Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

            Death là kẻ già nhất. Từ ngàn xưa, con người chết rồi đến với hắn. Giữa hắn và nhân loại là một cuộc chiến không hồi kết. Con người có thể trì hoãn hành động của hắn, Death luôn kiên nhẫn. Hắn biết rằng đến khoảnh khắc cuối cùng, tất cả sẽ trở về tay hắn.

            Pestilence là người em của Death. Hắn mang bệnh tật đến những vùng đất. Vấy bẩn Trái Đất bằng bệnh tật và sự tàn lụi, Pestilence mang con người đến với vòng tay của anh trai hắn một cách chậm rãi đầy đau đớn. Tuy nhiên nhân loại đã bắt đầu ngăn chặn được Pestilence. Bệnh dịch bị đánh bại bởi công nghệ và hắn cũng đang dần tan biến.

            Đồng hành với Pestilence có Famine, hắn nhắm đến cội nguồn sức khoẻ của con người - thức ăn và nhiên liệu. Phá hoại mùa màng và làm thối rữa hạt giống, những người ở vùng đất không may chứa chấp hắn đều dần kiệt quệ và không sớm thì muộn cũng sẽ đi gặp Death. Nhưng con người không dễ đầu hàng như vậy, chúng phản kháng mãnh liệt. Chúng phát triển các phương thức để tạo ra nguồn lương thực vượt trội, nhiều đến độ Famine không thể phá huỷ hết. Cuối cùng, Famine, chịu chung số phận với người anh Pestilence, yếu ớt và mờ nhạt dần.

           War là người trẻ nhất, thông minh và xảo quyệt, hắn dùng sức mạnh của con người để chống lại chính chúng. Xung đột và bất hoà làm con người mang trong mình ham muốn thể hiện sức mạnh. Làm việc hiệu quả, hắn mang lại rất nhiều sinh mạng cho Death.

            Thế nhưng sau những lần thành công nhất của hắn, khi chiến tranh gần như đã huỷ diệt Trái Đất hai lần, con người tạo ra luật lệ, đi đến thoả hiệp và nương tựa vào nhau để phát triển. Dù không thể chấm dứt hoàn toàn ảnh hưởng của chiến tranh, chúng luôn đảm bảo rằng War sẽ không thể nhấn chìm thế giới vào sự hỗn loạn thêm một lần nữa.

        

             Mất kiên nhẫn và nổi giận khi thấy con người đánh bại những người em và cản trở công việc của mình, Death triệu tập người em thứ năm, Kyle. Kyle là một kẻ kì lạ trong số những người anh em của mình, lười, ít nói và cũng ít quan tâm đến công việc của người anh, Death. Tuyên bố rằng tên của mình quá dài dòng, nhạt nhẽo và khó gọi, kẻ đó quyết định chọn cái tên khác đơn giản hơn. Kyle trong tiếng Scotland cổ có nghĩa là "hẹp hòi", một cái tên kì lạ so với một kỵ sĩ. "Tất cả những người khác đều bị đánh bại cả rồi. Cứ thế này rồi cũng có lúc sẽ đến ta thôi. Làm ơn hãy giúp chúng ta, một lần này thôi." Kyle không nói gì, chỉ đơn thuần một cái gật đầu và  biến mất.

          

           Khi Death ngồi cạnh những người anh em đang liệt giường, tất cả đều chỉ còn lại chút hơi tàn, phép màu đã xảy ra. Ngón tay Pestilence bắt  đầu khẽ cử động, người hắn không còn là da bọc xương nữa. Bệnh dịch lại bùng phát một lần nữa, không còn mạnh mẽ như xưa, nhưng thực sự đã trở lại.

           Famine rên rỉ và ngồi dậy. Lại một lần nữa, mùa màng lại úa tàn và con người lại kiệt quệ. Tuy nhiên lần này Famine cảm thấy có gì đó không còn đúng, hắn không làm gì cả nhưng con người lại tự làm chúng chết đói.

         War tỉnh dậy với một sức mạnh mới. Con người bắt đầu chạy đua vũ trang và chiến tranh được nhen nhóm trở lại. Sinh linh vô tội bỏ mạng trên chiến trường, vợ mất chồng, con mất cha. Binh lính trở thành những con tốt thí, bị đẩy vào chiến trường bởi giới cầm quyền.

            "Em đã thực sự hồi sinh được chúng Kyle ạ. Nhưng bằng cách nào vậy?" Death hỏi, thực sự ấn tượng với những gì đứa em này làm được.

              "Ta là Kyle, "Hẹp Hòi", kẻ thứ năm trong Ngũ Kỵ Sĩ. Sinh ra cùng lúc với con người nhưng trước War. Sức ảnh hưởng của ta xuất hiện từ khi con người đầu tiên nghĩ rằng hắn có thể sống mà không cần giống loài của hắn. "Hẹp Hòi" vốn luôn tồn tại trong tâm trí mỗi con người."

             Con người đánh bại dịch bệnh bằng những phương thuốc thần kì. Bây giờ lại có những kẻ nghĩ rằng những thứ thuốc đó làm hại chúng, vậy thì cứ để chúng hứng chịu cơn thịnh nộ của Pestilence.

            Con người vượt qua nạn đói bằng cách tích trữ lương thực và chinh phục thiên nhiên để biến đổi mùa vụ. Giờ thì chúng chỉ luôn khư khư giữ lấy mà không học được cách cho đi. Chúng để mặc anh em mình chết đói. Việc còn lại của Famine sẽ trở nên đơn giản hơn.

          Con người đẩy lùi bóng đen của chiến tranh nhờ lòng vị tha, ngoại giao khéo léo và khả năng kiềm chế. Giờ thì chúng trở mặt và dùng bao lực để giải quyết mọi vấn đề với chính đồng loại của mình. Chiến tranh nổ ra giữa đất nước này với đất nước kia, giữa tôn giáo này với tôn giáo khác, giữa các đảng phái dưới cùng một mái nhà Quốc hội. Chúng biện hộ cho những cuộc "Thánh Chiến" của chúng bằng tấm màn cao đẹp sáo rỗng và tô điểm chúng bằng máu của người vô tội. War sẽ dẫn dắt chúng vào cái vòng xoay luẩn quẩn đó.

          Hẹp Hòi là bản chất của mỗi con người. Chúng không nghĩ trước khi hành động và chỉ tin những gì chúng muốn tin.

  
            "Ta là Kyle, nếu con người không thể đánh bại ta thì chúng sẽ không bao giờ thực sự đánh bại các kỵ sĩ khác."

----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#random