Trương Gia Nguyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lâm Mặc, em mệt mỏi. Anh chính là khối băng không thể tan chảy."

"Trương Gia Nguyên nhi..."

"Thôi bỏ đi, em không muốn đuổi theo anh nữa, em cũng mệt mỏi."

"Anh có thể đối xử tốt với bất kỳ ai, thân thiết, ngoại trừ em! Em dường như không tồn tại, anh đang lợi dụng tình cảm của em đối với anh sao? Anh dựa vào em thích anh, đối với em gọi đến thì tới, không cần thì đuổi đi đấy à!"

"Fans nói em giống chó con, anh thật sự coi em là chó luôn sao?"

"Em quá ngốc, tại sao lại muốn vắt đá thành nước cơ chứ?"

Trương Gia Nguyên nhìn Lâm Mặc cùng người khác vừa ấp ấp ôm ôm, vừa cười đùa vui vẻ.

Muốn tiến lại gần, nhưng Lâm Mặc theo bản năng kéo xa khoảng cách, ánh mắt né tránh, nụ cười cũng tắt.

Trên mặt đều là cứng đờ nghiêm túc, rõ ràng một giây trước ôm người khác cười vui vẻ như vậy, dường như vừa xong đều là ảo giác của Trương Gia Nguyên.

Trương Gia Nguyên vốn dĩ là đứa trẻ nhạy cảm, nhưng cậu thích cậy mạnh.

Ngay từ đầu cảm nhận được Lâm Mặc xa cách, còn giả vờ không có việc gì, không thèm để ý, chỉ có thể thầm tự an ủi bản thân.

Hiện thực hết lần này đến lần khác diễn ra trước mắt, Trương Gia Nguyên thật sự dần dần tủi thân tới cực điểm.

Trương Gia Nguyên vẫn luôn buồn bực cho đến tối.

Cậu hy vọng Lâm Mặc tin tưởng mình. Cậu run rẩy ngón tay cùng giọng nói, hy vọng Lâm Mặc có thể đem giao cho mình tình cảm chân thành, Trương Gia Nguyên luôn đem trải lòng trước mặt Lâm Mặc như vậy, nhưng Lâm Mặc từ đầu đến cuối đều không trực tiếp tỏ thái độ.

Trương Gia Nguyên rốt cuộc không nhịn được, lao tới phòng Lâm Mặc, đem cảm xúc tiêu cực như trả thù đổ về phía Lâm Mặc.

"Lâm Mặc, em vẫn luôn cho rằng chỉ cần kiên nhẫn thêm một chút, nỗ lực thêm một chút là có thể thấy hy vọng. Em biết anh cần thời gian và không gian, em đều cho anh!"

"Nhưng bây giờ anh hoá ra vẫn có thể vui vẻ với người khác!"

"Anh không thích em, vậy tại sao vẫn luôn treo em như vậy ? Chơi thật tốt đúng không? Anh căn bản chỉ là đang đùa giỡn với em!"

Trương Gia Nguyên tự tin ban đầu đều bị tiêu hao, nhưng tự tin chỗ nào tới.

Dựa vào cái gì cậu thích Lâm Mặc, Lâm Mặc liền phải thích cậu.

Trương Gia Nguyên đều hiểu.

Trương Gia Nguyên đã từng rất tự tin, cảm thấy Lâm Mặc có thể cũng thích mình.

Thậm chí cậu từng cảm nhận sâu sắc phản hồi của Lâm Mặc, trong mắt người khác có lẽ không là cái gì, nhưng đối với tính cách Lâm Mặc như vậy, đã được xem là trực tiếp.

"Bảo bối nhi" là Lâm Mặc gọi Trương Gia Nguyên là bảo bối trước,

"Band nhạc Quầng thâm!" Là ý tưởng của Lâm Mặc, thậm chí vẫn là Lâm Mặc hóa trang cho cậu,

"Gia Nguyên nhi" biệt danh của Trương Gia Nguyên từ trước đến giờ đều không giống người khác, những người khác đều là hai chữ đầu, chỉ có Trương Gia Nguyên là gọi tên thân mật,

Lâm Mặc nghịch ngợm thổi hoa giấy thổi rơi trên đầu Trương Gia Nguyên, như là mịt mờ mà biểu thị công khai lãng mạn

Lâm Mặc chỉ cưỡi trên vai Trương Gia Nguyên, hết lần này đến lần khác, là nghi thức hai người ước định

Lâm Mặc chỉ khóc khi ở trong vòng tay của Trương Gia Nguyên, chỉ từng yếu ớt ở trong vòng tay Trương Gia Nguyên.

Lâm Mặc cùng Trương Gia Nguyên đối diện, luôn là ánh mắt né tránh trước, nhịn không được cười. Rõ ràng Lâm Mặc dường như là là người xao xuyến trước.

Ánh mắt Lâm Mặc nhìn Trương Gia Nguyên rõ ràng là ánh mắt tràn đầy yêu thích,

Lâm Mặc khi ở bên Trương Gia Nguyên kiên nhẫn rất nhiều,

Lâm Mặc động viên Trương Gia Nguyên, có thể từ từ mà trưởng thành.

Lâm Mặc chỉ tương tác cùng Trương Gia Nguyên trên mạng xã hội, kể cả khi có đồng đội muốn nhắc đến, cậu cũng không chủ động trả lời. Trương Gia Nguyên chiếm đầy những bài đăng tương tác ít ỏi của Lâm Mặc ít ỏi. Nhân vật chính của video ngắn xàm xí, hài hước, thậm chí xúc động từ trước đến nay chỉ có hai người, Lâm Mặc và Trương Gia Nguyên.

Lâm Mặc chưa từng kháng cự tiếp xúc cơ thể từ Trương Gia Nguyên, và còn chủ động ôm lấy cánh tay cậu.

Trương Gia Nguyên từng nắm tay Lâm Mặc, ôm siết eo Lâm Mặc, xoa đầu Lâm Mặc, cánh tay, sau lưng thậm chí đùi, tuy là cách lớp vải dệt, nhưng độ ấm nóng cháy đến bỏng tay.

Lâm Mặc mặc trang phục riêng của Trương Gia Nguyên, đeo túi Trương Gia Nguyên tặng, khắp nơi đi dạo, dường như đi triển lãm.

Lâm Mặc đồng ý ham muốn chiếm hữu mãnh liệt của Trương Gia Nguyên.

Lâm Mặc biết Trương Gia Nguyên yêu Lâm Mặc nhất.

Lâm Mặc biết Trương Gia Nguyên cô đơn và lo lắng.

Lâm Mặc còn biết Trương Gia Nguyên không muốn lớn lên.

Trương Gia Nguyên an ủi bản thân, những điều này đều không phải giả.

Lâm Mặc hiểu mình, Lâm Mặc cũng thích mình.

Có một khoảng thời gian dài, Trương Gia Nguyên cảm thấy Lâm Mặc đang từ chối thâm nhập câu thông. Bọn họ dường như chỉ có thể là bạn bè cãi nhau ầm ĩ, Lâm Mặc coi cậu là một đứa trẻ, là em trai cần sự giúp đỡ.

Nhưng Lâm Mặc như vậy, mối quan hệ như vậy trở nên đột ngột xa lạ, cảm giác dường như sẽ bị cắt đứt.

Lâm Mặc sẽ trắng trợn táo bạo đối với thành viên khác vừa kéo vừa ôm, Lâm Mặc sẽ cùng nhau chơi đùa với những người khác. Duy nhất khi đối mặt Trương Gia Nguyên né tránh, giống như muốn đẩy Trương Gia Nguyên càng xa càng tốt.

Trương Gia Nguyên cho rằng mình vĩnh viễn sẽ không ghen tỵ.

"Tại sao không thể là em ? Tại sao em thì không được ?"

Cuối cùng núi lửa tích tụ trong lòng Trương Gia Nguyên bùng nổ, cậu vừa phát tiết vừa lo sợ nghĩ. Cậu sợ Lâm Mặc sẽ tổn thương, nhưng cậu thật sự uất ức đã lâu.

"Trương Gia Nguyên..." Lâm Mặc không biết đáp lại thế nào, chỉ có thể gọi tên Trương Gia Nguyên, mong muốn cậu dừng lại,

"Em biết... Anh không thích em... Anh rất tốt với em, anh có thể càng tốt đối với người khác. Anh căn bản..." Trương Gia Nguyên đỏ mắt, mũi cũng hồng hồng. Miệng cậu thậm chí không tự giác run rẩy, Trương Gia Nguyên chỉ có thể bặm môi lại.

Tuyệt đối không được khóc, cho dù khóc cũng đừng khóc ra tiếng.

"Tại sao anh không thể thích em..." Trương Gia Nguyên hỏi ra những lời này, cậu liền muốn cho chính mình một cái tát.

Nói ra câu nói hèn mọn như vậy, không hề phù hợp tính cách cậu tự đặt ra cho mình. Không có chút nam tính nào, có vẻ giống thiếu nữ tuổi dậy thì cảm xúc nổi loạn.

Trương Gia Nguyên cảm thấy mình đối với Lâm Mặc là thích, thậm chí là yêu.

Nhưng loại tình cảm cậu không dám thừa nhận là tình yêu này, làm cậu rơi vào cảm giác tự ti chưa bao giờ trải qua.

Trương Gia Nguyên như là cành hướng dương cắm trong lọ, bông hoa khô héo vì mất đi chất dinh dưỡng cùng ánh mặt trời, chỉ dám cúi đầu.

Từng cánh hoa tùy ý nở rộ bừng bừng, tình cảm của cậu, dần héo mòn, cánh hoa khô khốc cũng không cách nào hóa thành chất dinh dưỡng, giống như cái chết đến sau khi bị hành hạ từ từ.

Trương Gia Nguyên bất lực.

Cậu yêu Lâm Mặc, nhưng cậu cũng bị tình yêu dường như không được hồi đáp này tra tấn.

Nhiệt huyết của Trương Gia Nguyên, cậu đã từng cảm thấy tưởng tượng tốt đẹp nhất khi thích một người, là lúc tuyết đầu mùa, nói lời tỏ tình.

Sau đó bị đối phương cự tuyệt, càng máu tươi đầm đìa, càng đau đớn thê thảm mới khắc sâu.

Trương Gia Nguyên vẫn luôn hiểu rằng, tình yêu không có được đáp lại là tốt đẹp nhất.

Này không phải Trương Gia Nguyên nói, là mao mỗ, là Trương Ái Linh, thậm chí là Trần Dịch Tấn đã từng hát. Là đạo lý ngàn ngàn vạn vạn người khoe khoang văn hoá từng nói.

Nhưng khi cậu thật sự bắt đầu rơi vào, thời gian càng lâu, Trương Gia Nguyên bắt đầu trở nên tham lam.

Cậu cảm thấy những suy nghĩ chịu đựng đều là chó má, hèn mọn đều là ngu ngốc. Cho dù kết quả thế nào, bản thân tình yêu chính là ý nghĩa, những điều kia đều là vô nghĩa.

Yêu một người mà không có được thì ích lợi gì đâu?

Tình yêu của người kia mới là quan trọng nhất.

Trương Gia Nguyên đột nhiên cảm thấy tình cảm nước chảy đá mòn, không bao giờ là lãng mạn như tưởng tượng, căn bản cũng không đáng để ca ngợi.

Hứa hẹn ngay từ đầu của cậu, cậu muốn thay đổi.

Cậu hy vọng Lâm Mặc đáp lại cậu nhiều hơn một chút, liều lĩnh một chút, cậu hận không thể buộc Lâm Mặc  chính miệng thừa nhận thích mình, cậu hận không thể trói Lâm Mặc lại quanh mình.

Lúc trước khi Trương Gia Nguyên thổ lộ với Lâm Mặc, lời thề son sắt.

"Không cần anh thích em, em thích anh là được. Anh không cần giả bộ không nghe được, cũng không cần vờ như làm cái gì cũng không hiểu,"

"Lâm Mặc, em thích anh. Hoàng Kỳ Lâm, em thích anh. Cho dù là Hoàng Kỳ Lâm hay là Lâm Mặc, em đều thích."

Lâm Mặc, không, Hoàng Kỳ Lâm lãnh đạm không khác gì bình thường, ôm hai tay đứng trước mặt Trương Gia Nguyên.

Không nói từ nào, chỉ ôm hai tay trước ngực, quay đầu cười trộm, không dám đối mặt với Trương Gia Nguyên.

Ở góc nhìn của Trương Gia Nguyên, Lâm Mặc càng giống nghe xong không nhịn được cười, sau đó không nói một lời cự tuyệt tình cảm của cậu.

Trước ống kính, hoạt bát nghịch ngợm là Lâm Mặc. Sau máy quay, lạnh nhạt cứng rắn là Hoàng Kỳ Lâm.

Trương Gia Nguyên nhìn Lâm Mặc, giống như tìm hiểu một vấn đề triết học khiến Socrates phải đau đầu.

Vấn đề không có nhà triết học thấu hiểu về những thứ thuộc về bản ngã nghiên cứu trăm ngàn năm qua, sống sờ  sờ xuất hiện trước mắt Trương Gia Nguyên.

Quyến rũ.

Làm người mê muội, cũng khiến người thống khổ.

Trên đời này làm gì có tình yêu không cần hồi đáp?

Trương Gia Nguyên chẳng qua chỉ lặp đi lặp lại mà khuyên mình nhẫn nại, khuyên mình chờ thêm một chút, khuyên mình trả giá thêm một chút. Vẽ cho mình ảo tưởng, "Có lẽ đâu...".

Mỗi một lần suy luận, bằng chứng Trương Gia Nguyên nhận được luôn không như mong đợi. Càng tiếp tục phân tích, khả năng còn lại càng thấp.

Trương Gia Nguyên cảm thấy quá trình cậu yêu Lâm Mặc, không chỉ là vấn đề triết học, mà còn là bài toán thống kê cậu hoàn toàn không hiểu.

Khi trong đầu Trương Gia Nguyên bị âm thanh tiêu cực xâm chiếm đến kín mít không kẽ hở, cậu liền khổ sở không kiểm chế nổi, sa sút tinh thần.

Cậu bắt đầu cho mình kết luận, Lâm Mặc hoàn toàn không thích mình, có lẽ chưa từng có, tất cả đều là giả.

Sự tự ti cùng với lòng chiếm hữu của Trương Gia Nguyên giống như hố đen, cắn nuốt ranh giới vũ trụ, đem tất cả tốt đẹp có được biến thành tro bụi, không bao giờ muốn lật lại.

Trương Gia Nguyên đem lãng mạn từng có đều ném lại sau lưng, Lâm Mặc đối tốt với cậu cũng không phải nhiệt tình phô trương.

Tình yêu của Lâm Mặc từ  trước tới giờ đều tĩnh lặng lại dịu dàng, như một cơn gió, rõ ràng cảm nhận được, nhưng không thấy nổi dấu vết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro