Chương 28: Dường như em chưa từng hiểu về chị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rất may mắn đốt sống cổ của Nam không đến nổi trầm trọng , nói cách khác chẳng qua chỉ lệch lạc một chút , cố định vài hôm sẽ khỏi . Chỉ là không biết có kịp hồi phục đúng ngày , tức là cái ngày mà Nam phải đi ký hợp đồng cùng đối tác ở Thái như dự định .

" Cục mỡ nhỏ của ngươi , quả thật là sao quả tạ . Sau này không biết còn gây ra loại chuyện gì ? " - Nhìn Nam bây giờ chẳng khác nào robot , muốn xoay qua xoay lại cũng vô cùng chậm chạp hết sức máy móc đi .

" Hôm nay em ấy thật sự muốn đến xin lỗi ngươi , ngươi cũng đừng có thù dai " - tạm thời cô để Becky ra ngoài chờ , sợ một lần nữa lại kích động tên nhát gan này .

" Ta không hiểu sao cục mỡ nhỏ lại đánh ta , ngươi không có nói cho cô ấy biết quan hệ của mình à ? "

Nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra được , bọn họ rõ ràng có chung một mẹ , tuy chỉ là mẹ nuôi nhưng cũng là chị em hơn 20 năm . Lý nào Freen chưa từng nói cho Becky biết , nên mới để cho nàng hiểu lầm tai hại đến vậy ?

" Có những chuyện ta không muốn để em ấy biết ..."

Thân thế của cô nếu như phải kể , sẽ phải bắt đầu kể từ đâu . Mọi chuyện vẫn chưa có gì chắc chắn , cô thật sự không muốn Becky phải dính vào những rắc rối không đáng có .

" Tùy ngươi thôi bác sĩ Chankimha , nhưng giấy thì không gói được lửa "

Đối với những chuyện trong quá khứ của Freen , Nam cũng không tính là biết bao nhiêu chuyện . Nhưng có thể chắc chắn một điều , so với Becky rõ ràng cô ấy không đến mức mù tịt .

" Ở lại nghỉ ngơi đi , ta đưa Becky về . Sau này ngươi gặp em ấy cũng không cần kích động , càng không được ăn nói lung tung " - Freen trước khi ra về không quên nhắc nhở Nam , loại chuyện này cô tự khắc giải quyết , không cần phải có người khác lời qua tiếng lại .

" Được , nói với cục mỡ nhỏ ta vẫn còn giận đấy " - bị đánh đến như vậy nói không giận liền không phải , bất quá cũng không đến nổi là sau này không thể nhìn mặt .

Dạo gần đây Becky thật sự đã ngoan ngoãn không ít , kêu nàng ngồi chờ liền không dám đi đâu . Đợi cho đến khi Freen từ bên trong đi ra , ngay lập tức hỏi thăm tình trạng sức khoẻ hiện tại của Nam . Chính miệng lão công nói chị ta không sao ? Mới có thể yên tâm thở phào nhẹ nhõm .

" Tối nay muốn ăn gì ? " - chiếc bụng nhỏ của Becky cũng đói mất rồi , nên đưa nàng đi ra ngoài tìm cái gì ăn trước đã .

" Lão công , em muốn ăn ốc " - lâu rồi cũng chưa từng ăn qua , người ta thật sự có một chút nhịn không được .

" Nhưng tối rồi còn ăn ốc , không sợ lạnh bụng sao ? " - Becky thích nhất ngồi ở vỉa hè ăn ốc , nhưng bác sĩ Chankimha thường hay cho rằng buổi tối không thích hợp ăn những thứ này .

" Chúng ta đi ăn thứ gì trước đã , sau đó mới ăn nó thì được rồi "

" Ăn nhiều như vậy sao không thấy em mập lên nhỉ , nuôi em lấy thịt sẽ thật sự lỗ vốn , chi bằng nuôi gà nuôi vịt " - rõ ràng tiểu tình nhân nhà cô ăn rất nhiều , nhưng không biết chất dinh dưỡng đã đi đâu hết , nuôi hoài không béo nổi .

" Gà vịt chị chỉ ăn được một lần , người ta chính là để chị ăn một đời . Còn lèm bèm ..."

Cả hai tay của Becky đều dùng để câu vào cổ cô , trực tiếp ở một bên tai Freen thì thầm to nhỏ . Bộ dạng này mới thật sự là yêu hồ , còn ở đó suốt ngày mắng chửi người khác là hồ ly tinh .

" Yêu nghiệt " - nếu như ở đây không phải là bệnh viện , rất có thể cô sẽ đem tiểu hồ ly này làm những chuyện vô cùng mất mặt .

" Được rồi bác sĩ Chankimha , em rất đói a , chị nhanh chân một chút " - có điều Becky lại rất thức thời , không trêu chọc Freen quá lâu . Cần phải biết lúc nào nên dừng lại , nếu không người chịu thiệt cũng chỉ là nàng .

-----

Đại đa số thời gian cô đều ngồi đó gắp thức ăn cho nàng , nếu như không có tiểu tình nhân nhắc nhở , cô thật sự quên mất bản thân mình cũng cần phải dùng bữa . Dùng xong một vài món đơn giản , tranh thủ đưa Becky đi tản bộ một chút cho dạ dày có thời gian tiêu hoá lượng thức ăn vừa rồi .

" Lão công , chị xem ở bên đó có phải họ đang chụp hình cưới không ? "

Becky vừa rồi được cô đỡ ngồi lên một thành lang can rộng lớn , có view hướng mắt ra một khoảng sông hội tụ những ánh đèn mờ ảo . Có vẻ như nhìn thấy náo nhiệt nên đã chú ý theo , dạo này chuộng phong cách chụp hình cưới vào buổi tối sao ?

" Nếu em thích , chúng ta cũng có thể chụp một bộ " - mặc cho nơi Becky ngồi lên không thể ngã , cô vẫn duy trì một trạng thái ôm lấy cả cơ thể của nàng cố định lại .

" Không phải vừa rồi chị uống rượu đấy chứ ? Đừng có nói lung tung ..." - tửu lượng của lão công chị thật thấp , mới uống vài ly đã phát biểu linh tinh .

" Em không muốn lấy chị sao ? " - quả thật nồng độ cồn trong người cô có một chút , nhưng cô biết bản thân không phải đang hồ đồ phát biểu .

Không hiểu sao kể từ lúc Freen bước vào phòng gặp Nam , cho đến khi ra khỏi nàng luôn cảm thấy cô có tâm sự . Vừa rồi tỏ ý muốn cùng cô đi dạo trên con đường này , cũng chính bởi vì muốn lão công bớt đi phần nào căng thẳng . Nhưng hành động cùng lời nói hôm nay của chị ấy , ngược lại khiến Becky phút chốc thở dài .

" Chúng ta quen nhau 5 năm , ba mẹ chị là ai em còn chưa biết . Chị nói có phải rất hoang đường không ? "

Ngày đó đi theo Freen chỉ bởi vì đó là lối thoát duy nhất , trong suốt khoảng thời gian ở bên cô có những chuyện tưởng chừng như vô lý . Nhưng nó thật sự đã xảy ra , điển hình như việc nàng không hề biết thân thế thật sự của cô , ba mẹ của Freen là ai ? Trước đây đã nhiều lần hỏi qua , nhưng chưa từng nhận được câu trả lời .

Có đôi khi khó trách nàng nghĩ bản thân mình chỉ là tuổi trẻ bồng bột của chị ấy , thật chất có 5 năm hay 10 năm cũng không có kết cục tốt đẹp . Ngay cả việc đưa nàng về ra mắt ba mẹ còn chẳng có , một hôn lễ có lẽ là thứ gì đó rất xa xỉ mà Becky chưa từng nghĩ đến .

" Chị là cô nhi "

Thời tiết hôm nay ở Bangkok thật sự khiến người ta chán nản. Có lẽ đối với Freen lại chính là ngoại lệ , khi nhớ lại những gì đã xảy ra với cô , hàn khí từ đâu đó trong tâm hồn lại làm lạnh lấy sóng lưng trong tức khắc .

" Lão công ? " - nàng chưa từng nghe Freen nhắc đến chuyện này , chị ấy không đưa nàng về ra mắt ba mẹ , bởi vì thực chất chị ấy không hề có ba mẹ hay sao ?

" Ba chị mất sớm , chị sống với mẹ được vài năm thì mẹ cũng bệnh nặng qua đời . Từ nhỏ đã bị đưa vào cô nhi viện , chính ở đây chị đã gặp Nam "

Trong suốt 5 năm qua cô chưa từng kể cho Becky nghe , ngày hôm nay cô muốn nàng biết một phần nào đó . Nhưng những chuyện nào nên kể , những chuyện nào không nên kể , tự khắc có cách phân định rõ ràng .

" Là chị ấy ? Nam "

Mặc dù Becky vẫn còn ấm ức vụ của Nam , nhưng không hề truy cứu Freen việc hôm trước nữa . Không ngờ thì ra ở phía sau , lại ẩn chứa quá nhiều chuyện mà nàng không hề hay biết.

" Chị và Nam sống ở cô nhi viện đó được vài năm , có một nữ doanh nhân Thái kiều nhận nuôi cả hai bọn chị , sau đó bảo lãnh qua Mĩ . Khi lớn lên Nam sống cùng mẹ ở Mỹ, chị lại du học ở Anh, sau đó thì gặp em và sống những ngày như vậy"

Cuộc sống của một con người , làm sao có thể nói chỉ tóm tắt trong vài câu chữ . Nghe qua mọi thứ thật đơn giản , nhưng nàng đã không biết được rằng trong suốt quá trình đó , mỗi một ngày đối với cô đều tràn đầy thù hận . Mỗi một ngày đều phải đối mặt với những hình ảnh của quá khứ , ám ảnh không ngừng bủa vây lấy cô từ trong tiềm thức . Một chút cũng không muốn nhắc lại , nhưng một chút lại không dám quên đi .

" Nếu chị đã giấu em nhiều năm đến vậy ? Sao bây giờ lại dễ dàng cho em biết "

Phải , có lẽ chuyện quá khứ khiến chị không vui nên không muốn nhắc lại . Nhưng chuyện chị có mẹ nuôi ở Mỹ , Nam trên danh nghĩa với chị là chị em có cùng một người mẹ . Những chuyện này có gì không thể nói , vì sao trong suốt 5 năm không thể để em biết về họ . Lão công , rốt cuộc có phải em chưa từng hiểu gì về chị hay không ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro