CHƯƠNG 28 THỪA NHẬN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau lần hẹn hò ở quán cà phê, Sam liên tục đề xuất rất nhiều kế hoạch khác nhau để Mon và cô cùng thực hiện. Cô ấy thậm chí còn trở nên dữ dội hơn trước khiến mọi người đều ngạc nhiên, nhưng với Mon-cô thực sự rất vui khi được dành thời gian của mình với Sam vì một vài lý do. Thứ nhất, cô đã rất nhớ Sam trong vài tuần của kỳ nghỉ và cô không muốn xa bạn mình thêm nữa mặc dù đã bắt đầu năm học được vài tháng rồi. Mon cảm thấy thoải mái khi ở bên Sam và họ đang cùng nhau thực hiện những kế hoạch tuyệt vời bao gồm các hoạt động mà cả hai đều rất thích. Hơn nữa, cô đang dần biết thêm một khía cạnh của Sam mà trước đây cô không chú ý nhiều đến.

Mon đã nhìn vào khuôn mặt của Sam và biết rằng cô thực sự rất đẹp. Cô đã nói điều này trước đây và không ngại thừa nhận điều đó một lần nữa. Tuy nhiên, thời gian gần đây, từ xinh đẹp trở nên chưa đủ khi nghĩ về sam. Cô ấy có những đường nét hoàn hảo, nhưng còn sâu xa hơn thế. Cô có thể đắm chìm trong đôi mắt của cô ấy lâu thật lâu và cô không quan tâm vì sao như thế, nó chỉ cảm thấy tự nhiên. Nụ cười của cô ấy là nụ cười đáng yêu nhất mà cô từng thấy và cô không thể ngăn mình mỉm cười khi nó xuất . Cô cũng thích đôi khi trông Sam nhìn đẹp trai vô cùng, cũng như sự dễ thương và nữ tính trong một số khoảnh khắc khác. Cô ấy thích màu đen rất hợp với mình, nhưng việc thêm một số màu sắc vào tủ quần áo của cô ấy cũng khiến cô ấy trông thật quyến rũ. Ngoài việc cô thích nhìn vẻ bề ngoài, Mon cũng thích cách cô ấy làm cô cười và cách cô ấy nhìn cuộc sống. Hai người họ ở bên nhau đều cảm thấy vô cùng ý nghĩa. Vì vậy, sự nghi ngờ bắt đầu xuất hiện trong não cô. Đây có lẽ có "điều đáng ngờ" nào đó ?

Sam cũng đã suy nghĩ rất nhiều về hành động mới nhất của Mon rốt cuộc là có ý nghĩa gì . Khi Mon và cô đi chơi với nhau, cảm giác thật tuyệt và hoàn hảo. Cô chưa bao giờ cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy Mon đi với những người khác. Kể cả khi cô ấy và Nop thân thiết. Cô chỉ không thích cách nhìn của anh chàng vì cô có thể cảm thấy Mon không quá thoải mái với sự hiện diện của Nop. Tuy nhiên, nhìn thấy Mon cười với Phum lại là chuyện khác. Đầu tiên, trái tim cô đã ngừng đập trong giây lát. Sau đó, cô cảm thấy ngực mình tự nén lại và đau đớn. Cô rất muốn khóc , nhưng cô đã kiềm chế bản thân nhiều nhất có thể. Cô đã hơi khó chịu với Kirk và sau đó cô đã xin lỗi anh. Khi lên giường, cô bắt đầu trải qua cảm giác đau khổ và buồn bã. Cô đi đến kết luận rằng cô cần biết Phum và Mon là gì. Sau khi nhận được câu trả lời họ không phải là một cặp qua lời của Mon, cô đã bắt đầu lên kế hoạch với cô ấy để xem liệu có điều gì thay đổi trong mối quan hệ của họ sau những cảm xúc khó hiểu của cô hay không. Và nó đã xảy ra, nhưng cô đã không nói ra.

Tee và Yuki đã nói về tình hình giữa hai người. Họ đã hướng về phía nhau một thời gian rồi, nhưng cả hai luôn nói với họ rằng tình cảm của họ chỉ là thân thiện. Họ chắc chắn rằng hai cô gái có mối liên hệ ngoài tình bạn. Những sự kiện mới nhất với việc Sam luôn cố gắng ở bên Mon và cuộc hẹn hò của Mon bị trục trặc có ý nghĩa gì đó đối với họ. Bên cạnh đó, Tee và Yuki đã hơi mệt mỏi vì phải chờ đợi, vì vậy họ đã quyết định can thiệp một chút. Có lẽ họ nên để bạn bè của cô tự tìm hiểu, nhưng họ tin rằng một cú đẩy nhỏ sẽ không làm hại họ.

Người đầu tiên hành động là Tee. Cô ấy có ý tưởng về cách nói chuyện với bạn mình, và cô ấy đã làm thế. Đó là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng cô ấy sẽ tận dụng nó thật tốt. Với sự giúp đỡ của hai vị khách đặc biệt, những người không ngờ tới họ đã giúp đỡ cô rất nhiều.

" Kate, có chuyện muốn nói với chúng ta?" cô hỏi cô gái tóc nâu, nhìn cô qua kính chiếu hậu ô tô. Cô đang lái xe chở ba người bạn của mình về nhà, với Sam ngồi ở ghế phụ còn Kate và Jim ngồi ở ghế hành khách.

"Cậu đang nói về cái gì vậy?" Kate nhíu mày hỏi.

"Yuki và tôi thấy bạn ở trung tâm mua sắm cuối tuần trước. Chúng tôi không muốn làm gián đoạn bạn. Bạn có vẻ khá thân mật với một ai đó." cô ấy di chuyển lông mày của mình lên xuống vài lần.

"ĐÚNG VẬY. Tôi đã gặp bạn diễn Nita của mình ở đó. Cậu muốn biết gì?" câu hỏi của cô ấy với giọng điệu thực sự bình thường, so với vẻ mặt bối rối của Jim và Sam.

"Hai người đang hẹn hò à?" cô kết thúc câu hỏi mà mọi người đã suy nghĩ.

"Chúng tôi đang hẹn hò." cô nói với giọng tỉnh bơ khiến Jim há hốc mồm.

"Cậu đùa tôi à? "Jim kêu lên, trong giọng nói có chút tức giận. "Cậu đang hẹn hò với ai đó và tôi không biết gì về chuyện đó? Tôi là bạn tốt nhất của cậu!"

"Gần đây chúng ta không có nhiều thời gian để nói chuyện bởi vì khi chúng ta không ở cùng nhau hoặc ở trường, tôi không thấy cậu ở một mình. Cậu luôn ở bên bạn trai. Tôi mừng cho cậu, nhưng đó là sự thật. Tôi cũng bận rộn với việc quay phim, và đó không phải là cái cớ mà chúng ta không còn ở bên nhau như trước. Bên cạnh đó, chúng tôi đã chính thức bắt đầu hẹn hò vào cuối tuần trước."

"Đó là sự thật." Jim bình tĩnh lại. "Tôi xin lỗi vì đã nói thế." Kate cười nhẹ.

"Vậy, hãy cho chúng tôi biết một chút về cô ấy. Làm thế nào mà cả hai bắt đầu?" Tee đang hỏi Kate, nhưng lại để mắt đến Sam, người đang nhìn về phía trước với vẻ tập trung trong mắt cô.

"Mọi thứ chỉ diễn ra một cách tự nhiên. Chúng tôi có một mối quan hệ thực sự tốt trên trường quay và một ngày nọ, chúng tôi quyết định đi chơi cùng nhau. Những gì bắt đầu như một việc bình thường phải làm, đã trở thành một thói quen hàng ngày. Vài tuần trước, trời mưa rất nhiều và cô ấy đề nghị tôi ở lại chỗ của cô ấy, gần phim trường hơn. Cuối cùng chúng tôi đã nói chuyện trên giường của cô ấy trước khi đi ngủ. Tôi không biết tại sao, nhưng tôi nghĩ cô ấy trông thật xinh đẹp khi nằm đó với khuôn mặt mộc. Chúng tôi nhìn vào mắt nhau trong vài giây và tôi biết rằng mình phải hôn cô ấy. Và tôi đã làm thế." Tee cười khi nghe câu chuyện. Sam cũng vậy, nhưng cô ấy vẫn có khuôn mặt tập trung như cũ. "Tôi sẽ không đi vào chi tiết hơn, vì đó là chuyện riêng tư, nhưng tôi thực sự rất vui." cô đỏ mặt sau câu nói vừa rồi.

"Tôi rất vui mừng cho cậu. Cậu trông giống như cậu đang phát sáng." Jim ôm chặt cô bạn.

"Thật tuyệt khi được nghe về hạnh phúc của cậu." Tee nói thêm, rồi nhìn Sam. "Nhân đây, xin hỏi điều gì đã khiến cậu thay đổi từ việc chỉ coi cô ấy là bạn sang hơn thế nữa?" câu hỏi đó khiến Sam rời khỏi chỗ ngồi. Tee tự chúc mừng bản thân. Cô đã trúng hồng tâm.

"Sau đêm đầu tiên của chúng tôi, tôi đã cố gắng tìm ra câu trả lời cho cùng một câu hỏi. Và tôi nhận ra rằng không có một khoảnh khắc hay một việc cụ thể nào mà cô ấy làm khiến tình cảm của tôi thay đổi. Chúng tôi đã luôn bên nhau. Về cơ bản, tôi chỉ nhầm lẫn chúng tôi với tình bạn khi tôi muốn hôn cô ấy." cả đám cười phá lên, trừ Sam cười nửa miệng.

"Và cậu có sợ mất tình bạn nếu cô ấy không thích lại cậu không? "Jim hỏi.

"Trước hết, tôi đã nói rất nhiều lần rằng những người đồng tính nữ yêu tôi. Nita là bi, nhưng về cơ bản là giống nhau." họ lại cười vì điều đó. "Tôi đùa đấy. Tuy nhiên, bạn nói đúng. Cô ấy có thể đã đẩy tôi ra và từ chối tôi. Hoặc thậm chí tệ hơn, cô ấy có thể chấm dứt tình bạn của chúng tôi mãi mãi. Tuy nhiên, tôi đã phải cố gắng. Tôi phải nói cho cô ấy biết tôi cảm thấy thế nào. Và tôi đã làm điều đó bằng cách hôn cô ấy bởi vì nó đến với tôi một cách tự nhiên." cô mỉm cười cắn môi nhớ lại khoảnh khắc đó trong đầu. "Có lẽ tôi đã mạo hiểm rất lớn, nhưng cuối cùng nó đã được đền đáp. Vì vậy, tôi không thể phàn nàn. Nếu nó không hoạt động, tôi sẽ không hối hận. Bởi vì tôi đã làm theo trái tim mình và đó là phần quan trọng nhất của mọi thứ."

"Tôi muốn tiếp tục câu chuyện nhày, và chúng ta sẽ tiếp tục nó sau, vì chúng ta đã đến nơi rồi, các cô gái." Tee nói rồi dừng xe bên đường. "Một lần nữa, tôi rất mừng cho cậu, Kate." cô ấy đã cười.

"Cảm ơn, Tee. Và cảm ơn cậu vì chuyến đi.". Yuki chắc hẳn ghét bạn như bây giờ." Tee cười.

"Cô ấy sẽ không. Cô sẽ làm một cái gì đó mà không phải là chiếc xe hơi."

Jim và Kate nói 'tạm biệt' với Tee và Sam, những người vẫn ở trong xe. Mặc dù họ không có gì khác để làm ở đó, Tee đã không khởi động xe. Cô bạn vẫn chìm đắm trong suy nghĩ của mình, nhìn qua ô cửa sổ bên cạnh. Cô ấy cần biết liệu cô ấy có thể giúp cô ấy theo cách nào đó không.

"Sam, cậu có sao không? Nói chuyện với tôi."

"Tỷ lệ cược là bao nhiêu? Và ở đây tôi. Phải như thế nào..."

Cô gái tóc nâu bắt đầu thở nhanh hơn bình thường, từng chút một. Tee thông báo và ôm cô ấy trong một cái ôm.

"Này, không sao đâu. Tôi đây." cô kéo Sam về phía người mình khi nước mắt bắt đầu rơi trên khuôn mặt cô.

"Nó không ổn. Sẽ không ổn đâu." tiếng khóc khiến câu nói của cô hơi khó hiểu.

"Mọi thứ sẽ ổn. Tôi hứa với cậu như thế." Sam quay đầu từ trái sang phải liên tục.

"Tôi không thể nói ra vì tôi sẽ mất cô ấy. Tôi không thể mất cô ấy." cô ấy tách mình ra khỏi Tee để nhìn thẳng vào mặt cô ấy. Nước mắt Sam không ngừng rơi, nhưng hơi thở của cô đã dịu hơn.

"Cậu sẽ không. Cậu đã nghe nó từ Kate. Nó sẽ hoạt động. Nó sẽ có kết quả." cô cố lau đi vài giọt nước mắt không ngừng rơi.

"Còn Kirk thì sao? Còn bà tôi?" cô tự ôm mình. Nỗi sợ hãi xuyên qua cơ thể cô với tốc độ ánh sáng, khiến nó trở nên yếu ớt và mỏng manh. "Tôi sợ lắm, Tee. Điều này không thể được. Tôi không thể nói ra. Nếu tôi không nói ra, nó sẽ xem như không có gì cả."

"Điều đó không đúng. Đó là sự thật. Và, ngay cả khi cậu chối bỏ nó, nó cũng sẽ không biến mất." Sam nuốt nước bọt thật sâu.

"Nhưng cậu đã biết rồi đấy. Tại sao mình phải nói ra khi cậu đã biết rồi?" Tee cười nửa miệng.

"Vì chính cậu là người cần nghe. Đó là bước đầu tiên, chúng ta cần thừa nhận để tiến lên phía trước." cô nắm chặt tay. "Tôi sẽ ở đây vì cậu. Luôn luôn. Tôi hứa."

"Tôi không thể. Tôi sợ. Tôi không muốn mất cô ấy."

"Chúng tôi đảm bảo là không. Nhưng cậu phải can đảm lên."

Sam thở dài lần cuối. Cô đã bị dồn vào chân tường. Sau câu chuyện của Kate, nó cũng in sâu vào đầu cô. Những mảnh ghép cuối cùng có thể còn thiếu đã ghép lại với nhau thành một bức tranh ghép đó là cảm xúc của cô. Nhưng cô cần phải kết thúc trò chơi. Và cách duy nhất để làm điều đó là giải quyết bí ẩn cuối cùng: cô có tình cảm gì với Mon?

"Tee, tôi nghĩ có thể tôi có tình cảm với Mon." cô ấy nói với khuôn mặt và với giọng điệu quả quyết nhất có thể.

"Tôi biết. Lại đây nào." Tee lại ôm Sam. Sam cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Cô đã mang một chiếc túi khổng lồ trên lưng và bây giờ nó đã biến mất, cô cảm thấy tốt hơn một chút. "Tôi rất tự hào về cậu. Bây giờ, chúng ta hãy đến chỗ của tôi. Cậu sẽ ngủ ở đó. Chúng ta cần nói chuyện."

Tee tách ra để thấy Sam gật đầu. Rồi cô khởi động xe và lái về nhà mình. Đó thực sự đã là một đêm dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro