Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cô gái trẻ này có vẻ rất dịu dàng không giống như Ara. Một người hung dữ, thô lỗ và không có lễ độ" Pattrine nghĩ trong đầu.

"Dì" Becky vung tay về phía Pattrine.

"Vâng".

"Dì đang nghĩ gì vậy?" Becky hỏi.

"Không có gì. Tôi đưa mợ đến phòng của cô chủ" Họ đến phòng của Freen. Khi họ bước vào phòng Freen, Becky bối rối.

"Cái này..".

Pattrine cắt lời.

"Tôi biết mợ bối rối tại sao phòng của cô ấy nhỏ. Tôi cũng không biết lý do".

"Ồ, Freen không phiền nếu con ở trong phòng cô ấy chứ?" Becky hỏi.

"Tôi không biết nhưng nếu ai đó kết hôn. Cô ấy hoặc anh ấy sẽ ở cùng với bạn đời của họ" Pattrine nói.

"Ừ, đúng rồi" Becky nói.

"Tôi cần phải đi ngay bây giờ. Tôi có một số việc phải làm".

"Được rồi, dì Pattrine" Becky nằm xuống giường. Nàng cảm thấy rất thoải mái trong căn phòng đó.

Bầu không khí thật yên tĩnh và tĩnh lặng. Âm thanh duy nhất có thể nghe được là tiếng gió thổi lá cây.

Đột nhiên, một giọng nói từ cửa chính phòng ngủ vang vào tai nàng.

"Ai cho cô vào đây?".

Becky giật mình khi nghe giọng nói đó. Nàng nhìn ra cửa chính.

"Freen".

"Ai cho cô vào đây?" Freen lặp lại câu hỏi của mình.

"Tôi".

"Đây là phòng của tôi. Không ai có thể vào phòng của tôi mà không có sự cho phép của tôi" Freen nói với giọng cao và gay gắt.

"Xin lỗi" Đó là tất cả những gì Becky có thể nói. Nàng biết rằng sự hiện diện của nàng không được mong đợi.

"Đừng tưởng tôi lấy cô, thì ở nhà này muốn làm gì thì làm. Cô nên biết, tôi lấy cô là vì bắt buộc phải thế".

"Tôi biết" Becky nói đơn giản.

"Tốt, con gái từ gia đình Armstrong đều giống nhau, đều là những người đào mỏ" Freen bực bội nói.

Becky đang muốn rời khỏi phòng thì dừng bước. Cô ấy rất tức giận khi Freen nói những lời đó. Nàng nắm chặt tay để kìm lại cơn giận chực bùng phát.

"Đừng so sánh tôi với họ" Becky nói cố gắng giữ bình tĩnh mặc dù cô ấy rất tức giận.

"Cô là gái rẻ tiền".

"Mình không thể giận bà được. Sau này bà mình sẽ gặp nguy hiểm" Becky thầm nghĩ trong đầu.

Freen nói: "Cô và Ara giống nhau. Thật là một kẻ đào mỏ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro