quả''.Nhưng vơí Changmin thì có lẽ đã là quá lâu rồi .Vậy thì không nên khao khát lâu hơn nưã....

Chúng ta nên bắt đầu vài thứ mới mẻ hơn là ngủ và mơ vaò tối nay.

Một nụ cười nhẹ trên môi Jaejoong.

...tonight'll be fun...with you.....

Chapter3:You can touch me more(LEMON)

Music: Boutique In Heaven - Justin Timberlake

Changmin ngồi trên giường,trên tay là cuốn Okaneganai.Chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả khi một thằng con trai đọc về sex khi nó muốn tìm hiểu.Và Changmin có thể đọc bất kì chủ đề nào mình muốn,một tình yêu cuồng dại chẳng hạn.Thật lòng mà nói,cậu không muốn làm Jaejoong đau và trói Jaejoong lại như Kanou đã làm với tình yêu của anh ta.Nhưng cơ bản thì Jaejoong thật sự giống với Yukiya Ayase,rất hấp dẫn nam giới và nó làm Changmin không thể ngừng liên tưởng...Đại lọai như sẽ thế nào nếu Jaejoong...nằm đó và.... không gì cả trên ngươì...sẽ rất hấp dẫn đấy...hấp dẫn tới chết người....

Chết tiệt.Changmin đỏ mặt.Tốt nhất là không nên nghĩ về những thứ mình không bao giờ có.Nó sẽ làm Changmin muốn làm gì đó với Jaejoong và Changmin thì không bao giờ muốn làm Jaejoong tổn thương.

Tiếng mở cửa làm Changmin giật mình.Cậu nhanh chóng nhét cuốn manga xuống dưới gối trước khi Jaejoong bước vào.Changmin có thể cảm thấy mặt mình đang đỏ lên khi nhìn thấy làn da trắng mịn cuả Jaejoong lộ ra ở những phần áo chưa được cài.Và Jaejoong biết điều đó.

-Minnie,có phiền không nếu tối nay hyung ngủ trên giường em?

-Uhm,vậy em sẽ ngủ trên giường của huyng huh?

-Không,em có thể ngủ cùng hyung mà.Sao vậy?Em cảm thấy bất tiện hả?

-Không....

-Vậy thì tốt.

Jaejoong nằm cạnh Changmin.Thề có các vị thần Changmin không có ý đồ gì đen tối cả nhưng mặt cậu không thể ngừng đỏ lên.Chết tiệt,hàng ngày Changmin có thể chịu đựng được việc ngủ cùng Jaejoong nhưng cuốn Okaneganai đó khiến cậu không thể...bình thường...

-Em thấy khó chịu hả Minnie?

-Không.....

-Nhưng trông em không ổn lắm_Jaejoong đặt tay lên má Changmin khiến cậu có cảm giác cả cơ thể mình đang nóng dần lên.

-Em...em vẫn ổn mà hyung....

-Thật vậy sao??? Hyung không nghĩ thế.

Jaejoong ngồi dậy và quay mặt về phiá Changmin,cậu có thể thấy gương mặt đang đỏ lên của Changmin.Dễ thương thạt đấy Minnie.Vậy hyung sẽ chơi đùa với em một lát trước khi chúng ta bắt đầu nhé.

Changmin ngạc nhiên khi thấy Jaejoong di chuyển và ngồi trên hai chân của Changmin.Cậu dướn ngươì lên,gần hơn,hai tay đặt lên má Changmin và môi chạm vào tai Changmin.Changmin cảm thấy toàn thân đang nóng lên...đầy ham muốn...Damn it...Và Jaejoong thì thầm bên tai Changmin:

"Nói cho hyung biết ,em có ổn không? Sau khi đọc 'thứ đó' . ''

''Hyung, em không cố ý đọc''

Changmin ngốc nghếch,em có thể nói dối được hyung sao.Vậy thì sẽ càng vui thôi .

''Okaneganai là cuốn manga dễ thương đấy,Changmin.Thêm vào đó,nếu em là seme thì ai sẽ là uke cuả em?''_ Jaejoongvẫn tiếp tục thì thầm bên tai Changmin.Cảm giác của làn môi mềm mại của Jaejoong chạm vào tai Changmin làm cậu phát điên.Changmin thấy lý trí của mình mờ dần.Trong vô thức cậu chỉ nhìn thấy hình ảnh Jaejoong,cảm thấy hơi thở của Jaejoong bên tai,mùi hương quyến rũ phảng phất.

''Là huyng''

Câu trả lời làm Changmin tỉnh lại. Jaejoong mỉm cười khi thấy gương mặt sợ hãi của Changmin.

-Hyung..em chỉ...em không có ý....

Và câu nói của Changmin bị cắt ngang bởi nụ hôn của Jaejoong.Nó rất chuyên nghiệp và rất ngọt ngào...mềm mại hơn bất cứ thứ gì Changmin từng cảm nhận.Changmin như chìm sâu vào nụ hôn ấy.

''Thứ nhất,Changmin,em có thể ngừng khao khát hyung được không?''

Nụ hôn chấm dứt là khi Jaejoong thì thầm vào tai Changmin và cậu cảm thấy tay mình đang luồn vào trong áo Jaejoong. Đầu ngón tay như tê dại khi chạm vào làn da mịn màng…

''Thứ hai," Jaejoong liếm nhẹ lên mũi cậu "Hyung không giốngYukiya Ayase lắm đâu''

Jaejoong hôn lên cổ Changmin trong khi cậu phản ứng một cách yếu ớt

''Hyung...đừng mà...dừng lại đi mà...dừng lại...''.

Jaejoong mỉm cười khi tay cậu trượt trên đùi Changmin,di chuyển vào chính giưã.Muốn nói dối hyung sao,Changmin,em đang cương lên mà,hyung chỉ chạm nhẹ thôi mà đã rất kích thích đối với em rồi .Jaejoong luồn tay vào trong pijama của Changmin và nắm lấy nó,thật nhẹ nhàng.Changmin giật nảy người lên bởi bàn tay của Jaejoong đang chà xát lên nó và nụ hôn đang trượt dần trên cơ thể.Chết tiệt.Cậu không thể ngăn được tiếng thở dồn dập đầy thỏa mãn của chính mình,và cậu không muốn Jaejoong dừng lại.Changmin muốn nhiều hơn thế nưã..

''Changmin,em muốn hyung dừng lại bây giờ không?''

Tiếng thì thầm bên tai làm Changmin không thể điều khiển lý trí của chính mình nưã.

''Em muốn hyung ở lại đây tối nay chứ?''

Và Jaejoong cảm thấy Changmin rút bàn tay đang luồn trong áo cậu ra,từ từ di chuyển lên phần cổ áo đang mở của Jaejoong.Môi của Changmin đang tìm đến cổ của Jaejoong,rất khao khát.Đột nhiên Changmin giật mạnh cổ áo của Jaejoong.Chiếc áo tuột hẳn sang một bên để lộ ra bờ vai trắng mịn đầy khiêu khích.Rất cuồng dại,đôi môi Changmin di chyuển lên đó,hôn và cắn nhẹ nó trong khi tay cậu lại luồn vào trong áo Jaejoong,cảm nhận làn da mịn màng ở ngực.Ah,hyung không biết là em cũng chuyên nghiệp đấy chứ,xem ra em cũng đã tưởng tượng và tự thực hành nhiều rồi .Jaejoong luồn tay vào trong tóc Changmin, hôn lên tai và sau gáy của cậu,tay còn lại vẫn đang chầm chậm chà xát khiến Changmin ko ngừng phát ra những tiếng rên đầy khóai cảm.Sự va chạm này là không đủ với Changmin . Cậu luồn tay giật tung chiếc áo Jaejoong đang mặc trên ngươì ra, một tay nắm lấy cổ tay Jaejoong,tay kia đặt lên eo và đỡ Jaejoong nằm xuống giường.Rất nhẹ nhàng.Changmin ngẩng lên và nhìn sâu vào gương mặt của Jaejoong,gò má hồng lên,đôi môi mềm hé mở,làn da trắng và đôi mắt mở to đầy quyến rũ.Dam*.Ngay khi nhìn vào đôi mắt ấy Changmin thật sự không thể kiềm chế hay giả vờ dịu dàng nhiều hơn nưã.Changmin bỏ cởi tất cả những gì có trên người Jaejoong và chính mình một cách nhanh chóng.Và ngay khi nhìn thấy cơ thể Jaejoong ở ngay dưới mình,Changmin gần như ngây dại.

Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể chạm vào Jaejoong và tất cả những khát khao trong mình Changmin chỉ luôn coi đấy là sự si mê vô vọng.Vẻ đẹp của Jaejoong làm Changmin gần như không tin vào mắt mình,không tin rằng mình đang chạm vào Jaejoong. Changmin cúi xuống hôn Jaejoong và cảm giác làn da chạm vào nhau làm Changmin cảm thấy mình thật sự mất tự chủ.Đôi tay cậu điên cuồng vuốt ve làn da của Jaejoong,đôi môi chìm đắm trên cơ thể và làn môi của .Jaejoong..Như thế vẫn không thể đủ lấp đầy nỗi khao khát từ quá lâu của Changmin...Tiếng rên lên của Jaejoong làm Changmin thêm ham muốn hơn nữa.Khi ngón tay cậu di chuyển tới làn môi của Jaejoong,Jaejoong nhẹ nhàng liếm nhẹ lên nó.Cảm giác ẩm ướt và mềm mại khiến Changmin không thể cử động.Jaejoong vẫn liếm nhẹ lên nó,rất dịu dàng và kích thích.Đột nhiên Jaejoong dừng lại,hôn lên cổ Changmin và kéo tay cậu xuống phía dưới mình...Và Changmin biết mình phải làm gì.Cậu nhẹ nhàng di chuyển ngón tay vào bên trong Jaejoong,thật chậm.Changmin muốn chắc chắn là mình không làm Jaejoong đau:

"Hyung,em không làm hyung đau chứ?".

Jaejoong mỉm cươì với Changmin :

"Cho tới bây giờ,Minnie,em đã làm rất tốt''.......

Nụ cười của Jaejoong có gì đó đầy mê hoặc với Changmin,mỗi lần nhìn thấy cậu đều vô thức chìm đắm vào nó.Changmin cúi xuống hôn vào cổ Jaejoong trong khi ngón tay vẫn đang trượt vào bên trong Jaejoong.Tiếng rên lên đầy thỏa mãn của Jaejoong bên tai kích thích Changmin,nụ hôn của cậu trở nên cuồng dại hơn nữa.Tay của Jaejoong vẫn đang chà xát bên duới Changmin làm cậu ham muốn một cách mãnh liệt.Và Jaejoong biết Changmin không thể chờ lâu hơn nữa.Changmin cảm thấy Jaejoong đang kéo cậu về gần mình hơn,và Jaejoong thì thầm bên tai cậu:

“Changmin ah…’’

Đấy là âm thanh quyến rũ nhất mà Changmin từng nghe thấy.Cậu cúi xuống hôn lên môi Jaejoong,một nụ hôn thật sâu.Jaejoong mở rộng chân ra hơn để Changmin dễ dàng tiếp cận.Cảm giác đầu tiên khiến Changmin thoả mãn hơn bất cứ thứ gì trên thế giới này.Và trước khi Changmin có thể nghĩ thêm bất cứ điều gì thì cậu đang lao vào trong Jaejoong 1 cách điên cuồng.Changmin cảm thấy cơ thể Jaejoong đang rung động theo mỗi nhịp chuyển động của Changmin,nghe thấy âm thanh đầy thỏa mãn của Jaejoong…Damn…Changmin không thể kiềm chế ham muốn của chính mình được nữa.Không,cậu đã mất kiềm chế thật sự ngay khi ở bên trong Jaejoong .Càng lúc Changmin lại càng ham muốn hơn nữa,cứ như nó không thể dừng lại.Changmin cuồng dại hôn lên cổ và ngực Jaejoong,cắn nhẹ vào đầu nhũ khi vẫn di chuyển trong .Jaejoong bấu chặt vào drap giường,cậu thấy thỏa mãn,thật sự thỏa mãn.Changmin…. qúa mãnh liệt…hơn bất cứ ai. Đột nhiên trong khoảnh khắc Changmin ngẩng đầu lên, vội vã đặt một nụ hôn lên môi Jaejoong và thấy Jaejoong đáp trả mình một cách cuồng nhiệt.Cảm giác thỏa mãn đỉnh điểm cùng lúc đến với cả hai người….

Nhưng

Changmin không nhìn thấy, khi Jaejoong mấp máy môi…

Nghe thấy Jaejoong thì thầm, ngay trong khoảnh khắc đó…

Yun ah……”

Changmin thở dốc, cảm giác thỏa mãn đó thật sự làm Changmin kinh ngạc,cậu chưa bao giờ ham muốn đến thế.

“Changmin ah…”

Changmin ngẩng lên nhìn Jaejoong,kinh ngạc.Với mái tóc đen bết lại vì mô hôi, đôi mắt nhắm nghiền và đôi môi hồng hé mở,cả cơ thể đầy mồ hôi và dấu hôn của Changmin,jj quyến rũ một cách lạ lùng. Cúi xúông hôn lên má của Jaejoong và trượt dần nụ hôn xuống dưới cằm….ngay khi đó Changmin kinh hoàng nhận ra …cậu vẫn đang ở trong Jaejoong…và…nó đang cương dần lên.

“Minnie ah, có chuyện gì vậy ?”

Changmin ngẩng lên nhìn Jaejoong đang mỉm cười với cậu

“Hyung ah, em….”

Jaejoong lại mỉm cười một lần nữa với Changmin .

“Changmin ah, hyung sẽ ở lại đây cả tối nay…”

Jaejoong dừng lại và hôn vào cổ Changmin.

“Và hyung sẽ không phiền nếu em tiếp tục đâu….”

See.You can fall…an angel like you can fall…

But.

You like that… to be falled…by me……

.

.

.

.

Chapter4:My baby …. My micky(lime)

Music: havard - devil_s apple pie

My baby …. My micky

Khói thuốc bay nhẹ trong không gian của căn phòng tối, lan tỏa dưới ánh sáng lờ mờ của chiếc đèn ngủ đã cũ.Yoochun dựa người vào khung cửa sổ, ánh đèn dịu dàng chiếu lên phần thân thể phía trên vô cùng gợi cảm.Yoochun nheo mắt nhìn xuống khung cảnh đường phố Seoul đầy ánh đèn mờ ảo phía dưới.Baby của anh còn đang ngủ mà anh thì không muốn gây ồn ào sau khi đã làm phiền cậu cả một buổi tối.Nhưng những tiếng động từ phòng của Jaejoong và Changmin làm Yoochun thấy băn khoăn.Oh,Yoochun biết Changmin ngưỡng mộ Jaejoong,thích Jaejoong và…muốn Jaejoong.Những tiếng động đó khiến Yoochun liên tưởng rằng họ làm gì đó nhiều hơn là tán gẫu và chúc ngủ ngon.Yoochun cười khẩy,có thể là gì đó giống như cái mà anh đã làm với baby của mình tối nay…Oh.Tốt thôi,Jaejoong là bạn tốt của Yoochun và Yoochun hoàn toàn thoải mái với bất cứ điều gì Jaejoong làm với Changmin.Thiên thần hay không thiên thần,hah,không liên quan tới Park Yoochun.Yoochun học được rằng,nếu sống trong một tập thể con người với nhau thì nên học cách không quan tâm tới những điều không cần thiết. Đó là một trong những tôn chỉ sống của Yoochun .Hơn nữa chỉ quan tâm tới chuyện của baby của anh cũng đủ khiến anh mệt rồi . Aish, tên Hyukjae đó….Thật ngứa mắt, dù hắn là bạn thân của baby của anh.Thề là một ngày nào đó anh sẽ giết con khỉ đó trong im lặng, cắt nó ra từng phần và nhét nó vào một cái thùng.Sau đó anh sẽ ném nó xuống biển và quay về an ủi baby của anh về sự mất tích bất ngờ của người bạn thân thiết…Một ý nghĩ hiện lên trong đầu Yoochun: anh nên làm thế ngay khi có thể,có lẽ là ngày mai.

“Micky…”

Yoochun mỉm cười.Tệ thật, baby của anh đã dậy và có lẽ anh nên bận rộn thêm một chút nữa . Yoochun dụi điếu thuốc trên tay vào chiếc gạt tàn đặt trên bàn.Anh quay trở lại giường và cúi xuống dưới lớp chăn, thì thầm:

“Baby ah…”

Yoochun cảm thấy mình bị kéo mạnh,anh ngã hẳn xuống giường.Một giọng nói giận dỗi bên tai anh:

“Không phải là baby, là Junsu, charisma Kim Junsu”

Yoochun ngẩng lên nhìn Junsu đang ngồi trên người anh.Không còn gì quyến rũ hơn thế trong mắt anh, Junsu với tư thế đó và…không gì cả trên người.

“Được rồi, cậu Kim”Yoochun mỉm cười

“Nhưng mà tối qua cậu đã rất vui khi tớ gọi cậu như thế mà”

“Micky ah, bây giờ không phải tối qua nữa đâu, và vị trí bây giờ của tớ khác cậu”

“Oh, tớ không phiền nếu bây giờ chúng ta đổi chỗ đâu.Nhưng chúng ta không nên làm thế thường xuyên quá và baby,sao cậu lại dậy vào giờ này chứ,quá sớm.”

“Micky ah, tường quá mỏng và tớ có thể nghe thấy một vài âm thanh từ phòng bên .Cậu thì có thể không nhưng tớ thì thấy phiền đấy .”

“Vậy có lẽ là tớ nên sang đó và nhắc nhở họ là không nên làm phiền baby của tớ nữa nhỉ?”Yoochun lại mỉm cười một lần nữa bên dưới Junsu .

Và Junsu nhoẻn miệng cười với Yoochun . Aish, nụ cười cá heo đó làm tim anh ngừng đập trong một giây.

“Tớ sẽ không để cậu qua đó và tham dự với hai người đó đâu, Micky của tớ.Nhưng cậu có nghĩ là Yunho biết việc hai người đó làm ở phòng bên không ?”Junsu hôn vào cổ của Yoochun và tay trượt xuống dưới tháo khoá quần Jean của anh.

“Baby, tớ nghĩ chúng ta không nên quan tâm về những chủ đề ngoài căn phòng này.Thêm vào đó, tớ đã thấy Yunho ra ngoài sau khi Jaejoong rời khỏi phòng cậu ta với vẻ mặt giận dữ”Anh nhấn mạnh “một cách âm thầm”.Yoochun mỉm cười và cắn nhẹ vào ngực của Junsu khi cậu bắt đầu luồn tay vào bên trong.

“Oh, có lẽ là Yunho lại đi tìm một trong số những người tình của cậu ta thôi.Cậu ta luôn làm thế khi giận Jaejoong.Và tớ không nghĩ là Yunho sẽ để cho Changmin làm như thế với Jaejoong mà được yên thân đâu.Chúng ta nên chuẩn bị cho một cuộc thanh trừng nội bộ đi là vừa.”

“Baby của tớ, không phải là Changmin làm thế với Jaejoong mà là Jaejoong làm thế với Changmin.”Yoochun mỉm cười và cắn nhẹ lên tai cậu.”Và cậu cũng biết rõ là Jaejoong hấp dẫn như thế nào mà…”

Sự hấp dẫn

Junsu biết rõ sự hấp dẫn của Jaejoong .Từ lần đàu tiên nhìn thấy Jaejoong,Junsu đã biết rõ điều đó.Nếu không phải vì sau đó Micky của cậu xuất hiện thì cậu cũng sẽ giống như Changmin thôi ,chẳng sớm thì muộn.Gương mặt hoàn hảo,làn da trắng mịn và đôi mắt đen sâu thẳm tuyệt đẹp,chỉ nhìn thoáng qua cũng thấy Jaejoong đầy sự thu hút. Trên cơ thể Jaejoong lúc nào cũng như phảng phất một thứ hương liệu mê hoặc nào đó, sẵn sàng quyến rũ bất cứ ai đến gần.Thêm vào đó, Jaejoong có một cơ thể đẹp .Quá hoàn hảo để ai đó khao khát cậu ta.Cậu ta giống như một bông hoa đẹp,nồng nàn 1 hương vị đầy mê đắm mà người ta sẽ không bao giờ chán mỗi khi nếm thử.Junsu bíêt, trong công ty và giới thực tập sinh có không ít người thích cậu ta,thậm chí là say đắm.Và bây giờ Changmin đã trở thành một trong số những người lỡ nếm thử bông hoa hấp dẫn ấy.Rồi cậu ta sẽ không dứt ra được,bởi hương vị ngọt ngào đầy mê hoặc của bông hoa…

Nhưng, đó hoàn toàn không phải là vấn đề mà Junsu quan tâm nhất bây giờ .

Junsu mỉm cười khi trượt dần xuống phía dưới Micky của cậu .

“Vậy, Micky ah, cậu có muốn đổi tớ lấy Joonggie đầy hấp dẫn không ? Tớ có thể làm phiền Changmin hộ cậu một lúc đấy .”

Yoochun ngồi dậy và kéo Junsu về phía mình, nắm lấy tay cậu và hôn nhẹ vào lòng bàn tay.

“Để tớ nói cho cậu biết điều này, baby. Tớ thích những thứ hấp dẫn.Nhưng tớ không cần những thứ hấp dẫn .Micky chỉ muốn baby của Micky mà thôi .”

Và đó thật sự là câu trả lời khiến Junsu hài lòng .

Changmin bị đánh thức bởi những tia nắng tràn qua khung cửa sổ đã được mở từ lúc nào.Gió thổi lay động tấm rèm cửa làm vang lên những âm thanh trong trẻo của chiếc chuông gió.Changmin ngồi thẳng dậy,dựa lưng vào thành giường ngắm nhìn khoảng trời màu xanh trước mặt.Jaejoong đã không còn ở trong phòng.Changmin biết điều đó khi cảm nhận khỏang trống bên cạnh mình.Changmin chạm nhẹ vào nó và tự mỉm cười với chính mình.Cậu thấy mình tràn đầy hạnh phúc khi nhớ lại cảm giác của làn da mịn màng và vị ngọt trong nụ hôn của Jaejoong .Changmin không cần biết Jaejoong đến với cậu vào ngày hôm qua vì lý do gì,nhưng chạm vào Jaejoong cũng đủ làm Changmin hạnh phúc.

… cho dù chỉ là một nụ hôn …

… dù chỉ là một cái chạm nhẹ …

… dù chỉ là một âm thanh …

“Changmin ah…”

Vì bây giờ cậu chỉ cần có thế…

Vì bây giờ tình yêu của cậu vẫn còn trong trắng và dịu dàng …

Nên hạnh phúc của cậu mới ngọt ngào và ngây thơ ….

Nhưng đó là bây giờ mà thôi….

Bầu trời luôn màu xanh…cho tới ngày mưa rơi….

…..sau mưa…..

My angel, you’ll know…soon…

What the selfish love is………

…. là cầu vồng …

Jaejoong ngồi trong phòng khách,vô vị nhìn vào khoảng không trước mặt.Cậu không xem TV hay làm bất cứ thứ gì ,thậm chí là không nghe nhạc.Sự im lặng trong căn nhà làm Jaejoong thấy khó chịu.Nhưng cậu lại không muốn tạo ra bất cứ âm thanh nào để phá vỡ sự im lặng này.Jaejoong không biết tại sao…ở nơi này thiếu một thứ gì đó…Jaejoong không biết là thứ gì…cậu biết là thiếu…nhưng cậu không biết làm như thế nào để tìm thứ đó…

Vì vậy, Jaejoong chờ đợi…

Jaejoong thu gọn người vào góc của chiếc sofa,sự chờ đợi này cũng làm Jaejoong khó chịu.Mà có lẽ cũng không hẳn là khó chịu…chỉ là…một cảm giác không gọi tên được.

Jaejoong ghét bản thân mình lúc này .

Bất lực .

Vô dụng .

Đáng ghét…

Jaejoong dụi đầu vào giữa hai cánh tay , để mặc mái tóc lòa xòa che phủ gương mặt mình.

Cậu muốn….ai đó gọi tên mình…

…. ai đó ở bên mình …

… ôm mình thật chặt …

Nhưng…

… đấy chỉ là những mong muốn không thể nói ra…

Ah, không thể yếu đuối như thế…

Tệ thật .

Sẽ ổn thôi mà…

.. rồi sẽ ổn thôi…

…. mưa rơi ….

Trên tay Jaejoong là tấm ảnh của Yunho.

Nụ cười hiện lên rất rõ trên tấm ảnh .

Bên một cô gái khác .

Jaejoong thích nụ cười của người đó nhất.

Nụ cười mà Jaejoong yêu….

I turn to you...

Changmin im lặng .

Có cái gì đó đang âm thầm chực chờ bộc phát trong cậu .

Hình ảnh Jaejoong ngay trước mắt làm Changmin muốn phát điên .Cậu hiểu rất rõ, Jaejoong yêu Yunho ,yêu,rất yêu…Changmin chấp nhận điều đó,ngay cả khi cậu yêu Jaejoong .Yunho làm gì Changmin cũng được,cậu có thể chấp nhận hết…Trừ một điều…

Làm tổn thương Jaejoong .

Changmin sẽ giết bất cứ kẻ nào làm điều ấy với Jaejoong .

Kể cả Yunho .

Và, Yunho đã làm thế,làm Jaejoong đau,làm Jaejoong khóc.

Được thôi, Yunho, đừng hòng giành Jaejoong với tôi.Tôi sẽ làm nước mắt Jaejoong ngừng rơi ,cho dù là rơi vì anh….

Để Jaejoong chỉ là của riêng tôi.Choikang Changmin sẽ gọi tên hyung thật to, ôm hyung thật chặt, không để hyung phải đau nữa…..

Hyung sẽ chỉ là của em…

Em không cần gì hết .

Chỉ cần nước mắt ngừng rơi....

Em sẽ làm mưa ngừng rơi…

Ở bên em, hyung….

…em sẽ là cầu vồng của hyung ….

“Hyung, hyung không sao chứ ? ”

Cảm giác của vòng tay nhẹ nhàng và giọng nói dễ thương làm Jaejoong ngạc nhiên.Cậu ngẩng lên và nhận ra Changmin đang ôm mình. Jaejoong chưa bao giờ cảm nhận được cảm giác ngọt ngào và êm dịu như thế khi Yunho ôm cậu. Changmin bây giờ…khác hẳn với sự cuồng nhiệt tối qua của cậu…dịu dàng ôm Jaejoong …dịu dàng chạm vào Jaejoong …như thể cậu sợ sẽ làm Jaejoong đau…Jaejoong nhìn vào đôi mắt màu nâu sữa đang mở to của Changmin,có cái gì đó mãnh liệt nhưng dịu dàng trong đó.Đó là sự êm ái và ngọt ngào, ngọt ngào như hương vị của bánh kem…Dù Jaejoong không thích bánh kem nhưng cũng không thể phủ nhận hương vị ngọt ngào dễ thương của nó.

…Ah, như Changmin vậy…

Changmin vẫn nhìn Jaejoong.Khi Jaejoong ngẩng lên nhìn cậu, trên gương mặt không có lấy một giọt nước mắt. Đau đớn.Changmin cảm thấy tim mình lạnh buốt.

….Hyung, từ bao giờ hyung đã không khóc được nữa .

Sự sợ hãi xâm chiếm Changmin làm cậu không muốn buông Jaejoong ra,nhưng cũng không dám ôm Jaejoong thật chặt.Cậu không muốn Jaejoong chìm trong những khao khát thô bạo của mình. Changmin không thể làm Jaejoong đau thêm nữa.Ánh mắt của Jaejoong làm Changmin chìm sâu vào mê ảo,khiến đôi tay không thể rời khỏi Jaejoong nhưng lý trí vẫn nhắc nhở rằng cậu phải dịu dàng với Jaejoong …phải ngọt ngào…

Vì cậu không phải là Jung Yunho…

“Em đã dậy rồi huh ? Hyung làm gì cho em ăn nhé?”

Jaejoong vuốt nhẹ lên mái tóc nâu của Changmin. Changmin cảm thấy hạnh phúc đang nhẹ nhàng dâng lên trong lòng cậu khi từng ngón tay của Jaejoong từ từ luồn vào mái tóc. Changmin mở to mắt, cậu biết Jaejoong thích sự dễ thương của mình.Ah.Và cậu sẽ làm Jaejoong yêu sự dễ thưong đó, mãi mãi…

“Hyung, em muốn ăn một thứ…”Changmin nói bằng 1 giọng nhõng nhẽo khác thường.

“Huh?” Jaejoong đang nhìn Changmin cười dịu dàng.

“Hyung. ”

Trước khi Jaejoong kịp phản ứng thì một cảm giác dịu ngọt đã xâm chiếm toàn bộ cơ thể cậu. Changmin đã hôn Jaejoong.Sự dịu dàng lan tỏa trong nụ hôn làm Jaejoong không thể chống cự lại được.Cảm giác thật khác biệt, quá khác biệt với đêm qua.Và Jaejoong để mình chìm trong vòng tay của Changmin.Cậu không thể cưỡng lại sự ngọt ngào này. Jaejoong nhắm mắt lại,sẽ không ai dịu dàng với cậu như Changmin, không có ai đâu…

Jaejoong quan hệ với không ít người, Jaejoong không bao giờ phủ nhận điều đó.Nhưng cậu không bao giờ để những kẻ từng quan hệ với cậu có thể chạm vào cậu lần thứ hai.Chỉ một đêm,duy nhất và mãi mãi.Vì cậu biết,tất cả bọn họ đều như nhau.Ham muốn Jaejoong,muốn thỏa mãn sự say đắm trong mình nên mới tìm đến cậu.Làm gì có ai yêu cậu chứ,họ chỉ ham muốn mà thôi,và ham muốn thì dễ tan biến khi đã đạt được.Vì thế Jaejoong không bao giờ để Yunho say đắm cậu.Nếu muốn Jaejoong có thể làm Yunho si mê cậu, điên dại vì cậu,như những kẻ khác.

Nhưng Jaejoong không muốn, không muốn Yunho say đắm cậu.Kim Jaejoong yêu Jung Yunho, muốn Jung Yunho yêu Kim Jaejoong.

Không phải là si mê.

Tận sâu thẳm trong trái tim Jaejoong muốn…

… chỉ một lần thôi … Yunho dịu dàng với cậu …như Changmin bây giờ.

Sự ngọt ngào của Changmin càng làm Jaejoong chìm sâu vào nỗi đau đớn tuyệt vọng…

without you, i can't see anything

 without you, i can't hear anything

Yunho … sẽ không bao giờ ngọt ngào với tôi như thế này đâu…phải không …

chỉ có tôi yêu người mà thôi …

cứ để tôi yêu người như thế mãi nhé …

hãy để tôi coi sự dịu dàng của Changmin là của nguời …

… mỗi nụ hôn của tôi với bất cứ ai cũng là một lần tôi yêu người .

Jaejoong đã quá mệt mỏi . Yunho sẽ không quan tâm xem Jaejoong ở bên cạnh những ai đâu, Yunho không yêu Jaejoong mà.Anh chỉ muốn Jaejoong, cần Jaejoong ở bên thôi.Dù với Jaejoong, như thế cũng là quá đủ rồi.Nhưng chỉ lần này thôi,cậu muốn ngã vào vòng tay ai đó.Cậu không phản bội, vì Jaejoong chỉ yêu Yunho mà thôi.Chỉ cần yếu đuối lúc này thôi,và rồi Jaejoong sẽ lại mạnh mẽ trướcYunho …để có thể yêu Yunho …mãi mãi…Bởi vì trong suy nghĩ của Jaejoong , Yunho không bao giờ thích những người yếu đuối.

Changmin cảm thấy Jaejoong đang dựa vào cậu, tay Jaejoong đang nắm chặt vào mép áo cậu. Jaejoong thả mình vào vòng tay Changmin. Changmin nhẹ nhàng kéo Jaejoong về gần mình hơn.Mỗi ngón tay Changmin chạm vào Jaejoong đều khiến cảm giác ấm áp lan tỏa dần trong nỗi tuyệt vọng vô cùng. Jaejoong rơi vào sự ấm áp đó,mọi nỗi đau trong cậu như được xoa dịu.Từ rất lâu rồi,không có ai ôm Jaejoong đầy yêu thương và dịu dàng như thế…hoặc Jaejoong đã quên cảm giác được yêu thương mất rồi….

Tiếng tích tắc của đồng hồ vang vọng khắp căn phòng khi những tia nắng lọt vào qua balcon để mở.Yên lặng. Changmin ôm Jaejoong trong sự tĩnh lặng đó. Để Jaejoong từ từ chìm vào giấc ngủ trong vòng tay mình.

Khi ấy, tình yêu ngủ sâu trong Changmin đang bắt đầu thức dậy

Changmin khó chịu,cảm giác tức tối trào lên khiến cậu gần như phát điên. Changmin biết rõ cái nhìn kia của SiWon .Sự ham muốn cuồng loạn hiện lên trong đôi mắt đó.Cái cách hắn nhìn Jaejoong khi nói chuyện và chạm vào Jaejoong đủ làm Changmin muốn đấm một cú vào giữa mặt hắn.Tên khốn đó nghĩ mình là ai mà có thể chạm vào Jaejoong. Changmin hướng cái nhìn của cậu về phía Yunho, anh vẫn đang nói chuyện với quản lý.Oh,và cả tán tỉnh một cô gái nữa.Tất nhiên là Changmin biết,cô ta có giá trị lợi dụng nên Yunho mới làm cho cô ta thích mình. Đó là quản lý tài trợ của chiến dịch lần này của DBSK.Nếu Yunho thành công thì cô ta sẽ là một trong những công cụ tốt của Yunho, một công cụ đủ tốt để DBSK leo lên một nấc thang cao hơn nữa. Changmin hiểu rõ DBSK quan trọng vớiYunho như thế nào.Anh sẵn sàng làm mọi thứ,không từ một thủ đoạn nào để đưa DBSK tiến lên phía trước.Nhưng cái cách Yunho làm Jaejoong tổn thương khiến Changmin khó chịu.Với Changmin,không gì có thể biện minh cho việc làm Jaejoong tổn thương…Ok,nếu Yunho không dọn dẹp tên SiWon ngu ngốc đó thì Changmin sẽ làm.Cậu không thể để tên ngu xuẩn ấy làm phiền Jaejoong lâu hơn nữa.

Và thành thật mà nói, cho Choi SiWon một bài học với Changmin không phải là chuyện khó khăn gì .

-Kibum hyung ah!

Changmin vẫy KiBum khi anh đang đứng gần Hechul . KiBum nhìn Changmin một cách dè chừng rồi tiến lại gần .

-Chuyện gì vậy?

-Ah, KiBum ah, không cần phải nhìn tôi với ánh mắt đấy.Tôi có ăn thịt cậu đâu._ Changmin mỉm cười.

Nụ cười của Changmin làm KiBum nhăn mặt lại .

-Ok, cậu không ăn thịt tôi nhưng cậu-đe-doạ-tôi_KiBum gằn từng tiếng một.

Changmin lại mỉm cười môt lần nữa, theo kiểu dễ thương điển hình của cậu ta. KiBum thấy thật bất lực, anh phải đứng đây cho kẻ-giả-vờ-đáng-yêu này sai bảo.Sh*t.Nếu không vì Minmin của anh thì anh đã không chịu như thế này.

-Đừng tỏ ra khó chịu vì mọi người sẽ biết là tôi đang đe doạ cậu _ Changmin lại cười và vỗ nhẹ vào vai KiBum _ cậu và SungMin chắc không phiền nếu tôi nói ra một ít đâu nhỉ.

KiBum chỉ muốn thụi cho Changmin nhưng anh đã tự ngăn bản thân lại . Không nên thế .Thật sự anh không nên làm như thế . Nếu để Changmin nắm thóp một lần nữa thì nhất định anh sẽ lên núi . Đúng, là núi, núi cao ấy . Anh sẽ tìm ngọn núi cao nhất ở cái Đại Hàn Dân Quốc này.Sau đó anh sẽ trèo lên đỉnh rồi nhảy xuống phía dưới, chết quách cho rồi.Thà thế còn hơn là để cái tên mặt baby này đe dọa.Chết tiệt thật.Nhưng KiBum biết, Changmin sẽ không làm gì nếu anh nghe lời cậu ta.Shim Changmin không phải là kẻ thất hứa , cho dù , thật sự, cậu ta cũng là kẻ thủ đoạn. KiBum thở mạnh :

-Được rồi, Changmin, tôi đã chuẩn bị xong rồi . Cậu muốn khi nào tiến hành thì nói với tôi môt tiếng là được .

-Nên là càng sớm càng tốt.

-Ok.

- Như thế thì tôi mới có thể giữ bí mật đó cho cậu và SungMin .Nhớ gọi cho tôi sau khi xong việc._ Changmin lại nhoẻn miệng cười một lần nữa. Nụ cười làm KiBum lạnh gáy.Thề có các vị thần, KiBum muốn đi khỏi đây càng nhanh càng tốt.Và anh sẽ làm việc đó, ngay bây giờ.

Changmin nhếch mép cười khi bóng KiBum xa dần .

Ai mà biết Kim KiBum lạnh lùng lại bị SungMin dễ thương quyến rũ chứ…

…Đồng cảnh ngộ mà, Changmin hiểu KiBum lắm . Có điều, Changmin không dễ bị lợi dụng như KiBum .

Mở to mắt ra mà xem đi, Jung Yunho.

Tôi sẽ làm những điều mà anh không làm .

-Day 01/Tuesday

SiWon đóng mạnh cánh cửa phòng.Cái quái gì thế không biết ? Mấy ngày nay anh xui xẻo không thể tả.Tên khốn nào đó đã làm cho cái bốn bánh mới cóng của anh xịt lốp.HÀNG NGÀY, bắt đầu từ ngày đầu tiên anh mua nó .Tức là đã bốn ngày rồi.Ok, No problem với Mr.Choi này . Sẽ OK nếu thằng khốn nạn ấy không vô nhân đạo tới độ rạch vài đường cơ bản trên cái xe láng bóng ấy.Heechul và Hankyung được tặng không một trận cười tới độ lăn lộn trên mặt đất tới mức phải ôm lấy nhau để gạt nước mắt khi nghe chuyện ấy.Các fan thân yêu thì chỉ kịp sung sướng phát rồ vì cảnh Hanchul thân mật vô cùng tình tứ.Thế cơ đấy.Không ai nghĩ cho cái xe đáng thương của anh ah.Tình anh em thật cảm động tới độ anh muốn đập đầu vào tường mà chết đi cho rồi .

Nhưng mà không sao .Sẽ ổn thôi mà, không gì làm có thể khó Mr.Choi SiWon được .

Trừ một việc.Không. Trừ một người.

Jung Yunho.

Nghĩ lại, SiWon thấy lạnh cả người . Lần đầu tiên gặp Yunho, SiWon chỉ thấy một-đàn-anh-dễ-mến. Yunho rất ân cần chỉ bảo cho SiWon mọi thứ,mà không phải chỉ với SiWon,với mọi người Yunho đều đối xử như vậy.Vì thế, tất cả đều coi Jung Yunho như một bậc đàn anh đáng kính trọng.Mọi chuyện sẽ vẫn tốt đẹp nếu như, nếu như, SiWon không nhìn thấy Jaejoong.Dù Jaejoong lớn tuổi hơn nhưng … phải nói thế nào nhỉ… Jaejoong quá trẻ so với tuổi thật của mình…y như Heechul vậy.Dù cả hai đều đẹp nhưng Jaejoong khác Heechul ở một điểm duy nhất: HẤP DẪN.Lần đầu tiên nhìn thấy Jaejoong, SiWon vẫn chưa thấm nhuần lời dặn dò tâm huyết của Heechul :"Cái gì không phải của mình thì không nên chạm vào".Một lẽ tất nhiên là như một cơ số không nhỏ những người gặp Jaejoong lần đầu tiên mà không biết trời cao đất dày gì,trong đầu SiWon hiện lên duy nhất một suy nghĩ.Một suy nghĩ mà chỉ nên giữ trong đầu mà thôi,vì chỉ nghĩ thôi anh cũng đủ thấy mình là thằng khốn nạn.

Nhưng…

Ai gặp Jaejoong mà chẳng nghĩ thế cơ chứ.

Vì thế,anh thấy mình hoàn toàn vô tội khi nghĩ về Jaejoong như thế.

Nhưng,lại nhưng, Heechul đã dặn đi dặn lại với SiWon:

“Cái gì không phải của mình thì không nên chạm vào.”

SiWon ngay lập tức hiểu rõ điều đó sau khi gặp Jaejoong.Vì ba lý do sau:

1.Để Yunho nhìn thấy đang nhìn Jaejoong với ánh mắt không lấy gì làm trong sáng thì là một sai lầm lớn.

2.Chạm vào Jaejoong mà chưa có ánh mắt đồng ý của Yunho thì là một trọng tội.

3.Thực ra chỉ cần để Yunho biết là bản thân mình có ý đồ với Jaejoong là đủ cấu thành tội chết rồi.

Và đó là cái chết đau đớn ngay khi còn sống .

Chẳng bao lâu sau, SiWon đã biết mùi khi dám nhìn Jaejoong với cái suy nghĩ như thế.Ngay khi Yunho tìm gặp anh để nói chuyện sau giờ tập ,SiWon đã biết tại sao cả công ty lại nói: Jung Yunho vừa đáng yêu vừa đáng sợ.Vì đó là kẻ chỉ cần một-cái-nhìn và một-câu-nói là khiến kẻ khác quỳ dưới chân mà vâng lời nhưng lại dễ dàng đổi ngay sang bộ mặt dễ thương có-thể-lấy-lòng-bất-cứ-ai.

“Đừng làm chuyện gì ngu ngốc với Joongie .”

Kẻ đáng sợ đó vừa nhìn SiWon một cách khinh bỉ, vừa cười vừa nói ra câu đó.Rất ngắn gọn nhưng đủ để SiWon hiểu :

Ở đây, Jung Yunho là vua .

Và Kim Jaejoong là nô lệ mà chỉ đức vua có quyền sở hữu .

___________________________________________________________

-Day02/Wednesday

Lại nữa.Thằng khốn đó thấy hành hạ anh như thế là chưa đủ hay sao mà còn làm thế chứ.

<Choi SiWon là thằng ngu đần khốn nạn>

Dòng chữ bằng sơn đỏ bắt mắt ngay trên nền chiếc xe đen láng bóng đạp thẳng vào mắt SiWon. Và ngay lập tức truyền thẳng về trung tâm não bộ của anh.

-Đằng sau xe còn một dòng chữ nữa đấy, SiWonshi_ Hankyung cười nhăn nhở phía sau SiWon _Để đọc hộ cho_và Hankyung gần như phá lên cười như điên sau khi đọc .

Ngay lập tức SiWon chạy ra phía sau xe và tím mặt lại.

<Mày là thằng công tử bột đầu rỗng đúng không ?>

Lần này thì tiếng cười to hơn vì được phụ họa bởi Heechul, Eeteuk và Kangin.Cả ba đang chống tay vào tường để giữ mình khỏi lăn xuống đất.

-My god, thằng steaker nào mà giỏi thế.Biết rõ phẩm chất Sinbad của chúng ta_ Heechul vừa nói vừa lau nước mắt như một thằng đàn anh chân chính cảm động trước nỗi thống khổ của đàn em.

-No no, Heechul .Thằng này nó thần tượng SiWon quá độ ấy mà.Nếu không thì nó đã không viết đẹp như thế_Kangin vẫn không thể nín được cười_Đây này Teuki, nó còn viết hoa nữa này.

-Thật là một thằng steaker có văn hóa _Eeteuk cười lăn ra đất ngay khi Kangin chỉ cho anh dòng chữ ở phía sau.

Trong lúc có bốn tên điên đang cười đến phát rồ quanh cái xe đáng thương thì SiWon vẫn đứng bất động,mắt và miệng mở to tới nỗi nếu không phải Heechul đang bận cười thì đã rút điện thoại ra chụp lại để up lên Cyworld rồi. Đấy là vì anh đang shock, shock tới độ trung ương thần kinh gần như bị phá huỷ .

Thằng khốn nào lại thù anh tới mức độ ấy chứ .

Yunho hả?

Không thể nào. Yunho không rảnh làm mấy trò này đâu . Nếu mà Yunho thật sự muốn xử SiWon thì anh đã tàn đời từ lâu rồi .

Boong!!!

Có cái gì đập mạnh vào đầu SiWon.DBSK đang Nhật mà . Không thể là Yunho.

Vậy thì thằng chết tiệt nào lại thù SiWon tới mức này ???

You’ll know soon…my punishment…

__________________________________________________________

-Day03/Thursday

Màn hình di động nháy sáng và âm thanh từ chiếc điện thoại ầm ĩ tới độ SiWon phải nhấc máy ngay lập tức.

-YAH! Choi Si Won.Muốn chết huh ? Mọi người đang đợi ở đây hết rồi._Tiếng Heechul léo nhéo với tần suất âm thanh khủng bố làm phải đẩy lùi điện thoại ra xa để tránh nguy cơ bị chấn thương dây thần kinh tai.

-Aish! Em tới ngay đây.Không trốn đâu mà sợ_ SiWon trả lời trong đau khổ.

-Không tới nhanh thì hyung cán mỏng mày đấy, Sinbad_ Heechul ở đầu bên kia nói bằng một giọng thản nhiên tới độ dã man.

-Vâng…

SiWon cúp máy.Ngoài Eeteuk hyung ra thì còn ai dám cãi lời Heechul chứ.Quái vật.

Mà có phải là SiWon muốn đi đâu cơ chứ.Không biết là đứa chết tiệt nào đã nghĩ ra cái vụ đập phá ăn uống để giải xui này.Lý do hay đấy, ăn uống để giải xui cho SiWon “của chúng ta”.Có nhầm không đấy,người phải trả tiền là anh mà. Đây là loại tiệc giải xui gì thế.

Mà cứ như là anh bị lừa ấy ???

Bỏ mặc những suy nghĩ trong đầu, SiWon vớ lấy áo khoác và bước ra khỏi nhà.Giờ mà đến muộn dễ bị *Indian bap* lắm.Mà nếu tồi tệ hơn có khi sẽ phải làm nạn nhân của mấy trò dã man của Heechul ấy chứ.Thế thì còn tệ hơn tất cả những gì xảy ra mấy hôm nay.

==========

Khi SiWon tới nơi thì 12 flower boy của Super Junior đang ăn uống tự nhiên như không.D*mn,thế mà gọi là giải xui hộ người khác hả? Mấy người chỉ tìm lý do để uống soju thì có.Nhưng những uất hận trong lòng SiWon không thể thốt ra thành lời vì anh cũng biết hậu quả nghiêm trọng của việc làm các hyung điên tiết.Mà nhất là khi tất cả đều đang bắt đầu say.Nếu bị một đòn của Kangin là vô phương cứu chữa luôn.

_Yah, thằng ngốc kia.Có lại đây uống với hyung không hả ? _ Heechul vẫy vẫy Siwon lúc này vẫn đang ngơ ngẩn trước cái bàn tiệc to bằng ba cái xe tải hạng nặng.

Cười theo một kiểu đau đớn nhất, SiWon lò dò tới chỗ Heechul , ngồi cạnh Hankyung và KiBum.Lần này chắc vô sản.Cứ nhìn ShinDong ăn như không biết ngày mai là anh lại thấy đau hết cả phía dưới(cái ví).Thằng quái nào đã rủ nó đi ăn chứ.Thật may mắn và vinh hạnh cho anh quá.Trong tình huống quá đau đớn về tinh thần, SiWon uống liên tục.Bên cạnh anh , Heechul cứ rót ko ngừng và Hankyung bắt đầu lè nhè như một thằng say.Có thánh mới biết Hankyung đang nói gì,bình thường cũng chả có ai hiểu nổi cái *Korenanese* của nó.Giờ thì nó say thật.Còn SiWon thì bắt đầu cảm thấy một số thứ quay vòng trong đầu mình một cách hỗn loạn.Có cái gì đó kì cục,bình thường anh không dễ say như thế.Có lẽ là tại rượu này quá nặng……

==========

Nhìn Hankyung và SiWon gục trên bàn như hai cái xác chết, KiBum cười khẩy.Việc còn lại là nhanh chóng vác chúng nó về nhà và chủân bị một vài phụ gia cần thiết.Sau đó anh có thể thản nhiên ôm bé Min dễ thương đi ngủ và đợi kết quả.

Mọi chuyện bắt đầu thú vị rồi đây .

KiBum ngẫm nghĩ, suýt nữa không kìm chế đuợc mà phá lên cười.Bởi vì ,có một vài điều SiWon ngu ngốc không biết:

1. Không nên đánh giá bản thân quá cao.

2. Ai bảo là chỉ có mỗi Jung Yunho là đáng sợ chứ.

3. Kim Heechul là kẻ ủng hộ những thứ kì quái .

SiWon’s room/3a.m:

SiWon thức dậy và cảm thấy đầu mình đau như búa bổ . Đáng lẽ anh không nên uống nhiều như thế, hậu quả nhãn tiền.Mà khoan đã, SiWon giật mình.Có cái gì đó là lạ trên giường của anh.Bình thường đâu có chật như thế này,và tay ai đang gác lên người anh nữa. SiWon từ từ đảo mắt sang bên cạnh , đồng tử mắt lập tức giãn ra với mức độ cực đại.Cái quái gì…Sao Hankyung lại ngủ trên giường của anh.Và điều quan trọng nhất là:cả hai không mặc gì. SiWon giật mình,vẫn còn cái gì đó rất lạ nữa, ở phía dưới anh. SiWon từ từ lật lớp chăn đang phủ trên người lên để kiểm tra.Cái mà anh nhìn thấy khiến SiWon không tin vào mắt mình…

AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH……..

Tiếng hét của SiWon làm Hankyung bật dậy,trừng trừng nhìn SiWon như người điên.Nhưng ngay sau đó ,mắt của Hankyung lập tức di chuyển tới điểm mà SiWon đang nhìn và bắt đầu trợn ngược lên.Ngay lập tức Hankyung kéo lớp chăn trên người mình ra.

.

.

.

……………

Hỗn loạn trong im lặng .

Đêm hôm đó có hai tiếng hét thất thanh với âm lượng cực đại từ phòng SiWon phát ra.May mắn là vì lúc đó gần như cả Super Junior đang say nên không có ai rảnh rỗi tới căn phòng đã phát ra những âm thanh kinh hoàng ấy để mà tìm hiểu.Còn những kẻ không say tí nào thì không lấy gì làm phiền lòng vì tiếng hét đó .Cụ thể là Heechul đang cười như điên trước cái laptop và KiBum sau vài giây lơ ngơ thức dậy vì tiếng hét thì lại cừơi mãn nguyện mà nằm xuống ôm Sungmin ngủ tiếp.

Vì cả hai đều biết:

Ngày mai sẽ vui đây .

___________________________________________________________

KiBum tỉnh dậy khi cảm thấy có ai đó đang mơn trớn phía bên dưới mình.Ah, anh vẫn muốn ngủ mà, đáng ghét…

- KiBum ah, cậu có định dậy để làm nốt việc tối qua còn chưa xong không đấy ???

Giọng Sungmin thì thầm bên tai làm KiBum mở to mắt .Ah, Minmin của anh….

-Tới 2 giờ sáng mà vẫn chưa đủ sao, hyung?_ KiBum nũng nịu ôm lấy Sungmin ,vuốt nhẹ dọc cơ thể của cậu.

-Chưa đủ_ Sungmin cười và hôn lên tai KiBum làm mặt anh đỏ bừng lên.

-Nhưng em phải ra ngoài bây giờ_ KiBum nhăn mặt.Dù rất muốn ở lại với Minmin yêu dấu nhưng anh cần phải đi ra ngoài để kiểm tra vài vịêc.

-Cậu không định bỏ tôi lại đấy chứ ? Hay là muốn tôi đè cậu xuống như lần đầu tiên ấy ? _ Sungmin mở to mắt và nói bằng giọng hết sức ngây thơ khiến KiBum phải cố gắng vô cùng để kiềm chế bản thân chống lại sự cám dỗ ngọt ngào này.

-Ahhh, huyng ah.Em sẽ chỉ đi 10 phút thôi. Sau đó sẽ quay về phòng với hyung ngay và ở đây cả ngày, đựoc không ??_ KiBum khổ sở van xin.

-Cho cậu 10 phút thôi đấy nhá.Quay về muộn tôi sẽ nhốt cậu trong này 10 ngày..._Sungmin lại cười và hôn lên môi Kibum.

D*rm.Kibum sẽ hoàn thành công việc trong 5 phút thôi.

==========

Kibum đẩy cửa bứơc ra phòng khách với một bộ dạng vô cùng thản nhiên.Thứ đầu tiên anh nhìn thấy là bộ mặt bơ phờ và ngơ ngác của SiWon và Hankyung .Cố gắng kiềm chế để không bật cừơi, Kibum hỏi bằng một giọng vô cùng cảm thông và nghiêm túc:

-Trông hai người có vẻ không được khỏe?

Không có tiếng trả lời.Cả Hankyung và SiWon vẫn nhìn vô định vào khoảng không trứoc mặt với một vẻ vô cùng đờ đẫn.Thậm chí khi KiBum đưa di động lên chụp lại gương mặt kinh hoàng của cả hai thì bọn họ vẫn không có lấy một phản ứng.

KiBum tặc lưỡi . Shock nặng quá ấy mà . Anh bắt đầu thấy thương cảm cho cả hai tên ngốc này.Cái trò tàn ác này có phải anh nghĩ ra đâu,chỉ là hỏi qua ý kiến Heechul mà thôi.Kể ra thì Heechul đưa ra toàn những lời khuyên có ích đấy chứ. Đầu tiên là làm đẹp cho cái xe mới của SiWon và sau đó là lễ giải xui .Thật tội nghiệp. KiBum ra khỏi phòng khách và đóng cửa lại,thở dài.Anh cũng chẳng làm gì nhiều,chỉ cho mỗi đứa một viên thuốc ngủ và quẳng hai tên say xỉn lên giường,lột đồ cả hai ra.Sau đó tạo ra một ít dung dịch tạo ra từ lòng trắng trứng và cho nó vào những chỗ cần thiết và những vật cần thiết.Kết quả là sáng nay trong phòng khách có hai vật trang trí mới.Chúng nó cứ tưởng tối qua say quá nên đã lỡ *beep* thằng bạn thân nhất rồi.Ha ha, ai bảo hai tên ấy quá ngốc mà lại có trí tưởng tượng qúa phong phú cơ chứ.Trời phạt là đáng.

KiBum cố gắng nín cười và đi qua cửa chính . Anh bước ra khỏi căn hộ chung và bắt đầu bấm số gọi sang Nhật. Nụ cười trên môi KiBum vụt tắt ngay khi đầu dây bên kia nhấc máy:

-Hyung, hyung ah!

-Làm ơn đừng ra vẻ dễ thương khi nói chuyện vói tôi,Changmin_ KiBum thở dài.

-Ah, KiBum hyung.Có chuyện gì thế?_ Changmin vẫn tiếp tục cái giọng lảnh lót của mình.

KiBum chỉ muốn đập đầu vào tường khi nghe cái giọng đó của Changmin.Nhất định là có ai ở đó nên Changmin mới giả vờ ngoan ngoãn như thế.Mọi lần cậu ta luôn nói với KiBum bằng một giọng vô cùng uy hiếp. Đúng là đồ đạo đức giả. KiBum cố gắng trả lời bằng thái độ thản nhiên nhất có thể:

-Tôi làm xong rồi.Cậu vừa lòng chưa? Tôi sẽ gửi ảnh cho cậu sau .

-Dạ, em biết rồi.Cảm ơn hyung nha.Em đã hứa với hyung thì em sẽ làm mà.

-Vậy thì tốt.

-Vậy bye bye hyung nha.Nhớ giữ sức khoẻ._ Changmin cười ở đầu bên kia_Và cho em gửi lời hỏi thăm Sungmin hyung nữa.

_Sh*t _ Kibum suýt nữa không kiềm chế nổi mà ném cái điện thoại xuống đất .

Đúng là đồ đạo đức giả mà .

=======

KiBum ngán ngẩm.Cái kiểu dễ thương này của Changmin đáng sợ thật.Nếu KiBum không bị Changmin đe dọa thì tới giờ anh vẫn nghĩ cậu ta thật ngây thơ.Sao lại có loại người này trên đời chứ ? Lại còn để anh vô phúc gặp phải .

Điên mất thôi! Anh phải quay về với Sungmin bé bỏng của mình .

Còn 4 phút 50 giây nữa .

___________________________________________________________

Japan/DBSK’s house/ Jaejoong & Changmin’s room:

- Changmin ah, KiBum gọi có việc gì thế?_ Jaejoong hỏi khi Changmin đang ôm cậu từ phía sau.

-Không có gì quan trọng đâu hyung_ Changmin vừa trả lời vừa lần cởi những nút áo ngủ của Jaejoong _ KiBum hyung chỉ nhờ em gửi vài thứ về nước cho hyung ấy thôi

-Và em nghĩ chúng ta nên quan tâm tới những vấn đề khác_ Changmin nói bằng giọng vô cùng trẻ con của mình khi bờ vai trắng mịn của Jaejoong bắt đầu lộ ra và đầu ngón tay cậu tê dại khi cảm nhận sự mịn màng ấy.

Jaejoong quay lại và hôn lên chóp mũi của Changmin. Jaejoong đưa tay chạm vào khuôn mặt Changmin và thì thầm bên tai cậu:

-Em đáng yêu quá, Changmin .

Changmin nhẹ nhàng kéo Jaejoong lại gần cậu hơn.Bắt đầu bằng một nụ hôn lướt qua môi trên của Jaejoong.Ngay lập tức cảm giác dịu ngọt lan toả trên môi Changmin …..như hương vị của chiếc bánh kem cậu ăn sáng nay.Mùi dịu ngọt của kem tươi, cảm giác ngọt ngào của dâu tây và hương vị say đắm của cherry….Tất cả chỉ khiến Changmin nhớ về Jaejoong mỗi khi cậu nếm chúng.

Changmin thích những thứ có vị ngọt .

Vì chúng làm cậu khao khát như với Jaejoong.

Yunho đóng cánh cửa phòng mình một cách nhẹ nhàng.Anh từ từ ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh bàn làm việc.Oh,anh đang bình tĩnh,tâm trạng rất tốt là đằng khác.Bằng chứng là hôm nay công việc của anh diễn ra theo đúng kế hoạch và anh có thể quay trở về căn hộ chung của cả nhóm sớm hơn bình thường.Hàng ngày Yunho đều ra ngoài vào buổi tối và về khi gần sáng.Nhưng hôm nay thì khác,cô gái mà Yunho gặp là quản lý tài chính cho chiến dịch mới của Tohoshinki .Ngày đầu tiên anh mới chỉ hẹn cô ta đi ăn chứ chưa có gì nhiều.Muốn quyến rũ và lợi dụng cô ta thì Yunho còn thừa thời gian.Hôm nay anh chỉ cần làm cô ta vui vẻ là ổn rồi.Tuy tiến độ "công việc" bị đẩy nhanh khi anh và cô gái đó vào trong thang máy nhưng nhìn chung là vẫn nằm trong tầm kỉêm soát.Vì thế mà hôm nay Yunho quay về sớm hơn mọi khi.

Yunho bắt đầu nghĩ về những thứ anh vừa nhìn thấy khi anh bứơc qua phòng của Changmin và Jaejoong .Mọi chuyện vượt ngoài giới hạn tưởng tuợng của anh.Cái mà anh nhìn thấy…qua khe cửa….Jaejoong đang ngồi trên đùi Changmin với tư thế không thể lẫn vào đâu được là cả hai đang làm tình.Cái cách mà Changmin di chuyển bên dứơi Jaejoong đầy khao khát ...Trên người Jaejoong chỉ còn duy nhất chiếc áo ngủ và Changmin đang luồn tay vào trong đó.Thậm chí Yunho còn nhìn thấy rõ bàn tay Changmin đang vuốt ve phía sau gáy Jaejoong và những ngón tay trượt dần xuống phía dưới. Changmin đang chìm trong nụ hôn cuồng dại trên cơ thể Jaejoong .Những âm thanh vang lên trong căn phòng ấy đủ cho thấy cả hai thỏa mãn như thế nào.Và Yunho nhớ rõ cái mà anh nghe thấy khi Jaejoong hôn lên tai Changmin.Một giọng nói vô cùng thoả mãn:

”Em thật dễ thương,Changmin ”.

Anh từ từ ngồi dậy và tiến đến tủ rượu,lấy ra một chai Gin.Yunho không phải là người thích uống nhưng trong phòng anh lúc nào cũng sẵn rượu. Anh rót đầy chiếc ly đặt trên bàn.Ngay khi đặt môi vào thành ly, Yunhocảm nhận vị đắng của rượu như tràn đầy trong cơ thể anh.Dường như nó làm anh minh mẫn hơn thì phải,vì cái cảnh tượng mà 10 phút truớc vừa đập vào mắt anh đang hiện rõ hơn bao giờ hết.Làn da trắng của Jaejoong ẩn hiện và bàn tay Changmin đang vuốt ve nó.

Aishh…..

Yunho ném mạnh ly rượu trên tay anh vào chiếc laptop đặt trên mặt bàn.Trong đầu vẫn là những âm thanh thỏa mãn của Jaejoong khi Changmin đặt những nụ hôn cuồng dại lên cơ thể ấy.

Da*m,thiên thần duy nhất cũng bị cậu làm cho vấy bẩn rồi đấy Jaejoong .

Yunho cười thầm.Changmin đâu có thể quyến rũ Jaejoong cơ chứ.Không ai có thể.Chỉ có cậu ta đi quyến rũ người khác mà thôi.Kim Jaejoong,cậu được đấy.Yunho lại cười ,dựa lưng vào bàn,vị đắng của rượu lan tỏa mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Anh cảm thấy có cái gì đó đang bùng phát trong đầu mình.Anh đang mất bình tĩnh.Không.Không bao giờ.Anh…có lẽ …chỉ đang khó chịu mà thôi…

Ngay cả Changmin mà cậu cũng không tha hả Kim Jaejoong…

Yunho lại cười .

Tiếng động ngoài cửa phòng làm Yunho sực tỉnh.Ai có thể thức tới tận giờ này kia chứ.Yunho chậm rãi bứoc tới cánh cửa và xoay tay nắm.Gương mặt xuất hiện sau cánh cửa làm tim Yunho đập nhanh hơn bình thường.

Là Jaejoong.

Jaejoong hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy gương mặt của Yunho xuất hiện sau cánh cửa.Cậu không nghĩ Yunho lại về nhà vào giờ này.Sau khi kết thúc "công việc" với Changmin, Jaejoong chỉ muốn tới phòng của Yunho.Thực ra cậu làm chuyện này mỗi tối : đứng trước cửa phòng Yunho và nói:”Chúc ngủ ngon,Yun-ah” .Jaejoong cũng không hiểu tại sao cậu lại làm thế…mỗi tối…ngay cả khi Yunho không có ở nhà….thậm chí ngay khi Yunho ở nhà, anh cũng không hề bíêt.

…cánh cửa luôn luôn đóng…

Nhưng tối nay…khi cậu làm thế….

… Yunho đã mở cửa …

Yunho mở rộng cánh cửa phòng và để cậu bước vào .Jaejoong có thể nhìn thấy những mảnh vỡ của ly rượu trên bàn và trên chiếc laptop .

-Sao vậy Yunho, công việc tối nay không tốt sao?_Jaejoong ngước mắt lên nhìn Yunho khi anh đang đóng cửa phòng và khoá lại.

-Không, rất tốt là đằng khác._Yunho thản nhiên trả lời.

Jaejoong không hỏi bất cứ điều gì thêm nữa vì cậu không muốn hỏi những câu mà Yunho không muốn trả lời . Đột nhiên Yunho kéo mạnh Jaejoong về phía mình và bế xốc cậu lên.Trước khi Jaejoong có thể phản ứng lại thì Yunho thô bạo ném cậu lên giường, hai bàn tay giữ chặt lấy cậu.Jaejoong thích thú nhìn vào mắt Yunho :

-Tớ không nghĩ là cậu lại có hứng vào tối nay đâu,Yunho.Nhất là sau khi cậu đã đi tới tận giờ này mới về…

-Jaejoong, tôi biết rồi_Yunho nói bằng một giọng vô cùng lạnh lùng,hai tay vẫn thô bạo giữ chặt tay Jaejoong_Cậu đừng có mà quyến rũ Changmin nữa.

Jaejoong mở to mắt . Làm sao Yunho có thể bíêt được .

Và Yunho , tôi là kẻ tội đồ đấy ah?

Thú vị nhỉ .Vậy chúng ta vui đùa chút nhé .

Yunho kinh ngạc nhìn Jaejoong ở phía dứoi mình.

Jaejoong đang khóc.

Và…không gì có thể làm Yunho cảm thấy …muốn hôn vào hơn đôi mắt của Jaejoong lúc này.Trước đôi mắt như phủ đầy sương đêm và làn môi hồng đang kìm nén những tiếng thổn thức sắp bật ra, Yunho cảm thấy mình đang mất kiềm chế dần dần…Anh cúi xuống thì thầm bên tai Jaejoong:

”Cậu và tôi đều như nhau, không tốt đẹp gì cả.”.

Tay Yunho rời khỏi cổ tay của Jaejoong và di chuyển xuống phía dươí cậu

” Đừng làm Changmin bị vấy bẩn . Tôi là quá đủ cho cậu rồi .”

Yunho giật mạnh chiếc áo trên người Jaejoong.Sự thô bạo khiến những chiếc cúc áo bật tung ra.Làn da trắng mịn hiện ra như mời gọi anh chạm môi vào thưởng thức sự ngọt ngào của nó. Yunho giật mạnh một lần nữa lớp qùân áo trên người Jaejoong trong sự mê dại điên cuồng.Anh cảm thấy thỏa mãn khi nhìn thấy cơ thể Jaejoong phô bày bên dưới mình.Làn da trắng và đôi mắt đầy sương của Jaejoong ….hấp dẫn hơn bất kì cô gái nào mà Yunho đã lên giường cùng.Bên họ, Yunho chỉ khao khát Jaejoong thêm và anh không bao giờ thấy thỏa mãn.Chỉ có gương mặt này,làn môi này, đôi mắt này mới khiến anh mất tự chủ và ham muốn mãnh liệt.Anh cúi xuống hôn vào mắt của Jaejoong ,bàn tay chạm vào làn môi của Jaejoong. Đã bao lâu rồi anh không chạm vào nó.Đã bao lâu rồi anh không chìm trong vị ngọt này ….Ngay lập tức Yunho biết rằng anh không thể chờ lâu hơn để chiếm lấy cậu .

Jaejoong rên lên một tiếng thỏa mãn khi Yunho bất ngờ tiến thẳng vào bên trong cậu.Một chút đau đớn nhưng rất thỏa mãn.Sự di chuyển của Yunho trong Jaejoong không làm cậu khó chịu lắm dù anh tiến vào mà không có một chút chuẩn bị nào hết. Đó là vì dư vị khi ban nãy khi Changmin làm phiền cậu.Cũng không đến nỗi vô nghĩa nhỉ,nhờ có Changmin mà Yunho có thể bắt đầu thuận lợi đến thế.Tuy vậy, một chút cảm giác nhức nhối ở phía dưới khiến Jaejoong không kìm được mà rơi nứoc mắt.Ah,nhưng cảm giác thật sự rất tuyệt vời.Không ai,không ai có thể cho Jaejoong cảm giác như thế này…Kể cả Changmin….Jaejoong ngước nhìn Yunho …Ánh sáng của chiếc đèn trần chói loà phía sau Yunho làm Jaejoong khó có thể nhìn rõ màu mắt của anh….Dường như là một màu đen cuồng vọng…có pha một chút ánh xanh….khoái cảm….

Âm thanh của sự khoái cảm vang khắp căn phòng.Tay của Jaejoong bấu chặt vào chiếc áo mà Yunho đang mặc.Yunho bắt đầu di chuyển nhanh dần khiến cảm giác đau nhói ở phía dưới dường như mạnh hơn.Nhưng cảm giác vẫn rất tuyệt và Jaejoong không hề muốnYunho dừng lại.Yunho cúi xuống hôn lên cổ Jaejoong trong khi vẫn đang chuyển động không ngừng ở phía dưới.Khi vừa đặt môi vào làn da láng mịn ở cổ, Yunho ngay lập tức phát hiện ra một thứ.Mắt anh tối lại.

Dấu hôn…

Dấu vết của Changmin ….

-Yun-ah, đau...-Jaejoong rên lên yếu ớt

Mắt anh như mờ đi khi nhìn thấy nhưng dấu hôn của Changmin khắp cơ thể Jaejoong. Anh điên cuồng hôn lên những dấu vết ấy , và đẩy mạnh hơn trong cơ thể Jaejoong .Yunho gần như đang cắn lên những dấu hôn của Changmin.Cậu quằn quại phía dứoi Yunho vì những cảm giác đau đớn đầy khoái cảm.Nước mắt chảy ra nhiều hơn nhưng cảm giác thoả mãn tràn đầy cơ thể Jaejoong .Yunho vẫn điên cuồng sở hữu cậu trong say đắm. Anh muốn cơ thể này là của anh……mọi vết hôn này là của anh…không thể là của ai cả…kể cả Changmin…

Jaejoong....chỉ có thể là của anh.

Yunho thì thầm trong tiếng rên rỉ đầy khoái cảm của Jaejoong :

“Jaejoong -ah,Changmin có làm cậu thoả mãn như lúc này không?”

Không có câu trả lời mà chỉ có tiếng thở dốc của cả hai .

Tay anh vuốt ve phía dưới cổ họng Jaejoong . Tay còn lại di chuyển xuống, nắm lấy và chà xát lên phía dứoi của cậu .

Yunho liếm lên những giọt nước mắt trên gương mặt xinh đẹp.Và anh hỏi lại một lần nữa:

“ Changmin có cho cậu cảm giác này không ?”

Anh đẩy mạnh hơn nữa khi đi vào Jaejoong.Và gần như ngay lập tức , Yunho cảm thấy cảm giác dịu ngọt của làn môi Jaejoong và vị mặn của những giọt nước mắt trên đầu lưỡi khi cậu đưa đôi tay mềm mại kéo anh xuống.

Nụ hôn .

Đấy chính là câu trả lời .

Yunho cười và hôn lên trán Jaejoong:

“Vậy tôi có nên thô bạo hơn không nhỉ , Jaejoong ?”

Và một nụ hôn cuồng loạn hơn lại bắt đầu.Sự cuồng loạn ngọt ngào ấy làm cả hai không thể dứt khỏi nhau.Jaejoong biết, không ai làm cậu thỏa mãn hơn Yunho; cũng như Yunho biết rằng, anh không say đắm ai hơn Jaejoong.

Nhưng cả hai đều không nói ra :

Thứ mong muốn nhất không phải là cảm giác này…

…mà là trái tim của đối phương….

…. chỉ cần người đó thuộc về mình .

Tiếng mưa rơi đập vào cửa sổ làm Yunho không thể ngủ tiếp được.Thật kì lạ khi mưa nhiều như thế khi đã sắp sang đông…Yunho ngồi dậy.Anh nhìn sang Jaejoong.Cậu đang ngủ cạnh anh, yên lành. Jaejoong quay mặt vào phía tường nên anh chỉ có thể thấy được phía sau của cậu.Tấm chăn trên ngừơi Jaejoong lệch sang một bên, để lộ ra bờ vai trắng mịn và mái tóc màu nâu hạt dẻ.Những đừơng cong cơ thể hiện ra qua những nếp dợn sóng trên tấm chăn.Tất cả khiến Yunho chỉ muốn im lặng ngắm nhìn . Không thể hiểu nổi tại sao khi Jaejoong là con trai mà lại có những đừong nét cơ thể đẹp đến như thế. Yunho cảm thấy kì lạ khi nhìn Jaejoong bây giờ không khiến anh dậy lên bất kì ham muốn nào cả…Anh chỉ cảm thấy…Jaejoong bây giờ thật sự khác với con người mà anh vẫn nhìn thấy…Trong khoẳnh khắc này, Jaejoong dừơng như đẹp tới độ không chạm vào đựơc…không hề có một chút ham muốn xấu xa nào…

Và hình như….anh chưa bao giờ ngắm Jaejoong khi ngủ….

… nó mới yên bình làm sao …

Yunho khẽ dịch người gần về phía Jaejoong để không làm cậu thức dậy.Khi Jaejoong ngủ thường hiếm khi đổi tư thế và đã ngủ là ngủ rất sâu.Dù vậy, Yunho không muốn gây ra bất cứ tiếng động nào phá tan sự yên bình này.Anh nhẹ nhàng kéo Jaejoong về phía mình và ôm cậu vào lòng.Cảm giác thật là khác biệt…không có ham muốn…không có si mê…Anh chỉ cảm thấy… sự mềm mại của làn da…mùi hương quen thuộc….Jaejoong khẽ cựa mình dựa vào Yunho.Dường như cậu ngủ rất sâu…Giá như có thể ôm cậu mãi mãi như thế...Anh sẽ đánh đổi bất cứ điều gì để điều đó thành hiện thực…vì …chỉ có lúc này Jaejoong mới là của riêng anh.

…chỉ anh mà thôi.

My Joongie...

Ngoài cửa sổ chỉ có tiếng mưa rơi .

Khi Yunho tỉnh dậy thì Jaejoong đã ra khỏi phòng.Những mảnh vỡ của ly rượu cũng đã biến mất. Không có bất cứ dấu vết nào trong phòng gợi lại câu chuyện tối qua cả . Jaejoong chưa bao giờ ngủ lại phòng Yunho quá một đêm.Anh đã làm tất cả để cậu là của riêng anh, để không ai chạm vào cậu được.Nhưng cậu luôn chạy trốn khỏi vòng tay của anh, khiến anh phát điên khi cứ vừa chạm vào thì cậu lại biến mất….Đến bao giờ…anh có thể ôm cậu ngủ trong vòng tay như đêm qua nữa.

Yunho thở dài và bước xuống giường.Sẽ tốt hơn không nếu anh nhốt cậu lại bằng tình yêu của mình, để cậu chỉ quyến rũ anh mà thôi…hoặc chỉ để anh có thể ôm cậu trong yên bình…mãi mãi…

Yunho mở cửa phòng và bứơc ra ngoài.Anh nhẹ nhàng đi dọc hành lang.Bây giờ mới 6 giờ và anh không muốn làm những thành viên khác thức dậy,nhất là hai kẻ lắm mồm như Yoochun và Junsu. Yunho dừng lại khi bứơc qua phòng của Jaejoong và Changmin.Anh thở dài.Lý do duy nhất anh để Changmin ở cùng phòng với Jaejoong là vì Changmin là thành viên nhỏ nhất và cần ai đó chăm sóc.Anh thì quá bận, Yoochun và Junsu lại là hai kẻ vô trách nhiệm chỉ biết đến bản thân nên cuối cùng Jaejoong phải lãnh trách nhiệm.Và dù sao thì anh cũng đã hi vọng rằng Changmin sẽ không làm gì ngu ngốc với Jaejoong.Vì nếu thế, Yunho sẽ phải cho Changmin sống đau đớn hơn cả chết trong một thời gian .Sau đó anh lại phải giết cậu ta bằng một cách tàn bạo nhất và chôn xác trong im lặng.

Tiếng động trong bếp thu hút sự chú ý của Yunho.Anh cứ nghĩ mọi người còn đang ngủ rất say và chẳng ai có thể dậy sớm đến thế . Yunho bước về phía phòng bếp.Cảnh tượng trước mặt không khiến anh lấy gì làm ngạc nhiên cho lắm.

Changmin đang hôn Jaejoong.

Duy chỉ có một việc khiến Yunho phải để tâm.Cái cách Changmin hôn Jaejoong…nó khiến Yunho khó chịu. Changmin đang đặt một tay lên eo Jaejoong còn tay kia giữ chặt cánh tay của Jaejoong.Trong khi đang ép sát Jaejoong vào tường.Nụ hôn của Changmin làm Yunho cảm thấy như Changmin đang muốn làm gì đó xa hơn thế với cơ thể Jaejoong.Và khi nụ hôn chấm dứt, Jaejoong dời khỏi Changmin ngay lập tức nhưng cậu ta kéo mạnh Jaejoong về phía mình để Jaejoong ngã vào vòng tay cậu ta. Yunho nhíu mày,từ bao giờ…Changmin đã mạnh như thế…Jaejoong đẩy nhẹ Changmin ra khi cậu nâng cằm Jaejoong lên cho một nụ hôn nữa:

“Yunho sẽ nhìn thấy mất”.

Changmin ôm Jaejoong chặt hơn và nói bằng một giọng vô cùng mạnh mẽ trước khi nhấn chìm Jaejoong một lần nưã bằng nụ hôn của mình:

“ Hyung ah , em không quan tâm.”

Yunho cảm thấy toàn thân như nóng lên trước cảnh tượng ấy. Changmin đã vựơt quá giới hạn cho phép của anh …

Và Yunho đã nói rồi, anh sẽ không tha thứ cho bất cứ ai chạm vào Jaejoong .

Kể cả Shim Chang Min .

___________________________________________________________

Jaejoong nhìn ra ngoài cửa sổ.Cơn mưa tối qua để lại trên khung kính cửa sổ những hạt nước nhỏ li ti .Jaejoong kéo một chiếc ghế lại gần và ngồi xuống.Quang cảnh bên ngoài khung cửa không hề có gì đặc biệt.Chung cư ở Nhật vốn rất đơn điệu, tòa nhà nào cũng như nhau. Cảnh sắc bên ngoài thực ra không có gì cả ,nhưng cũng chính vì thế mà Jaejoong lại thích ngắm nó.Nó làm Jaejoong thấy nhẹ nhõm…yên bình…Jaejoong dựa đầu vào bệ cửa sổ.Những chuyện xảy ra gần đây thật không thể hiểu được.Sao tối qua cậu lại ngủ lại trong phòng Yunho, và còn ngủ say tới độ suýt nữa thì không kịp ra khỏi phòng trước khi anh thức dậy. Jaejoong lắc nhẹ mái tóc và tay cậu khẽ chạm vào một thứ. Đó là chậu cây của Junsu đặt cạnh bệ cửa sổ.Hình như là quà của HyukJae tặng cậu ta. Chính vì thế nên Junsu giữ gìn nó rất cẩn thận,thậm chí còn để nó ở bên cửa sổ cho có ánh sáng.Còn Yoochun lúc nào cũng chỉ tìm cơ hội để bí mật ném nó vào thùng rác .Vĩnh viễn…

Jaejoong cúi xuống gần hơn để nhìn chậu cây.Xem ra cái cây này sống rất tốt thì phải, dù thân cây còn rất nhỏ nhưng lá của nó xanh tốt và trên cành đầy mầm non đang nhú. Jaejoong mỉm cười .

Cái cây đó có lẽ còn có nhiều hi vọng hơn cậu .

Bất cứ cái gì cũng có thể sống tốt nếu đựơc yêu thương và hi vọng…

…. cho dù là một cái cây ….

Nhưng Kim Jaejoong thì không thể ….

Why you don’t know how much I love you, my lovely Yun?

Why don’t you know how much I love you, my Joongie?

Jaejoong di ngón tay trên mặt tấm kính cửa sổ đọng đầy hơi nước.Ngón tay cậu vẽ thành những đường vô định.Tiếng mở cửa rất mạnh làm Jaejoong giật mình.Theo phản xạ cậu quay về hướng có tiếng động.Có lẽ là Yoochun và Junsu đã thức dậy và đang tàn sát lẫn nhau.Jaejoong mỉm cười. Bất chợt, tia nhìn của Jaejoong đông cứng lại vì ngạc nhiên khi cậu quay đầu về phía cửa.

Yunho đang đứng đó .

Nhìn cậu .

Jaejoong như nhìn thấy được cả hình ảnh của mình phản chiếu trong mắt anh.Và cái nhìn của Yunho, không phải là cái nhìn lạnh lùng hay say đắm nữa….Có một cái gì đó rất kì lạ mà Jaejoong chưa bao giờ nhìn thấy ở Yunho…Cái gì đó mãnh liệt …nhưng không phải là sự si mê…

Yunho bước lại gần Jaejoong .Anh gần như đã lặng đi một lúc lâu khi nhìn thấy Jaejoong ngồi bên cửa sổ như thế.Hình ảnh ấy nhắc anh nhớ lại đêm qua , khi anh thức dậy vào nửa đêm và ôm cậu ngủ.Khi đó Yunho nhận ra rằng , đó chính là dáng vẻ mà anh chưa bao giờ thấy ở Jaejoong.

Cô đơn .

Jaejoong chưa bao giờ biểu lộ sự cô đơn trứơc anh.

Và anh chưa bao giờ nghĩ, không có anh Jaejoong lại cô đơn đến thế .

Yunho bước tới gần Jaejoong hơn .Anh có thể nhìn thấy đôi mắt mở to vì ngạc nhiên của cậu, trong đó lấp lánh phản chiếu bóng hình của anh .Và anh biết mình sẽ hối tiếc mãi mãi nếu không ôm cậu ngay bây giờ .

Jaejoong mở to mắt ngạc nhiên hơn nữa khi anh ôm cậu.Không phải là cái ôm như đêm qua…cuồng dại và mãnh lịêt….Yunho đang ôm cậu…rất nhẹ nhàng và êm ái…dịu dàng…Jaejoong nhắm mắt lại và vòng tay qua cổ Yunho. Cậu muốn chìm trong sự dịu dàng ấy….

…Có cái gì đó khác rất nhiều so với mọi khi .

Lần đầu tiên Jaejoong cảm thấy Yunho dịu dàng như thế với cậu .

Lần đầu tiên…

Và Jaejoong chỉ cần có thế…trong vòng tay Yunho như thế này…mãi mãi…

Và Yunho cũng không muốn…để Jaejoong rời khỏi vòng tay mình…..

Trên kính cửa sổ…

Dòng chữ “Jung Yunho” vẫn chưa mờ……..

Yunho nhẹ nhàng bế Jaejoong và đặt lên giường .Anh mỉm cuời . Jaejoong thật dễ ngủ.Anh kéo tấm chăn lên ngang người của cậu và ngồi bên giường…Lúc này, tất cả những gì Yunho muốn làm là ngắm nhìn Joongie của anh.Vuốt nhẹ lên mái tóc mềm mại, bàn tay chạm vào những đường nét trên gương mặt cậu, cảm giác yên bình này khiến anh chỉ muốn giữ cậu lại trong vòng tay anh như ban nãy mãi mãi, để không ai có thể chạm vào cậu…Anh sẽ không làm cậu phải đau nữa,sẽ không để cậu phải cô đơn nữa…

Yunho cúi xuống và đặt một nụ hôn vào bờ môi đang hé mở của Jaejoong . Một nụ hôn thật dịu dàng và êm ái để Joongie của anh không tỉnh giấc . Sau đó Yunho nhẹ nhàng mở cửa và bước ra khỏi phòng .

Anh cần phải nói chuyện với một người .

=========

Yunho bước về phía phòng của Jaejoong và Changmin.Anh gõ cửa và lên tiếng :

-Changmin!

Không có tiếng trả lời .

Yunho vặn tay nắm cửa.Không có ai trong phòng.

-Nếu muốn tìm tôi nói chuyện thì chúng ta nên vào phòng khách mới phải chứ. Đề phòng trừơng hợp Jaejoong hyung tỉnh dậy và đi tìm tôi.

Yunho quay lại . Changmin đang đứng phía sau anh và nhìn anh với ánh mắt đầy khiêu khích . Cái nhìn và âm điệu trong giọng nói của Changmin làm Yunho cảm thấy máu trong ngừơi đang nóng lên . Yunho cảm thấy mình đang thèm khát muốn bóp mạnh vào cổ của Changmin .

Nhưng Yunho không nói một lời nào . Anh bước về phía phòng khách và ngồi xuống ghế salon .

Changmin ngồi xuống đối diện Yunho .Cậu có thể nhìn thấy lửa trong đáy mắt Yunho và không khí như muốn giết chết kẻ đối diện thoát ra từ cơ thể anh.Nhưng gương mặt Yunho lại nói lên một câu chuyện khác, đại loại như: chúng ta hãy nói chuyện trong hòa bình. Changmin cười khẩy, những thứ đó của Yunho không thể làm cậu sợ hãi , bây giờ và không bao giờ.

Yunho dựa lưng vào salon và nhìn Changmin . Chỉ nhìn mà thôi . Changmin biết, đó là cái nhìn làm vô số kẻ phải quỳ dưới chân , nhưng , không có Shim Changmin trong số đó.

Yunho lặng lẽ quan sát Changmin. Có vẻ hay đấy.Xem ra cũng đã nuôi dạy cậu ta thành công rồi. Yunho nhếch mép cười .Nhưng bản sao cũng không bao giờ đựoc như bản chính đâu . Changmin không bao giờ có thể đuổi kịp anh , bây giờ và không bao giờ.

Sự im lặng kéo dài bao phủ phòng khách . Không ai trong số hai người phát ra dù chỉ một tiếng động nhỏ . Họ chỉ nhìn nhau, trong đầu đầy những suy nghĩ khinh thường kẻ đang ngồi đối diện .

-Tôi sẽ giành lại Jaejoong .

Khỏang lặng chấm dứt .

Yunho nhìn thẳng vào mắt Changmin đầy thách thức.Thú vị thật.Anh có thể nhìn thấy sự khinh bỉ, sự phẫn nộ , sự tức giận…rất nhiều thứ trong đôi mắt ấy.Quả là đã trưởng thành rồi.

Yunho ngồi dậy .

-Tôi sẽ chờ.

Yunho quay lại nhìn Changmin một lần nữa trước khi đi về phía phòng mình :

-Trong thời gian đó, Jaejoong sẽ ngủ trong phòng tôi.

Changmin gần như muốn đập tan tất cả những gì cậu nhìn thấy xung quanh quanh mình.

___________________________________________________________

Khi Jaejoong tỉnh dậy thì trời đã tối .Bên ngoài khung cửa sổ chỉ nhìn thấy bóng đêm đang bao phủ lên những toà nhà xung quanh . Jaejoong ngồi dậy, lặng lẽ nhìn quanh căn phòng.Thật kì lạ khi cậu tỉnh dậy và lại thấy mình ở trong phòng của Yunho. Jaejoong lắc nhẹ mái tóc.Hình như có quá nhiều điều kì lạ xảy ra chỉ trong vài ngày…hoặc là cậu đang tự hoang tưởng….

Jaejoong nhìn căn phòng một lần nữa. Đây chính xác là phòng của Yunho . Jaejoong vỗ nhẹ vào đầu mình.Không thể nào…lẽ nào tối qua cậu…mộng du …??? Cậu bắt đầu nghĩ lại những chuyện từ tối qua…Có lẽ đúng là như thế đấy.Làm gì có chuyện Yunho ôm cậu dịu dàng như thế được…Nhất định là tối qua ngủ mơ rồi . Jaejoong mỉm cười.Dạo này bệnh hoang tưởng ngày càng mạnh.Chắc chắn là bị lây từ Junsu rồi…

Cậu với lấy chiếc đồng hồ báo thức Yunho đặt cạnh giường . Đã 8 giờ tối rồi, may mà hôm nay không phải tham gia chương trình nào.Mà chắc giờ này Yunho cũng đã ra khỏi nhà rồi…“công việc” mà…Cậu tự cười với chính mình.

Jaejoong liếc nhìn cái đồng hồ trong tay mình và bắt đầu nghĩ ngợi.Nó đã cũ , kiểu dáng cũng đã lỗi thời lâu rồi.Sao Yunho lại để một cái đồng hồ báo thứ cũ kĩ trong phòng trong khi đã có di động để hẹn giờ chứ.Kì quái. Jaejoong nhìn cái đồng hồ kĩ hơn , có cái gì đó rất quen.

.

……………………

-Yahhh ! Kim Jaejoong .Không tặng quà cho tôi cậu sẽ phải chết .

-Cái quái gì ? Sao tôi phải tặng???

-Hôm nay là sinh nhật tôi. Đã nhắc cậu cả tháng nay rồi .

-Ahhhhh…..

-Ah cái gì?? Quà đâu??? Đâu rồi??? Đưa đây ngay.Ngay cả YoongWoon hyung và Heechul hyung cũng đã tặng tôi rồi….

……………………………………..

Ah, cậu có thể nhớ được gương mặt giận dỗi khi đòi quà của Yunho. Hình như đã xa lắm rồi thì phải, khi mà Yunho vẫn Jung Yunho, không phải là UKNOW-Yunho . Jaejoong lặng lẽ ngắm chiếc đồng hồ.Kim của nó có lẽ vẫn chạy từ ngày cậu tặng nó cho Yunho.Vật không thay đổi nhưng người đã thay đổi nhiều rồi . Jaejoong thở dài .Lúc đó tặng cho Yunho vật này là để thầm nói với anh rằng: tình yêu của Kim Jaejoong với Jung Yunho là mãi mãi không thay đổi , như kim đồng hồ, chuyển động không ngừng,mãi mãi không dừng lại…..Jaejoong lại thở dài.Chuyện không nói ra thì làm sao người ta biết được.Kim Jaejoong , mày đúng là đồ ngốc mà .Tình cảnh bây giờ cũng không thể trách Yunho được.

Không thể trách ai đó vô tình với mình khi người đó chưa bao giờ nói yêu mình…

Jaejoong ngồi dậy, bước ra khỏi giường .Cậu nhẹ nhàng kéo chăn lại và xếp lại gối.Dù sao cũng là vì ngủ mơ mà vào nhầm phòng người ta, thế nào cũng không được làm người ta phiền lòng . Jaejoong tự mỉm cười với chính mình . Yunho vẫn gọi đấy là sự chu đáo. Jaejoong luôn chu đáo với mọi người vì cậu biết , Yunho luôn thích những người chu đáo. Có cái gì đó rơi ra khi Jaejoong xếp lại gối .Cậu nhẹ nhàng nhặt nó lên . Là một tấm ảnh . Jaejoong lật mặt sau lên .Cái mà Jaejoong nhìn thấy làm cậu không tin vào mắt mình.

Ảnh của cậu .

Sao nó lại ở đây được chứ ????

Jaejoong cảm thấy đầu óc mình hỗn loạn .Thật khó hiểu.Sao trong phòng Yunho lại có ảnh của cậu chứ . Jaejoong nhìn bức ảnh trong tay mình một lần nữa. Đây không phải là ảnh trên tạp chí cắt ra .Cậu chợt nhớ ra . Trong mỗi buổi chụp hình đều có những tấm phải bỏ đi . Đôi khi ảnh bỏ đi còn đẹp hơn ảnh lên tạp chí nhưng nếu Producer không đồng ý thì cũng phải bỏ đi . Jaejoong cũng không quan tâm tới những bức ảnh bỏ đi ấy vì dù sao đấy cũng là ảnh vì người ta muốn chụp nên mới chụp, đâu có vui vẻ gì lắm đâu.Nhưng tấm ảnh này đúng là một trong những tấm ảnh bỏ đi ấy.Càng nghĩ Jaejoong càng thấy kì lạ.Sao Yunho lại giữ nó trong phòng chứ. Dù quan hệ của Yunho với staff rất tốt , kể cả nhân viên chụp ảnh, nhưng chẳng lẽ anh lại giữ lại ảnh chụp bỏ đi của cậu chắc…..

Jaejoong lắc đầu .

Không thể nào .

Nhưng bức ảnh này còn rất mới . Chính xác thì nó là ảnh của buổi chụp hình cách đây mấy ngày, ảnh còn chưa đựoc công bố trên tạp chí . Càng lúc Jaejoong lại càng thấy khó hiểu . Cậu nhìn chằm chằm vào bức ảnh một lúc lâu . Sau đó Jaejoong từ từ lật chiếc gối lên . Có lẽ là tốt nhất không nên suy nghĩ những chyuện quá khó hiểu, chỉ khiến cậu thêm suy diễn lung tung . Nhưng ngay khi chiếc gối được lật lên , có một thứ nữa rơi ra .

Một chiếc chìa khoá .

Jaejoong dùng tay còn lại nhặt chiếc chìa khoá lên . Có thứ gì trong phòng này mà Yunho cần khoá chứ . Thật lòng mà nói điều này kích thích tính tò mò của Jaejoong một cách mạnh mẽ . Cậu nhìn kĩ chiếc chìa khoá trong tay mình . Đôi mắt Jaejoong từ từ di chuyển xuống dưới chiếc giường . Ngay khi Jaejoong cúi xuống nhìn vào gầm tối của chiếc giường , cậu có thể nhìn thấy rõ một chiếc hộp nằm ngay ngắn bên dưới . Jaejoong đưa tay vào kéo chiếc hộp ra ngoài và nhìn vào ổ khoá cả nó. Chiếc chìa khoá trên tay cậu không nhìn cũng thấy là cùng một kiểu với ổ khoá đó . Cậu từ từ tra chìa khoá vào . Khi ổ khoá bật mở , những gì nhìn thấy khiến Jaejoong không thể tin vào mắt mình.

Trong chiếc hộp có rất nhiều ảnh . Và tất cả, tất cả những bức ảnh đó đều là ảnh của cậu . Không . Chính xác đó là toàn bộ ảnh của chụp cậu từ khi tới Nhật .

Jaejoong chợt nhớ ra một đìêu .

Yunho có một thói quen không thể bỏ được , dù nó rất trẻ con . Đó là giấu những thứ mình thích vào một chiếc hộp và khoá nó lại .

 Tiếng động bên ngoài cửa phòng làm Jaejoong giật mình .Cậu vội vàng nhét chiếc hộp vào vị trí cũ và xếp lại gối . Cửa phòng bật mở . Là Yunho. Jaejoong ngạc nhiên nhìn Yunho, phải mất mấy giây mới bình tĩnh lại được . Cậu không thể hiểu được tại sao Yunho lại ở nhà vào giờ này.Không giống với mọi khi….

-Cậu dậy rồi ah? Ăn tối nhé?

-Hả???

Lúc này Jaejoong mới để ý , trên tay Yunho đang cầm một khay đồ ăn.

Càng lúc càng kì lạ .

Jaejoong nhìn chằm chằm vào Yunho khiến anh cảm thấy rất buồn cười.Cái con người ngốc nghếch này chắc chắn lại tự tưởng tượng ra cả một câu chuyện rồi.Nhất định là cậu ta đang tự hỏi tại sao mình lại ở trong phòng anh cho mà xem.

-Xin lỗi, Yunho.

-Huh? Vì cái gì ??

Jaejoong lắc lắc mái tóc rồi cứ nhìn xuống như thể mắt cậu bị dính với mặt đất .Hai bàn tay cậu cứ nắm chặt lấy vạt áo.Còn Yunho thì càng lúc càng cảm thấy buồn cười hơn.Lâu lắm rồi anh mới thấy Joongie như thế này , dáng vẻ lúng túng như trẻ con.Anh bước tới gần Jaejoong, đặt khay đồ ăn lên chiếc bàn cạnh giường ngủ. Yunho chầm chậm xoay người Jaejoong đối diện với mình, cậu vẫn đang nhìn chằm chằm xuống đất . Jaejoong cắn chặt môi .Cậu không biết phải nói chuyện với Yunho như thế nào .

-Là tớ bế cậu vào phòng tớ đấy.

-Huh???

Lần này thì Yunho không nín nổi nữa, anh vội vàng lấy tay che miệng lại.Joongie của anh đang mở to mắt đầy sự khó hiểu.Từ khỏang cách gần như thế này, Yunho cảm thấy đôi mắt đang mở to của Jaejoong như mắt một đứa trẻ ngây thơ vậy.

Ahhh…đáng yêu…

-Ngạc nhiên cái gì? Cậu ngủ trong phòng tớ thì có làm sao ?_ Yunho vội lấy lại bình tĩnh.

-Không…_Jaejoong lắc lắc đầu _Ahhh…tớ…tưởng Yunho ghét tớ ngủ trong phòng này.

-Tớ bảo thế bao giờ ? _Yunho cúi xuống nâng cằm Jaejoong lên_Mà cậu vừa gọi tớ là gì, Joongie ?

Và Jaejoong có thể nhìn thấy hình ảnh mình phản chiếu trong đôi mắt nâu sẫm đối diện.Cậu nhìn thấy rõ….Mặt mình đang đỏ dần lên .

Yunho lại cố gắng nín cười . Tiếng “Joongie” quả là có tác dụng . Jaejoong đang đỏ mặt một cách hết sức dễ thương ….

-Tớ hỏi cậu là cậu vừa gọi tớ là gì ? _ Yunho mỉm cười một cách gian xảo .

-Ah…Là Yunho….._Jaejoong ngập ngừng.

Ngay lập tức môi Jaejoong bị chặn lại bởi một nụ hôn dịu dàng . Nó dịu dàng tới nỗi khi Yunho dời khỏi môi của cậu thì Jaejoong vẫn mở to mắt kinh ngạc .

-Yun.

Jaejoong choàng tỉnh và nhận thấy mình đang trong vòng tay của Yunho.

-Huh?

-Từ nay phải gọi tớ là Yun._ Yunho hôn nhẹ lên mái tóc của Jaejoong.

-Tại sao???_ Jaejoong nhíu mày .

Và Yunho lại cừơi.Lần này còn gian xảo hơn lần trước .

-Thế cậu có thích tớ gọi cậu là Joongie không?

…..

Yunho suýt nữa thì không kiềm đựoc mà ôm Jaejoong đến nghẹt thở khi cậu gật gật đầu một cách hết sức đáng yêu ngay trước mặt anh .

-Thế thì phải gọi tớ là Yun.

Lần này thì Jaejoong chịu thua, chỉ gật đầu nghe lời . Yunho kéo Jaejoong về phía giường ngủ và đặt cậu ngồi lên giường.Và khi cậu còn chưa hết ngạc nhiên thì anh đã đặt khay thức ăn trước mặt cậu.

-Mau ăn đi. Cậu ngủ suốt nửa ngày mà lúc dậy không đói sao ?

Jaejoong lặng người đi, nước mắt như chực trào ra .Cảm động không phải vì câu nói ấy của Yunho mà là vì đôi mắt đầy sự quan tâm của anh . Ánh mắt ấy...khiến Jaejoong nhớ mãi…khiến Jaejoong mong nhớ ….. đã bao nhiêu lâu rồi nhỉ... Suốt một đêm , ánh mắt ấy mệt mỏi chăm sóc Jaejoong khi cậu sốt cao . Xuyên qua màn mưa lạnh đợi cậu dưới hiên nhà cũng là ánh mắt ấy . Ánh mắt ấy dõi theo Jaejoong mỗi lần cậu mệt mỏi và tuyệt vọng nhất . Jaejoong nhớ biết bao ánh mắt ấy mỗi sáng cậu thức dậy , mỗi khi cậu mở mắt ra , mỗi khi mưa lạnh rơi xuống .

Tưởng như Yunho sẽ không bao giờ quay lại nhìn cậu với ánh mắt ấy nữa .

Nhưng có phải Jaejoong tự lừa dối mình không …ánh mắt Yunho khi ấy chính là ánh mắt bây giờ đang nhìn cậu .

Cậu những tưởng người đã thay đổi mất rồi , cái ngày xưa ấy đã xa rồi. Nhưng xem ra điểm này của Yunho vẫn không thay đổi gì cả, với ai cũng quan tâm chu đáo ….”Với ai cũng”…Mấy chữ này làm Jaejoong cảm thấy vô cùng nhức nhối . Có lẽ cậu cũng chỉ nằm trong số “ai đó” mà thôi…Nghĩ cũng buồn cười…Kim Jaejoong thì có gì đặc biệt với Jung Yunho chứ…

Nhưng chỉ cần một ánh mắt này thôi , Jaejoong sẽ không bao giờ đòi hỏi gì nữa .

Kể cả tình yêu của Yunho…

Yunho kinh ngạc nhìn Jaejoong .Trên gương mặt xinh đẹp đó, nước mắt đã lăn dài từ khi nào rồi.Anh vội lấy tay lau nước mắt cho cậu.Nhưng ngay khi tay Yunho gần chạm đến gương mặt Jaejoong thì cậu vội vàng quay mặt đi .

Yunho gần như lặng đi trong một khoảnh khắc.Ngay sau đó anh ngồi xuống đối diện Jaejoong và nhìn sâu vào đôi mắt đầy nước mắt của cậu:

-Joongie ah…Tớ có thể chạm vào cậu không?

Jaejoong gần như vỡ oà ra. Bao nhiêu lạnh nhạt , xa vắng , đau khổ….chỉ cần một câu nói đơn giản của Yunho là biến mất .Không cần gì hết…không cần nhớ tới quá khứ…chỉ cần Yunho dịu dàng với cậu một lần là đủ…Yêu…Không yêu cũng được…Nói dối cũng được….chỉ cần Yunho gọi một tiếng “ Joongie ah” là đựơc….

Yunho im lặng nhìn Jaejoong gật đầu rồi nhẹ nhàng đẩy khay đồ ăn sang một bên và kéo Jaejoong vào lòng.Lâu lắm rồi Yunho mới cảm thấy đau như thế…đau đớn vì mình làm tổn thương người khác. Anh xoa nhẹ vào lưng Jaejoong để cậu cảm thấy dễ chịu hơn và hôn nhẹ lên mái tóc mềm mại . Anh không thể tin ….. đã làm Joongie đau đến thế…để nước mắt Joongie phải rơi….

Changmin thức dậy trong ánh nắng gay gắt một cách kì lạ của buổi sáng mùa đông. Cậu không hề có ý định ra khỏi giường,dù ánh nắng chói chang như đang thiêu đốt làn da. Changmin nhắm mắt lại , để những hình ảnh của ngày hôm qua lứơt qua trí não. Changmin như vẫn đang thấy đựơc nụ cười dịu dàng của Jaejoong , ánh mắt trong suốt sâu thẳm …. trong những khỏanh khắc hiếm hoi cậu có thể ở bên Jaejoong hôm ấy. Và Changmin khao khát nhớ cảm giác mềm mại của làn da , vị ngọt say đắm, ánh nhìn đầy mê ảo ….của Jaejoong….từ những đêm dài đầy khao khát trước kia. Thật tệ khi thức dậy và không thể cảm thấy hơi ấm của Jaejoong ở bên mình . Nỗi thất vọng và cảm giác nhớ nhung tràn ngập linh hồn Changmin khi cậu chỉ mới xa Jaejoong chưa đầy một ngày.Nhưng Changmin không hề cảm thấy mình yếu đuối .

Cậu chỉ hận chính bản thân mình .

Changmin thở dài, đưa hai tay gối ra sau đầu. Cậu nheo mắt nhìn vào khoảng không gian rộng lớn phía ngoài khung cửa sổ đóng kín . Khung cảnh bên ngoài chỉ là những tán cây trơ trọi không một chiếc lá, và một bầu trời rộng lớn không có lấy một chút sắc xanh . Giống như căn hộ ở Hàn Quốc, trên cửa sổ cũng treo một chiếc chuông gió,chỉ có điều là giờ nó đang bất động, im lặng trước khung cảnh u ám bên ngoài.

Nhưng những tia nắng chói loà đang rơi xuống bên Changmin. Ánh sáng nhức nhối làm cậu cảm thấy như có gì đang trào lên thiêu đốt bên trong mình.

Và kì lạ là bầu trời u ám bên ngoài lại đẹp đến thế…. Ánh sáng gay gắt làm bầu trời ánh lên những đường mây kì ảo trong suốt….Nó làm Changmin nhớ dến cái gì đó rất đỗi thân thuộc….

Đôi mắt của Jaejoong .

Bầu trời bây giờ giống như thế giới mà Changmin nhìn thấy trong mắt Jaejoong trong những đêm khao khát ấy. Đôi mắt đầy mê hoặc bởi những điểm kì lạ được kết hợp vô cùng hoàn hảo . Ánh mắt trong suốt và khiến người khác chìm trong một nỗi nhức nhối không tên . Nhưng bên trong nó lại ánh lên những tia nhìn thiêu đốt khiến người ta muốn chiếm đoạt ngay lập tức… ham muốn tột độ có thể sở hữu đôi mắt và ngay cả chủ nhân của nó.

Chiếc chuông gió làm Changmin nhớ lại lần đầu tiên cậu nhấn chìm Jaejoong bằng tình yêu của mình . Khi ấy bầu trời màu xanh và đầy những âm thanh trong trẻo…trước đấy Changmin chưa từng có ý định giữ Jaejoong cho riêng mình…ngay cả khi cậu khao khát nhất , ngay cả khi cậu nhìn thấy những giọt nứơc mắt Jaejoong rơi vì Yunho. Nhưng ngay sau đêm ấy, khi nhìn thấy nỗi cô đơn vô vọng của Jaejoong , Changmin cuối cùng đã biết bản thân mình muốn gì…

…..muốn Jaejoong mãi mãi là của cậu mà thôi .

Changmin đã quyết tâm đến thế nhưng cậu vẫn không thể giữ Jaejoong lại cho riêng mình.

Changmin tức giận sự bất lực của bản thân và cả những thủ đoạn của Yunho .

Nhưng sớm thôi, Changmin sẽ cho Yunho biết ; người Jaejoong muốn là ai, người có thể yêu Jaejoong tốt hơn là ai….

Sẽ sớm thôi.

Jaejoong đá mạnh vào cánh cửa phòng tắm khiến nó bật mở một cách thô bạo.Trước mặt cậu là một khung cảnh vô cùng hiếm có .

Yoochun đang ngồi trong bồn tắm cùng Junsu , trên ngừơi cả hai đầy dấu hôn và vết cắn . Trong bồn tắm có ba con vịt cao su màu vàng trông vô cùng ngu ngốc.Hai trong ba con vịt kì dị đó đang ở trong tay Junsu và Yoochun. Con thứ ba nhỏ hơn hai con còn lại đang yên vị trên đầu của Junsu và phù hợp một cách kì quái với gương mặt của cậu ta.

Tận đáy lòng và não bộ kì quái của mình , Jaejoong có thể khẳng định rằng đó là cảnh dễ thương một cách quái đản nhất mà Jaejoong từng nhìn thấy .

Ghê rợn .

-Hyung vào đây làm gì thế?_ Yoochun hỏi bằng một vẻ mặt vô cùng kì quái.Và điều này chỉ làm tăng lên thêm tính chất bất bình thường của cảnh vật .

-Dĩ nhiên là không phải để ngắm hai đứa. Đồ bệnh . Đã bao nhiêu ngày hai đứa không đem đồ đi giặt hả ?_ Jaejoong gào lên trong sự ngán ngẩm cực độ.

-Oh, thế thì hyung nhớ lấy cả đồ trên giường đem giặt đi nhá!!!!_ Junsu nói bằng một giọng vô cùng đáng yêu khi ngoái đầu lại nhìn Jaejoong . Điều kì diệu thứ nhất là con vịt trên đầu cậu ta không hề rơi xuống.

Ngay lập tức một cục xà phòng bay thẳng vào đầu Junsu và rơi vào bồn tắm. Điều kì diệu thứ hai là con vịt vẫn không rơi xuống.

-Đừng có mà mơ . Tự đi mah làm lấy đi . Hyung đã định giúp hai đứa thế mah còn dám mở miệng ra yêu sách ? Muốn chết huh ? ? _ Jaejoong quắc mắt nhìn Junsu và đẩy cửa bứơc ra ngoài .

Nhưng trước khi Jaejoong kịp bứơc ra ngoài thì Yoochun đã gọi giật lại :

-Hyung, tiện thể đưa cho em luôn cái bông tắm đi_Yoochun nói với một gương mặt vô cùng nhăn nhở.

Hình ảnh cuối cùng Yoochun kịp nhìn thấy vào tối hôm đó là một cái gì đó rất to bay về phía mình .

Junsu ném mạnh vali vào góc căn phòng rồi uể oải thả mũ vào chiếc ghế sofa vẫn còn bọc một lớp nilon.Suốt một ngày dài bay liên tục từ Nhật về Hàn Quốc khiến cậu mệt tới mức không thở nổi.Càng mệt mỏi hơn nữa khi khó khăn lắm cả nhóm mới có thể trốn thoát đám đông Fan ở sân bay. Thề là nó khiến cậu phát điên. Mọi người cứ nghĩ nổi tiếng là thú vị lắm . Sự nổi tiếng chỉ thú vị với những kẻ không bao giờ nổi tiếng được mà thôi . Junsu nhìn sang Micky của cậu đang từ tốn thu dọn những gì cậu ném ra từ nãy đến giờ . Yoochun luôn luôn minh mẫn hơn tất cả mọi người sau những chuyến bay dài . Đương nhiên sẽ như thế khi bạn ngủ suốt chuyến bay . Nhưng sự minh mẫn của Yoochun thật sự là rất kì diệu bởi mới 15’ trước cậu ta vẫn còn không nhận thức được bất cứ thứ gì khi bị tống lên xe để quản lí chở về.

Và cậu ta nên tỉnh táo hơn thế khi còn cả một đêm dài trước mắt .

Junsu quay lại phía sau nhìn. Yunho đang nói chuyện với quản lý . Dù khá mệt nhưng cậu vẫn không thể không để tâm lắng nghe cuộc nói chuyện . Nói sao thì ngày mai vẫn còn công việc . Junsu thở dài, quay trở về Hàn Quốc đồng nghĩa với việc tham gia vào một chu trình vắt kiệt sức lực mới .

Bên phải cậu là Jaejoong đang trong bộ dạng không thể nào mệt mỏi hơn . Trước khi lên máy bay Jaejoong đã ốm rồi nên giờ cậu ta trông càng xanh xao hơn.Chính xác là mặt cậu ta trắng bệch và mắt thì đầy sự mệt mỏi . Dù sao thì gần như lần nào xuống máy bay trông cậu ta đều mệt mỏi như thế. Thường thì chỉ cần ngủ qua một đêm là tình trạng sẽ khá hơn . Thế nên thứ khiến Junsu thật sự lo ngại hiện giờ không phải là tình trạng sức khoẻ của Jaejoong mà là người đang ngồi cạnh cậu ta .

Changmin ngồi cạnh Jaejoong và nhìn cậu ta bằng một ánh mắt vô cùng lo lắng . Junsu dám chắc là nếu không có quản lý ở đây thì Changmin sẽ nắm tay Jaejoong hoặc ôm cậu ta .

Và vì manager hyung đang quay lưng về phía Junsu nên cậu có thể nhìn thấy ánh mắt của Yunho đang nhìn Changmin vô cùng tức tối . Junsu luôn tự hỏi là làm sao Yunho có thể thần thánh đến thế . Anh vừa có thể nói chuyện và dặn dò quản lý lại vừa có thể để mắt nhìn Changmin . Và kì diệu chính là manager hyung lại không hề biết Yunho đang nhìn Changmin như thế .

Junsu cười khẩy .

Đó là lí do Yunho là leader.

Sau một một lúc thì manager hyung cũng đã ra khỏi căn hộ . Junsu thở dài . Bây giờ mới là lúc cam go đây, Yunho sẽ giành lại Jaejoong ngay bây giờ và Changmin sẽ lại nổi điên trong im lặng.

Quả thật là như Junsu nghĩ khi Yunho nhẹ nhàng kéo Jaejoong về phía mình , ôm cậu ta vào lòng và đưa cậu ta về phòng ngủ theo kiểu dịu dàng nhất. Junsu liếc mắt nhìn về phía Changmin . Ánh mắt cậu ta dõi theo Jaejoong đầy sự khát khao.

Junsu biết rằng mình phải làm điều gì đó trước khi Changmin nổi điên lên .

“Micky ah…Tớ muốn đi ngủ…”

Junsu nói bằng giọng vô cùng mệt mỏi và giận dỗi .

Ngay lập tức Yoochun ngừng công việc thu dọn của mình lại và bước tới chỗ Junsu . Anh nhẹ nhàng xoa đầu baby của mình và cười:

-Vậy thì không nên để baby mệt thêm nữa nhỉ…

Junsu mỉm cười, e rằng đêm nay người mệt lại là Micky của cậu ấy chứ .

Và Junsu để cho Micky của cậu đưa mình về phòng . Trước khi ra khỏi phòng khách cậu quay lại nhìn Changmin một lần nữa .

Changmin đang để hai bàn tay trước mặt , các ngón tay đan vào nhau. Động tác đó khiến Junsu chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt của cậu ta .

Cái nhìn của Changmin bây giờ…

Rất giống Yunho khi giận dữ .

Yunho ngồi thẳng dậy và dựa hẳn vào thành giường . Anh liếc nhìn sang Jaejoong đang ngủ say bên cạnh mình . Ánh sáng từ chiếc đèn ngủ màu cam đặt trên bàn cạnh giường bao phủ lên cơ thể và gương mặt của Jaejoong . Mái tóc bạch kim như lấp lánh trong một thứ ánh sáng kì ảo. Đôi môi hồng hé mở tạo ra một vẻ đẹp vô cùng dịu dàng nhưng lại rất tội lỗi . Yunho yên lặng ngắm nhìn Joongie của anh đang say ngủ . Anh nhẹ nhàng gạt những sợi tóc đang phủ xuống trán của cậu và cúi xuống đặt một nụ hôn lên môi Jaejoong .

Nhưng trước khi đôi môi hai người chạm vào nhau thì điên thoại của Yunho kêu lên liên hồi . Vội vàng chộp lấy nó và bật nút mở máy , Yunho không muốn làm Jaejoong thức dậy sau khi cậu đã có cả một ngày dài mệt mỏi . Tên người gọi hiện lên trên màn hình máy điện thoại khiến khoé môi Yunho nhếch lên thành một nụ cười .

-Minwoo hyung .

-Yunho, xin lỗi đã làm phiền cậu vào giờ này. Chắc cậu đang ngủ hả ?

-Không sao . Nếu là hyung thì nhất định là có chuyện quan trọng nên mới gọi cho em._Yunho lại nhếch mép cười .-Vậy nên , hyung , có chuyện gì vậy ?

-Ah…_Giọng của Minwoo dường như chùng xuống _ Yunho ah, cậu còn nhớ Byung Hun không?

Cái tên vừa được nhắc đến qua điện thoại làm Yunho nhăn mặt lại . Tên khốn kiếp đó…

-Lee Byung Hun . Ai mà có thể quên được cơ chứ ?_ Yunho gằn giọng. .

Giọng nói của Yunho khiến Minwoo ở đầu dây bên kia lạnh gáy, anh cảm thấy may mắn là mình không phải ngồi đối dịên với Yunho trong lúc này.

-Có vấn đề gì với anh ta ?

-Ah…_Giọng của Minwoo đột nhiên trở nên rất yếu ớt_ Không biết…tại sao….nhưng anh ta biết các cậu đã về Hàn rồi…

-Hyung , hyung nên nói to lên . Em có làm gì hyung đâu .

Câu nói này của Yunho càng làm Minwoo thêm sợ hãi . Sự lạnh lẽo xâm chiếm lấy trí óc anh . Jung Yunho không bao giờ làm gì anh … không bao giờ … Đấy là vì anh có giá trị sử dụng với Yunho . Minwoo biết, anh không nên làm Yunho thất vọng .Vì anh đã chứng kiến tận mắt kết quả của những kẻ ngu ngốc dám cản đường Yunho .

Không có gì tốt đẹp cả .

Minwoo hít một hơi dài và bình tĩnh lấy lại giọng :

-Byung Hun đã bíêt các cậu về Hàn rồi . Anh ta biết chính xác là ngày hôm nay các cậu đã về .

-Ohh…Ngạc nhiên đấy . Ngôi sao nổi tiếng Lee Byung Hun lại quan tâm đến lịch trình của DBSK sao ? Minwoo hyung , em nghĩ hyung biết lý do. _ Yunho cười khẩy .

-Yun…Yunho ah… cậu cũng biết Byung Hun là loại người như thế nào mà … anh ta muốn Jaejoong …._Minwoo bắt đầu lắp bắp. Đầu óc anh trở nên vô cùng hỗn loạn , sẽ thế nào nếu Yunho nổi điên và trút lên đầu anh .

Chết mất .

Ở đầu dây bên kia , Yunho vẫn im lặng suy nghĩ . Anh không lạ gì cái tên này cả . Lee Byung Hun , đã bao nhiêu lần hắn ta nhìn Jaejoong với ánh mắt thèm khát rồi . Lý do duy nhất anh không làm gì hắn cho đến nay là vì hắn ta chưa từng lên giường với Jaejoong . Nhưng xem ra lần này Byung Hun trở nên dũng cảm hơn rồi đấy .

Thú vị .

Nhưng kết quả sẽ luôn như nhau thôi .

-Yunho , cậu vẫn nghe đấy chứ ? _Minwoo hỏi với giọng vô cùng sợ hãi .

-Em vẫn đang nghe , hyung. Chính xác là anh ta muốn gì từ Joongie ? _ Yunho ngửa người ra phía sau , bàn tay khẽ chạm vào và vuốt ve mái tóc mềm mại của Jaejoong .

-Chính xác là hôm nay khi nói chuyện ở quán bar với tôi , anh ta hỏi tôi có biết hôm nay DBSK về Hàn không … _Minwoo ngập ngừng _ Sau đó lại buông ra một câu… “ Màu bạch kim hợp với Joongie lắm”… Không hiểu làm sao anh ta biết Jaejoong đổi màu tóc…

Bàn tay Yunho di chuyển xuống phía dưới và chạm nhẹ vào gương mặt Jaejoong . Anh vuốt ve làn da mịn màng , gò má gầy và đôi môi hé mở trong một say mê dịu dàng . Yunho có thể hiểu tại sao có quá nhiều kẻ say mê Jaejoong điên dại như thế.

Vì anh cũng vậy .

-Ngoài ra anh ta có nói thêm gì không? _ Yunho hỏi rất bình thản .

Minwoo nuốt nước bọt . Đây mới là phần khó nói nhất .

-Anh ta nói … muốn Jaejoong là của anh ta …. _Minwoo nói mà cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại .

Nhưng giọng nói của Yunho vẫn rất bình thản .

-Thú vị thật . Nhưng em nghĩ là hyung cũng đã khuyên anh ta là chỉ nên quan tâm đến Scandal của anh ta là đủ rồi chứ ?

-Đã…Tôi đã… nói rồi …_Minwoo nuốt nứơc bọt một cách khó khăn _ Nhưng anh ta không để tâm tới .

-Ahh…biết làm sao bây giờ . Nếu lời của Minwoo hyung khuyên mà anh ta cũng không nghe thì xem ra em buộc phải cho anh ta vài lời khuyên khác thôi . _ Yunho cười đầy mỉa mai.

Minwoo cảm thấy bàn tay cầm điện thoại và hai bên thái dương của mình ướt đẫm mồ hôi . Dù ngữ điệu trong giọng nói của Yunho không hề thay đổi nhưng có cái gì đó xuyên qua âm thanh vang ra từ chiếc điện thoại khiến anh lạnh gáy . Lúc này , Minwoo chỉ biết một điều duy nhất mà thôi .

Yunho đang rất tức giận .

Nhưng cũng như mọi khi , Yunho không hề biểu lộ ra ngoài dù chỉ một chút .

Điều đáng sợ là khi một người không biểu lộ giận dữ mà người ta vẫn có thể cảm nhận được nó .

-Minwoo hyung này , chắc hyung biết lịch trình ngày mai của Byung Hun chứ ? Hyung mới uống rượu với anh ta tối nay mà .

Đừng nên dấu diếm dù chỉ một câu với người mà mình không thể nói dối.

Minwoo cũng biết rõ là không nên làm thế .

Changmin đóng phần nắp trượt của chiếc máy điện thoại di động lại và ngước mắt nhìn Kyuhyun đang ngồi bên cửa sổ . Changmin nhìn Kyuhyun một cách thú vị.Từ nãy tới giờ cậu cứ nhìn chằm chằm vào Changmin . Changmin mỉm cười :

Junsu ngồi trên chiếc ghế sofa quen thuộc, lớp nilon đã đựoc tháo bỏ . Sau một giấc ngủ dài và thoải mái , cậu gần như không còn thấy mệt mỏi gì nữa . Chiếc tivi trước mặt Junsu vẫn đang mở , âm thanh vang vọng khắp căn phòng khách . Nhưng khác với mọi khi , Junsu không hề để ý đến chiếc tivi . Cậu chống hai tay vào cằm và chăm chú ngắm nhìn cảnh tượng kì diệu trước mặt .

Micky của cậu đang ngồi trên chiếc ghế đối diện với chiếc sofa . Và không khác với mọi khi là mấy , cậu ta đang ngủ rất sâu . Chuyện này vốn không có gì là kì lạ và phiền phức với Junsu, dù sao thì chiều này mới có interview nên chỉ cần đánh thức Yoochun trước khoảng 3 tiếng là đuợc . Nhưng thật sự là Junsu đang có ý tưởng khác thay vì im lặng nhìn Yoochun như thế này .

Junsu chống tay lên thành ghế và ngồi dậy . Cậu bước tới chiếc ghế mà Yoochun đang ngồi . Aiiii, đây là lỗi của Yoochun khi cứ khiến cậu muốn làm phiền anh khi anh đang ngủ . Đáng ghét mà…

Junsu cúi xuống gương mặt của Yoochun và dịu dàng đặt lên một nụ hôn ngọt ngào . Junsu nhẹ nhàng chạm vào làn môi của Yoochun và nụ hôn của cậu khéo léo tới mức khi môi cả hai dời khỏi nhau Micky của cậu vẫn đang chìm trong giấc ngủ . Junsu chống hai tay lên thành chiếc ghế mà Yoochun đang ngồi và tiếp tục hôn lên trán anh . Đúng lúc ấy từ hành lang vọng ra tiếng đóng cửa phòng rất mạnh khiến Junsu giật mình ngẩng đầu lên.

Và khi Junsu cúi xuống , Micky của cậu đang mỉm cười .

-Đã bao nhiêu lần cậu lợi dụng lúc tớ đang ngủ rồi hả , baby ?

Junsu mỉm cười khi Yoochun vòng tay quanh người và kéo cậu vào lòng :

-Cậu không thể đếm hết được đâu .

Ngay khi Yoochun định kéo baby của anh lại gần hơn thì cửa phòng khách bật mở một cánh thô bạo . Changmin bước vào mà không thèm để ý tới cả hai , cậu ngồi xuống chiếc ghế sofa mà ban nãy Junsu ngồi . Không cần phải hỏi , Yoochun và Junsu cũng có thể đoán đựơc ai đang đi phía sau Changmin .

Đương nhiên chỉ có thể là Yunho .

Chính xác là Yunho đang đi vào với một gương mặt vô cùng thoả mãn .Với gương mặt đó thì cũng có thể đoán tại sao Changmin lại tức giận như thế .

Yunho tiến đến và ngồi lên phía còn lại của chiếc ghế sofa Changmin đang ngồi . Cả hai không hề nói gì với nhau mà chỉ dõi mắt vào màn hình chiếc tivi trước mặt . Yoochun kéo Junsu lại gần anh hơn để cậu có thể ngồi thoải mái cùng anh trên chiếc ghế . Mặc dù , quả thực Yoochun không thấy thoải mái lắm khi phía dứơi của Junsu đang chạm vào đùi anh…

___________________________________________________________

“ Tiếp theo là bản tin về nam diễn viên nổi tiếng Lee Byung Hun. Byung Hun-shi vừa trải qua một tai nạn giao thông trong khi đang đi nghỉ tại Busan. Anh đã đựơc chuyển đến bệnh viện gần nhất trong tình trạng hôn mê . Theo nguồn tin các nhân chứng tại hiện trường cung cấp thì khi Byung Hyun-shi đã xô xát với một nhóm thanh niên địa phương . Nhóm thanh niên này đã tìm cách gây thương tích cho Byung Hyun để trả thù.Byung Hun đã lên xe riêng của mình để tìm cách chạy thoát . Tuy nhiên khi đi qua đoạn cua , xe của Byung-shi đang chạy ở tốc độ cao lại không hề phanh lại nên đã đâm vào dải phân cách gây nên tai nạn. Sau khi sự việc xảy ra, một số trang web trên internet đã kịp đưa tin cùng một số tin đồn như ByungHyun-shi bị anti-fan làm hại do scandal tình ái với các nữ diễn viên như KimHeeSun, SongHyeKyo…. Hiện nay các cơ quan có trách nhiệm hiện đang điều tra để làm rõ vụ việc .”

Changmin cười khẩy, làm sao mà có thể tìm ra cái gì kia cơ chứ. Mọi việc đã được giải quyết gọn gàng và êm đẹp tới độ không thể tìm đuợc một chút dấu vết . Cái lũ đấy có phải là dân nghiệp dư đâu mà lại ngu si để lại đầu mối cho bọn cảnh sát vô dụng ấy lần ra. Hơn nữa lại là “bạn bè tốt” với nhau , không đời nào chúng nó bị bắt mà khai ra điều-không-nên-nói-ra.May mà tên ngu Byung Hun đó chạy kịp chứ không thì đã bị đánh cho nát mặt rồi .

Chỉ có một chút Changmin không thể hiểu nổi .

Làm thế nào mà Lee Byung Hun lại gặp tai nạn đúng lúc như thế chứ?

Ngồi ở phía bên kia của chiếc sofa , gương mặt Yunho vẫn không hề biểu lộ một chút cảm xúc nào . Anh đang suy nghĩ một vài điều . Thứ nhất , làm sao mà tên Byung Hun lại may mắn đến thế chứ ? Xe hỏng phanh và đâm với tốc độ cao mà vẫn còn sống được . Thứ hai , đáng lẽ anh nên dặn thằng ngu đó làm rò rỉ cả thùng chứa xăng ở phía sau mới phải , thật là khinh suất .

Và thứ ba ,quan trọng là làm thế nào mà lại có người đánh tên ngu Byung Hun đó đúng lúc như thế chứ ? Nếu không hắn đâu chạy xe nhanh đến thế.

Kì lạ…

Changmin im lặng đứng trên hành lang của chung cư. Màu trắng xoá của những bức tường và những cánh cửa xung quanh như một không gian bức bối , trói chặt cậu trong một cảm giác trống rỗng vô nghĩa . Đôi mắt của Changmin chăm chú nhìn vào một cánh cửa duy nhất . Màu trắng của cánh cửa phản chiếu trong đôi mắt nâu nhạt của Changmin .

Màu trắng ….

… vô vọng?

Changmin thở hắt ra . Cậu không thể suy nghĩ gì lúc này… Sự bức bối của không gian xung quanh làm cậu khó chịu và mệt mỏi . Cậu tiến gần tới cánh cửa trắng , dù cho trên hành lang này có bao nhiêu cánh cửa thì Changmin cũng biết cánh cửa mà cậu muốn mở bây giờ . Cậu không bao giờ nhầm lẫn… không bao giờ…

Chắc chắn không bao giờ nhầm lẫn .

Changmin rút chiếc chìa khoá trong túi áo ra và tra nó vào ổ khoá . Cậu nhẹ nhàng xoay chiếc chìa khoá và tay nắm cửa để gây ra ít tiếng động nhất có thể . Ngay khi cánh cửa bật mở, không gian quen thuộc của căn hộ ùa vào đôi mắt của Changmin .

Có cái gì đó đang bóp chặt trái tim Changmin .

Khó chịu quá …

Changmin bước trên hành lang, những bước chân như chạy trốn .

Cảnh tượng trước mắt làm cậu sững sờ khi cánh cửa phòng khách mở ra .

Ánh nắng mùa xuân tràn ngập không gian căn phòng . Balcon rộng mở và tấm rèm cửa khẽ lay động trong nắng . Chìm trong thứ ánh sáng dịu dàng ấy , trên chiếc ghế sofa quen thuộc , Jaejoong đang say ngủ . Mái tóc bạch kim dường như lấp lánh hơn trong ánh nắng và hàng mi khép khiến cho không gian trở nên yên bình hơn bao giờ hết . Changmin tiến đến gần và ngồi xuống bên chiếc ghế sofa . Cảm giác nhớ nhung tràn về mãnh liệt trong cậu và thậm chí cảm giác ham muốn tội lỗi mà bao lâu nay Changmin muốn che giấu đang từ từ trở lại…

Changmin giật mình khi ngón tay cậu chạm vào làn môi của Jaejoong . Cảm giác quen thuộc quá …làn môi mềm mại này… làn da mịn màng này…gò má gầy…hàng mi này…

Hyung ah…

Em nhớ hyung quá…..

Changmin nhớ hyung .

Changmin cúi xuống thiên thần đang say ngủ và đặt một nụ hôn lên môi Jaejoong . Cảm giác của làn môi mềm mại làm Changmin quên đi sự kiềm chế trong mình….Cậu muốn nhiều hơn…để lấp đầy nỗi cô đơn trong cậu …. nỗi nhớ nhung đã bao nhiêu ngày qua.

Đôi tay không thể ngừng ham muốn cảm nhận sự ngọt ngào của cơ thể kia…

Và nụ hôn dường như đang sâu dần...

Ngay lập tức Changmin cảm nhận đựơc sự kinh ngạc và sau đó là bàn tay Jaejoong đẩy cậu ra . Changmin rời khỏi đôi môi Jaejoong , cho dù , thật sự , Changmin vẫn muốn nhiều hơn thế. Nhưng cậu không muốn ép buộc Jaejoong. Jaejoong ngồi thẳng dậy và mở to mắt nhìn Changmin . Ánh sáng tràn ngập xóa mờ đôi mắt ấy khiến Changmin không thể nhận ra trong đó đang chan chứa điều gì…

-Sao em lại ở đây Changmin ? Không phải hôm nay em về nhà sao ?

-Nhà của em là những nơi có hyung . _Changmin mỉm cười .

Jaejoong cảm thấy trái tim mình tràn đầy cảm giác tội lỗi . Sự dối trá cậu tạo ra đã quá lớn rồi .

Changmin ah, hyung đã làm gì thế này…

-Nếu hôm nay em không về nhà thì hyung sẽ làm gì đó cho em ăn . _ Jaejoong đứng dậy .

Nhưng trước khi Jaejoong kịp bước đi thì bàn tay Changmin đã kéo mạnh tay Jaejoong. Ngay lập tức Jaejoong rơi vào vòng tay Changmin . Cậu cúi xuống nhìn gương mặt Jaejoong và vuốt ve nó trong sự say đắm không thể dừng lại đựơc . Cái nhìn của Changmin làm Jaejoong thật sự sợ hãi , nó hoàn toàn không hề giống với mọi khi…đây không phải là Changmin mà Jaejoong đã từng nhìn thấy .

Đôi mắt của Changmin bây giờ đầy sự khao khát mãnh liệt , mãnh liệt tới độ Jaejoong có thể cảm nhận rõ… Changmin đang muốn một cái gì đó hơn cả một nụ hôn .

Changmin ôm Jaejoong chặt hơn , cậu không muốn buông tay ra… ít nhất là bây giờ…

Làm sao cậu có thể rời xa thứ mà cậu đã mong muốn quá lâu kia chứ…

-Changminnie ah , buông hyung ra .Nếu Yunho về sẽ nhìn thấy mất .

Câu nói của Jaejoong như kéo Changmin quay trở lại thực tại phũ phàng . Ngay lập tức màu trắng xoá của những bức tường trong hành lang lại tràn đầy trong trí não cậu….khó chịu quá…

Sao Jaejoong lại không thể là của cậu chứ ?

-Hyung ah, đừng quan tâm tới Yunho . Hôm nay anh ta cũng có hẹn mà, với một cô gái nào đó và ít nhất phải tối nay mới về._bàn tay Changmin vẫn say sưa vuốt ve gương mặt Jaejoong .

Jaejoong gần như lặng đi trong một khoảnh khắc . Ngay sau đó , Jaejoong nhìn thẳng vào mắt Changmin :

-Dù cho có như thế thật , hyung vẫn không muốn chúng ta như thế này.

Đôi mắt nâu nhạt của Changmin mở to .

-Hyung không cần em nữa sao…

Jaejoong cảm thấy sự tội lỗi dâng trào lên mạnh mẽ .Cậu đã làm gì thế này , lừa dối Changmin về tình cảm của cả hai… thiên thần của cậu…cậu không thể làm Changmin đau … Nỗi đau đớn giày vò Jaejoong cùng với cảm giác tội lỗi.

-Không phải như thế Changmin .

-Thế thì tại sao lại không được ? Tại sao ? _ Changmin giữ chặt lấy tay Jaejoong, gào lên như kẻ mất trí .

-Vì em không yêu hyung , Changminnie. Hyung yêu Changmin nhưng không phải là tình yêu như yêu Yunho . Changmin ah, em chỉ “cần” và “muốn” hyung thôi . _ Jaejoong nhìn sâu vào đôi mắt đầy sự đau đớn của Changmin .

-Không phải đâu hyung.Không phải. Em yêu hyung mà _ Giọng nói của Changmin trở nên rất dịu dàng, Changmin ôm chặt Jaejoong vào lòng và hôn lên mắt cậu _ Hyung không nhớ ah? Mỗi khi em khóc chỉ có mỗi hyung ở bên em…chỉ có hyung an ủi em…chỉ có hyung ở bên em mỗi khi em nhớ nhà…khi em buồn chỉ có hyung…hyung ah…Jaejoong hyung của em lúc nào cũng ở bên em mà…chỉ có hyung mà thôi…

-Changmin ah, đừng nhầm lẫn tình yêu bởi sự gần gũi . _ Jaejoong đau đớn đẩy Changmin ra .

Nhưng dù làm thế nào cậu cũng không thể thoát ra khỏi bàn tay Changmin . Changmin nắm mạnh tay Jaejoong nhưng cậu không hề thấy đau.

Sao cậu có thể tha thứ cho bản thân mình…

Sao cậu có thể ích kỉ như thế…nói dối Changmin nhiều như thế…

Changmin giật mạnh tay Jaejoong khiến Jaejoong ngã xuống chiếc ghế sofa . Cậu cúi xuống thì thầm bên tai Jaejoong , đôi môi chìm đắm trên mái tóc và gương mặt Jaejoong .

-Hyung ah , đừng vậy mà… không yêu em cũng được…đừng bỏ rơi em…chỉ có hyung ở bên em mà…

Giọng van xin đầy đau đớn của Changmin làm trái tim Jaejoong như bị bóp chặt lại và vỡ tan thành từng mảnh . Jaejoong vẫn im lặng để Changmin thoả mãn với những khao khát cuồng dại của mình với cơ thể cậu . Cảm giác tội lỗi làm tê liệt mọi giác quan và trí óc của cậu .

Sai trái…

Chúng ta đã sai trái quá nhiều rồi .

Hyung không thể nói dối em nhiều hơn nữa .

“Changminnie ah, hyung không yêu em .”

Changmin từ từ ngẩng đầu lên và nhìn sâu vào đôi mắt đen tuyêt đẹp của Jaejoong . Màu đen sâu thẳm trong đôi mắt làm Changmin nhức nhối . Cậu có thể cảm thấy….rõ ràng.

Jaejoong không nói dối .

Cảm giác ghen tị bùng lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết , cứ như nó đã tích tụ từ rất lâu trong Changmin .

-Hyung ah, Yunho có gì hơn em chứ ? Anh ta không bảo vệ hyung , không quan tâm đến hyung , không chung thuỷ với hyung … làm hyung đau khổ …làm hyung khóc…Hyung ah, em không chấp nhận đâu ._ Changmin gào lên._Vì cái gì? Vì cái gì cơ chứ ? Yunho không yêu hyung . Anh ta không yêu hyung mà .

Nhưng Jaejoong vẫn mỉm cười ở bên dưới Changmin . Nụ cười tuyệt đẹp mỗi khi nhắc tới Yunho . Trong đôi mắt sâu thẳm ánh lên một niềm hạnh phúc mơ hồ .

-Vì hyung yêu Yunho .

Màu trắng xoá của hành lang dài vắng lặng như nhạt nhoà dần trong mắt Changmin.

“Changmin à , xin lỗi…”

I’m sorry.

--------------sorry

----------------sorry

-------------------sorry

because everything I do to you.

Sorry so much …

I know you’re not the one who fill my soul.

Sorry so much.

Any one can fill my body but just him can fill my soul with sin.

Sorry so much…

Because just him can do that with me .

Because I know that but I didn’t say .

So sorry .

You’re hurt by me.

I’m selfish and I’m liar.

I can’t be forgived.

So sorry I can’t love you.

------Sorry for my love and my lust.

-------------sorry

----------------sorry

-------------------sorry

-----------------------------------sorry forever…

Changmin giật mạnh chiếc áo trên người Jaejoong để lộ ra phần ngực trắng mịn . Cậu cúi xuống hôn lên ngực và bắt đầu thì thầm bên tai Jaejoong :

“Hyung nói dối mà …”

“Sao lại không yêu em chứ…”

“Không yêu cũng được … đừng từ chối em mà….”

“hyung...

------------…hyung

------------------…hyung…”

“Em yêu hyung .”

Changmin trượt dần nụ hôn xuống dưới . Cậu cắn và hôn lên ngực Jaejoong một cách cuồng bạo .Bàn tay Changmin trượt xuống phía dưới quần Jaejoong và luồn tay vào trong. Nhưng Jaejoong không phản ứng lại trước tất cả những hành động đó . Điều đó chỉ khiến Changmin thêm kích thích muốn Jaejoong rên rỉ tên cậu trong sự thoả mãn tràn ngập . Và Changmin không thể nào ngăn nổi mong muốn được nhấn chìm mình trong Jaejoong .

Ngay bây giờ .

Khát khao mạnh mẽ như đang nhấn chìm Changmin ….

Nhưng nếu như Changmin nhìn vào đôi mắt Jaejoong …. Không còn gì đau đớn hơn thế . Trái tim Jaejoong như vỡ vụn ra thành từng mảnh , và dường như không thể ngừng chảy máu .Sự lạnh lẽo chầm chậm lan ra từ tận đáy trái tim tan nát đó…

Giá như Changmin có thể nhìn thấy nỗi đau bất tận đó nếu cậu nhìn sâu vào mắt Jaejoong.

Nhưng dục vọng đã khiến Changmin không thể dừng lại để nhận ra .

Đã quá muộn phải không ?

Hyung…sai rồi…

Sao hyung lại làm thế này .

…làm thiên thần của hyung đau .

Changmin, em biết không ?

Hyung sẽ không từ chối bất cứ điều gì em muốn .

Dù cho em muốn hyung chết …

Nhưng chỉ trừ việc yêu em….

không thể...

Jaejoong nhớ lại lần đầu tiên Yunho ôm cậu khi Changmin vẫn đang thỏa mãn ham muốn với cơ thể cậu . Sự dịu dàng đó….những cái ôm vô cùng ngọt ngào…. Nụ hôn trượt dài trên ngực Jaejoong làm cảm giác lạnh lẽo khoá chặt đầu óc cậu . Làm sao cậu có thể nhìn Yunho nữa đây khi mà cả Changmin cậu cũng đã lừa dối . Changmin vẫn không ngừng ve vuốt cơ thể của Jaejoong bằng những nụ hôn mê dại . Hôn… Jaejoong bật cười trong im lặng . Một kẻ dối trá như cậu không thể nào có tư cách đón nhận những nụ hôn dịu dàng ấy của Yunho nữa .Kim Jaejoong đúng là đồ dối trá…khi mà cậu biết rõ là Changmin chỉ muốn cậu chứ không yêu cậu… nhưng vẫn chấp nhận làm điều đó với Changmin . Trước lần đầu tiên ấy, Jaejoong cứ ngỡ Changmin yêu cậu thật sự . Nhưng ngay khoảnh khắc Jaejoong hôn Changmin, cậu đã biết .

Đó không phải là tình yêu .

Chúa ơi…thật tội lỗi …

Chúng con chỉ ham muốn nhau.

Jaejoong biết, mình không thể trách Changmin được. Trong khoảnh khắc ấy, không phải cậu cũng đã rất ham muốn nên mới để Changmin làm thế với mình sao … dù cho những lần sau nữa, cậu thật sự để Changmin làm điều đó chỉ vì Changmin muốn thế . Jaejoong biết mình gần như không thể từ chối mỗi khi Changmin yêu cầu cậu làm gì , kể cả những ham muốn tội lỗi nhất .

Thế thì đã sao ?

Mày nghĩ mày không có lỗi hả , Kim Jaejoong ?

Nhớ lại xem ai đã thoả mãn lúc đó…

Nhìn xem mày đã làm gì … để Changmin lầm lạc trong tình yêu và ham muốn …

Dừng lại .

---------------Làm ơn dừng lại đi .

Changmin mở to mắt khi Jaejoong đẩy mạnh cậu ra . Jaejoong kéo lại vạt áo đã bị Changmin gạt lên gần hết và nhìn cậu với ánh mắt vô cùng kiên quyết :

-Dừng lại đi Changmin . Trứoc khi chúng ta lại sai một lần nữa . Em có thể trừng phạt hyung nếu em muốn….nhưng chúng ta không thể…Changmin ah , không thể như thế này nữa.

Changmin gục đầu xuống . Cậu không thể tin vào những gì cậu vừa nghe thấy . Cậu thậm chí không thể nhìn vào đôi mắt của Jaejoong .

-Em không thể… hyung… hyung luôn ở bên em . _ Changmin vẫn không ngẩng mặt lên , giọng nói vô cùng yếu ớt .

-Changmin ah, đã bao giờ em nghĩ rằng em lầm lẫn về tình yêu chỉ vì chúng ta ở quá gần nhau chưa ?

Changmin từ từ ngẩng lên nhìn Jaejoong , một màu trắng cô độc lan tỏa trong đôi mắt nâu. Đôi mắt ấy, chính bởi đôi mắt ấy mà Jaejoong đã không thể từ chối Changmin . Sao có thể từ chối một thiên thần đang van xin , đang khao khát ….

Vì thế nên mới sai trái như thế này .

Bàn tay Jaejoong chạm nhẹ vào gò má Changmin .

“Hyung xin lỗi…Changmin ah…”

Nhưng ngay lập tức cánh tay rắn chắc của Changmin đưa lên chộp lấy hai cổ tay Jaejoong và giữ chặt phía trên đầu . Một lần nữa Changmin lại giật mạnh chiếc áo của Jaejoong lên trên . Changmin điên cuồng sở hữu từng xăngtimét trên cơ thể Jaejoong . Changmin không thể ngăn bản thân mình lại trong lúc này . Changmin không thể ngừng lại và cũng không muốn ngừng lại . Ngay bây giờ , Changmin khao khát tột độ muốn sở hữu Jaejoong , nhấn chìm cơ thể mình vào phần sâu thẳm nhất của Jaejoong …muốn Jaejoong gào tên mình trong sự khoái cảm cực độ….. Trong khi đó sự sợ hãi nhanh chóng xâm chiếm Jaejoong . Cậu điên cuồng chống cự lại bàn tay và những nụ hôn của Changmin . Cậu không thể để Changmin tiếp tục sai trái như thế…thà để cậu chết đi…nếu như điều đó có thể dừng Changmin lại .

“ Hyung, đừng sợ mà.Em sẽ không làm hyung đau đâu . “

Changmin thì thầm trong nỗ lực thoát ra một cách vô vọng của Jaejoong . Changmin biết Jaejoong không phải là loại người yếu đuối và Jaejoong cũng không phải là không thể chống cự lại cậu .

Nhưng làm sao Jaejoong có thể làm thiên thần của mình phải tổn thương.

Và Changmin một lần nữa thì thầm bên tai Jaejoong , giọng nói như đập tan sự chống cự còn sót lại .

“Hyung ah, hyung không thể thoát khỏi tay em đâu . Em sẽ làm hyung ở bên em. Theo cách của em .”

Jaejoong ngước nhìn lên trần nhà . Màu trắng xoá của không gian phía trên giống như sự trống rỗng trong đôi mắt Changmin . Và cậu để mặc cho Changmin tháo bỏ những lớp quần áo trên người mình trong khi đôi môi không ngừng ve vuốt một cách cuồng dại làn da đang lạnh dần .

“Yun-ah…”

 Changmin lặng lẽ ngắm nhìn Jaejoong đang dụi đầu vào chiếc gối đặt trên sofa . Chiếc áo trên người Jaejoong bị kéo ngược lên trên để lộ khoảng lưng trắng mịn và phần thân dưới trần trụi . Tiếng tíc tắc của kim đồng hồ vang vọng khắp căn phòng khách . Những tia nắng dường như nhạt nhoà đi trên những dấu hôn . Bancol rộng mở nhưng tấm rèm cửa không còn lay động mà im lặng trong thứ ánh sáng đang nhoà dần ấy. Changmin vẫn im lặng nhưng ngón tay cậu không ngừng mơn trớn làn da trần của Jaejoong .Cậu cúi xuống hôn nhẹ lên mái tóc Jaejoong .

“ Hyung ah, em sẽ không để hyung rời khỏi em nữa đâu.”

Tiếng thì thầm của Changmin làm Jaejoong như bừng tỉnh . Jaejoong từ từ ngồi dậy và quay mặt về phía Changmin . Đôi mắt sâu thẳm dường như vô hồn . Ngay lập tức Changmin cảm thấy như có cái gì đó bóp chặt trái tim cậu.

Cậu đã làm gì thế này …

Jaejoong vẫn không để ý đến cái nhìn của Changmin . Cậu bước ra khỏi chiếc ghế sofa và từ từ nhặt quần áo rơi vương vãi xung quanh lên . Trong khi Changmin vẫn hướng cái nhìn day dứt về phía cậu thì Jaejoong chỉ chậm rãi mặc quần áo vào . Sự im lặng của Jaejoong khiến cho mọi suy nghĩ trong đầu Changmin trở nên rất hỗn loạn và vô số ngôn từ như bị khoá chặt trong miệng . Changmin thật sự muốn nói một điều gì đó với Jaejoong nhưng không thể …

Nhưng ngay trước khi Changmin kịp nói bất cứ điều gì thì Jaejoong đã quay lại nhìn cậu . Mắt Changmin như nhạt nhoà đi khi nhận thấy nụ cười của Jaejoong .

Nụ cười đó… từ khi nào đã bi thảm đến thế .

-Changmin à , không sao đâu.

Sao hyung vẫn cười với em …

Cảm giác lạnh lẽo xâm chiếm toàn thân Changmin . Cậu buớc tới bên và đưa tay ôm lấy Jaejoong. Lần này Jaejoong không còn chống cự lại vòng tay của Changmin nữa. Thế nhưng, Changmin có thể cảm nhận rõ ràng đó không phải là sự tự nguyện, cũng không phải là tình yêu ….hay bất cứ thứ gì khác.Và Jaejoong vẫn để mặc cho Changmin tiếp tục tận hưởng cảm giác mê dại khi có cậu trong vòng tay .

Mày làm gì có thứ gì để mà mất nữa , Kim Jaejoong …

Jaejoong ngước nhìn qua khung cửa sổ . Bầu trời dường như đã bị che lấp bởi những toà chung cư cao tầng xung quanh . Từ vị trí Jaejoong đang ngồi chỉ có thể nhìn thấy một mảnh sáng của bầu trời . Ánh sáng lọt qua khung cửa sổ đọng trên gương mặt vô cùng tĩnh lặng . Jaejoong không bật đèn lên dù trong nhà rất tối , chỉ có ánh sáng của khung cửa sổ hắt lên hành lang vắng lặng nơi cậu đang ngồi . Jaejoong không thể nhìn rõ bầu trời trên cao kia, có lẽ là vì quá cao để có thể cảm nhận thấy ánh sáng .Nhưng cậu có thể cảm nhận mùi vị của mưa trong không khí . Có lẽ chiều nay sẽ mưa … Jaejoong mỉm cười .

Yunho có mang ô theo không nhỉ….

Cảm giác lạnh lẽo đang luồn vào từng ngõ ngách sâu thẳm trong Jaejoong .

Jaejoong nhắm mắt lại .Bên tai dường như có tiếng mưa rơi . Tiếng mưa rơi hòa vào tiếng chim hót trong ánh sáng mùa xuân ngoài khung cửa sổ. Những hạt nước như đang đập vào ô cửa kính, xuyên qua những tia nắng . Những giọt nước đang đọng lại trên lá cây trĩu xuống như sắp rơi vào không trung . Tiếng mưa như vang vọng trong không gian buồn tẻ quanh Jaejoong .

Jaejoong mở mắt ra . Tiếng chim hót vẫn đang ngập tràn ngoài khung cửa sổ . Trên ô kính không đọng lấy một vệt nước .

Bầu trời vẫn đang chờ đợi một cơn mưa ….

Sự vắng lặng nhắc Jaejoong nhớ đến những âm thanh vang lên trong phòng Changmin chiều hôm trước, những hôm trước đó nữa …khi Changmin trói chặt cậu trên chiếc giường quen thuộc của cậu và Changmin . Jaejoong dụi đầu vào hai tay, ánh sáng ve vuốt lên mái tóc mềm mại . Linh hồn cậu dường như đang chết dần từng ngày với những sự dối trá không thể tha thứ . Jaejoong vẫn còn nhớ rõ Changmin đã hôn cậu , đã ve vuốt làn da , đã mơn trớn từng phần trên cơ thể với sự dịu dàng cuồng dại như thế nào . Cậu căm ghét cái cách cơ thể cậu phản ứng lại với nó trong khi trí óc mãnh liệt từ chối .

Sự dối trá đến trong từng nụ hôn của cậu với Yunho . Từ khi Yunho để cậu ngủ trong phòng , thề có chúa là chỉ là ngủ trong vòng tay anh mà thôi , Yunho đã rất dịu dàng với cậu , thậm chí là không hề đòi hỏi cả chuyện đó . Và bây giờ , để đáp lại sự âu yếm đó , cậu đang lừa dối Yunho bằng chính cơ thể mình , bằng gương mặt giả tạo của mình .

Nếu Yunho biết những gì Changmin đã làm với cậu thì sao ?

Sẽ tốt hơn à ?

Changmin rồi sẽ ra sao chứ ?

Tận sâu thẳm trong tim Jaejoong , cậu biết rằng mình không thể làm tổn thương một trong hai người . Với Yunho , rất đơn giản, đó là vì Jaejoong yêu anh . Còn Changmin, Jaejoong không thể làm tổn thương Changmin . Tất cả đều là lỗi của cậu khi cậu để Changmin chìm sâu vào những khát khao tội lỗi , lừa dối thiên thần của cậu về tình yêu . Và giờ thì cậu còn phản bội Yunho , bằng tình yêu của cậu .

Nhưng có lẽ như thế tốt hơn .

Lừa dối sẽ tốt hơn .

Đúng vậy….

“Hyung ah…”

Giọng nói quen thuộc và nụ hôn dịu dàng trên mái tóc làm Jaejoong bừng tỉnh . Changmin nhẹ nhàng vòng tay qua người Jaejoong để cảm nhận rõ hơn hơi ấm quen thuộc. Jaejoong vẫn im lặng ngắm nhìn không gian phía bên ngoài khung cửa sổ . Ngay cả khi Changmin cúi xuống kéo Jaejoong vào gần hơn và đặt một nụ hôn lên cổ thì Jaejoong vẫn im lặng . Đôi mắt như chìm trong thứ ánh sáng nhỏ bé từ trên cao và bên tai cậu dường như chỉ còn tiếng mưa rơi .

Jaejoong có thể cảm nhận bàn tay Changmin vuốt ve gương mặt cậu sau khi nhẹ nhàng đặt cậu lên giường . Tiếng của chiếc chuông gió treo trên khung cửa sổ như nhấn chìm cậu vào một không gian mơ hồ . Jaejoong vẫn có thể cảm thấy nụ hôn của Changmin đang trượt dần xuống phía dưới trong khi đôi tay từ từ gỡ bỏ những lớp quần áo vướng víu .Nhưng Jaejoong không còn cảm thấy lạnh nữa …. ánh sáng của khung cửa sổ và âm thanh của chiếc chuông gió hoà cùng tiếng mưa rơi đang cuốn lấy cậu .

Nếu đã lừa dối nhiều như thế thì còn gì để sợ hãi nữa ?

Dù cho mất đi tất cả thì vẫn còn tình yêu của tôi .

I’ll destroy myself

If that makes you happy .

Bên ngoài hành lang vắng lặng , ánh nắng càng lúc càng yếu dần . Cả căn hộ đang chìm ngập trong thứ ánh sáng màu xám trước cơn mưa . Yunho đứng trước cánh cửa nối từ phòng khách ra hành lang . Anh đưa mắt nhìn chiếc ghế đặt cạnh cửa sổ , chút ánh sáng yếu ớt cuối cùng còn đọng lại trên phần thân ghế. Mắt Yunho hướng xuống phía dưới nơi chiếc áo khoác màu trắng của Jaejoong đang nằm .Không gian im lặng bao trùm lấy anh . Nụ cười của Jaejoong sáng nay có chút gì đó kì lạ . Không . Jaejoong đã cư xử rất lạ suốt mấy tuần nay . Đôi mắt đó không chịu nhìn thẳng vào mắt anh , đôi môi đó từ chối sự dịu dàng nơi anh … và nụ cười đó như bị khoá chặt trong một thứ ánh sáng xa lạ . Tất cả khiến Yunho dậy lên cảm giác lo lắng . Anh không thể ép Jaejoong nói những đìêu cậu không muốn nói ra nhưng cũng không thể bỏ mặc cậu trong cái thế giới mà chính anh cũng muốn trốn chạy này .

Anh không thể ngu ngốc mà bỏ mặc Jaejoong cô đơn thêm một lần nữa .

Điều đó sẽ phá huỷ anh … từ bên trong .

Yunho bước đến gần và nhặt chiếc áo khoác của Jaejoong lên . Một người ghét sự bừa bộn không thể để đồ của mình rơi vương vãi trong nhà được . Nhất là Jaejoong . Cảm giác khó chịu ngập tràn trong đôi mắt Yunho . Từ lúc bước vào nhà anh đã thấy kì lạ khi không thấy Jaejoong đợi anh trong phòng khách . Cậu luôn đợi anh ở đó , thậm chí là ngủ quên trên ghế sofa để đợi anh .Và Yunho cảm thấy mình gần như phát điên khi mở cánh cửa phòng ngủ ra mà không nhìn thấy Jaejoong trên chiếc giường quen thuộc . Sự tĩnh lặng đến khó chịu trong căn nhà làm Yunho tưởng như Jaejoong đang biến mất dần như ánh sáng bên ngoài khung cửa sổ . Anh có thể cảm nhận hơi nước trong không khí đang tràn vào ánh sáng . Nhưng mưa vẫn không chịu rơi xuống và cảm giác khó chịu trong anh vẫn không thể nào dập tắt nổi .

Tiếng động vang lên rất khẽ trong không gian vắng lặng làm Yunho ngay lập tức quay đầu lại . Anh nhẹ nhàng bước đến gần nơi phát ra tiếng động đó . Yunho đứng bên cạnh chiếc ghế được đặt bên cửa sổ . Đối diện nó là cánh cửa phòng Changmin .

Yunho nhìn chằm chằm vào tay nắm của cánh cửa trong một sự bức bối mãnh liệt . Anh từ từ đặt tay vào tay nắm .

“ Dừng lại đi …”

Yunho mở to mắt và vặn tay nắm ngay khi âm thanh yếu ớt đó vang vọng trong trí óc anh. Cảnh tượng đập vào mắt Yunho khiến anh không thể tha thứ cho bản thân mình được .

Changmin .

Đúng là Changmin , một tay giữ chặt lấy tay Jaejoong và tay còn lại đang vuốt ve phần thân dưới trần trụi của cậu . Đôi mắt Jaejoong đang nhìn Changmin đầy van xin vô vọng từ từ quay về phía cánh cửa Yunho đang đứng . Sự tuyệt vọng bùng lên mạnh mẽ trong cậu . Và cảm giác sai trái dường như đang giết dần linh hồn Jaejoong .

Ngay lập tức Yunho bước đến bên chiếc giường , thẳng tay đấm một cú vào mặt Changmin . Tay còn lại của anh kéo Jaejoong về phía mình . Tất cả diễn ra rất nhanh, trước cả khi Yunho kịp suy nghĩ . Changmin ngã ra phía sau và gần như đứng dậy ngay sau đó . Nhưng Changmin chỉ im lặng đứng nhìn Yunho . Còn Yunho thậm chí không thèm liếc Changmin lấy một cái . Anh cởi chiếc áo khoác ngoài ra và mặc nó ra bên ngoài Jaejoong. Sau đó, Yunho bế Jaejoong lên và bứơc ra khỏi phòng .

Changmin chìm trong sự im lặng không tên khi tiếng cánh cửa đóng vang vọng trong không gian căn phòng .

When will it rain ?

Jaejoong vẫn dụi đầu vào giữa hai bàn tay khi Yunho bế cậu ra khỏi phòng . Trên hành lang đang tối dần , Yunho vẫn giữ chặt Jaejoong trong vòng tay mình . Từ lúc nào Jaejoong đã gầy như thế , vai đã nhỏ như thế rồi … Chết tiệt thật . Yunho đá mạnh cánh cửa phòng và nhẹ nhàng đặt Jaejoong lên giường . Cậu vẫn không ngẩng mặt lên nhìn anh . Yunho kéo chăn lên che phần thân dưới của Jaejoong . Anh không thể nào quên cái nhìn tuyệt vọng ấy của Jaejoong . Khốn kiếp . Anh dịu dàng cúi xuống hôn lên bàn tay đang che ngang mặt của Jaejoong và dịu dàng chạm vào nó. Yunho nằm xuống bên cạnh Jaejoong , đôi tay mạnh mẽ kéo cậu vào lòng và đôi môi dịu dàng vỗ về tâm hồn cậu . Jaejoong từ từ bỏ tay xuống .

Ngoài khung cửa sổ đã ngập tràn tiếng mưa rơi từ khi nào rồi .

Yunho nhẹ nhàng hôn lên mắt Jaejoong, cố gắng xoa dịu nỗi đau bao nhiêu lâu vẫn trói buộc cậu .

“Cứ khóc đi, Joongie ah … có tôi ở đây rồi…”

Changmin ngước nhìn hình ảnh của mình phản chiếu trên chiếc gương trong phòng tắm . Gò má bị Yunho đánh trúng đã thâm tím lại . Điều kì lạ là cậu không hề thấy đau .

Changmin có thể cảm thấy thứ dung dịch đang chầm chậm chảy xuống từ mắt trái. Nó giống như bằng chứng về sự sai trái của cậu .

“Hyung ah ….”

Nước mắt rơi xuống khóe môi mặn chát .

Xuyên qua làn mưa rơi, ánh sáng từ bầu trời đang chiếu rọi dần xuống hành lang vắng lặng .

Chapter 19 : Silly…

Ngoài trời mưa đã ngừng rơi từ rất lâu . Ánh sáng chiếu rọi trên hành lang của căn hộ một màu trắng xoá . Những hạt nước đọng lại trên kính cửa sổ lấp lánh trong ánh mặt trời sau cơn mưa .Changmin nhìn chằm chằm vào khoảng không của bức tường trống đối diện . Cậu không thể nào rời mắt khỏi màu trắng xóa trước mặt . Trong cậu là vô số cảm giác không thể lý giải nổi . Dường như có một cái gì đó đang thoát ra, rất từ từ, rút cạn linh hồn cậu . Không gian xung quanh dường như trở nên vô nghĩa, không thể nào che chắn nổi cho linh hồn của cậu . Giá như cậu có thể chìm vào thứ ánh sáng ngoài khung cửa sổ kia …giá như cậu có thể chạy trốn trong ánh cầu vồng sau cơn mưa tưởng chừng như bất tận ấy…

--“Changmin à , hyung không yêu em .”

-----“Changmin à , dừng lại đi mà .”

-“Changmin à, hyung xin lỗi .”

----“Changmin à, không sao đâu .”

Nụ cười của Jaejoong như chập chờn trước mắt cậu . Cái khoảnh khắc khi Jaejoong cười với Changmin như thế, cậu tưởng như cả bầu trời đang sụp đổ trong đôi mắt ấy .

Sao lại để em làm hyung đau như thế ?

Sao hyung lại tha thứ cho em ?

Mọi âm thanh và ánh sáng như dừng lại ở bức tường trứơc mặt Changmin . Cậu như rơi vào một không gian vô định , không thể nào chạy thoát nổi . Nhưng Changmin cũng không còn sức lực để chạy trốn nữa .Cậu không thể chạy trốn tội lỗi của chính mình nữa .

Cả tâm hồn Changmin ngập tràn một màu trắng tội lỗi .

Tiếng bước chân vang vọng bên tai Changmin . Phải mất một lúc , cậu mới nhận ra Yunho đang đứng trước mặt mình . Ánh sáng chiếu rọi trên gương mặt ấy và khiến Changmin không thể nhìn rõ đôi mắt của Yunho . Nhưng câu có thể cảm nhận không gian xung quanh đang khoá chặt cậu lại trong một cảm giác bức bối và nghẹt thở . Và khi Yunho bước lại gần cậu hơn , Changmin có thể đọc rõ đôi mắt anh đang nói điều gì .

Đừng hòng chạy trốn .

Đột nhiên Yunho nắm lấy cổ áo Changmin và đẩy mạnh cậu vào tường . Changmin có thể cảm thấy sự đau đớn khi cơ thể cậu va chạm mạnh với khoảng không đằng sau . Và khi Yunho nhìn thẳng vào mắt cậu , Changmin nhận thấy rõ sự sợ hãi đang bùng lên trong mình .

Yunho chưa bao giờ tức giận như thế .

-Tôi sẽ nói nhanh và ngắn gọn thôi , Changmin . _ Yunho gằn giọng _ Điều thứ nhất , hãy nhớ rõ là cậu còn sống sau những gì cậu làm với Jaejoong là vì tôi đã hứa với Jaejoong là sẽ không làm tổn thương cậu . Điều thứ hai, Shim Changmin …_Yunho thì thầm bên tai Changmin vô cùng lạnh lùng_...đừng nghĩ là có thể chạm vào Jaejoong một lần nữa .

Ngay khi bàn tay Yunho rời khỏi cổ áo của cậu , Changmin gần như không thể đứng vững nữa. Cậu chống tay vào tường để giữ cơ thể mình không ngã xuống .

Và Yunho vẫn bước đi về phía cánh cửa phòng ngủ mà không hề ngoảnh lại .

Màu trắng xoá của không gian xung quanh như nhấn chìm linh hồn Changmin và tội lỗi của cậu

Trái ngược với không gian bên ngoài , bên trong căn hộ chung đầy những âm thanh hỗn loạn . Phải nói là rất may mắn khi lớp cách âm trong nhà hoạt động tốt như thế , nếu không thì sẽ có cảnh sát đến để tống những con người điên loạn trong căn hộ này vào trại tâm thần mất. Hôm nay là ngày mở party của Super Junior và DBSK . Không . Chính xác là ngày mà Heechul nảy ra cái ý định thâm hiểm là mở party chào mừng DBSK về Hàn (bằng tiền của DBSK, tất nhiên) . “Và bây giờ trong nhà là một lũ điên . “ _Kangin thầm nghĩ . Aishhhh…Anh cũng biết là không ai có thể ngăn cản Heechul không điên loạn mỗi ngày , kể cả cú đấm của anh . Vì nếu có người cản lại, e rằng Heechul còn hăng máu hơn mà nghĩ đến chuyện xâm lược mặt trăng (dù trên đấy chỉ có đá) . Thế nên ngay cả Yunho cũng biết khôn khi ngoan ngoãn để cho Heechul thoả mãn cơn điên trong ngày hôm nay.

Kangin ngao ngán liếc nhìn bãi chiến trường trong phòng khách . Cạnh TV là hai tên trẻ con cuồng dại với game : Hyukjae và Junsu . Không ai có thể cản chúng nó khi hai đứa này phát hiên ra một trò game mới , chúng nó sẽ chơi như bị tâm thần. Ngoài điểm này ra thì chúng nó vô cùng bình thường so với lũ còn lại trong cái nhà này . Bên cạnh hai đứa trẻ con không lớn nổi ấy là Yoochun . Yoochun đang cầm trên tay một cốc rượu, bằng một vẻ bình tĩnh hiếm có . Thường thì cậu ta sẽ vừa cười vừa nhìn Hyukjea với khuôn mặt thâm hiểm nhất có thể . Nhưng hôm nay thì hoàn toàn khác , cậu ta đang quan sát Hyukjea với tâm trạng vô cùng thoải mái và thoả mãn . Kangin mỉm cười , cá 1 ăn 10 đó là nhờ mấy bức ảnh chụp Hyukjea trong phòng tắm của Donghae . Cái thằng đấy dễ bị lợi dụng thật, chỉ cần Yoochun hứa sẽ không quyến rũ bé Jessica thì cái gì cũng làm theo . Mà dù không có Yoochun can thiệp vào thì cô bé ấy cũng sẽ chẳng bao giờ để ý đến một tên ngớ ngẩn như Donghae.Kangin di chuyển điểm nhìn về vùng trung tâm ồn ào nhất trong phòng khách .

Đương nhiên tiêu điểm là Heechul hyung thân yêu .

Heechul đang làm một trò gì đó (chắc là vui lắm) với cái búa màu hồng mới mua mấy hôm trước .Kangin ngyuền rủa cái siêu thị chết tiệt nào bán cái búa đấy.Từ ngày mua nó , Heechul cứ như sát thủ tìm được súng , càng ngày càng điên cuồng hơn . Kangin chắc chắn tới 9 phần là buổi party hôm nay là để Heechul thử nghiệm thêm nạn nhân cho cái vật thể màu hồng đấy . Ngồi xung quanh Heechul là một lũ không ngốc thì cũng dở hơi nặng. Tiêu biểu là Hankyung đang im lặng hứng chịu tất cả những gì mà Heechul nghĩ ra, không biết từ nãy tới giờ đã bị ăn búa bao nhiêu lần rồi . Tên đần này không biết còn đần như thế tới bao giờ nữa . Vì cái tội ngốc không biết người khác thích mình mà đã bị Heechul hành hạ vô số lần không thể đếm xuể . Tên này còn bị hành hạ dài dài nếu không chịu hiểu ra cảm giác của Heechul với cậu ta . Mà một phần cũng là lỗi của Heechul , ai bảo sở thích của hyung quá kì dị , cứ thích ai là hành hạ người ta sống dở chết dở , mà lại thêm cái tật hễ đã thích thì sống chết cũng không chịu nói ra câu “Tôi thích cậu”. Thành ra bây giờ trong phòng khách này có hai kẻ đáng thương tự hành hạ mình . Kangin cười khẩy , hai người này chắc cũng chả vờn nhau như thế mãi được. Như Yunho và Jaejoong ấy , hai người đó mới là vô địch ngốc , cứ chạy trốn nhau , cũng phải tới 5,6 năm ấy chứ . Tên Yunho ngớ ngẩn ấy , thủ đoạn thì thủ đoạn thật , xấu xa và tham vọng thì xấu xa và tham vọng thật nhưng lại rất cố chấp trong tình cảm .Bao nhiêu năm ở bên Jaejoong , càng gần thì lại càng yêu , thế mà một câu “Tôi yêu cậu “ cũng không chịu nói . Kangin chắc chắn là đến bây giờ cậu ta vẫn chưa chịu nói ra . Kết quả là khiến Jaejoong đinh ninh rằng cậu ta không yêu mình , lại càng tìm cách chạy trốn Yunho trong vòng tay người khác . Yunho thì tưởng Jaejoong yêu cậu ta nhưng lại không cần cậu ta . Hai kẻ ngốc đó và những hành động ngớ ngẩn của họ khiến mọi chuyện càng lúc càng rắc rối . Dù rằng bây giờ Kangin có thể nhận thấy nụ cười của Jaejoong với Yunho đã vô cùng hạnh phúc nhưng những đau khổ trước kia của hai người ấy cũng không thể phủ nhận nổi. Anh có thể làm gì , cả hai đều là bạn tốt của anh . Trong trường hợp này chỉ có thể thành tâm chúc phúc cho cả hai người đấy .

Cầu cho họ đừng ngu ngốc nữa .

Heechul và Hankyung cũng nên thế .

Kangin nhìn sang Changmin đang ngồi ở chiếc sofa gần chỗ anh . Cái cách Changmin nhìn Jaejoong cũng đủ thấy cậu ta muốn gì ở Jaejoong rồi . Và xét theo vị trí cậu ta ngồi cách xa Jaejoong đến thế thì anh cũng có thể hiểu là Yunho đã làm gì với Changmin. Kangin chăm chú nhìn Changmin không ngừng đưa cốc rượu lên miệng . Tên đần nào bảo Changmin uống kém chứ, cậu ta đã uống hết một chai rồi mà vẫn không say đấy, hoặc là trí óc cậu ta không cho cậu ta say . Còn Kyuhyun thì ngồi bên cạnh Changmin, im lặng, một cách ngoan ngoãn nhất . Cái thằng bé này luôn ngoan tới độ làm người ta phải lo lắng . Kangin lo rằng là liệu một ngày nào đó nó có thể ngoan ngoãn để người ta lợi dụng không. Vì xét cho cùng, ngoan ngoãn thật ra cũng chỉ là một loại ngốc mà thôi .

Changmin và Kyuhyun .

Hai đứa trẻ này đúng là khiến người ta lo lắng đến độ bất lực .

Tốt hơn hết là anh nên ra khỏi cái không gian hỗn loạn này và thoải mái một chút thì hơn. Nhìn những kẻ không điên thì ngốc này khiến anh suy nghĩ quá nhiều vấn đề không đâu.

Vậy thì…

-Eetuek ah , ngày mai chúng ta phải dậy lúc mấy giờ ?

-Manager hyung nói chúng ta có buổi quay Gameshow vào lúc 10 giờ , vì thế có lẽ là 6 giờ là phải dậy rồi .

-Tôi thì không có vấn đề gì nhưng lũ trẻ đang vui vẻ trong mấy căn phòng sau lưng chúng ta thì e rằng sẽ làm cho cậu ngày mai phải vất vả gọi chúng nó dậy đấy .

-…..

-Chúng nó vận động quá nhiều trong một buổi tối mà , đặc biệt là Sungmin và KiBum .

-….

-Mà cậu có bao giờ gọi nổi Sungmin dậy đâu.

-Thôi được , Kanginnie , cậu có ý kiến hay hơn cho vấn đề này ah?

-Không ,Teuki-ah , tôi chỉ đưa ra ý tưởng hợp lý mà thôi . Cậu có thể chọn mà . Cách thứ nhất , tôi có thể giúp cậu tìm hiểu rõ ràng hơn là lũ trẻ của chúng ta đang làm gì tối nay , tất nhiên là trong phòng của chúng ta . Sau đó , tôi đảm bảo là sáng mai sẽ lôi từng đứa một dậy đúng giờ cho cậu . Và cậu sẽ là người cuối cùng tôi đánh thức , theo cách của tôi. Cách thứ hai, cậu ở đây và trông chúng nó đến khi từng đứa một đi ngủ và DBSK đi về . Cuối cùng là sáng mai tôi sẽ đứng nhìn cậu lôi từng đứa một dậy . Chắc phải mất ít nhất 1 tiếng với mỗi đứa . Mà cậu biết đấy , chúng ta có 13 người .

-Đây không phải là lựa chon Kanginnie, đây là ép buộc .

-…

-Nhưng tôi thừa nhận là cậu có ý tưởng hợp lý .

-…

-Và tôi thì luôn làm theo những gì hợp lý . Vả lại , Kanginnie , cậu thật sự giống bố của lũ ngốc này thật đấy .

Kangin mỉm cười và cầm lấy tay Eetuek .

-Không, Teuki-ah ._Anh hôn nhẹ lên tay Eetuek và ngước lên nhìn cậu_ Đấy là vì cậu nuông chiều lũ trẻ của chúng ta quá nên mới cần có một ông bố nghiêm khắc là tôi .

Cảm giác đắng và lạnh của ly rượu tràn ngập đầu lưỡi Changmin . Cậu có thể cảm nhận rõ vị đắng khó chịu ấy nhưng nó hoàn toàn không khiến cậu bận tâm .Thậm chí màu của thứ chất lỏng đang sóng sánh trong chiếc ly trên tay làm cậu cảm thấy dễ chịu hơn . Hoặc là cậu đang lừa dối mình . Mọi âm thanh trong phòng hoà quyện vào với nhau, khớp lại và chính xác tới độ Changmin không còn nghe thấy bất cứ thứ gì nữa ngoài tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ đặt phía sau chiếc ghế cậu đang ngồi . Mọi hình ảnh trước mắt nhạt nhoà và hỗn độn , tất cả chỉ là những hình dáng không hề rõ đường nét và hình khối. Nhưng cậu không hề quan tâm đến điều ấy . Không phải là sẽ rất tốt nếu không nhìn thấy những thứ không cần thiết và không nghe thấy những thứ không cần nghe sao ? Thứ duy nhất Changmin có thể nhìn và cảm nhận rõ sự tồn tại …

Nụ cười của Jaejoong .

Changmin không biết tại sao nhưng nụ cười đó đang tràn ngập tâm trí cậu .

Đã bao nhiêu lâu cậu không nhìn thấy nụ cười đó ?

Changmin tự hỏi mình câu hỏi đó hàng nghìn lần trong buổi tối hôm nay . Cậu không thể tin là mình đã lãng quên nụ cười đó của Jaejoong . Lần cuối cùng Changmin nhìn thấy Jaejoong cười với mình là sau khi cậu ép buộc Jaejoong phản bội Yunho, trong vòng tay mình. Nhưng Changmin cũng không biết chính xác lúc đó Jaejoong có thật sự cười với cậu không … Changmin nguyền rủa chính bản thân mình . Tại sao mọi thứ lại hỗn độn và khó tìm lời giải đáp như thế . Hay là bao nhiêu lâu nay cậu đã lừa dối chính mình , tự bíên mình thành một trò đùa đáng thương hại cho Jaejoong . Không . Không thể nào, vì nếu thế thì Jaejoong đã không xin lỗi cậu . Nếu Jaejoong coi thường cậu thì đã không để cậu làm vô số điều tệ hại như thế với mình mà vẫn tha thứ một cách dịu dàng . Chẳng lẽ cậu lại lừa dối bản thân ? Làm sao lại có thể như thế được . Shim Changmin không thể nào là kẻ ngu ngốc không phân định được đúng sai, không hiểu rõ tình cảm của chính mình. Lần đầu tiên gặp Jaejoong , Changmin chỉ là một đứa trẻ . Lần đầu tiên nhìn vào đôi mắt của Jaejoong , Changmin đã tự nhủ lên rằng cậu chưa từng nhìn thấy thứ gì đẹp hơn thế trong đời mình . Lần đầu tiên cậu cô đơn và khóc trong vòng tay Jaejoong , Changmin đã hiểu rằng , trong thế giới cô độc và thủ đoạn này , Jaejoong là người duy nhất yêu thương cậu vô điều kiện . Và Changmin luôn nhắc mình nhớ điều đó mỗi khi Jaejoong chăm sóc cậu .

Shim Changmin , hãy nhớ rằng tại sao mày phải mạnh mẽ.

Tại sao mày phải trưởng thành .

Đấy là để một ngày nào đó có thể bảo vệ người luôn bảo vệ mày .

Changmin không thể quên những điều mình đã hứa với bản thân mình . Nhưng cậu không thể hiểu tại sao cậu lại không thể kiềm chế mà làm những điều không thể tha thứ với Jaejoong . Changmin chỉ có thể nhớ lại cảm giác lúc đó của cậu . Sự thất vọng và tuyệt vọng , sự ganh tị và giận dữ , và hàng trăm nỗi khao khát không thể đặt tên nổi bao trùm Changmin trong khoảnh khắc đó. Để rồi chính tay cậu nhấn chìm Jaejoong trong khát khao thô bạo của mình . Changmin không thể hiểu tại sao cậu lại dễ dàng đánh mất lý trí vì ham muốn trong mình như thế . Cậu biết là mình đã sai , sai rất nhiều và lúc đó Yunho có giết chết cậu thì cũng đúng . Thậm chí Changmin nghĩ rằng cậu có bị ném xuống địa ngục vì tội lỗi của mình thì cũng đáng .

Nhưng …

Sự tội lỗi ấy không thể nào làm dịu đi cảm giác hiện tại trong cậu .

Changmin không thể nào chấp nhận nụ cười này của Jaejoong . Không phải vì Jaejoong không cười với cậu . Đấy là vì nụ cười đó lại dành cho kẻ không xứng đáng nhất .

Jung Yunho .

Có lẽ cậu đang ghen tị với Yunho ? Cứ cho là như thế đi . Thế thì đã sao ? Tại sao Jaejoong lại có thể cười với kẻ đã làm tổn thương mình tới tuyệt vọng được cơ chứ ? Thật sự là rất phi lý . Loại thực tế phi lý này là chính thứ Changmin khó có thể chấp nhận nhất.

Vị đắng của rượu trên môi Changmin lại càng lan tỏa thêm nữa.

Changmin im lặng nhìn Jaejoong hôn nhẹ lên tai Yunho và đứng dậy . Changmin vẫn im lặng khi Jaejoong bước ra khỏi phòng , cậu biết là Jaejoong đang đi trên hành lang . Và Changmin cũng biết là tất cả mọi người nếu không ở trong phòng khách thì cũng đang ở trong phòng riêng với ai đó .

Vì thế .

Trên hành lang không thể có bất cứ ai ngoài Jaejoong .

Kyuhyun ngước nhìn Changmin từ từ bước ra khỏi sofa và đi về phía hành lang.Cậu im lặng nhìn Changmin bước đi . Kyuhyun cảm thấy rõ khao khát muốn giữ Changmin lại bên cậu trong khoảnh khắc ấy , muốn nắm chặt bàn tay Changmin không rời xa.....Nhưng cơ thể cậu không hề phản ứng lại với mong muốn của bản thân . Và Kyuhyun chỉ có thể ngồi im lặng trên chiếc ghế sofa . Trong không gian đầy những âm thanh kích động này , Kyuhyun có thể cảm thấy rõ mình chính là sinh thể không phù hợp nhất ….

Chapter 20: Poison nectar (LEMON)

Jaejoong cúi xuống chiếc vòi nước , bàn tay hứng lấy những dòng nước mát lạnh. Nước làm Jaejoong cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều so với không khí trong căn phòng cậu vừa bước ra . Không phải là do những trò đùa của các thành viên trong Super Junior vì cậu biết họ không bao giờ ác ý và luôn là những người bạn tốt ( cho dù Heechul tốt tới độ quái đản và ồn ào ). Jaejoong cũng đã rất ngạc nhiên khi hôm nay Yunho cười với cậu nhiều như thế . Bình thường anh không bao giờ hưởng ứng những trò đùa của Heechul , chính xác là Yunho không ủng hộ cũng không phản đối . Trừ khi đứng trước máy quay, còn không thì không bao giờ Yunho cười trước những trò đùa của Suju. Nhưng tối nay Yunho đã cười rất nhiều , xem ra tâm trạng anh rất tốt . Vì vậy Jaejoong thật sự rất vui , cũng đã cười rất nhiều . Đúng ra phải nói là vì thấy nụ cười của Yunho mà không thể ngăn mình hạnh phúc . Nhưng dù Jaejoong cười rất nhiều , tâm trạng thật sự rất tốt cũng không thể ngăn bản thân mình tránh khỏi suy nghĩ tội lỗi với Changmin . Nhất là khi Changmin cứ nhìn cậu với ánh mắt ấy . Jaejoong không phải là ghét cái nhìn ấy ở Changmin mà là nó khiến cậu không thoải mái nổi . Và cách Changmin uống rượu thật sự làm Jaejoong lo lắng . Jaejoong biết Changmin rất coi trọng cậu , tình cảm với cậu tuy không phải tình yêu nhưng Changmin cũng đã rất trân trọng cậu . Chính vì điều ấy , Jaejoong nhất định không thể để Changmin tổn thương .

Đấy chính là lí do khiến Jaejoong không thể từ chối Changmin .

Bất cứ điều gì .

Trừ tình yêu .

Jaejoong có thể nói dối Changmin rằng cậu yêu Changmin nhưng cậu sẽ không bao giờ làm thế . Vì một lý do duy nhất : Changmin không hề yêu Jaejoong . Jaejoong biết rõ, chỉ cần cậu nói yêu với Changmin một lần thì Changmin sẽ rơi vào một vũng lầy không có lối thoát …mãi mãi sẽ nhầm lẫn …mãi mãi không nhìn thấy hạnh phúc của mình . Vì thế, Jaejoong tuyệt đối không để mình lừa dối Changmin thêm nữa.Thực ra, sẽ là nói dối nếu nói rằng Jaejoong không thích vẻ dễ thương rất thiên thần của Changmin . Ban đầu Jaejoong cũng đã bị vẻ dễ thương ấy cuốn hút , ánh mắt ngây thơ đầy khao khát của Changmin khi ấy làm Jaejoong cứ ngỡ là Changmin yêu cậu . Nhưng chỉ sau lần đầu tiên Changmin làm điều đó với cậu , Jaejoong biết rõ thứ mà Changmin muốn ở cậu còn hơn cả tình yêu.

Dục vọng .

Đấy là thứ ngay cả thiên thần cũng không trốn tránh nổi .

Tiếng cánh cửa trượt mở làm Jaejoong rơi ra khỏi dòng suy nghĩ . Cậu quay đầu về phía cửa và mỉm cười :

-Yun…

Âm thanh vừa thoát ra khỏi vòm họng thì tắc nghẹn lại . Jaejoong dựa người vào bệ đá của chiếc bồn rửa mặt phía sau mình .

Changmin đang từ từ đóng cánh cửa trượt phía sau cậu ta lại .Khi cánh cửa khép lại cũng là khi mọi âm thanh bên ngoài biến mất .

Jaejoong không cảm thấy sợ hãi . Cậu cảm thấy lo lắng nhiều hơn . Changmin , nhất định là không biết mình đang làm gì đâu , chỉ nhìn vào mắt thì Jaejoong cũng biết Changmin đang say tới mức độ nào rồi . Biểu lộ trên gương mặt cậu ta vẫn còn rất bình thường nhưng đôi mắt thì đã mất đi sự tỉnh táo .

Changmin tiến tới gần phía Jaejoong đang đứng , chậm rãi cúi xuống mở van vòi nước.Cậu đưa tay ra để cho làn nước mát lạnh xoa dịu làn da mình . Nhưng dù làm thế nào thì nước vẫn không đủ lạnh để làm dịu đi cái cảm giác bên trong cậu bây giờ . Bên cạnh Changmin, Jaejoong vẫn im lặng chăm chú quan sát cậu .

Đột nhiên Changmin kéo mạnh cổ áo và đẩy Jaejoong sát vào tường . Tiếng nước chảy từ chiếc vòi chưa khoá là âm thanh duy nhất vang vọng trong căn phòng . Bàn tay Changmin luồn vào trong tóc và đôi môi khẽ chạm vào môi Jaejoong. Nhưng ngay khi môi của Changmin chạm vào môi Jaejoong , mọi cảm giác bỗng bừng cháy như một ngọn lửa không thể nào dập tắt nổi . Cậu chìm đắm trên cảm giác dịu ngọt của nụ hôn và những khao khát cháy bỏng đã bị kìm nén quá lâu . Jaejoong không hề chống cự lại Changmin nhưng cũng không hề phản ứng lại sự cuồng nhiệt trong nụ hôn . Jaejoong để mặc cho chiếc lưỡi của Changmin luồn sâu hơn nữa và chạm vào sâu bên trong miệng mình . Cả thân người Jaejoong gần như bị Changmin giữ chặt và ép sát vào tường . Chân của cậu luồn giữa hai chân Jaejoong và không ngừng ma sát vào điểm chính giữa. Ngay cả khi nụ hôn dừng lại thì Changmin vẫn còn luyến tiếc liếm nhẹ lên làn môi Jaejoong . Hương vị của Jaejoong thật sự khiến Changmin muốn thưởng thức ngay lập tức . Bàn tay không hề nhẫn nại luồn sâu vào trong áo của Jaejoong và chạm vào phần da ngực mềm mại . Cậu hôn nhẹ lên cổ Jaejoong và kéo cổ áo lệch sang một bên trong khi ép sát thân người Jaejoong vào tường hơn nữa và không ngừng ma sát …

Jaejoong không cảm thấy sợ hãi nhưng những cảm giác của những lần quan hệ trước kia với Changmin ùa về như một cơn ác mộng khi còn đang thức . Cảm giác tuyệt vọng và sai trái đột nhiên lại đồng hành cùng với những cơn ác mộng đầy ám ảnh .

Sự thoả mãn và dối trá nếu đi cùng với nhau là không thể tha thứ ….

Đột nhiên cánh cửa phòng bật mở . Changmin dời môi khỏi cơ thể Jaejoong và nhìn về phía cửa . Cảm giác khiến người ta phải cảnh giác một cách mạnh mẽ này chỉ một người có được .

Jung Yunho .

Ngay lập tức, Yunho không ngần ngại đẩy mạnh Changmin sang một bên và kéo Jaejoong về phía mình. Changmin có thể cảm thấy rõ , trong đôi mắt ấy không hề có một chút mong muốn giết chết cậu hay trả thù . Thứ mà Changmin nhìn thấy trong mắt Yunho khiến cậu khó chịu hơn bất cứ thứ gì khác .

Sự thương hại .

Changmin nguyền rủa Yunho khi Yunho bước ra khỏi căn phòng , bàn tay giữ chặt lấy tay Jaejoong . Cậu cảm thấy sẽ tốt hơn nếu ban nãy Yunho đấm thẳng một cú vào giữa mặt cậu hoặc giết chết cậu luôn đi .

Ít nhất nếu làm như thế cậu sẽ không cảm thấy bị thương hại nữa .

Shim Changmin nhất định không phải là kẻ đáng thương, lại càng không phải là kẻ thua cuộc.

Kyuhyun lặng lẽ nhìn Yunho và Jaejoong bước qua cậu . Cậu có thể nhìn thấy rõ bàn tay hai người đang nắm chặt lấy nhau như thể Yunho sợ rằng mình sẽ đánh mất Jaejoong . Cảm giác khó chịu bùng lên khiến Kyuhyun cảm thấy muốn nôn ra nhưng không thể vì cả một ngày rồi cậu chưa hề ăn gì . Và ngay khi Jaejoong bước qua cậu , Kyuhyun có thể nghe rõ tiếng thì thầm của Jaejoong . Âm thanh lướt qua tai nhẹ như gió thoảng .

“Đi xem Changmin thế nào đi .”

Bất chấp cảm giác khó chịu trong người, Kyuhyun quay người bước về phiá căn phòng Jaejoong và Yunho vừa bước ra . Và Kyuhyun chợt nhận ra cảm giác trong cậu , buồn nôn như thế không phải là vì khó chịu …..

Đấy là ganh tị ….

Thật sự là rất ganh tị đấy .

Tại sao tôi không thể cầm tay người đó như thế .

Jaejoong thắt lại chiếc đai áo của chiếc yutaka trên người cho chặt hơn . Cậu lặng lẽ ngắm nhìn hình ảnh của mình phản chiếu trên tấm gương phòng tắm . Ánh sáng của chiếc đèn phía trên gương làm dịu đi sự rực rỡ của mái tóc. Nó khiến Jaejoong cảm thấy gương mặt mình trở nên xanh xao hơn bao giờ hết . Có lẽ chuyện Yunho than phiền về việc ăn uống của cậu là có cơ sở cả vì Jaejoong có thể nhận thấy rõ cơ thể cậu đã gầy đi rất nhiều so với trước . Jaejoong không thấy phiền về việc này cho lắm . Đúng ra là cậu thấy thú vị, khi mà Yunho không thể ngừng quan tâm đến những chuyện xung quanh cậu như thế .

Có lẽ …

Cậu nên làm thế thường xuyên hơn .

Jaejoong đẩy cánh cửa phòng tắm và bước vào phòng ngủ . Yunho không có ở trong phòng nhưng Jaejoong có thể nhìn thấy chiếc khăn tắm mà Yunho đã chuẩn bị sẵn cho cậu được xếp ngay ngắn trên giường . Jaejoong mỉm cười . Cậu có thể nhận thấy sự chăm sóc dịu dàng của Yunho ở khắp mọi nơi . Nó khiến cậu cảm thấy ấm áp và dễ chịu hơn bất cứ thứ gì trên thế giới này .

Nhưng Jaejoong không có ý định lau khô mái tóc ướt ngay bây giờ . Cậu bước tới chiếc bàn cạnh giường và tìm chiếc điện thoại di động trong đống đồ cậu để trên mặt bàn . Dù Yunho đã đột ngột kéo cậu về khi bữa tiệc với Super Junior còn chưa kết thúc và bỏ mặc ba người còn lại ở đó nhưng xem ra anh không có vẻ lo lắng gì cả . Jaejoong không thấy lo cho Junsu và Yoochun vì chẳng sớm thì muộn hai đứa trẻ đó cũng sẽ về nhà để thực hiện nốt những gì chúng muốn làm trong phòng riêng. Nhưng nghĩ đến Changmin thật sự khiến cậu không khỏi lo lắng . Khi Yunho kéo cậu ra khỏi vòng tay của Changmin lúc đó, Jaejoong đã thật sự không kịp nhìn thấy vẻ mặt của Changmin. Dù Jaejoong biết Changmin sẽ không bao giờ làm điều gì ngu ngốc nhưng tối nay Changmin đã rất say, có lẽ thậm chí còn không thể ý thức được mình đang làm gì . Đó chính là điều Jaejoong lo lắng nhất . Cậu nhấc chiếc điện thoại lên và tìm số của Changmin trong danh bạ điện thoại . Jaejoong không hề mong muốn có chuyện không hay xảy ra với Changmin.Tín hiệu báo không nhấc máy càng làm Jaejoong cảm thấy bồn chồn hơn nữa.

Trong khi cậu còn đang chìm trong những suy nghĩ của mình , một vòng tay dịu dàng ôm quanh eo Jaejoong khiến cậu giật mình . Mùi hương quen thuộc khiến Jaejoong có thể nhận ra ngay lập tức người đang ôm cậu . Yunho đang dịu dàng hôn lên mái tóc vẫn còn ướt của cậu và thì thầm bên tai Jaejoong :

-Dám để tóc còn ướt thế này chạy khắp nơi à ? Muốn tôi chết thật đấy hả , Joongie?

Jaejoong đặt lại chiếc điện thoại lên mặt bàn và đặt tay lên bàn tay Yunho đang vuốt ve trên hông cậu:

-Đáng lẽ cậu phải chết như thế từ lâu rồi ._ Jaejoong mỉm cười_Yun-ah , thật sự không chịu nổi nữa rồi à?

Yunho không nói gì cả . Anh trượt dần nụ hôn của mình xuống phía cổ Jaejoong và cắn nhẹ lên làn da trắng mịn . Những dấu hôn hiện lên như một sự sở hữu ngọt ngào . Yunho luồn tay vào trong chiếc yukata Jaejoong đang mặc và chạm vào làn da láng mịn ở đùi cậu . Jaejoong khẽ rên lên khi bàn tay Yunho di chuyển không ngừng và làm cơ thể cậu nóng lên .

-Ah, Yun-ah…chỗ đó…

-Nhớ quá Joongie-ah …

-Ah…Gì cơ …

-Tôi nhớ mọi vị trí trên cơ thể cậu… kể cả mùi vị của nó.

-Cậu thật hư hỏng…_Jaejoong mỉm cười khi cảm nhận hơi thở nóng bỏng của Yunho bên tai cậu ._Yun-ah…

Bàn tay nóng bỏng của Yunho đang xoáy cậu vào trong những vũ điệu ma qủy . Dù mỗi cử chỉ của Yunho rất dịu dàng nhưng Jaejoong có thể cảm thấy sự cuồng nhịêt và ham muốn cháy bỏng trong mỗi khoảnh khắc da thịt cả hai chạm vào nhau . Nó khiến Jaejoong cảm thấy thân nhiệt mình đang tăng dần lên và không ngừng rên rỉ .

-Yun-ah…uhm…ahh…đừng làm thế ở đây…lên giường đi…

Đột nhiên bàn tay Yunho rời ra khỏi chiếc yukata trên người cậu . Anh nhẹ nhàng xoay người Jaejoong đối diện với mình . Anh vòng tay một lần nữa qua eo Jaejoong và cúi xuống hôn nhẹ lên đầu ngực của Jaejoong . Yunho thì thầm bên tai Jaejoong khi anh ngẩng đầu lên :

-Bây giờ thì không thể , Joongie ah…Chúng ta sẽ không làm gì nếu người cậu còn ướt như thế này ._ Yunho hôn nhẹ lên tóc Jaejoong _Để lát nữa đã .

Jaejoong mỉm cười và ngồi lên giường . Yunho với lấy chiếc khăn anh đã xếp sẵn trên giường và ngồi ở phiá sau Jaejoong . Cậu có thể cảm nhận thấy rõ bàn tay Yunho qua lớp bông mềm mại . Bàn tay dịu dàng của anh xoa nhẹ trên mái tóc của Jaejoong khiến cậu cảm thấy yên tâm và dễ chịu hơn bao giờ hết . Nó khiến Jaejoong muốn chìm vào trong cảm giác êm đềm này , rơi vào trong những cử chỉ ngọt ngào của anh mãi mãi.

Yunho im lặng trong khi lau khô mái tóc của Jaejoong . Anh đã không muốn làm gì tối nay khi mà anh đã thấy Jaejoong có vẻ mệt mỏi sau những gì trải qua với Changmin . Thành thực mà nói, Yunho không còn thấy giận Changmin nữa.Anh thấy tội nghiệp cho cậu ta . Anh không muốn làm Changmin đau vì Joongie của anh không thích điều đó . Và hơn nữa , một người không thể ý thức rõ tình cảm của chính mình thì thật ra người đó đáng thương hơn là đáng giận .

Nhưng Yunho thấy mình thật ngu ngốc khi đã tặng cho Jaejoong cái thứ này . Ngồi ở phía sau cậu , Yunho có thể nhìn thấy những chỗ ướt trên chiếc yukata dính chặt vào thân hình của Jaejoong như thế nào . Làn da trắng của Jaejoong nổi bật trên nền màu xanh của chiếc áo . Và chiếc đai lưng làm Yunho nhận thấy rõ vòng eo rất nhỏ của Jaejoong . Anh tự hỏi làm thế nào để anh có thể ngồi yên ở đây , phía sau Jaejoong , mà không làm gì cả. Ham muốn đang trỗi dậy rất mạnh mẽ trong Yunho . Mỗi lần chạm vào mái tóc của Jaejoong , anh lại phải cố gắng hơn nữa để không chạm thêm vào bất cứ phần nào trên cơ thể cậu . Anh sẽ chết mất nếu cứ cố gắng ngăn bản thân mình lại như thế này . Nhưng chiếc yukata vẫn còn ướt và cơ thể Jaejoong lộ ra khêu gợi hơn bao giờ hết . Mặc dù Yunho chỉ có thể nhìn thấy phía sau của Jaejoong nhưng thật sự , chỉ cần nhìn thấy phần gáy lộ ra của Jaejoong phía dưới mái tóc còn đang ướt cũng đã khiến anh thấy mình cảm thấy vô cùng khó chịu . Giống như đi trên một sa mạc nóng bỏng và ốc đảo xanh tươi cứ vẫy gọi trước mắt , Yunho cảm thấy như mình đang chết dần . Phần gáy trắng mịn của Jaejoong khiến Yunho muốn để lại vài dấu hôn trên đó hơn bao giờ hết .

Chúa ơi!

Yunho không thể nào tự hành hạ mình hơn nữa . Anh đúng là thằng ngu khi tự giết mình như thế này .

Jaejoong rụt vai lại khi cảm nhận được chiếc lưỡi cả Yunho đang liếm láp vành tai cậu . Cảm giác đầy đê mê khiến Jaejoong không thể chịu đựng nổi . Làm sao Yunho có thể vừa lau khô mái tóc cho cậu lại vừa có thể kích thích cậu đến thế . Jaejoong quay đầu lại và hôn nhẹ lên môi Yunho . Nhưng ngay khi đôi môi cả hai vừa chạm vào nhau thì nụ hôn không thể nào chấm dứt nổi nữa . Đôi môi quyến rũ của Yunho cứ quấn lấy làn môi mềm mại của Jaejoong không dứt . Anh thưởng thức sự ngọt nào của đôi môi , vuốt ve làn môi ấy rồi không ngần ngại luồn lưỡi vào trong ngay khi Jaejoong vừa hé môi ra . Cậu liếm nhẹ lên lưỡi của anh nhưng nó lại khiến Yunho cảm thấy bị khiêu khích và dìm Jaejoong trong một vũ điệu còn điên cuồng hơn trước .

-Ah..Yun-ah…

-Uhm… nói nhiều quá đấy….

-Thế thì đã sao ? _ Jaejoong chồm người lên , cắn nhẹ vào môi dưới của Yunho ._Ahh…

-Định chống lại đấy à ? _Yunho mỉm cười và nắm chặt hai tay Jaejoong , khoá chặt cậu trong vòng tay của anh _ Xem ra phải phạt cậu mới được .

Jaejoong chỉ cười và co một chân lên, vạt chiếc yukata lệch ra ở phía dưới chân ra để lộ ra làn da trắng mịn màng ở đùi .

-Uhm…Vậy để xem cậu trừng phạt tôi thế nào ?

Ngay khi bàn tay Yunho vừa chạm vào vùng đùi trắng mịn của cậu thì anh đã có thể thấy cảm giác cháy bỏng bừng lên trong mọi mạch máu của mình . Chết tiệt thật . Anh nhất định phải phạt Jaejoong, nhất là cái tội khiến người khác không kiềm chế được này .

-Nói xem … Yunho, cậu định phạt tôi thế nào đây ? _ Jaejoong mỉm cười một lần nữa_Làm cho tôi xem đi .

-Ai bảo cậu gọi tôi là Yunho hả…

Ngay lập tức cậu bật ra một tiếng rên mãnh liệt không thể kìm lại nổi khi Yunho luồn tay vào trong chiếc yukata và mơn trớn quanh hông cậu . Chỉ là những vuốt ve rất nhẹ nhàng nhưng Jaejoong có thể cảm thấy phần thân dưới của cậu đang nóng dần lên . Yunho vẫn tiếp tục vuốt ve quanh hông và mặt trong đùi của Jaejoong . Mỗi một ma sát dù chỉ rất nhẹ cũng khiến cậu cảm thấy nghẹt thở .

-Sao nào…

-Ah…Ah…Cậu …chỗ đó không được ...Yun-ah…

-Ban nãy vừa gọi tôi là Yunho cơ mà…_Yunho mỉm cười khi thấy Jaejoong đang giữ chặt tay anh trong mỗi lần anh vuốt ve mặt trong đùi cậu .

-Ah…Yun…Yun-ah…Tôi biết lỗi rồi mà …Yun-ah…

Tiếng rên rỉ và cách cậu gọi “Yun-ah” khiến Yunho không thể chịu nổi lâu hơn nữa. Anh cúi xuống kéo nhẹ chiếc yukata ra và hôn nhẹ lên cái đó của Jaejoong . Cái cách Jaejoong giả vờ ngoan ngoãn khiến Yunho cảm thấy hưng phấn hơn bao giờ hết . Yunho chạm môi vào cái đó của Jaejoong và từ từ thưởng thức nó khiến cậu ngồi thẳng dậy . Cậu không thể nghĩ là Yunho có thể làm việc đó nhanh đến thế .Jaejoong mở rộng chân ra hơn nữa và hai bàn tay bấu chặt vào drap giường trong khi Yunho vẫn dịu dàng hôn và liếm láp giữa hai chân cậu khiến Jaejoong phải cắn chặt môi để ngăn những tiếng rên rỉ không bật ra.

Jaejoong có thể cảm thấy mọi mạch máu của cậu đang dồn cả về chỗ đó và cơ thể cậu đang không ngừng nóng bừng lên . Yunho liếm nhẹ dọc cái của cậu một lần cuối trước khi ngẩng lên nhìn Jaejoong . Cái cách Jaejoong kìm nén tiếng rên rỉ khiến anh cảm thấy khêu gợi hơn bao giờ hết .

Và Yunho muốn Jaejoong phải không kìm nổi mà bật ra những âm thanh quyến rũ đó .

Yunho chồm lên và hôn lên ngực Jaejoong . Bàn tay vẫn không ngừng di chuyển trên phần cơ thể phía dưới và thỉnh thoảng lại vuốt ve điểm chính giữa của cậu . Anh kéo nhẹ vạt của chiếc áo để phần ngực cuả Jaejoong lộ ra . Khi mắt anh vừa chạm vào làn da mịn màng ấy , Yunho tự hỏi mình một lần nữa tại sao anh không thể chán ngắm nhìn cơ thể của cậu . Và tất nhiên , làm sao Yunho có thể ngừng ham muốn với cơ thể ấy . Nhưng hơn cả những thứ đó, anh muốn Jaejoong rên rỉ tên anh , thì thầm rằng cậu yêu anh mỗi khi cả hai làm tình .

Yunho cắn nhẹ lên đầu vú Jaejoong . Mỗi động tác của anh đều nhẹ nhàng nhưng lại rất mãnh liệt . Yunho không muốn cậu đau nhưng lại muốn Jaejoong thoả mãn với mọi cử động của anh . Jaejoong vẫn cắn chặt môi để ngăn những âm thanh đầy thoả mãn thoát ra. Điều đó lại càng lôi cuốn Yunho hơn khi anh ngắm nhìn Joongie của anh đáng yêu như thế .

-Joongie-ah , không cần phải nhịn như thế. _ Yunho mỉm cười và hôn lên cổ Jaejoong để lại một dấu nhỏ màu hồng . _ …cứ kêu lên cho tôi nghe …

Jaejoong lắc đầu và cử chỉ đó chỉ khiến Yunho thêm kích thích . Anh hôn nhẹ lên má Jaejoong , ngón tay chạm nhẹ lên làn môi mềm mại của cậu . Yunho dần dần di chuyển nụ hôn của anh lên môi của cậu và từ từ thưởng thức vị ngọt của nó như một thứ thuốc mê .

Không phải thế .

Là thuốc độc đấy .

Thuốc độc có hương vị ngọt ngào mê muội nhất .

-Yun-ah … Ahhh…._Jaejoong cuối cùng đã không kìm nổi mà bật ra tiếng rên rỉ ngay trong khi nụ hôn còn chưa chấm dứt .

Âm thanh khi đôi môi cả hai dời khỏi khỏi nhau nóng bỏng một cách kì lạ . Cảm giác đê mê đầy hưng phấn bao trùm cơ thể cả hai . Jaejoong mở rộng chân ra khi Yunho cởi tất cả những lớp quần áo trên người . Cậu mỉm cười với anh khi cơ thể Yunho bao trùm lấy cậu , khoá chặt cậu trong những vuốt ve dịu dàng . Yunho áp sát người anh vào Jaejoong và không ngừng ma sát phía dưới làm cậu không thể kìm nén nổi những cảm giác mãnh liệt trong cơ thể mình . Bàn tay anh vẫn nhẹ nhàng mơn trớn cặp đùi trắng mịn trong khi đôi môi anh nhấn chìm Jaejoong trong dòng xoáy khoái cảm .

-Ahh….Yun-ah….Yun-ah….

-Sao thế? Cậu không chờ được nữa à ?_ Yunho mỉm cười trong khi đôi tay vẫn đang kích thích những chỗ nhạy cảm trên người Jaejoong .

-Ah… …không…Yun-ah…Chết tịêt ….nhanh lên …..

-Đáng yêu thật . Cậu nên nói như thế nhiều hơn . _ Yunho lại cười một lần nữa và hôn nhẹ lên trán Jaejoong _ Lần này coi như thưởng cho cậu .

Cả thân hình Jaejoong cong lên như một sợi dây cung khi Yunho lại bắt đầu trượt xuống phía dưới cậu . Anh vuốt ve cái đó của cậu trong bàn tay nóng bỏng của mình . Yunho cúi xuống hôn vào phía dưới , nơi anh khao khát nhất. Tinh dịch của cả hai chảy xuống đó khiến chỗ đó của Jaejoong đang mở ra , đầy mời gọi như một thứ độc dược không thể cưỡng lại nổi . Gót chân của Jaejoong tì mạnh lên tấm drap giường khi lưỡi của Yunho bắt đầu đùa nghịch trong đó . Cảm giác bứt rứt và một chút nhức nhối làm Jaejoong gần như mê muội . Cái cách anh đùa giỡn bên trong cậu khiến Jaejoong phát điên . Đột nhiên Yunho ngừng lại và ngay sau đó Jaejoong có thể cảm nhận thấy ngón tay của Yunho đang trượt dần vào trong . Anh muốn làm mọi thứ thật chậm vì Yunho không muốn Jaejoong đau một chút nào, nhất là khi Jaejoong có thể đau đớn vì sự mất kiềm chế của anh . Jaejoong rên rỉ mạnh mẽ hơn khi Yunho bắt đầu rút ra rút vào ngón tay của anh . Đầu ngón tay anh nhẹ nhàng mơn trớn mặt trong mềm mại của chỗ đó . Và Yunho cũng không quên cái đó của cậu . Mỗi lần ngón tay anh chuyển động lại khiến cái đó của Jaejoong chảy ra một dòng dung dịch , ngay lập tức , Yunho liếm sạch chúng .

-Uhm…Yun-ah…Tôi sắp…rồi …mạnh nữa lên …

Yunho ngẩng đầu lên giữa hai chân Jaejoong . Từ vị trí này anh có thể nhìn thấy tất cả của cậu . Và đúng là nó rất tuyệt vời . Nhờ đai áo mà chiếc yukata vẫn chưa tuột ra khỏi người Jaejoong . Những phần áo bị Yunho kéo tuột ra để lộ cơ thể cậu đầy khiêu khích . Phía bên dưới Jaejoong đã bị anh kích thích tới độ căng cứng tất cả .Và gương mặt cậu đỏ bừng lên rất đáng yêu mà cũng rất gợi tình . Yunho hôn từ cái đó của Jaejoong và kéo dần nụ hôn lên trên cằm cậu .Bàn tay anh bóp mạnh lên đầu vú cậu trong khi đôi môi lại một lần nữa thưởng thức hương vị đầy mê hoặc của Jaejoong . Rất chậm rãi, Yunho đưa cái của anh , cũng đang cương lên đầy ham muốn vào nơi đó của cậu . Trong khoảnh khắc đầu tiên khi anh tiến vào , Jaejoong bật ra một tiếng rên rất khêu gợi .

“Yun-ah, cậu khiến tôi phát điên…”

Yunho mỉm cười .

“Đừng nghĩ là chỉ có cậu đang phát điên .”

Anh muốn nghe Joongie của anh rên rỉ nhiều hơn thế .

“Joongie-ah…để xem tối nay tôi sẽ làm cậu gọi tên tôi như thế nào nhé….”

Kyuhyun đẩy nhẹ cánh cửa trượt để nó mở ra trong im lặng . Ngay khi cánh cửa hé ra , cậu có thể nhìn thấy Changmin đang đứng bên cạnh bồn rửa mặt trong phòng . Hai tay Changmin chống vào thành chiếc bồn , đầu cúi xuống và mái tóc che phủ mọi đường nét trên gương mặt . Cảm giác khó chịu bùng lên mạnh mẽ trong Kyuhyun . Cậu không thể hiểu nổi nữa …

Tại sao cậu lại có thể ghen tị với một người tới mức độ này ?

Kyuhyun bước tới bên Changmin, bàn tay đưa ra để vỗ về Changmin . Nhưng ngay trước khi tay cậu chạm tới bờ vai Changmin thì Changmin đã ngẩng đầu lên . Trong khoảnh khắc đó cậu có thể nhìn thấy rõ đôi mắt của Changmin .

Nó khiến Kyuhyun nhói đau ….

Một màu nâu nhạt nhoà và trống rỗng .

Changmin lạnh lùng bước qua Kyuhyun . Vai của cậu đập mạnh vào bờ vai của Changmin nhưng Kyuhyun không thấy đau .

Nó chỉ khiến Kyuhyun lặng người đi trong một giây .

Trong một giây đó chỉ có một suy nghĩ duy nhất lướt qua trí não Kyuhyun .

Dòng suy nghĩ lướt qua lạnh lùng như gió thổi qua những cánh rừng trong núi tuyết .

Changmin … không bao giờ nhìn thấy ….

Ngay lập tức Kyuhyun quay đầu và đuổi theo Changmin . Cậu bước theo những bước chân loạng choạng của Changmin . Nhưng cậu vẫn không chạm vào tay Changmin dù cho đó là điều mà bây giờ cậu khao khát nhất . Cậu chỉ bước bên cạnh Changmin .

Im lặng .

Nhưng Kyuhyun không thể chấm dứt dòng suy nghĩ ban nãy trong đầu cậu được . Chúa ơi…Có phải nó đã ám ảnh cậu quá lâu mà cậu không hề nhận ra .

Ngu ngốc .

Changmin không bao giờ nhận ra đâu …

“Cậu có yêu Jaejoong hyung không ?”

Câu hỏi bật ra trước khi Kyuhyun kịp có thể ý thức mình nói gì . Ngay khi câu hỏi ấy rơi xuống trong không gian giữa hai người , Kyuhyun không thể nhận ra những âm thanh ồn ào trong căn nhà nữa .

Changmin cũng vậy .

Thậm chí Changmin không còn nhìn thấy gì nữa .

Changmin đột ngột giật mạnh tay Kyuhyun khiến cậu ngã vào lòng mình. Tay còn lại của Changmin mở cánh cửa phòng gần nhất . Khi Kyuhyun cảm nhận rõ ràng nhất hơi ấm của ngừơi đó bên mình thì cũng là khi ánh sáng biến mất .

Bóng tối tràn vào khi cánh cửa đóng .

Âm thanh của chốt khoá vang lên như một tiếng cười giễu cợt .

Trong bóng tối của căn phòng , Kyuhyun có thể cảm nhận bàn tay Changmin trên cơ thể cậu .Bàn tay ngừơi đó rất ấm áp nhưng Kyuhyun lại cảm thấy mọi vị trí trên người cậu mà Changmin chạm vào đều rất lạnh . Cứ như có một cái gì đó trên mỗi ngón tay ấy hút hết hơi ấm trên cơ thể cậu .Trong những phút giây ban đầu , Kyuhyun để mình chìm đi trong thứ hơi ấm ma quỷ ấy của Changmin .

Nhưng chìm trong những cảm giác mê dại kì lạ ấy , Kyuhyun vẫn còn chút ý thức .

Nó nhắc nhở cậu rằng việc cậu đang làm là không đúng .

Không đúng một chút nào .

Shim Changmin không yêu Kyuhyun .

--------------------Vì thế cái mà chúng ta đang làm là sai .

Kyuhyun đẩy mạnh Changmin ra khỏi người mình nhưng đó chỉ là một nỗ lực vô ích . Thậm chí nó còn khiến Changmin điên cuồng hơn trước . Changmin không hề đếm xỉa đến những chống cự của Kyuhyun .Và dù làm thế nào cậu cũng không thể thoát ra khỏi vòng tay mạnh mẽ của Changmin. Changmin thoả mãn với cơ thể Kyuhyun trong vòng tay mình . Bàn tay Changmin luồn sâu vào trong áo cậu và giật mạnh chiếc áo lên trên . Kyuhyun cố gắng chống lại những nụ hôn cuồng dại của Changmin trên ngực cậu . Nhưng mỗi một lần cậu đẩy Changmin ra lại chỉ khiến ham muốn của Changmin mạnh mẽ hơn . Và Kyuhyun bắt đầu cảm thấy từng vết cắn của Changmin trên cơ thể cậu .

Dù là lần đầu tiên và nó khiến Kyuhyun cảm thấy đau nhưng cậu có thể nhận thấy rõ .

Cậu thích nó .

Vì đó là của Changmin .

Nhưng dù thế nào .

Cái mà cậu đang làm cũng là sai .

“Changmin . Dừng lại đi .”

“Changmin à , không được mà . “

“Changmin …”

Kyuhyun tuyệt vọng trong nỗ lực vô vọng để có thể thoát khỏi vòng tay Changmin. Có cái gì đó đang dằn vặt cậu mạnh mẽ khi cậu quằn quại trong vòng tay và hơi ấm ma quái này . Cậu nửa muốn chạy trốn nó , nửa muốn chìm vào trong đó .

Changmin đang ôm mày đấy .

Nhưng Changmin không yêu tôi .

Changmin đang chạm vào mày rất dịu dàng mà .

Nhưng Changmin không yêu tôi .

Changmin đang hôn mày rất dịu dàng mà .

Nhưng Changmin không yêu tôi .

Không có thứ gì trong khoảnh khắc này thuộc về tôi .

Kyuhyun đẩy mạnh Changmin một lần nữa . Cậu phải dừng lại , nhất định phải dừng lại .

“Hyung à…”

Âm thanh vang lên trong bóng tối của căn phòng như được khuếch đại lên hàng nghìn lần. Nó va đập trong không gian và truyền thẳng tới tai Kyuhyun . Nó khiến mọi giác quan của cậu dường như đã tê liệt hoàn toàn .

“Jaejoong à..”

“Jaejoong à…sao lại không yêu em …?”

“Sao lại không chọn em …?”

“Sao lại không yêu em…Jaejoong à… ?”

“Jaejoong à….”

“Jaejoong …”

Kyuhyun vẫn im lặng trong vòng tay Changmin . Không gian quanh cậu như đặc lại . Cả cơ thể cậu như bị chôn vùi trong băng tuyết vĩnh cửu . Lạnh cóng . Tê liệt .

Vô thức bàn tay Kyuhyun chạm nhẹ vào gò má Changmin . Trong bóng tối câm lặng , cậu có thể nghe thấy linh hồn mình đang gào thét .

Nó đòi cậu phải chìm sâu vào thứ đau đớn ma mị của Changmin .

Bàn tay Kyuhyun dần dần di chuyển tới mái tóc của Changmin. Cậu khẽ dịch chuyển người để hai cơ thể sát vào nhau hơn . Những sợi tóc của Changmin nhẹ nhàng cọ vào vai cậu . Changmin im lặng vùi mặt vào ngực Kyuhyun .

Và cậu thì thầm trong bóng tối ma quái ấy .

Bàn tay vuốt ve trên mái tóc Changmin.

“Changmin à … yêu tôi đi …yêu Jaejoong của cậu đi .”

Changmin tỉnh dậy trong bóng tối của căn phòng. Hơi rượu mạnh vẫn lưu lại trong cơ thể để lại một cảm giác khó chịu và mệt mỏi . Changmin bước xuống khỏi giường , trong bóng tối cậu có thể nhận ra một chút quen thuộc trong căn phòng .Rõ ràng là cậu vẫn đang ở trong nhà của Super Junior .Changmin thận trọng chạm vào chiếc bàn bên cạnh giường . Những ngón tay cậu trượt qua nút của một chiếc đèn ngủ . Ngay lập tức ánh sáng màu cam dịu dàng bao phủ căn phòng lạnh lẽo . Ánh sáng từ chiếc đèn khiến Changmin có thể nhận ra bộ dạng của cậu bây giờ . Trông cũng hay đấy , cứ như một thằng ngu vừa làm tình khi say quá mức . Changmin liếc mắt nhìn người đang chìm trong giấc ngủ sâu trên chiếc giường . Không quá ngạc nhiên nhỉ , là Kyuhyun . Dù là trước đấy cậu khá say và không thể ý thức được gì cả thì bây giờ cậu vẫn có thể nhớ lại những gì cậu đã làm . Cũng tốt , đó là điểm tốt của cậu . Vì thế Changmin cũng chẳng thấy ngạc nhiên khi thấy Kyuhyun ở trên giường mà không có bất cứ thứ gì trên người .

Changmin mặc lại quần jean vào người và ngồi lại xuống chiếc giường mà Kyuhyun đang ngủ . Cậu rút chiếc điện thoại trong túi quần ra . Màn hình hiển thị gần chục cuộc gọi nhỡ của Jaejoong và một tin nhắn mới nhận một giờ trước .

“Changmin. Em vẫn ổn chứ ? Sao không trả lời điện thoại ? Em đang ở đâu ? Sao em không về nhà ? Hyung rất lo đấy . Lần sau đừng uống nhiều như thế nữa . Changmin ah , nhận được tin nhất định phải gọi cho hyung đấy . Mà không , em phải về nhà luôn đấy . “

Changmin mỉm cười . Jaejoong không thể nào không lo lắng cho cậu được . Bất kể là yêu Yunho như thế nào thì cũng không thể bỏ mặc cậu được .

Và một tin nhắn cũng đủ khiến cậu cảm thấy dễ chịu hơn bất cứ thứ gì .

Changmin nhìn chằm chằm vào ô cửa sổ ở phòng ăn . Những hạt nước đập liên tiếp lên mặt kính và chảy dài xuống thành cửa . Màu sắc bên ngoài khung kính dường như nhoà đi trong làn mưa .“ Mùa hè là như thế .”-Changmin thầm nghĩ và quay trở lại với cuốn sách trên tay .

Nhưng thật sự Changmin không hề tập trung vào nội dung cuốn sách . Điều khiến cậu bận tâm hiện giờ là một thứ khác, hoàn toàn khác.

Chính xác thì tối qua đã là lần thứ sáu cậu làm tình với Kyuhyun , nếu tính cả lần cậu say. Sáng nay, khi Changmin tỉnh dậy thì Kyuhyun đã đi khỏi từ lúc nào, tất nhiên là sau khi đã thu dọn cẩn thận mọi thứ có thể để lại dấu vết . Có lẽ Kyuhyun không muốn khiến cậu gặp phiền phức.

Kyuhyun luôn tuân thủ theo mọi luật lệ mà cậu đặt ra cho mối quan hệ giữa hai người .

Số 1 : Không tình yêu .

Số 2 : Chỉ quan hệ khi Changmin muốn .

Số 3 : Không ai được phép biết đến những gì đã xảy ra .

Những qui tắc đó khiến Changmin cảm thấy mình là một kẻ vô cùng thực dụng và đầy tính toán .

Đó chính xác là những gì cậu muốn Kyuhyun cảm nhận về cậu . Bằng cách đó , quan hệ giữa cả hai sẽ chỉ dừng ở một mức nhất định . Nó sẽ không làm cả Kyuhyun đau khổ thêm nữa cho tới khi cậu ta tìm được người phù hợp hơn Changmin .

Hiện tại, Changmin chỉ cần điều đó.

Changmin nhấc cốc sữa trên bàn lên và đặt môi lên . Vị ngọt ngào của sữa luôn tốt cho bữa sáng . Nó khiến cậu cảm thấy dễ chịu .

Nhưng không dễ chịu như giấc ngủ đêm qua.

Changmin giật mình với suy nghĩ của chính mình . Cậu đặt mạnh chiếc cốc xuống mặt bàn tới mức thứ chất lỏng trong đó suýt nữa rơi ra ngoài . Cậu nhìn chằm chằm vào cuốn sách trên tay mình . Lẫn trong tiếng mưa rơi , Changmin có thể nghe thấy tiếng tim mình đập rất mạnh . Sự hoang man lan dần trong tâm trí cậu .

Tiếng bước chân trên hành lang làm Changmin choàng tỉnh . Cậu nhìn ra phía cửa và nhận ra người đang bước vào là Yunho.

Yunho nhìn Changmin với một ánh mắt rất bình thường , một ánh mắt tuyệt nhiên không có một chút căm ghét hay thương hại nào . Anh chỉ mặc mỗi một chiếc quần ngủ . Điều đó khiến Changmin thật sự muốn đặt câu hỏi về phần còn lại của bộ pijama . Yunho tiến lại gần phía tủ lạnh và điềm nhiên chuẩn bị bữa sáng trong khi Changmin vẫn im lặng quan sát anh . Trong suốt mười phút , hầu như không có lấy một câu hội thoại nào .

Nhưng những câu hỏi ám ảnh Changmin trong suốt buổi sáng cứ dồn dập trong trí óc cậu. Và cậu biết rõ rằng câu trả lời chỉ có thể đến từ những gợi ý của người đi trước . Nhưng Changmin cũng hiểu là không thể tìm điều đó từ Junsu hay Yoochun . Họ sẽ làm Kyuhyun gặp rắc rối với tính cách của cả hai . Cậu cũng không thể hỏi Jaejoong vì anh sẽ lo lắng cho cậu . Changmin không thể để Jaejoong hay Kyuhyun vướng vào những phiền phức của cậu.

Changmin nắm chặt cốc sữa giữa hai lòng bàn tay . Cậu nhìn chằm chằm vào màu trắng trong chiếc cốc . Những suy nghĩ của cậu cũng giống như vậy , trắng xoá , nhưng nó không tĩnh lặng như thứ chất lỏng này . Changmin tự nhủ với mình rằng có lẽ cậu không nên nghĩ nhiều về những câu hỏi ngu ngốc đó nữa. Tốt hơn là cứ quên nó đi .Mỗi khi về Hàn Quốc, lịch trình của cậu và các thành viên đều rất bận rộn . Hôm nay chỉ là một ngày nghỉ hiếm hoi của tất cả trong cái guồng quay ma quỉ của công việc . Vì thế, cậu không thể dành quá nhiều chú ý cho những vấn đề không đâu.

Chết tiệt , nên quên nó đi.

Quên nó đi…

Quên…

.

“Hyung…”

Trước khi Changmin kịp nhận ra , nó đã bật ra khỏi cổ họng của cậu .

Yunho quay lại nhìn cậu . Và Changmin nhận ra cách mà anh nhìn cậu . Ba tháng trước đấy , trước khi cậu nói những lời thách thức ấy với Yunho , anh vẫn nhìn cậu như thế.

“Changminnie….”

Changmin nhận ra rằng cậu nhớ cái nhìn ấy và cách anh gọi cậu . Cậu nhớ nó như cái cách cậu nhớ sự quan tâm của Jaejoong .

Lần đầu tiên ,trong suốt những năm sống chung , Changmin nhận ra : Jung Yunho và Kim Jaejoong , hai người đó không hề thương hại cậu .

Chưa bao giờ .

Họ yêu thương cậu .

Yunho nhìn Changmin . Anh có thể cảm thấy sự ngượng ngập trong đôi mắt ấy , Changmin chỉ như thế mỗi khi nhận ra mình mắc lỗi . Yunho hiểu rằng , anh sẽ lại làm điều mà anh và Jaejoong sẽ luôn làm sau khi giận dữ với Changmin, sau những lỗi lầm của cậu .

Tha thứ .

Vì thế , Yunho hỏi lại cậu một lần nữa .

-Changminnie-ah, chuyện gì vậy ?

-Hyung…

Yunho im lặng để đợi Changmin bắt đầu . Changmin nhìn chằm chằm vào phần bề mặt của chiếc bàn ăn ngay trước mặt cậu , nhíu mày.

-Làm thế nào để không làm tổn thương người yêu mình khi em không yêu người đó ?

Yunho không hỏi tại sao cậu lại hỏi anh điều đó , vì đó là câu hỏi không cần thiết . Thứ Changmin cần bây giờ là câu trả lời .

-Changminnie, thứ nhất , hãy suy nghĩ kĩ xem em có tình cảm với người đó hay không, xem có thật sự là em không yêu cậu ấy không ._ Yunho vẫn tiếp tục làm bữa sáng ._Nếu em yêu người đó , hay có tình cảm , hãy để nó phát triển . Nếu em không yêu người đó …

Anh quay lại và nhìn sâu vào mắt Changmin .

-…thì đừng làm họ hi vọng .

Không hi vọng .

Đó chính xác là điều Changmin đã làm .

Cậu ta chưa bao giờ hi vọng .

-Và đơn giản hơn , đừng gặp người đó nữa …

Đó là điều đơn giản mà cậu đã không làm .

Tại sao?

-Tuy vậy, mọi lời khuyên đều là tương đối , hãy làm theo trái tim và bản năng của mình,Changmin-ah…

Yunho im lặng nhìn Changmin chìm trong suy nghĩ của cậu . Âm thanh báo hiệu của lò vi sóng khiến anh nhanh chóng quay trở lại với bữa sáng đang làm dở .

Changmin vẫn không nói gì thêm cho đến khi Yunho hoàn thành khay đồ ăn. Đột nhiên, cậu đứng dậy và tiến nhanh về phía tủ lạnh . Changmin mở tủ,chọn một chai sữa và đưa cho Yunho khi anh đang xếp đồ ăn vào khay . Đó là một bữa sáng dành cho hai người .

Yunho mỉm cười .

-Jaejoong rất thích loại sữa này .

Changmin nhẹ nhàng đặt chai sữa vào khay đồ ăn .

Yunho gật đầu với một nụ cười mãn nguyện.

Ngay trước khi anh ra khỏi phòng ăn , Yunho đã nghe thấy một câu mà anh cứ nghĩ rằng phải rất lâu nữa mới có thể nghe thấy .

“Cảm ơn , hyung-ah….”

Yunho không biết rằng , thật ra , Changmin đã rất muốn nói với anh , cậu luôn ngưỡng mộ anh và Jaejoong .

Sự ghen tị và mù quáng ban đầu có lẽ cũng chỉ là một loại ngưỡng mộ mà thôi .

___________________________________________________________

Jaejoong tỉnh dậy khi cậu cảm thấy có ai đó đang thổi vào tai cậu . Cảm giác nhồn nhột và những lời thì thầm khiến cậu bừng tỉnh nhanh chóng . Ngay khi mở mắt cậu có thể nhìn thấy Yunho của cậu đang nằm sát bên cạnh . Jaejoong mỉm cười khi lắng nghe những lời thì thầm của anh và đáp lại bằng cách hôn lên bàn tay anh đang vuốt ve bên má cậu .

“Tớ cũng yêu cậu , Yunnie .”

“Yun-ah dễ thương hơn .”

“Được rồi , sẽ gọi là Yun-ah .”

Đột nhiên Jaejoong cười phá lên và đẩy Yunho ra . Cậu ngồi lên người anh , vò rối mái tóc của anh .

-Sao dám coi tớ như con gái thế ?

-Không có mà , Joongie . _Yunho nắm lấy tay cậu và hôn nhẹ vào những ngón tay .

-Rõ ràng là có, đừng hôn như thế . Cứ như đang hôn phụ nữ không bằng ._ Jaejoong tỏ vẻ không bằng lòng.

Yunho mỉm cười , ngả người về phía trước , ôm cậu bằng cả hai tay và cơ thể anh .

-Đấy là cách tớ hôn người tớ yêu .

Jaejoong dụi dụi vào vai anh :

-Nói dối .

-Không đồng ý à ? Vậy lần sau để cậu lên trên nhé , tớ sẽ hướng dẫn cho . Như thế sẽ công bằng.

Jaejoong nhếch mép, đẩy Yunho ra một chút để cậu có thể nhìn rõ mặt anh .

-Như thế không thỏa mãn tí nào .

-Tớ sẽ ngoan ngoãn cho cậu ở trên thoả mãn mà . _Yunho đặt nhẹ một nụ hôn lên xương cổ của Jaejoong.

Jaejoong bật cười , đẩy nhẹ vào vai Yunho. Cậu luồn tay vào và vuốt ve những lọn tóc mà cậu mới làm rối .

-Tớ thích những tư thế cậu làm tối qua hơn .

-Thỉnh thoảng đổi chỗ cũng hay mà . Tớ muốn cậu cảm nhận tớ như cách tớ cảm nhận cậu ._ Yunho nhìn Jaejoong một cách thành thật .

-Tớ có thể cảm nhận rất rõ mà , Yun-ah…dù ở đâu …

Câu nói của Jaejoong kết thúc bằng nụ hôn nhẹ nhàng giữa hai người . Khi đôi môi cả hai chạm vào nhau , mọi màu sắc trong mắt cậu nhoà đi và cả thế giới biến đổi kì diệu như khi lắc mạnh chiếc lăng kính vạn hoa . Các giác quan trên đầu lưỡi Yunho từ từ cảm nhận hương vị của người anh yêu . Đó không phải là bờ môi của con gái, không hề có cảm giác mềm mại hay dịu ngọt của một người phụ nữ . Cho dù Jaejoong có đẹp đến thế nào, cậu cũng không có lấy một nét nữ tính . Cậu chỉ là Kim Jaejoong mà anh luôn yêu mà thôi .

Yêu bằng cả cơ thể và trái tim .

Yêu như cách Jaejoong yêu anh .

Sự êm ái và ấm áp lan toả trong nụ hôn . Nó không cuồng nhịêt như đêm qua nhưng vẫn đầy sự đam mê và thoả mãn. Jaejoong có thể cảm nhận những ngón tay của Yunho chạm nhẹ và vuốt ve hai bên má cậu . Tình yêu của anh như chảy trong những đầu ngón tay và thấm qua da thịt cậu . Đó là một cách ân ái vô cùng dịu dàng . Jaejoong muốn anh cảm nhận rõ hơn trái tim cậu hơn nữa qua nụ hôn . Cậu trượt dần những ngón tay của mình xuống sau gáy anh và nhè nhẹ mát xa nó. Yunho cảm thấy hạnh phúc khi trán của anh chạm vào Jaejoong khi hai người hôn nhau . So với việc làm tình thì anh thích cách gần gũi này hơn , vì nó sẽ không làm Jaejoong đau ở bất cứ đâu cả .

Yunho luôn luôn yêu những va chạm dịu dàng với người đàn ông của anh .

Khi đôi môi anh rời khỏi Jaejoong , Yunho có thể nhìn thấy nụ cười trong đôi mắt cậu . Rất tự nhiên , Yunho hôn nhẹ lên má cậu và dịu dàng nói :

-Mau ăn sáng thôi , Joongie-ah …

Jaejoong mỉm cười khi nhận cốc sữa từ tay anh . Nhưng nhìn xuống dưới chân, Jaejoong phát hiện ra một thứ khiến cậu vô cùng bất mãn.

-Tại sao tớ lại phải mặc áo pijama của cậu sau khi ngủ dậy, chẳng còn chút nam tính gì hết .

Yunho mỉm cười.

-Joongie-ah, chính cậu là người tối qua nói chỉ cần mặc phần trên là được rồi còn gì .Hơn nữa, vào buổi sáng…_anh cố gắng không phá lên cười khi thấy Jaejoong bĩu môi._...cậu không mặc gì ở dưới là hợp lý nhất và …

Jaejoong thề rằng nụ cười của anh vô cùng gian xảo.

“…đẹp nhất.”

Sumary: How about public sex ?

Fill My Soul · Up & Down ·

“Jaejoong , tỉnh dậy ...”

Giọng nói dịu dàng quen thuộc kéo Jaejoong ra khỏi giấc ngủ mơ màng. Cậu từ từ mở mắt ra và thấy đầu óc mình trống rỗng. Trước mặt cậu là Yunho ,với một nụ cười dịu dàng.

“Joongie-ah, chúng ta đến nơi rồi.”

Cậu không nói với anh một câu nào mà chậm rãi mở cánh cửa xe ra và bước ra bên ngoài. Không khí của vùng núi khiến Jaejoong cảm thấy mình tỉnh táo hơn . Những làn gió se lạnh nhưng trong lành đem lại cảm giácdễ chịu chưa từng thấy.

Bầu trời đã trở thành màu tím sẫm từ lúc nào, Jaejoong nghĩ có lẽ cậu đã ngủ khá lâu. Âm thanh của cánh cửa đóng lại cho cậu biết Yunho đã bước ra khỏi xe. Và Jaejoong có thể cảm nhận vòng ôm ấm áp của anh từ phía sau cậu. Jaejoong đặt hai tay lên đôi tay đang quấn chặt lấy vòng eo của cậu và mỉm cười. Cậu khẽ đung đưa phần thân dưới và dựa sát hơn vào người anh .

-Cậu nói đúng, Yun-ah. Ở đây sẽ không có ai làm phiền chúng ta hết.

Yunho mỉm cười và siết chặt tay hơn một chút để gần Jaejoong hơn.- Đúng thế, không ai cả, trừ chúng ta .

-Leader thông minh_Jaejoong kéo bàn tay đang đặt bên eo cậu lên và hôn nhẹ vào nó .

Jaejoong vẫn nhớ là cậu đã lo lắng cho kế hoạnh đi nghỉ này như thế nào khi mà DBSK bị fan săn đuổi khắp nơi. Cám ơn thần linh là họ không ghét các couples nhưng cái cách họ reo hò khiến Jaejoong thấy mệt mỏi. Dù thế nào cậu cũng không phải là con gái nên cậu không thể nào chịu dược cách họ gắn cậu bên Yunho như một người phụ nữ. Jaejoong luôn nghĩ rằng một ngày nào đó khi tình yêu của cả hai có thể công khai, cậu sẽ gào lên cho cả Thế Giới biết rằng cậu yêu anh không theo cách của một cô gái.

Tình yêu của cậu và Yunho, là một tình yêu bình thường, như tất cả những người khác, chỉ có điều là giữa hai người đàn ông mà thôi.

Dù sao thì hôm nay cậu đã được tự do, không phải lo lắng cho hình tượng của mình như ngày hôm qua, hôm kia và những ngày trước đó. Bị soi mói ngay cả khi đi uống rượu với bạn cũ là một trong số những điều kinh khủng mà cậu phải chiu đựng mỗi ngày. Vì thế, thật tuyệt khi cậu có thể ở đây, bên Yunnie của cậu mà không còn bất kì ai làm phiền nữa. Điều đó tuyệt vời như khi hai người cùng kết hợp với nhau, cả Thế Giới dường như chỉ quay vì họ mà thôi .

Yunho mỉm cười khi dựa đầu lên vai Jaejoong của anh và cảm nhận hơi ấm của cậu. Anh luôn tự hỏi tại sao người ta luôn nghĩ vì Jaejoong nữ tính chỉ vì cậu ta quá đẹp. Dù cho Jaejoong có đẹp nhưng ngần ấy cơ bắp trên cơ thể cậu cũng không phải là đùa. Và Kim Jaejoong cũng không phải là loại con trai yếu đuối dễ bắt nạt. Yunho biết rằng, Joongie của anh chỉ luôn yếu đuối khi dính đến những chuyện liên quan đến người đàn ông mang tên Jung Yunho mà thôi. Điển hình là mỗi khi anh hôn cậu, Jaejoong sẽ luôn ngoan ngoãn để anh làm tất cả cho dù Kim Jaejoong là người rất ghét bị ra lệnh .

Nhưng Yunho biết, anh không chỉ yêu cách Jaejoong phục tùng anh.

Jung Yunho yêu mọi thứ của người đàn ông tên Kim Jaejoong.

Tất cả.

Jaejoong vuốt ve bàn tay Yunho đang mơn trớn quanh hông cậu. Sự dịu dàng ngọt ngào trong những va chạm của anh khiến Jaejoong cảm thấy một luồng hơi ấm trào lên trong cơ thể cậu. Cảm giác hạnh phúc khiến cậu không ý thức được không gian quanh cả hai đang tối dần cho tới tận khi Yunho lên tiếng.

-Mau vào trong đi Joongie, sẽ có sương đấy.

Cậu mỉm cười và gật đầu. Nắm chặt tay Yunho, cậu để anh dẫn đi trên lối đá dẫn vào chiếc villa nhỏ.

-Không mang hành lý vào sao?_Jaejoong khẽ giật tay anh.

-Không cần mà ,dù sao cũng khoá xe rồi. Vào xem trước rồi lấy đồ vào sau._Yunho cười.

Đi hết con đường nhỏ lát đá theo phong cách Châu Âu là một căn villa hai tầng. Tuy kích cỡ không lớn lắm nhưng đủ thoải mái cho hai người. Jaejoong chậm rãi ngắm nhìn khi Yunho tìm chìa khoá và tra vào cửa.

Xung quanh khá tối nên Jaejoong  không nhìn thấy gì cả. Dù đây không phải là vùng heo hút nhưng cũng khá đảm bảo riêng tư cho cả hai trong mấy ngày. Jaejoong mỉm cười khi ngắm nhìn bên ngoài căn villa . Kích cỡ vừa phải, những bức tường được sơn một lớp màu trắng sữa rất hợp mắt. Hai bên hiên có cột nhà được tạo hình theo kiểu La Mã. Những nhánh dây leo quấn hai bên cột tạo một vẻ đẹp tinh tế cho căn nhà.  Đây thật sự là phong cách yêu thích của Jaejoong, cổ điển và đơn giản. Sau này nếu có thể , cậu cũng muốn có thể sống cùng Yunho trong căn nhà như thế.

Khi cánh cửa mở ra, Yunho nhanh chóng đưa tay tìm công tắc cầu giao. Ánh sáng tràn vào giúp Jaejoong có thể nhận thấy thiết kế trang nhã bên trong. Căn villa có bốn phòng ở tầng một, đầy đủ bếp, phòng khách …, có đầy đủ mọi tiện nghi cần thiết và cả cầu thang trải thảm. Jaejoong khẽ cười khi nghĩ về sự thông minh của Yunho khi thuê được một nơi tốt như thế này.

Cậu bước vào bên trong và bắt đầu xem xét kĩ căn nhà. Mọi thiết kế đều theo phong cách Châu Âu. Thậm chí Jaejoong còn có thể thấy một chiếc lò sưởi ở phòng khách . Căn bếp không lớn lắm nhưng rất đầy đủ những điều kiện lí tưởng.

-Cậu có thích nó không , Joongie ?

-Làm thế nào cậu có thể thuê một nơi tốt như thế ? Có phải đã tốn khá nhiều không?_Jaejoong mỉm cười .

-Không hẳn, Joongie à, cậu quên bây giờ không phải là mùa du lịch sao? Giá thuê cũng không đến nỗi đắt lắm.-Yunho với lấy chiếc điều khiển trên mặt bàn phòng khách và bắt đầu kiểm tra hệ thống điều hoà.

-Leader thông minh _ cậu kéo Yunho về phía mình và hôn nhẹ lên má anh.

Đó thật sự là rắc rối lớn với Yunho cho dù nó chỉ là một nụ hôn phớt . Vấn đề là ở chỗ lịch làm việc gần đây của DBSK rất kín, đến mức độ tất cả gần như kiệt sức và công ty phải cho cả năm nghỉ ba ngày liền. Và vì cả anh và Jaejoong  đã rất bận trong suốt thời gian qua nên mỗi ngày chỉ có làm việc và làm việc. Thời gian để hôn nhau cũng gần như không có. Yunho thậm chí đã cảm thấy rằng, nếu không có kì nghỉ này có lẽ anh sẽ chết vì chịu đựng quá giới hạn. Bây giờ, khi Jaejoong hôn anh,  Yunho lại càng hiểu rõ là mình đã chịu đựng nhiều như thế nào. Anh thề là đang thấy mình đang nóng dần lên, và đặc biệt là phần dưới .

Yunho bước về phía Jaejoong, cậu vẫn đang mải ngắm nhìn thiết kế tuyệt đẹp của chiếc cầu thang dẫn lên tầng hai.

-Yun-ah, chúng ta nên lên xem tầng trên như thế nào nữa?

Đột nhiên Jaejoong cảm thấy bàn tay  của Yunho ở hai bên eo cậu . Jaejoong đưa tay lên vuốt ve gò má của anh khi Yunho tựa cằm vào vai cậu.

-Yun-ah,đừng làm nũng thế …. Ah…

Jaejoong không thể kìm được khi cảm thận bàn tay của Yunho luồn vào bên trong áo cậu. Cảm giác lành lạnh ban đầu nhanh chóng trở thành sự ấm áp đến nóng bỏng. Yunho trượt tay lên trên và chạm vào ngực của Jaejoong. Anh có thể nhận thấy cảm giác lạnh ở đầu ngón tay và nó khiến não bộ của anh dường như ngừng hoạt động. Yunho không nghĩ rằng hôm nay cậu lại đeo khuyên ngực. Vì theo như anh nhớ thì không lâu sau khi bấm cái thứ kim loại đó vào người, Jaejoong đã bắt đầu than vãn về sự bất tiện của nó.Cho dù thứ đó với cậu khó chịu đến bao nhiêu thì với Yunho, nó vẫn rất hữu dụng . Điều đầu tiên, đó là khiến ngực của Jaejoong gợi cảm hơn bao giờ hết .

Jaejoong quay người lại để có thể ngắm nhìn khuôn mặt Yunho rõ ràng hơn. Yunho nhìn sâu vào mắt Jaejoong trong một giây rồi đột ngột cắn nhẹ lên môi cậu. Jaejoong khẽ mỉm cười và kéo đầu anh lại gần. Cậu bắt đầu hôn nhẹ lên môi anh, liên tục .Những nụ hôn dịu dàng của Jaejoong khiến Yunho gần như phát điên. Ngay khi cậu vừa dừng lại, Yunho đã vội vã tiếp tục. Anh kéo mạnh Jaejoong về phía mình, bàn tay đặt trên eo cậu siết chặt hơn .

Và nụ hôn thật sự mới bắt đầu .

Yunho cảm thấy anh đã có thể chết vì đợi chờ nụ hôn này của hôn Jaejoong. Tại sao anh lại có thể chịu đựng lâu đến thế để cảm nhận hương vị thiên đường này?  Cảm giác ẩm ướt và ấm áp nơi đầu lưỡi khiến Yunho không thể kìm nổi sự nóng bỏng đang bùng cháy mạnh mẽ bên dưới anh.Và Jaejoongdường như cũng đang nhận ra được sự khác lạ bên trong cơ thể cậu.

Jaejoong có thể cảm nhận lưỡi của Yunho đang trượt qua lưỡi cậu, đầy ham muốn, và dường như không thể dừng ở đó. Yunho muốn ve vuốt sâu hơn bên trong cậu .Anh muốn chạm vào và đánh thức những cảm giác sâu thẳm bên trong mà chính Jaejoong cũng không hề biết . Bởi vì , ngày lúc này đây, Jaejoong đang làm điều đó với anh. Và cảm giác hơi nhói mỗi  khi Jaejoong cắn nhẹ lên môi khiến anh phấn khích hơn bao giờ hết .

Không đơn giản chỉ có đam mê và sự ngọt ngào trong nụ hôn, đó còn là một cái gì đó hơn thế, rất mạnh mẽ đang dâng trào .

Yunho kéo mạnh chiếc áo len của Jaejoong lên trên và tuột nó ra khỏi người cậu . Jaejoong lần tay đến chiếc áo khoác của Yunho và vứt nó bên chân cầu thang. Cậu luồn tay vào trong chiếc áo phông còn lại của anh  nhanh chóng kéo ngược nó lên. Cảm giác hai làn da trần chạm vào nhau khiến cả hai hưng phấn đến không tưởng .

Yunho không thể kiềm chế nổi nỗi khát khao này.Anh hôn nhẹ lên cổ Jaejoong. Đã rất lâu rồi, Yunho mới có thể hôn cậu mà không hề lo lắng sẽ có người nhận ra. Anh thật sự đau đớn mỗi khi phải che giấu tình yêu của mình với Jaejoong trước cả thế giới.

Jaejoong kéo Yunho về sát gần bên mình và chạm những ngón tay vào eo anh thật nhẹ nhàng. Cậu từ từ vòng tay ra sau và miết mạnh ngón tay lên làn da trần. Jaejoong không thể nhớ đã bao lâu rồi cả hai có thể làm tình mà không lo lắng đến ngày mai. Nhưng bây giờ cậu thât sự không muốn nhớ và cũng không cần nhớ đến nữa. Tất cả những gì cậu quan tâm hiện tại chỉ có những vuốt ve dịu dàng của Yunho. Jaejoong từ từ ngả người về những bậc thang phía sau .

Yunho khẽ dịch chuyển cơ thể để Jaejoong có một tư thế thích hợp trên cầu thang .Anh không muốn làm cậu đau một chút nào.Những ngón tay của Yunho bắt đầu trượt dần xuống eo Jaejoong và chạm đến quần jean của cậu. Anh đưa tay đến gần đến những nút khoá và bắt đầu giải thoát chúng.

“Ahh… Yun…ah….”

Anh có thể nghe thấy tiếng rên rỉ gợi cảm ấy qua đôi môi của Jaejoong. Đó là những âm thanh quen thuộc nhưng chưa bao giờ nhàm chán. Vấn đề của Yunho là…xem ra  anh không thể dịu dàng tối nay được rồi .

Yunho cởi hẳn chiếc áo phông ra và vứt nó sang một bên. Anh cúi xuống hôn JaeJoong một lần nữa và trượt tay vào bên trong quần jean của cậu.

Ngay lập tức, Jaejoong có thể cảm nhận rõ ràng cảm giác nóng bỏng đi theo những ngón tay của Yunho. Anh mơn man những ngón tay linh hoạt trên cơ thể cậu, cố gắng đem lại cho cậu cảm giác thoải mái nhất có thể. Thật kì lạ khi Jaejoong đang đắm chìm trong cảm giác rực cháy đầy thoả mãn nhưng vẫn có thể cảm nhận những đầu ngón tay còn lại của anh đang ve vuốt dịu dàng bên hông cậu. Yun-ah của cậu quả thật rất biết cách chạm vào để quyến rũ.

Yunho nghe thấy tiếng rên nhè nhẹ của Jaejoong khi anh di chuyển những đầu ngón tay và kích thích phần thân dưới của cậu. Mỗi va chạm không đơn giản chỉ là sự thoả mãn mà là đam mê lan toả trên từng đầu ngón tay. Âm thanh của cậu khiến Yunho nhanh chóng cảm thấy quần mình đang chật lại.

Jaejoong trượt dần bàn tay đang đặt bên eo Yunho xuống thấp hơn. Cậu có thể cảm nhận cái gì đang làm phiền Yunho. Jaejoong mỉm cười và kéo nhẹ khoá quần của anh xuống. Rất nhanh chóng, Yunho cảm thấy mình bị lật lại, khiến anh bị đẩy về phía cầu thang và trong chốc lát, Jaejoong đã ngồi trên người anh .

Yunho  thề rằng anh luôn thấy cậu gợi cảm với cách ngồi trên người anh và liếm môi như thế này.

-Yun-ah, xem ra cậu cần giúp đỡ nhiều đấy …. _ Jaejoong mỉm cười và trượt dần ngón tay từ ngực anh xuống, dừng lại ở phía trên cạp quần Yunho . _ … nói đi nào Yun-ah, cậu cần tớ giúp không ? Nói “làm ơn” đi.

Yunho khẽ nhếch mép khi nhận thấy cách Jaejoong đang “uy hiếp” anh. Thông thường, loại người như anh  không mấy khi cúi đầu mà chỉ tìm cách gián tiếp để làm việc đó. Nhưng 100% là không bao giờ thật sự để bị uy hiếp cả. Tuy nhiên, đây lại là trường hợp khác, và đối thủ hiện giờ của anh là Jaejoong . Vì thế, Yunho đang nghĩ đến cái người ta gọi là “lùi một bước để tiến ba bước”.

-Làm ơn, Joongie-ah. _Yunho mỉm cười ranh mãnh và đầy thách thức.

Jaejoong cảm thấy hơi ngạc nhiên khi Yunho có thể dễ dàng nói ra câu đó. Nhưng cách nhìn và nụ cười của anh khiến cậu hiểu ra ngay lập tức.Đó là cái kiểu cười thông dụng mang ý nghĩa: "Để xem cậu làm được gì ".

Jaejoong mỉm cười và cắn mạnh lên cổ Yunho. Dấu răng để lại hơi rớm máu nhưng Yunho không rên lấy một tiếng. Cậu nhanh chóng cúi xuống bên dưới của anh và lần này khiến Yunho không thể kìm nổi nữa.

Jaejoong không nhìn nhưng thích thú khi nghe tiếng rên rỉ của Yunho.Jaejoong biết, cách mà cậu hôn bên dưới Yunho khiến anh phát điên. Thậm chí cách Jaejoong chạm lưỡi và dùng môi mơn trớn nó cũng đủ làm anh không thể chịu đựng lâu hơn.

Yunho thề là Jaejoong chỉ cần hôn ba lần phía dưới thôi cũng đủ khiến anh trào ra ngay lập tức. Anh kéo mạnh cậu về phía trên và hôn cậu một cách dữ dội, hai tay luồn vào sau mông cậu để kéo quần jean xuống . Yunho cảm nhận được vị mặn trong nụ hôn.Thậm chí anh có thể cảm nhận hương vị của chính mình và Jaejoong  trên đầu lưỡi của cậu. Chúa ơi, nó khiến anh khao khát cậu hơn bao giờ hết.

Một nụ hôn cũng có thể khiến người ta muốn làm ác quỷ.

Jaejoong  rên rỉ với cách Yunho vuốt ve mông cậu. Cậu có thể nghe thấy tiếng anh thì thầm bên tai cậu dịu dàng :

“Nếu đau hãy bảo tớ dừng lại”

Jaejoong thở dài và cắn nhẹ lên tai Yunho. Cái ý nghĩ ngốc nghếch của anh khiến cậu muốn phá lên cười:

“Vì là cậu nên dù tớ van xin cũng đừng dừng lại.”

Yunho mở to mắt nhìn Jaejoong và hôn nhẹ lên môi cậu .

“Đừng ngốc thế, đã lâu chúng ta không làm chuyện này và tớ không muốn làm cậu đau.”

Ngay khi câu nói vừa kết thúc, tim của anh suýt ngừng đập  khi nhìn thấy nụ cười của cậu. Và sau đó, Yunho cảm nhận được đôi môi quen thuộc của Jaejoong trên môi anh. Sự dịu dàng khác hẳn những nụ hôn ban đầu cuồng nhiệt . Xen giữa nụ hôn, Yunho có thể nghe thấy tiếng Jaejoong thì thầm:

“Là Yunho nên có đau cũng không sao cả.”

“Tớ hạnh phúc nhất là khi cậu chạm vào tớ sâu đến thế.”

“Cho nên có đau đớn mấy cũng là hạnh phúc mà.”

“Yêu cậu …”

“Yun-ah…”

“Yun-ah…”

Yunho hạnh phúc kéo Jaejoong vào lòng mình. Anh nhanh chóng với lấy chiếc áo khoác cậu đã vứt ra ban nãy và lấy ra một chiếc tuýp gel. Anh đổ gel vào lòng bàn tay và trượt tay về phía mông Jaejoong  .

“Nói cho tớ biết nếu nó không thoải mái.”

Jaejoong mỉm cười .

“Cậu không tự tin với kĩ thuật của mình đến thế à.”

“Không, rất là tự tin là đằng khác”_Yunho cười nhẹ và trượt ngón tay vào bên trong cậu.

Jaejoong ngay lập tức bật ra tiếng rên rỉ mạnh mẽ. Yunho kéo cậu vào gần anh hơn và để cậu có thể ngả đầu lên vai anh. Hai tay Jaejoong bấu chặt vào vai Yunho và hơi thở cậu trở nên gấp gáp. Cậu có thể cảm nhận ngón tay của anh vẫn đang rút ra, rút vào, không ngừng chuyển động bên trong. Dù mỗi động tác đều rất nhẹ nhàng nhưng Jaejoong cảm thấy mình khó có thể chịu đựng được lâu hơn nữa.

Jaejoong ngửa cổ lên và rên nhiều hơn khi Yunho trượt thêm một ngón tay nữa vào bên trong cậu và không ngừng khuấy động. Cậu biết rằng anh luôn nhớ rất rõ mọi điểm trên người cậu, thậm chí là điểm nhạy cảm nhất bên trong. Và Jaejoong thề là anh luôn rút ngón tay ra khi gần chạm vào nó.

Yunho trượt đầu hai đầu ngón tay vào bên trong cậu và mát xa nhẹ nhàng, dần dần làm giãn phía bên dưới để Jaejoong không đau đớn khi anh tiến vào bên trong.Và  rất nhanh chóng, anh có thể cảm thấy Jaejoong đã mất kiềm chế mà cắn mạnh vào tai anh:

“Yun-ah, ngay bây giờ, nhanh lên.”

Không để lỡ giây phút nào, Yunho giúp Jaejoong tháo hẳn chiếc quần jean ra khỏi người. Ngay trước khi anh kịp đè cậu xuống lớp thảm bên dưới thì Jaejoong đã đẩy mạnh anh về phía cầu thang và ngồi lên người anh. Yunho có thể cảm thấy cảm giác nóng bỏng  của cơ thể Jaejoong bao trùm quanh anh. Vì cách tiến vào hơi nhanh nên tuy anh đã chuẩn bị khá tốt, cậu cảm thấy vẫn có chút đau đớn . Nhưng dù gì, cảm giác thoả mãn vẫn là thứ không thể chối cãi .

Yunho hôn lên môi Jaejoong thật dịu dàng để khiến cậu thư giãn khỏi cơn đau. Và anh không khỏi ngạc nhiên khi thấy Jaejoong có thể vừa hôn anh nồng nhiệt vừa chuyển động đầy mạnh mẽ và chính xác đến thế. Yunho gần như đánh mất chính mình mỗi khi cơ thể tuyệt đẹp Jaejoong lao về phía anh, điên cuồng và mê dại.

Jaejoong cảm thấy mình đã khao khát cảm giác này rất lâu. Cậu không thể muốn ai lấp đầy cậu như Yunho. Cảm giác hiện tại bên anh thật sự rất mạnh mẽ, khiến Jaejoong càng thèm khát hơn thế nữa, mong muốn được nhấn sâu hơn nữa.

Sâu hơn trong nụ hôn và sâu hơn thế ….

Yunho bắt đầu di chuyển cùng lúc với Jaejoong, anh muốn hơn nữa và hơn nữa. Anh muốn chạm vào tận cùng bên trong cậu. Anh cố gắng đẩy cùng nhịp với Jaejoong. Và trong nỗ lực của Yunho, Jaejoong cảm thấy anh đã chạm vào điểm đặc biệt bên trong mình. Cậu lập tức rên rỉ lớn hơn khiến Yunho mỉm cười và đẩy mạnh hơn vào điểm anh vừa tìm thấy.

“Yun-ah…Yun-ah…Yun-ah… mạnh nữa lên….ah…Yun-ah….”

Âm thanh của cả hai vang vọng trong không gian, giống như một cách đặc biệt để nói yêu.

“Ah…Joongie …ah…ah…”

Sau vài lần di chuyển cuối, Jaejoong có thể cảm thấy một cảm giác đang trào lên trong cậu. Cậu ấn mạnh phần thân dưới xuống để nghe tiếng Yunho  rên rỉ mạnh mẽ hơn và gắn chặt môi mình vào môi anh .

“Ah….”

Trong khoảnh khắc cuối cùng, cả  hai gần như bùng nổ cùng một lúc, trong mọi giác quan và mọi phần trên cơ thể .

“Không thể tin nổi.” _Yunho vuốt nhẹ mái tóc ướt đẫm mồ hôi của Jaejoong trong khi vẫn đang thở hổn hển.

“Uhm… thông thường thì cậu luôn sau tớ.” _Jaejoong mỉm cười và hôn nhẹ lên môi anh_ “Đáng lẽ chúng ta nên làm thế  này thường xuyên hơn.”

“Ý cậu là trên cầu thang ?” _Yunho mỉm cười khi môi anh chạm vào môi cậu một lần nữa .

“Uhm … đúng thế , cầu thang chung cư của chúng ta không gắn máy quay đâu. Và tớ cũng đang nghĩ đến cầu thang trong công ty của chúng ta. Cậu biết đấy Yun-ah, cậu luôn tập vào ban đêm.”

“Đó là khi về nhà.”_Yunho nhẹ nhàng tựa đầu vào trán Jaejoong, phần thân dưới của cả hai vẫn chưa rời khỏi nhau ._ “ Bây giờ cậu nên nghĩ về thảm.”

Jaejoong mỉm cười khi nhận thấy Yun-ah của cậu đang cứng dần lên.Jaejoong  ngả người xuống tấm thảm dưới chân cầu thang. Yunho trườn theo, một tay đỡ lấy lưng cậu, tay kia chống xuống thảm. Anh khéo léo chọn tư thế thuận lợi nhất mà không phải tách rời khỏi Jaejoong.

Và Jaejoong nghĩ, cậu có thể xem tầng hai của biệt thự vào sáng ngày hôm sau cũng chưa muộn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro