Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đại phu nhân tiểu thư chỉ ngất đi thôi!!."Tên bên cạnh lo lắng nhìn Becky rồi nhỏ nhẹ nói.

"Sao cấp cứu còn chưa đến! Chị ấy mà có chuyện gì Becky ta san bằng tất cả bệnh viện Bangkok."Becky điên cuồng nhìn mấy người quát lên.

Nàng vừa dứt lời xe cứu thương cũng đến, người phía trên nhảy xuống, vội vàng kéo xe xuống đem người lên.

Becky cũng theo sau, sau đó xe lập tức lao đi thật nhanh.

Một đường Becky cầm tay Freen nói rất nhiều, nước mắt chảy chưa bao giờ ngừng.

Tới phòng cấp cứu, Becky không được cho vào, nàng phải bên ngoài đi qua đi lại khó yên lòng chờ đợi.

"Freen sao rồi!?."Lúc này, đằng xa một loạt người chạy đến.

Lão Saint vẻ mặt kìm nén tức giận như muốn phát bạo, ông Chan và bà Risa thì đỏ mắt hồi hộp, Heng một bên kích động đến sắp khóc.

"Chị ấy đang được cấp cứu."Becky nói xong thì ôm mặt nức nở.

"Con nín đi, Freen sẽ không sao đâu."Bà Risa cũng rơi nước mắt, nhìn con dâu mình quần áo đều là máu đang ôm mặt khóc thì vội an ủi.

"Giỏi lắm! Bảo bối của lão Saint ta các ngươi cũng dám đụng, thì đừng nghĩ đến hậu quả."Lão Saint một bên ánh mắt âm ngoan gằn từng chữ một.

Một lúc sau gia đình Becky cũng lo lắng chạy đến, nàng thì nhào vào lòng bà nội mình mà khóc.

"Tiểu Bec con đừng khóc! Tiểu Freen sẽ không muốn thấy con như vậy."Bà yêu thương vuốt ve lưng nàng nhỏ giọng an ủi.

"Chỉ vì cứu con!!."Becky vừa khóc vừa đáp.

Bà thở dài vuốt ve mái tóc nàng.

Gần chiều tối cửa phòng cấp cứu mở ra, một vị y tá chạy ra ngoài.

"Chị ấy thế nào rồi?..."

"Cháu tôi sao rồi.."

"Phi tôi như thế nào?."

Mọi người một lượt chạy đến hỏi liên tục, Becky kéo lấy tay nữ y tá kích động hỏi.

"Mọi người bình tĩnh! Bây giờ Sarocha tiểu thư mất máu rất nhiều tình trạng đang nguy hiểm, ngân hàng máu đã hết, chúng tôi cần nhóm máu O gấp..."Nữ y tá nhíu mày vội vã nhìn mọi người nói.

"Tôi máu O! Để tôi!!."Becky nghe đến thì lập tức vội mở miệng.

"Được vậy mời tiểu thư nhanh đi theo tôi."Nữ y tá thở phào vội nói.

Nhà Sarocha nghe đến máu O thì mặt đồng loạt trắng bệch, nghe câu nói của Becky thì nhìn sang nàng bằng ánh mắt vô cùng cảm kích.

Becky được nữ y tá đưa đi lấy máu gấp.

Risa tìm một chỗ, ngồi ở đó cứ nhắm mắt miệng lẩm bẩm đã bốn giờ không ngừng.

"Cô ngồi ở đây tôi sẽ lấy máu ngay."Bác sĩ cầm tiêm đi đến bên nàng nghiêm túc nói.

"Vâng."Becky đưa tay ra gật đầu.

Thời gian lấy máu mất nửa tiếng, xong xuôi vị bác sĩ cũng liền đưa cho y tá đem đi đến phòng cấp cứu.

"Ngài chờ một lát!."Becky nhìn vị bác sĩ định đi thì gọi lại.

"Armstrong Tổng còn có chuyện gì sao?."Vị bác sĩ nhìn nàng hỏi.

"Tôi còn muốn làm một việc."Becky nhìn anh gật đầu, ánh mắt lúc này lóe lên vài tia khác thường.

"Tiểu Bec."Aon thấy con gái mình vẻ mặt xanh xao tiều tụy đang đi về thì vội đi đến dìu nàng.

"Cảm ơn con, rất cảm ơn con."Lão Saint nhìn Becky chân thành nói, thiếu chút nữa cúi đầu.

"Đúng cảm ơn con."Ông Chan cũng một mực cảm kích gật đầu.

"Ông cùng bác trai đừng như vậy! Con cùng chị ấy đã là phu thê chỉ còn thiếu giấy kết hôn thôi."Becky lắc đầu nhíu mày nhìn hai người đáp.

"Nhà Sarocha có con dâu như con thật tốt!."Lão Saint nhìn nàng lại chân thành nói một câu.

"Becky con nên ăn một chút."Ông Chan thấy sắc mặt nàng, thì quan tâm nói.

"Con không đói."Becky nhìn vào cái bảng sáng đèn lắc đầu đáp.

"Ăn một chút thôi."Aon một bên khuyên nàng.

"Con nuốt không trôi."Becky nhìn mọi người nhẹ lắc đầu.

"Không ăn thì một chút Tiểu Freen tỉnh lại sẽ lo! Con muốn con bé vừa tỉnh lại phải lo cho con sao? Con không ăn làm sao chăm sóc cháu ấy!?."Vị lão bà một bên cũng nhíu mày nói.

"Thôi được rồi, con sẽ ăn."Becky nghe nói đến có liên quan tới Freen thì lập tức gật đầu thỏa thuận.

Ở phía lối hành lang tới phòng VIP, đi đến một đám người dẫn đầu là Heng.

"Ông nội, tên ám sát P'Freen đã tự tử."Heng đi tới thì cúi đầu nghiến răng nói.

"Hả?Tự sát?."Lão Saint nghe vậy, tức giận đến tay đập mạnh vào ghế một cái, gầm nhẹ.

Vệ sĩ phía sau đồng loạt sợ hãi cúi đầu không dám thở mạnh.

"Ông nội bảo trọng thân thể."Heng nhìn ông lo lắng nói.

"Dùng tất cả mối quan hệ mạch ngầm đều tra cho ta! Ông phải để cho tên đó phải sống không bằng chết!!."Lão Saint trầm giọng nói như đinh đóng cột, một cỗ khí tràng thoát ra vô cùng đáng sợ.

"Dạ.."Heng cũng nhẹ run lên gật đầu đáp, khí tràng của Phi cùng ông nội luôn lợi hại nhất.

Mấy vệ sĩ phía sau run rẩy chân muốn mềm nhũn mồ hôi đổ đầm đìa.

"Các ngươi sơ suất để cho Đại tiểu thư bị như vậy! Tất cả đều đi lĩnh phạt."Lão Saint mắt quét qua từng người nói từng chữ một.

Phịch...

"Vâng..lão gia..."Tất cả đều run rẩy mềm nhũn chân quỳ xuống, đầu cúi xuống gật lia lịa không dám ngẩng lên đáp.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mọi người đứng lên rồi lại ngồi xuống, vẻ mặt ai nấy cũng tràn đầy sầu lo, Becky cứ đi qua đi lại đi tới đi lui suốt mấy giờ đồng hồ, bà Risa vẫn trạng thái như cũ nhắm mắt miệng lẩm bẩm không dứt.

Thêm bốn giờ trôi qua, bây giờ trời cũng tối đen, phòng cấp cứu vẫn luôn sáng lên ngọn đèn hy vọng của mọi người bây giờ.

"Mọi người ăn gì đi."Heng trên tay cầm một đống đồ ăn nhìn mọi người nhẹ giọng nhắc nhở.

"Cho Tiểu Bec ăn đi, ông không đói."Lão Saint nhìn cậu lắc đầu đáp.

Ông Chan cũng lắc đầu nói không đói.

"P'Beck chị ăn một chút."Heng đi đến bên nàng nói.

"Cậu ăn đi, tôi không đói."Becky vẻ mặt không huyết sắc lắc đầu đáp.

"Tiểu Bec ăn một chút thôi con!."Aon một bên lên tiếng.

"Đúng vậy ăn một chút cũng được, nhìn con rất không khỏe."Vị lão bà lau đi nước mắt nói.

"Mọi người đừng ép con!."Becky nhíu mày giọng mệt mỏi, bây giờ nàng không muốn làm gì ăn gì cả.

"Vậy em để đây khi nào chị đói thì ăn nhé."Heng thở dài một tiếng, cũng không nói nhiều thêm nữa.

"Bác cùng bà mau ăn cho còn nóng."Cậu ta lại đi đến đưa cho Aon cùng vị lão bà.

"Mẹ, người vẫn chưa ăn gì, người cũng ăn đi."Heng đi đến bên cạnh mẹ mình lo lắng khuyên bà.

Bà Risa vẫn một bộ dạng không nhìn không đáp, miệng vẫn như cũ mấp máy, tay thì chắp lại theo kiểu Phật môn.

"Đừng làm phiền mẹ con."

Ông Chan biết khuyên sẽ không có tác dụng với bà nên phải chờ con gái qua khỏi thôi.

Heng bỏ bao đồ ăn qua một bên, bản thân thì ôm mặt khóc nức nở.

Cũng tại cậu nên Phi mới bị như vậy!!

Cũng tại cậu!!

Ông Chan thấy thế thì khổ sở thở dài, đi đến vỗ vai cậu.

"Không phải lỗi của con."

"Cũng do con kêu vệ sĩ cách xa hai người nên mới có chuyện này xảy ra..."Heng vừa nức nở vừa nói.

Ông Chan định nói gì nhưng bị một âm thanh làm ngừng lại.

"Bác sĩ..bác sĩ.."Becky vừa thấy đèn tắt bác sĩ bước ra thì chạy lại gấp gáp hô.

"Bác sĩ!."Mọi người tất cả đồng thanh chạy đến bao vây nữ bác sĩ vừa đi ra.

"Chị ấy thế nào rồi..."

"Freen như thế nào?.."

.......

Rất nhiều câu hỏi đánh úp tới, nữ bác sĩ cũng bị làm hoảng sợ mà bất động trong chốc lát nhưng rất nhanh khôi phục.

"Mọi người bình tĩnh! Bệnh nhân đã qua cơn nguy hiểm, 12 tiếng sau sẽ tỉnh..."Nữ bác sĩ nhìn một lượt mỉm cười đáp.

Mọi người nghe xong thì đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.

"Sarocha tiểu thư sẽ được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt! Mọi người có thể đến thăm nhưng ít thôi và không được ồn ào."Nữ bác sĩ lại nói tiếp.

"Cảm ơn bác sĩ...cảm ơn rất nhiều!."Becky nhìn nữ bác sĩ vừa vui vừa khóc chân thành nói cảm ơn.

"Đa tạ phật tổ!."Bà Risa bất động nửa ngày bỗng dưng mở miệng, mắt mở ra cũng mang theo vài hạt nước rơi xuống.

"Mẹ nên ăn một chút."Heng vui mừng chạy đến đỡ bà đứng lên nói.

Bà  Risa vẻ mặt không chút huyết sắc ở trong lòng Heng mà ngất đi.

"Mẹ!!!."Heng hoảng sợ vội đỡ lấy, miệng thì kêu lên.

"Phu nhân..."Ông Chan cũng hoảng hốt chạy đến đỡ lấy vợ mình.

"Bác gái.."Becky cũng giật mình đi tới, Aon và vị lão bà cũng lo lắng chạy lại.

"Chắc Sarocha phu nhân mệt mỏi, mau đưa bà ấy đến phòng điều dưỡng truyền nước."Nữ bác sĩ cũng chạy lại nói với mọi người.

"Dẫn đường!."Heng lập tức mở miệng.

"Đi theo tôi."Nữ bác sĩ xoay người bước đi nói.

"Ba người chắc cũng mệt nên về nghỉ ngơi đi, con sẽ chăm sóc chị ấy."Becky nhìn ba người lớn nhẹ giọng nói.

"Con lo cho bản thân thì hơn! Ông thấy con còn mệt hơn bọn ta rất nhiều."Lão Saint nhìn cháu dâu vẻ mặt xanh xao yếu ớt, nhíu mày nói.

"Đúng vậy! Phụ thân vẫn ổn, con và bà nên về nghĩ ngơi."Aon nhìn nàng gật đầu cho là đúng nói thêm.

"Con muốn ở cạnh chắm sóc chị ấy, con sẽ không đi đâu!."Becky lắc đầu nhẹ mỉm cười kiên định đáp.

"Vậy ba đưa bà con về trước."Aon biết mình nói cũng như không đành đáp ứng.

"Vậy bà nội về trước, mai bà đến thăm hai con."Bà nói.

Becky nhẹ gật đầu, nhìn hai người dần dần đi khuất bóng.

"Cùng ta đi thăm con bé."Lão Saint một bên nhìn nàng nói.

"Vâng thư ông."Becky đi đến dìu ông hai người cùng đi đến phòng đặc biệt số 1.

"Cạch~."Becky vặn khóa mở cửa, hai người bước vào.



Đừng quên bình chọ cho mình nhé ⭐️✨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro