03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Càn còn đang không ngừng gửi tin nhắn.

【 NSN - GU 】: [ Thứ hai tuần sau đấu Dự Nhiệt với chiến đội các cậu, cậu ấy cũng sẽ đến. Chưa biết có lên sân khấu hay không. ]

【 NSN - GU 】: [ Đến lúc đó thấy cũng đừng nháo. ]

【 NSN - GU 】: [ Cậu cũng không phải trẻ con nữa. ]

【 NSN - GU 】: [ Vốn không nên nói, nhưng lo lắng đến lúc đó cậu đột nhiên biết việc này ảnh hưởng thi đấu. ]

【 NSN - GU 】: [ Tuy rằng đấu dự nhiệt thắng thua đều không ảnh hưởng điểm cả năm của chiến đội. Nhưng anh không muốn thắng chi không võ. Trước mắt cậu điều chỉnh tốt trạng thái đã. ]

Thời Lạc cười đủ rồi, nhìn màn hình xuất thần.

Không biết giờ khắc này trong căn cứ NSN, Dư Thúy có phải đang ở cạnh máy tính của Cố Càn hay không.

Có phải đang xem Cố Càn đánh kim dự phòng cho mình hay không

Thời Lạc xoa xoa gáy, đánh chữ hỏi lại: [ Điều chỉnh cái gì? ]

【 NSN - GU 】: [ ? ]

【 IAC - Evil 】: [ Chẳng lẽ em sẽ đánh nhau với anh ta ở tràng quán thi đấu? ]

【 IAC - Evil 】: [ Chuyện cũ năm xưa, đã sớm quên hết rồi. ]

【 IAC - Evil 】: [ Thuận tiện hảo tâm nhắc tới, Cố đội trưởng anh mang cho chiến đội các anh một cái tiết tấu quốc gia đại sự rồi. Em đang mở phát sóng trực tiếp đấy. ]

【 NSN - GU 】: [ …… ]

【 NSN - GU 】: […… Cậu. ]

Thời Lạc cười đánh chữ: [ Tốc độ tay của Cố đội trưởng quá nhanh. Ngăn không được. ]

Biết Thời Lạc đang phát sóng trực tiếp, Cố Càn không mở miệng nữa, Thời Lạc cũng không nói gì, hai người trầm mặc mà đẩy ngang đối diện. Sau đó lúc ván trò chơi kết thúc, hai người chào hỏi lẫn nhau rồi cũng không đánh nữa, sôi nổi rời khỏi bản đồ.

Tất nhiên, cùng thời khắc đó các diễn đàn điện cạnh không bình tĩnh như vậy. Cố Càn tự bạo một cái tin tức lớn như thế, diễn đàn tức khắc nổ tung.

Người chơi muốn đào điểm quá nhiều, có mặc sức tưởng tượng hy vọng NSN mùa giải tới sẽ đoạt giải quán quân thế giới. Có tiếc nuối NSN còn thiếu một Thư Kích Thủ ngưu bức. Có người xem náo nhiệt không chê chuyện lớn tiếc hận Dư Thúy với Thời Lạc không cùng đội. Còn có người hận cũ khó quên, vẫn còn mắng Dư Thúy rác rưởi phản bội chiến khu không xứng trở về. Lý trí thảo luận đi cùng công kích cá nhân. Chen vào giữa những kẻ bí mật mang theo hàng lậu nhân cơ hội bịa đặt hắc tuyển thủ càng là nhiều không đếm xuể. Nhân viên quản lý diễn đàn trong lúc nhất thời khóa tài khoản đều không nổi. Đến tận rạng sáng 4 - 5 giờ, nhóm tu tiên dần dần chịu không nổi mới từ từ bình ổn lại.

Ồn ào đủ rồi, mắng đủ rồi. Mấy người còn lại bình tĩnh đột nhiên ý thức được một vấn đề: Hôm nay đã là thứ bảy.

Thứ bảy!

Nói cách khác, qua thêm một ngày nữa đã là thứ hai tuần sau!

Mỗi năm sau khi giải Thế Giới Fog kết thúc đến trước khi bắt đầu mùa giải mới, đều có ba tháng nghỉ ngơi chỉnh đốn. Ba tháng này, những chiến đội khác muốn ngoài sáng trong tối thay máu cho mình. Đội chuyên nghiệp năm trước giữ hạng thất bại phải đánh Giải Dự Tuyển. Đội viên mới chuyển nhượng phải làm quen với nhóm giáo luyện, làm quen với chiến đội mới, đồng đội mới…… Lộn xộn ba tháng, liên minh vì muốn giữ đủ độ chú ý và độ dán của người chơi, nên cắm vào giữa chu kỳ một giải đấu, chính là "Giải Dự Nhiệt" trong miệng Cố Càn.

Giải Dự Nhiệt thắng thua không ảnh hưởng đến điểm số của chiến đội. Thuần túy là vì lợi nhuận và duy trì độ đề tài, còn để tuyển thủ sau khi chuyển nhượng luyện tập chuẩn bị cho mùa giải sắp tới.

Tái chế của Giải Dự Nhiệt là một vòng tuần hoàn bo1, một ván quyết định thắng thua. Ngoài hai chiến đội giữ cấp thất bại, còn mười chiến đội còn ở liên minh đều sẽ tham gia. Thay phiên nhau đánh lần lượt với mỗi chiến đội một lần. Mà thứ hai tới mở màn cho Giải Dự Nhiệt đúng là chiến đội IAC của Thời Lạc đối chiến với chiến đội NSN của Cố Càn.

IAC đấu với NSN, nhiệt độ của ván thi đấu vốn đã cao, hiện giờ vì đề tài của Dư Thúy mà nhiệt độ đã nhanh chóng tăng cao hơn nữa. Chưa đến hai ngày, fan hai chiến đội với fan bản thổ của Dư Thúy đem vé của trận đấu Giải Dự Nhiệt này xào giá lên gấp hơn mười lần. Ngày thi đấu, bên ngoài tràng quán đã bị fan vây quanh chật như nêm cối. Fan Thời Lạc với fan Dư Thúy còn có ý tranh cao thấp, đèn bài tiếp ứng của hai bên cái này lại lớn hơn cái kia.

Trên xe bảo mẫu của chiến đội IAC, giám đốc Triệu Phong nhìn qua cửa sổ cạnh ghế phụ ra bên ngoài, tấm tắc: “Dọa người…… Thời Lạc, hôm nay thái độ nhóm fan tỷ tỷ của cậu không ôn nhu hơi khác thường, giương cung bạt kiếm.”

Thời Lạc không nói một lời, nhắm mắt dựa vào chỗ tựa lưng ghế xe, thổi kẹo cao su bạch bạch bạch rung động.

Triệu Phong quay đầu lại nhìn Thời Lạc, nói: “Lại đeo tai nghe, nghe thấy không? Aiz…… Không nói dối cậu, hôm nay ông chủ cũng xem phát sóng trực tiếp thi đấu. Anh ta rất chú ý. Vừa rồi còn nhắn tin Wechat cho tôi. Cậu cho tôi cái đế đi, cậu cảm thấy hôm nay tỷ lệ chiến thắng của chúng ta là bao nhiêu?”

Thời Lạc nhai kẹo cao su, tháo một bên tai nghe, một lát sau nói: “20%.”

Triệu Phong nghe vậy đắng mặt, ngược lại đội viên khác bên trong xe nháy mắt nhẹ nhàng hơn nhiều, Thời Lạc đã nói hy vọng thắng không lớn, thì nếu có thua cũng là bình thường! Không cần đội nồi, không cần ai mắng!

Ba đồng đội còn lại biểu tình thả lỏng rất nhiều, bắt đầu nói giỡn trêu ghẹo, Triệu Phong không hết hy vọng: “Đừng. Sĩ khí của người khác còn dài được không? Tay súng bắn tỉa của NSN cũng bình thường, hơn nữa đội ngũ bọn họ còn chưa phối hợp tốt. Tôi thấy hy vọng của chúng ta vẫn là rất lớn. Cái kia...… Nếu theo như cậu nói, ông chủ đang xem.”

“Ông chủ xem cũng là 20%, không xem cũng là 20%.” Thời Lạc một chút cũng không nghĩ vì dỗ ông chủ câu lạc bộ vui vẻ mà hạ quân lệnh trạng, “Trước kia chúng ta đánh NSN tỷ lệ thắng cũng là 50% mà thôi. Hiện tại……”

Thời Lạc tạm dừng một lát tiếp tục nói: “Hiện tại bọn họ thay đổi Y Liệu Sư, tu bổ điểm yếu của chiến đội, tỷ lệ chiến thắng của chúng ta tất nhiên sẽ thu nhỏ, này không phải sự thật?”

Đạo lý này Triệu Phong tất nhiên hiểu rõ, hắn cười: “Không phải trên sân thi đấu còn có phát huy vượt xa người thường vừa nói sao. Rồi, rồi không cho các cậu áp lực. Lát nữa tận lực là được.”

Tiếng fan tiếp ứng xa dần, xe bảo mẫu tiến vào gara ngầm, Thời Lạc mặc đồng phục của đội chuẩn bị xuống xe: “Tất nhiên sẽ tận lực.”

Đội viên IAC và nhân viên theo sự chỉ dẫn của nhân viên công tác tràng quán thi đấu đến phòng nghỉ của mình. Xuyên qua hành lang thật dài. Khi đi qua phòng nghỉ có dán tiêu chí của chiến đội NSN, bước chân Thời Lạc dừng lại, nghiêng mắt nhìn cửa lớn đang đóng chặt một cái.

Tim giám đốc Triệu Phong nháy mắt kéo đến cổ họng.

Tuy rằng hai ngày này Thời Lạc tất cả như thường, nhưng tốt xấu gì cũng là cộng sự hai năm, Triệu Phong có thể rõ ràng cảm giác được tiểu thiếu gia tự đắc sau khi biết Dư Thúy về nước vẫn luôn đè nặng hỏa khí, hơn nữa hỏa khí này tuyệt đối không nhỏ.

Hiện tại hắn rất lo lắng Thời Lạc sẽ không nói một lời đột nhiên đá văng cửa phòng nghỉ NSN, làm ra cái tin tức chấn động.

Còn tốt, Thời Lạc chỉ nhìn thoáng qua.

Thời Lạc đeo tai nghe, mặt vô biểu tình thổi cái bong bóng kẹo cao su rất lớn, cõng ba lô thiết bị của mình vào phòng nghỉ IAC.

Giáo luyện IAC tận dụng thời gian nói cho mỗi đội viên trọng điểm cần nắm, điều chỉnh cảm xúc của mọi người. Nhưng đối với Thời Lạc vẫn chẳng có gì dặn dò, giáo luyện sẽ không lãng phí thời gian vô nghĩa với cậu. Hôm nay sửa một thái độ bình thường hỏi Thời Lạc, “Evil có ý tưởng gì không?”

Thời Lạc vẫn luôn cúi đầu xem di động, nghe vậy ngẩng đầu, “Ý tưởng gì?”

Giáo luyện không cẩn thận tinh tế như Triệu Phong, nói trắng ra,“Đội chúng ta đều là người mới, chỉ có cậu quen thuộc Whisper, có gì muốn nói chút không? Cần chú ý.”

Giáo luyện nói: “Đấu pháp của Whisper, cậu hẳn là rõ ràng nhất đi?”

Thời Lạc cất di động.

Không ai có khả năng quen thuộc hơn cậu.

Năm đó Thời Lạc chơi Y Liệu Sư là Dư Thúy cầm tay dạy từng chút từng chút, từng cái chi tiết chỉ ra. Lúc ấy Thời Lạc được gọi là “Tiểu Whisper”, không chỉ bởi vì cậu chơi Y Liệu Sư rất tốt, mà còn vì con đường cậu chơi cơ hồ hoàn toàn phục chế lại con đường của Dư Thúy.

Đấu pháp quen thuộc của Dư Thúy, sẽ không có ai hiểu biết nhiều hơn Thời Lạc.

Thời Lạc gật đầu: “Tất nhiên.”

Giáo luyện yên tâm nói, “Đây là một ưu thế lớn của chúng ta. Lát nữa giai đoạn đầu đều nghe Thời Lạc chỉ huy, nhất định phải chú ý Whisper, tuyệt đối không thể coi cậu ta là một Y Liệu Sư bình thường, cậu ta có thể giết người, ngàn vạn lần đừng để cậu ta bắt đầu người. Giai đoạn đầu tốt nhất là điểm phụ trợ cũng đừng để cậu ta ăn được. Người này một khi có thể vận dụng kinh tế công cộng sẽ rất đáng sợ. Hậu kỳ nếu để cậu ta mua được khiên quang tử ba mặt thì càng không thể đánh. Chú ý nhiều một chút. Thời Lạc……”

Thời Lạc ngẩng đầu, giáo luyện cường điệu nói: “Hôm nay đánh với NSN không cần đem toàn bộ lực chú ý đặt trên người Cố Càn nữa. Nhằm một chút vào Whisper, không thành vấn đề chứ?”

Triệu Phong hãi hùng khiếp vía nhìn giáo luyện, vẻ mặt biểu tình “Vẫn còn đề cập đến Whisper. Anh không sợ chết sao”.

Nằm ngoài dự kiến của Triệu Phong, thần thái Thời Lạc như thường nói, “Nhằm vào Whisper, không thành vấn đề.”

Giáo luyện lại cường điệu vài giờ yêu cầu chú ý, khi còn chưa đến mười phút là phải lên đài, nhân viên tràng quán đến xác nhận tin tức đội viên lần cuối cùng, sau đó thông tri nói: “Các thành viên chính thức của chiến đội NSN hôm nay, Thư Kích Thủ Rod, Đột Kích Thủ Cố Càn, Đột Kích Thủ Tín Nhiên, Y Liệu Sư Ngõa Ngõa.”

Thời Lạc nghiêng mắt: “Cái gì?”

Mọi người IAC đều sửng sốt, Triệu Phong xác nhận nói: “Y Liệu Sư đối diện là Ngõa Ngõa? Whisper không lên sao?”

Nhân viên công tác gật đầu: “Đúng vậy.”

Triệu Phong không quá rõ ràng, lại truy vấn nói: “Whisper đến không?”

Nhân viên công tác nói: “Có, mới vừa còn thấy.”

“Ai hắc.” Triệu Phong cười, “Kỳ lạ, NSN không biết tiêu bao nhiêu tiền mới mua được Dư Thúy, làm bãi đẹp lại không cho cậu ta lên sân khấu? Chẳng lẽ là không muốn bại lộ chiến thuật ở Giải Dự Nhiệt? Không đến mức chứ, chẳng lẽ không cần làm quen với đồng đội một chút sao?”

Nhân viên công tác cười cười không nói gì, xác nhận tin tức xong liền đi rồi, Triệu Phong vui vẻ nói với mọi người: “Cố lên, cố lên a, Whisper không lên, thế này đánh tốt hơn nhiều. Thời Lạc……”

Triệu Phong hỏi: “Hiện tại tỷ lệ chiến thắng là bao nhiêu?”

Thời Lạc nhíu mày, cậu không hiểu lắm NSN trong hồ lô muốn làm cái gì, nghe vậy nói: “40%.”

Triệu Phong bất mãn: “Lúc nãy trên xe cậu còn nói tỷ lệ chiến thắng của chúng ta nếu không có Dư Thúy là 50%, tại sao một lát liền biến thành 40%?”

Thời Lạc mở ba lô thiết bị lấy bàn phím với con chuột ra, nói: “Khí thế thêm thành công.”

“Khí thế” là chỉ ai, tất nhiên không cần nhiều lời.

Triệu Phong tưởng tượng cũng đúng, tay cầm lá vương bài Whisper này, mặc kệ vương bài có lên sân khấu hay không đội ngũ vẫn sẽ tự tin lên không ít, Triệu Phong không sao cả cười: “Thôi. Các cậu tận lực là được. Mở màn Giải Dự Nhiệt, mọi người đều cố lên!”

Mọi người gật đầu, Triệu Phong lại nhìn thoáng qua Thời Lạc, xác nhận cảm xúc của cậu vững vàng mới yên lòng, Triệu Phong tự giễu mà thở dài, không chừng chỉ là chính mình nghĩ nhiều, Thời Lạc rõ ràng nhìn qua hết sức bình thường.

Vài phút sau, nhân viên công tác lại lần nữa tới thông tri đội viên lên sân khấu, mọi người đứng dậy theo nhân viên công tác đi ra ngoài.

Thời Lạc đi tuốt đằng trước. Cậu như thường, một mặt đi về phía sân khấu một mặt thảo luận vài câu với Đột Kích Khủ cùng đội. Hành lang thật dài. Chưa đi đến một nửa, bước chân Thời Lạc hơi dừng lại, đứng im tại chỗ.

Cách bọn họ không đến năm mét, cửa phòng nghỉ NSN mở ra.

Giáo luyện với đội viên NSN lần lượt đi ra ngoài.

Giáo luyện NSN đi tuốt phía trước. Đi sau giáo luyện là Cố Càn. Sau Cố Càn là Rod và Tín Nhiên đang kề vai sát cánh. Sau hai người là Ngõa Ngõa. Sau nữa...... Vỗ vỗ bả vai Ngõa Ngõa, là một người mặc tư phục.

Có lẽ là vì vội vàng nhập đội, nên đồng phục có in id của hắn chưa kịp làm ra.

Người này tựa hồ hai năm cũng chưa cắt tóc, mái tóc màu nâu đã dài qua bả vai.

Thức ăn bên Đức đại khái không được, người cũng gầy đi rất nhiều.

Thay đổi thật sự nhiều quá, nhiều quá. Thế cho nên những người khác của IAC vẻ mặt đều mê mang hỏi “Anh đẹp trai cao cao đi sau Ngõa Ngõa là ai thế?”

Chỉ có Thời Lạc liếc mắt một cái xuyên thấu qua cái bóng dáng đã hoàn toàn thay đổi này, nhận ra người đã từng là đội trưởng của cậu.

Thời Lạc nhìn bóng dáng Dư Thúy, sống sờ sờ mà bị đóng đinh tại chỗ.

Từ khi biết tin Dư Thúy về nước, Thời Lạc tự nhận mình còn tính bình tĩnh, cậu trước sau chưa thất thố, cũng không nháo động tĩnh gì, chưa gây thêm phiền toái gì cho chiến đội, không để antifan nhìn cái gì chê cười. Cậu không kích động, không táo bạo, không đánh muốn sống muốn chết, làm ẫm ĩ lên như hai năm trước.

Thời Lạc nguyên bản cho rằng đây là bởi vì mình đã thành niên, đã thành thục, đã có thể bình tĩnh mà đối diện với quá khứ, đối mặt với người này.

Đáng tiếc, đấy chỉ là “Thời Lạc tự nhận”.

Ngực Thời Lạc phập phồng hơi hơi tăng nhịp thở, tay phải nắm chặt con chuột đến ca ca rung động.

“Thời Lạc, Thời Lạc?” Triệu Phong nhíu mày, nhẹ nhàng vỗ vỗ Thời Lạc, “Làm sao vậy?”

Thời Lạc hít một hơi thật sâu, vô ý sặc một chút.

Triệu Phong vẻ mặt mê mang, hắn đi lên trước nhìn thoáng qua: “Kia là ai?”

Biểu tình Thời Lạc dần dần khôi phục, nói, “Whisper.”

“Tôi đệch!!!”

Mọi người IAC giật nảy mình, Triệu Phong cứng họng: “Này, này……”

Động tĩnh của mọi người không nhỏ, đội viên NSN đi ở phía trước sôi nổi quay đầu lại, bao gồm cả Dư Thúy.

Khi Dư Thúy liếc mắt một cái thấy Thời Lạc thì ngẩn ra.

Ngực Thời Lạc phập phồng nhanh hơn, cậu nghiêng mắt tránh ánh mắt Dư Thúy, không thể nhịn được nữa mắt nhìn thẳng xách theo thiết bị của mình đi nhanh lướt qua mọi người NSN.

Thời Lạc một đường đi lên phía trước, không để ý tới đồng đội hay nhân viên công tác, vài bước xuyên qua khu trực chờ, đi tiếp vào ánh đèn chói mắt trước sân khấu. Bên ngoài thính phòng nháy mắt bộc phát ra một trận sóng thần tiếng hoan hô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro