Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bangkok xa hoa bị màn đêm bao phủ, lúc này chính là thời điểm ăn chơi thả mình của những giới thượng lưu sau một ngày mệt nhọc, đây là một nơi phồn hoa trụy lạc dành cho những danh gia vọng tộc sinh sống, những ngôi nhà chọc trời vẫn còn lấp lánh những ánh đèn led, bên dưới lề đường là những kiểu đèn màu lấp lóe trong những cửa hàng tiện lợi, những chiếc siêu xe như được giải thoát vội vã phóng thật nhanh trên đường...

Một căn biệt thự lớn ở một thượng khu đắc nhất Bangkok, từ ngoài cổng kéo dài vào trong chỉ hơn chứ không kém 0.5km, vệ sĩ hai hàng kéo dài canh gác, trung tâm lối vào là một đài phun nước khổng lồ, vào sâu nữa bên trái là một gara lớn, bên trong là tầng tầng lớp lớp những con siêu xe hàng triệu bath trở lên.

Bên trong căn biệt thự được thiết kế theo kiểu Phương Tây, không khí bên trong cũng mang theo cái không khí cổ xưa, mỗi một món đồ bày trí đều vô cùng đắt đỏ, trên đỉnh cao giữa đại sảnh là một cái đèn chùm lớn hoa lệ.

Lầu được bắt lên, hành lang uốn khúc phía trên là những căn phòng, lên nữa cũng là phòng nhưng ở đây mọi thứ lại nguy nga lộng lẫy như một cung điện được thu nhỏ.

Sofa lớn phía dưới phòng khách hai vị nhân gia đang ngồi thưởng trà, là một vị trung niên cùng vị phu nhân, hai người khí chất cao quý, phu nhân ngũ quan tinh xảo dù đã lớn tuổi nhưng vẫn hiện rõ đường nét mê người, trung niên có một cỗ khí ôn hòa nho nhã, ngũ quan cũng không kém vị phu nhân, phải nói là kẻ tám lạng người nửa cân.

Lúc này, trên lầu đi xuống một nữ nhân, cô mặc trên người là một cái váy bó sát màu đen tuyền bao lấy làn da như tuyết vô hà, tôn lên sự thần bí hấp dẫn cùng cỗ khí chất khó cưỡng.

"Bố, mẹ." Cô bước xuống nhìn hai người họ gật đầu.

"Freen, con đi đâu?" Người đàn ông trung niên khép lại tờ báo, ôn hòa hỏi một tiếng

"Con có hẹn với Nam."

"A, Nam sao? Cũng thật lâu không gặp." Vị phu nhân nhìn nữ nhân mỉm cười.

"Đi đi."

"Vâng, con đi đây, hai người nhớ ngủ sớm."

Nữ nhân nói xong bước đi ra cửa, bên ngoài đã có một chiếc xe đợi sẵn. Tên vệ sĩ thấy cô bước ra liền khom người cung kính, sau đó đi đến ghế sau mở cửa cho nàng bước vào.

Quán bar 'GAP' là một bar bậc nhất Bangkok, là nơi hội tụ nhiều nhất thế gia thiếu gia tiểu thư của các Gia Tộc lớn nhỏ, đây cũng là một trong sản nghiệp hiện tại của SarochaThị.

Ở một nơi đất nước Thái Lan đông dân này, những kẻ làm ăn mua bán hay ăn chơi không một ai không biết đến SarochaThị.

Trong hắc bạch lưỡng đạo Sarocha Gia như một mãnh hổ chốn sơn lâm, được xem là hào môn thế gia có từ lâu đời với cơ ngơi vững mạnh...

Ở quầy Bartender có hai người, một nam nhân cùng một nữ nhân, hai người dung mạo nhìn kỹ tới bảy phần tương tự nhau, nữ nhân thì đẹp đến khiến cho nhân tình mê ý loạn, khuôn mặt tinh xảo diễm lệ như được mài dũa đúc kết tỉ mỉ, dáng người cao gầy, khí chất là một loại khác biệt thu hút chí mạng, nam nhân bên cạnh thì tuấn tú phi phàm, sở hữu khí chất nhu hòa mềm mại mà nam nhân khác muốn mà không có.

"Chị." Heng nhìn nữ nhân, khuôn mặt hơi nhút nhát gọi khẽ một tiếng, cậu ta rất sợ cô, cô là một người rất nghiêm khắc, khí tràng rất lớn, dù cô rất thương cậu nhưng khi ở gần, cậu ta cũng cảm thấy e dè sợ hãi.

"Có chuyện?" Freen khuôn mặt lười biếng, bàn tay dài trắng nõn cầm ly rượu lắc lư, ánh mắt sắc bén như đao nhìn người kế bên.

"Em không muốn nhậm chức, nó không thích hợp với em." Heng theo ánh mắt phóng tới, thân mình run rẩy nhỏ giọng nói, lại bộ dạng đáng thương hề hề nói tiếp: "Em cũng đâu giúp được gì, tất cả không phải đều là chị lo sao?"

"Chị còn chưa vào công ty." Freen không nhìn bộ mặt đáng thương của cậu ta, lắc đầu nói.

"Một khoảng thời gian nữa đi."

"Em biết rồi." Heng uể oải, ngoan ngoãn đáp.

Hai người tiếp tục nói chuyện với nhau mà bỏ qua không khí sôi động xung quanh, nhưng chỉ là Heng luôn miệng nói, bên cạnh người chỉ gật đầu, đôi khi từ bi cho cậu ta một từ.

"Freen!"

Một âm thanh lớn vang lên. Freen, Heng lần lượt quay đầu.

"Chị Nam!" Heng nhìn người đang đi đến, vẫy tay chào hỏi.

Nam mỉm cười, đi đến ngồi xuống bên cạnh Freen, nhìn Bartender gọi một ly rượu.

"Cậu không phải bận lắm sao? Lại có thời gian hẹn mình đến nơi này." Freen nhấp một chút rượu, nhìn sang người kế bên hỏi.

"Em đi trước có công việc, hai chị tán gẫu vui vẻ." Heng uống cạn ly rượu trong tay rồi đứng dậy nói.

Thấy hai người gật đầu cho phép, hắn liền rời đi.

"Đúng là mấy hôm nay bận thật." Nam than thở gật đầu.

"Mình vừa phải vẽ, xem lại hợp đồng, kiểm tra mẫu hàng mới......"

Nam kể lể một mạch dài cho Freen nghe.

Nhưng người ta đâu để ý, mà đi chăm chú nhìn đằng xa một đôi nam nữ đang nói chuyện, ánh mắt lấp lóe ánh sáng, rất hứng thú theo dõi.

Nam nhìn sang, tức giận đến run rẩy phồng má trừng người không thèm quan tâm mình, nàng nhìn theo, thấy một màn thì ngạc nhiên, sau đó lại nhìn Freen, ánh mắt loạn chuyển như có điều suy nghĩ...

Cô gái kia không kém Freen nha, đúng là phong tình vạn chủng, yêu mị không khác gì hồ ly a...

"Becky, em có nhu cầu không?"

Nam nhân mặt mày dài đến tuấn tú nhìn người đối diện ôn nhu hỏi.

"Anh muốn 419?" Becky nghe vậy, nhìn lại hắn cười khẽ hỏi.

"Vâng, vâng..." Nam nhân đối diện hai mắt mang theo tham lam, dâm tà gắt gao quét khắp người Becky, nghe nàng hỏi thì gật gật đầu liên tục.

"Nhưng rất xin lỗi anh, tôi với cô ấy đã có hẹn trước."

Lúc này một âm thanh ở phía sau vang lên ngăn lại lời định thốt ra của ai đó, cũng như phá nát mộng của anh ta.

Freen bước chân chậm rãi đi đến, ánh mắt cực kỳ hứng thú nhìn bộ dáng yêu mị phía trước.

"Đúng vậy." Becky trong mắt lóe lên kinh ngạc, nhưng rất nhanh lướt qua mà cười nói.

Cô gái này là ai?

Cô ta muốn làm gì?

"Freen!"

Nam từ bên kia gọi đến.

"Cậu về trước đi." Freen quay đầu lại nói.

Nam nghe đến thì bĩu môi, hừ hừ mấy tiếng cầm lấy túi ly khai.

Không thèm để ý tới cậu nữa!

"Bae, chắc em đợi lâu rồi." Freen đi đến bên cạnh Becky, hai ngón tay nâng cằm nàng lên, hôn xuống khóe môi.

Becky bị hành động của nàng làm cho giật mình, nhưng rất nhanh cũng phối hợp, đôi tay câu qua cổ người phía trên hôn lại.

Nam nhân nhìn đến thì vừa căm giận vừa xấu hổ nhưng vội cười che đi: "Vậy anh đi trước!" Nói xong thì đi mất, đây là sản nghiệp của Sarocha thị, cho hắn một trăm lá gan cũng không dám cường đoạt nữ nhân.

"Ưm..." Becky rên khẽ một tiếng đẩy Freen ra.

"Đêm nay em là của tôi." Freen cười nói, không đợi nàng trả lời thì đã kéo nàng hướng thang máy đi.





_Lần đầu mình cover truyện ạ. ~Có gì sai sót mong mọi người cmt góp ý~

Mình đang lấy ý kiến nếu nhiều bạn muốn đọc nữa thì mình sẽ viết tiếp ạ

Thank you naka🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro