phần 2. Taehyung chỉ giỏi ức hiếp cục béo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook vừa sáng ra đã cảm thấy bực bội, cậu vùng vằn với anh người yêu một trận, thời tiết bên ngoài lạnh như thế anh không thấy hay sao, mới mở mắt đã kéo cậu dậy chỉ để chạy bộ cùng nhau.

"Mệt quá, anh tự mà đi một mình, em còn muốn ngủ...."

"Tôi không muốn yêu một con lợn lười biếng, em vừa tăng cân đúng không?..." Taehyung hằng ngày chăm cho cục béo, Jungkook chỉ cần thay đổi một tí anh liền nhận ra ngay. Anh cũng muốn Jungkook cùng mình ra ngoài thể dục thể thao rèn luyện sức khỏe...

"Anh chán em rồi chứ gì, bây giờ béo có tí xíu xiu cũng nói" Jungkook buồn bã ngồi bệch xuống sàn nhà, chu môi cãi lại anh người yêu, thậm chí ha cậu có thể ăn và ngủ nhiều hơn bây giờ luôn đó, anh người yêu thì sao, đừng hòng cản lại sở thích của cậu.

"Ừm, chán rồi, em cứ như con lợn, hằng ngày lăn qua lăn lại trước mặt tôi xấu kinh thiên động địa"
Taehyung tập trung dùng ánh mắt nhìn chăm chăm vào cái gò má ú na ú nần như bánh bao chiều của Jungkook, anh chỉ là muốn tốt cho người yêu nhỏ thôi, thế nào lại chẳng chịu nghe lời gì hết.

"KIM TAEHYUNG THÌ RA MÀY TÌM CÁI CHẾT?" Jungkook quay người sang nhìn anh, giọng điệu chua lè hét lớn tra tấn lỗ tai tên người yêu chó má của mình.

Jungkook còn tưởng anh sẽ ngồi xuống cùng mình, vỗ lưng an ủi này kia nọ chứ, nhưng không, còn nói cậu lăn qua lăn lại? Còn nói cậu xấu?? Xấu kinh trời động đất??? Quá đáng lắm rồi nha, có thằng nào lại chê người yêu mình thậm tệ như nó không? Tức quá trời quá đất...

"Con lợn này mau im lặng, em có biết nhà hàng xóm tuần này đã ném thư cảnh cáo qua đây cho tôi hai lần rồi không hả? Vì cái miệng ồn ào của em hết đấy..."

Taehyung đưa tay bụm miệng Jungkook cũng chẳng kịp, anh cũng có thể diện của một thằng đàn ông mà, bị hàng xóm sang phàn nàn mãi, làm sao con người hoàn hảo như anh có thể chịu đựng sự mất mặt đó được chứ.

"Tại anh, tại anh hết, ai biểu anh ghẹo em" Jungkook đôi phần nhỏ giọng hơn, chân cậu đạp lung tung khiến đôi giày vừa được anh mang giúp rớt ra khỏi bàn chân...

"Tôi ghẹo em? Khi nào? Bằng chứng đâu?" Taehyung anh cũng hết hứng thể dục thể thao rồi, thế nên anh cũng ngồi xuống sàn nhà bên cạnh Jungkook, tay choàng qua vai kéo bé yêu lại sát vào người anh, ra sức hôn lên khắp mặt cục béo, không tập thể dục để lấy tinh thần vậy thì anh sẽ hôn Jungkook bù lại, quá được đó nha.

"Em...em mấy lần đó quên chụp màn hình, nhưng mà em có ghi lại mấy lần gần đây anh ăn hiếp em"
Jungkook tủi thân nói, cậu bị anh chọc ghẹo từ ngày này sang ngày khác, đến khi cậu tức giận mắng anh, Taehyung chẳng những không xin lỗi hay hối hận gì mà còn làm quá đáng hơn ban đầu nữa.

Jungkook đánh cũng chẳng lại anh, rốt cuộc cậu chỉ có thể la hét inh ỏi, tay cầm chân đạp đồ vật trong nhà cho hả dạ, khi thì giả bộ giận dỗi cuốn quần áo đòi bỏ nhà đi, lúc ấy Taehyung mới thôi chọc cậu...coi tức không?

"Đâu lấy đây, tôi xem" á Jungkook sao ngày càng đáng yêu thế nhỉ.

Jungkook đẩy anh ra, nhanh chân chạy lên phòng ngủ, cậu ôm quyển nhật kí màu xanh lá cam được cất trong hộc tủ, quyển sổ này có treo một cái móc khóa hình con thỏ màu đen nữa, nó là của Taehyung tặng, dịp nào thì cậu quên rồi. Lúc đó Taehyung còn nói rằng cậu nên dưỡng da đi, vì nhìn cậu đen như con thỏ này vậy, khỏi phải nói Jungkook tức muốn hộc máu mũi nhưng vẫn không làm gì được anh...nhắc tới cậu vẫn còn cay cú về lần đó.

Taehyung nhận lấy quyển sổ màu mè của cục béo, tay nhanh lật từng trang ra bắt đầu đọc...

_________________________________________

Ngày 25/1 trời nóng như như cái lò nướng vậy trời.

-Hôm nay Taehyung đưa mình đi ăn gà rán, nhưng anh ấy lại ép mình ăn gà rán với tương đen -.-

Jeon Jungkook

_________________

Ngày 26/1 trời mát như cái điều hòa 23 độ.

-Hôm nay mình xin Taehyung 200k đóng quỷ lớp, nhưng anh ấy chỉ đưa 199k làm mình quê độ với thủ quỷ -.-

Jeon Jungkook

______________

Ngày 27/1 trời có chút mua phùn như máy phun sương á.

-Taehyung đưa mình sữa chuối, nhưng chỉ cho mình uống nửa hộp, ảnh còn nói mình mập như con doraemon.

Jeon Jungkook

______________

Ngày 28/1 trời cứ âm u như cái quần bò của Taehyung vậy.

-Hôm nay Taehyung không nói chuyện với mình vì bị tắt tiếng, nhưng anh ấy vẫn nhắn tin nói rằng mình thả bom trong lúc ngủ.


Jeon Jungkook

_______________

Ngày 29/1 trời lạnh như cái tủ lạnh ngăn đông luôn.

-Mình bảo rằng muốn ăn xúc xích nướng, anh yêu có mua về nhưng lại đem cho con Coca ăn. Còn bảo mình là con đỉa, đồ ăn bám trong khi chính anh ấy đã hứa với mình trước đó...

Jeon Jungkook
_________________________________________

Taehyung đọc đến đây, sự điềm đạm hằng ngày của anh chợt vụt biến mất, anh có hay thấy Jungkook cặm cụi mỗi buổi tối viết viết vẽ vẽ gì đấy, nhưng cũng không quan tâm lắm, bây giờ mới biết thì ra quyển sổ này toàn nói xấu anh à nha, sau này anh sẽ để mắt đến thứ này...

Taehyung cười hì hì đọc từng dòng chữ nắn nót đủ màu sắt, hoa hòe của Jungkook, trong đầu lại chẳng quan tâm đối với mấy cái nội dung nhảm nhí đó...anh nhận ra người yêu anh có quá nhiều khía cạnh anh chưa khai phá ra được. Trong lòng chợt có chút xúc động, tay không tự chủ kéo Jungkook lại ấn môi.

Jungkook bị anh hôn bất ngờ, cậu ngượng ngùng một chút nhưng thích vẫn là nhiều hơn, vì thế cậu chẳng né tránh, tay lần mò dời lên đặt ở eo anh, từ từ kéo anh lại gần mình...Nụ hôn dần chuyển sang sâu hơn, Jungkook vừa há miệng liền cảm nhận chiếc lưỡi mềm mại của anh tiến vào bên trong mà khám phá, cả hai bắt đầu quấn lấy nhau.

Mãi một lúc, Taehyung buông Jungkook ra, anh đóng nhẹ quyển sổ lại, tay đưa lên nựng cái má ú na ú nần của cục béo.

"Được rồi, tôi sai, xin lỗi em"

Taehyung nhớ chứ, những lần đó thật sự anh đã trêu ghẹo Jungkook, vì nhìn phản ứng của Jungkook đáng yêu cực nên anh mới phải vậy, chứ không có ý bắt nạt hay gì cả, xem ra bé yêu của anh là một con người thù dai à, ghi hẳn vào nhật ký luôn mới ác chứ...

"Thôi không cần xin lỗi, cho xin 1 triệu bù đắp tổn thương của em đi..." Jungkook không biết xấu hổ chìa hai bàn tay ra, xin lỗi thì lợi ích gì, cho cậu tiền xài có phải hay hơn không.

"Không" Taehyung chiều Jungkook thật nhưng cái nào hợp lí đã, cái này là cậu đang lợi dụng cơ hội ăn tiền anh? Không dễ đâu.

"Vậy...500, 500 thôi" chắc hơi nhiều nhỉ, vậy hạ giá xuống thử...

"Không là không, mau đi lên phòng soạn giáo trình còn đến trường cùng tôi" Taehyung đứng dậy bỏ lên lầu trước, hôm nay cả hai sẽ có tiết vào buổi sáng, đi cùng nhau luôn cho đỡ cô đơn.

Jungkook sầu muộn cuối đầu bĩu môi, sau đó cũng nhanh đứng lên chạy về phòng, đi trễ lỡ giờ điểm danh Taehyung lại cào nhào cậu cho xem.

...

Cả hai đến trường, trước khi tạm biệt nhau, Taehyung không ngại ngùng vén mái tóc lòa xòa trước trán cục béo hôn một cái tạm biệt, dù sao ở đây chẳng ai để ý đến ai.

"À quên, trưa nay lên lớp anh, anh cho tiền mua canh gà ăn cho ấm bụng..." Taehyung xoa đầu Jungkook nhẹ giọng nhắc nhở, trời lạnh ăn canh gà là an toàn nhất cho cái bụng béo của Jungkook....

Anh thường sẽ đổi cách xưng hô khi cả hai người ra ngoài, anh chỉ muốn mọi người nhìn vào sẽ biết được anh và Jungkook đang yêu nhau, ở nhà làm gì hay nói gì cũng được, ra ngoài vẫn phải giữ thể diện và hình tượng cho hai đứa trước đã...

Jungkook gật đầu, cậu đứng yên nhìn anh đi trước, khi anh dần khuất bóng cậu mới nhớ ra, a Taehyung học tầng mấy, phòng mấy??? A anh ấy vào thang máy mất rồi...

Jungkook định bụng đến trưa sẽ gọi điện thoại hỏi anh, nhưng trời xui đất khiến thay cậu lại quên mang điện thoại...Jungkook giận dỗi cực độ, cậu dùng bút đâm đâm lên trang vở cho đỡ tức, tại anh yêu lúc sáng cứ hối thúc cậu nhanh lên nè, làm cậu quên trước quên sau.

Giờ nghỉ trưa.

Taehyung nhìn đồng hồ trên tay rồi lại hướng ánh mắt nhìn ra cửa lớp, quái lạ, Jungkook vì sao vẫn chưa lên lớp tìm anh? Bình thường anh là người xuống tìm em ấy để cùng nhau ăn trưa, nhưng hôm nay bài vở có vẻ khá nhiều, anh nghĩ rồi lại nghĩ thật sự không tiện cùng cục béo đi ăn trưa vào hôm nay.

15 phút trôi qua, Taehyung rốt cuộc cầm lòng không được, Jungkook quan trọng hơn mớ bài vở đó...anh quyết định xuống lớp để tìm Jungkook.

Đến được lớp của người yêu, anh đứng ở cửa nhìn vào là thấy được cái cục béo gục mặt trên bàn học, thật tình, sao lúc nào cũng ngủ được vậy...anh mỉm cười nhanh chân bước vào, dùng tay vỗ vỗ lên má em người yêu. Xem ra cái cục béo này ngủ ngon quá rồi đúng không? gọi mấy lần vẫn không phản ứng cũng như đếm xỉa gì đến anh...

...

Lee Nayeon vừa ngồi xuống ghế, cô quay sang định cho Jungkook chai nước vừa mua được, vậy mà cậu ta vẫn còn ngủ, ngủ rất ngon nữa. Nayeon chống cằm nhìn ngắm thằng bạn từ cấp 3 của mình. Xinh này, có da có thịt này, giọng nói hay này, gu ăn mặc ngầu này....trừ cái vấn đề học vấn ra thì Jungkook là một người hơn bao người. Hèn gì người yêu cậu ta cũng vô cùng hào sản bỏ tiền ra chăm bẩm từng chút một...

Thoát khỏi dòng suy nghĩ, cô đánh vào vai Jungkook đánh thức cậu, giảng viên cũng đã vào lớp. Định cho chai nước mà hình như cậu ta không cần rồi.

Jungkook mơ màng ngẩn đầu thức dậy, cậu chớp chớp mắt để nhìn rõ mọi thứ. Và đập vào mắt cậu đầu tiên đó là cái túi giấy và một chai nước trái cây, cậu lúc này mới nhớ ra rằng mình chưa được ăn trưa.

Jungkook cầm tờ note dán trên túi bánh đọc, và rồi cậu đã biết của ai mang đến cho mình rồi.

Nội dung tờ note
Nhớ lau đóng nước trên bàn em, ngủ kiểu gì chảy cả nước bọt, trông kinh không chịu được, à đừng làm xấu mặt tôi, ngủ ngáy như bò róng vậy...

Jungkook ngay lập tức xé luôn cái tờ note của thằng cha người yêu đi bỏ vào sọt rác, cậu khi ngủ có biết cái chi đâu, anh cứ nhắc làm gì cho cậu xí hổ mãi...đáng ghét thật sự...mà không có chia tay được...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vkook