Chủ trọ đến rồi!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đang tới!"

Khaotung trả lời, vội chạy ra ngoài khi tiếng chuông cửa vang lên. Cậu không có thời gian để mặc quần áo vào buổi sáng, vì hôm nay là Chủ nhật và cậu đã quyết định tập trung vào việc dọn dẹp. Dù sao đi nữa, cậu nghĩ hôm nay không có ai quan trọng để gặp cậu cả.

Cậu nhìn qua mắt mèo trên cửa, nhưng không thấy gì ngoài một hành lang trống rỗng. Cau mày, cậu mở khóa mở cửa, nghĩ có lẽ có gói hàng được để lại mà nó không cần chữ ký. Cậu bước ra cửa nhìn về phía bên trái nhưng một tiếng ho từ bên phải khiến cậu giật mình, tim sắp rơi ra ngoài đến nơi rồi.

" Khun Khaotung "

Một người đàn ông nói, thông báo sự có mặt của mình.

Khaotung nuốt nước bọt, đứng yên tại chỗ. Tất nhiên đây chính là chủ nhà của cậu. Cậu quay lại tại chỗ, nở nụ cười run rẩy và nhìn thấy người chủ nhà đang dựa vào tường, nhướng mày nhìn chằm chằm.

Khaotung nói, cười lo lắng

"Xin chào!"

Người đàn ông cười đáp lại.

"Tôi có thể vào được không, khun Khaotung ?"

"Uhhhh... chắc chắn rồi,"

Cậu nói, không thoải mái. ( "Mẹ kiếp" )

First theo cậu vào trong rồi đóng cửa lại. Anh ấy dựa vào cửa và nhìn về phía Khaotung. Đôi mắt anh lóe lên thứ gì đó nhưng cậu không thể đoán được.

" Cậu biết tại sao tôi lại ở đây, đúng không,"

First nhìn cậu bằng đôi mắt đen ấm áp, to tròn. Khaotung vô thức nuốt nước bọt.

"Tiền thuê..."

Khaotung trả lời, nhỏ giọng như một đứa trẻ bị phạt.

"Tiền thuê nhà."

First tuyên bố, lời nói của anh thể hiện sự không đồng tình. Anh đứng thẳng và bước lại gần Khaotung.

"Đã thế nào rồi, 6 thông báo cho đến nay à ?"

Anh hỏi như thể anh chưa biết vậy. Khaotung cố cưỡng lại mong muốn đảo mắt.

"...Vâng,"

Cậu trả lời, giọng nhỏ nhẹ.

"Hmm... tôi sẽ làm gì với cậu, Khaotung,"

"Tôi xin lỗi "

Khaotung cắn răng, hơi nóng nảy một chút.

"Tôi có thể bỏ qua nó... chỉ lần này thôi"

Anh nói thêm và cậu ngẩng đầu lên

"Ý tôi là tôi biết cậu làm việc chăm chỉ như thế nào, nhưng chắc là công việc đang khó khăn với cậu lắm nên tôi sẽ cho cậu nợ"

First nói.

"Anh sẽ ....? Ôi, cảm ơn anh rất nhiều"

Khaotung kinh ngạc kêu lên, gần như nhảy dựng lên.

"Tất nhiên... để đổi lấy điều gì đó,"

First nói, đôi mắt lấp lánh và sự phấn khích của Khaotung lập tức giảm xuống. Có bẫy.

Khao im lặng và nhìn đi chỗ khác

"Tôi có thể tặng gì cho anh?"

"Đây là thứ em mặc khi ở nhà à?"

First hỏi, rõ ràng đang muốn kéo dài cuộc đàm phán, kéo vạt áo của Khao lên xuống như thể đang kiểm tra độ giãn.

"Chà, tôi xin lỗi vì hôm nay tôi nghĩ tôi ở nhà một mình và không có ai đến chơi"

Khao buột miệng

"Tôi thích nó,"

First đột ngột bế Khao lên khỏi sàn và đặt cậu lên quầy bếp, ôm chặt lấy eo cậu. Bàn tay của First luồn từ thắt lưng đến mông của Khao và ôm nó lên trên tấm vải. Anh nhào nặn nó trong lòng bàn tay. Khaotung thút thít, nhắm mắt lại.

"Đẹp,"

First nói, đặt đầu gối vào giữa hai chân của Khaotung và cậu rên rỉ khi chân anh cọ mạnh vào thứ bên trong chiếc quần đùi của cậu.

"Nhìn tôi này,"

Anh nói, buộc cậu phải mở mắt và bắt gặp khuôn mặt đẹp trai nổi bật của anh. First chăm chú quan sát cậu với nụ cười tự mãn trên khuôn mặt khiến cho cảm giác nóng bức dâng lên sống lưng Khaotung.

"Hãy thỏa thuận đi, khun Khaotung"

First nói, ánh mắt anh dán chặt vào miệng cậu

"Làm tình với tôi ngay tại đây trước cái bồn rửa bát này và tôi sẽ bỏ qua khoản nợ chưa thanh toán của cậu."

"Tôi- Cái gì?! "

Khaotung kêu lên

"Cậu nghe thấy rồi đấy,"

Bàn tay của First đặt trên mông cậu

"Tôi- cái gì -,"

Cậu cố gắng nói, nhưng lời nói bị cắt ngang bằng tiếng rên rỉ khi anh cọ đầu gối của mình vào thứ giờ đã cương cứng của Khaotung.

"Vậy nó sẽ thế nào, khun Khaotung?"

First hỏi, cắn vào tai của Khao, tay vuốt ve khắp thân thể của cậu

"Ừm-được thôi..."

Khaotung đồng ý, cơ thể trở nên mềm mại trước sự chăm sóc của First. Ngay lập tức đã bị anh tiến đến hôn. Fist lại bế cậu lên, cắn mút môi cậu như một kẻ điên. Anh xoay Khaotung lại và quỳ xuống, kéo quần của Khaotung xuống

Khaotung rên rỉ khi lưỡi của anh chạm vào vành nhạy cảm và liếm vào bên trong cậu. Khaotung run rẩy và thở hổn hển.

"Mẹ kiếp,"

First chửi rủa khi Khaotung bắn tung tóe vào tủ bồn rửa, anh đứng dậy nhanh như chớp, hơi điên cuồng vì khoái cảm. Bắt đầu đưa thứ đó vào bên trong cái lỗ bị lạm dụng của cậu, rên rỉ khi bên trong cậu căng ra và co lại để phù hợp với anh.

" Anh, chết tiệt, phi First ,"

Khao lẩm bẩm cố gắng bám vào bồn rửa để cứu lấy mạng sống thân yêu của mình, anh đâm vào và rút ra khỏi lỗ nhỏ của cậu ấy. First đặt những nụ hôn nhẹ nhàng lên vai cậu, nơi chiếc áo phông trượt xuống để lộ da. Khao khóc nức nở vì bị kích thích quá mức khi cậu cảm thấy bên trong mk đã bị lấp đầy bởi anh. Cậu mệt quá lại ngủ thiếp đi, sau khi dọn dẹp cho cả hai, liền bế cậu về phòng. Trước khi đi, anh hôn nhẹ lên môi của cậu

"Em yêu, ngủ ngon nhá."

Sau đó đắc ý, khoá cửa cho cậu cẩn thận rồi đi về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro