Chương 13: (H) nhẹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Ai lại ghen? Chỉ là dự sinh nhật của học sinh thôi. . . !Hay em ghét tôi đến mức cấm tôi đến dự ?" Nàng đưa tay ấn vào trán nó, hành động này dường như đã trở thành thói quen của nàng ta rồi nhỉ? Thói quen chỉ dành cho riêng nó.

Nó nghe nàng nói vậy, không biết nói gì ngoài vòng tay ra sau eo nàng, ôm nàng và dụi mặt lên vai nàng, phản đối suy nghĩ đó .

Becky đặt tay lên vai nó vỗ vỗ. Nàng nhớ mùi hương này quá đi mất, Freen thật sự mang đến cho nàng một cảm giác dễ chịu hơn thứ gì hết, sự đụng chạm từ nó. . . có thể nói là nàng không muốn từ chối nữa.

Qua đêm nay chắc chắn lại không được gặp nó, nàng có cảm giác mình phải trân trọng Freen trong một thời gian khi họ bên nhau.

Gần gũi hơn nữa chăng. . . ? Nàng muốn cái gì không biết nữa.

"Cô thật phản cảm. . . " Nó phì cười, ngẩn mặt dậy, rồi hí hửng vỗ vỗ mông nàng bép bép.

Thay vì mặc cái váy này. . . nàng có thể mặc thứ khác bớt quyến rũ hơn, bớt tôn mấy đường cong của mình trước mặt học sinh và nhiều người khác hơn.

Tại sao lại mặc ư?

Không thể giải thích rõ, nhưng nàng muốn mình thật đẹp và hoàn hảo trong mắt Freen khi nàng xuất hiện. Cứ như muốn xâm nhập hình ảnh của mình vào đầu Freen vậy, muốn nó nhớ mãi.

Nàng vòng tay quanh cổ nó, nhìn nó với đôi mắt ngà say, nàng nói với giọng quyến rũ nhất. "Sinh nhật vui vẻ. "

Lần đầu tiên nàng chủ động, kéo nó lại rồi hôn nó đắm đuối. . . mùi vị của đối phương là tuyệt hảo nhất.

Nụ hôn nhè nhẹ kéo dài, cho đến khi nàng thở gấp vì nụ hôn trở nên thật ướŧ áŧ, mãnh liệt hơn gấp 10 lần so với lúc vừa bắt đầu.

Nàng chỉ nghiêng đầu qua lại ngược với Freen , đẩy cho nụ hôn chết tiệt này sâu hơn nữa. . . Nàng muốn nhiều hơn .

Âm thanh thật quá thể kíƈɦ ŧɦíƈɦ, Becky và cả Freen đều thích âm thanh ám mụi phát ra từ sự va chạm của hai cái lưỡi như lúc này.

Nó cắn môi nàng, rồi cố tình đưa tay bóp cặp mông căng của nàng một cái cùng lúc đó. Nàng bậm môi lại, ôm chặt nó, ngửa cổ lên cho nó di chuyển xuống cổ nàng, đặt những cái hôn ở đó.

"C. . . cẩn thận, đừng để lại dấu. " Nàng say, không quên nhắc nhỡ nó vì bạn bè bên ngoài rất nhiều, kẻo để lại dấu họ sẽ phát hoảng lên mất.

Cảm giác nó mang đến là gì nàng không thể biết được. . . Chỉ biết nó là ma thuật bây giờ, nó chạm đến đâu nàng phản ứng kịch liệt ở nơi đó, nó làm nàng hô hấp mạnh hơn, thở từng đợt mạnh và câu dẫn hơn bao giờ hết.

Ấn đầu nó vào cổ mình, nàng quên mọi thứ xung quanh. . . nàng và nó đang ở đâu thì cũng không màng đến nữa. Nàng muốn gần với nó hơn.

Rên nhẹ một tiếng như mèo thẻ. . . nàng say mất rồi. Bao giờ nàng lại có thể đắm đuối cùng một nữ nhân như thế này, mắt không thể nào mở lên nữa, nàng khép hờ mắt lại rồi há miệng rên nho nhỏ.

Nó vén ngược cái váy nàng lên. . . rồi đem nàng vào trong một phòng vệ sinh, đóng chặt cửa lại.

Nàng đưa tay kéo nó xuống hôn một trận thật cuồng nhiệt, nó ép chặt nàng vào tường, chổng mông về phía nó. . .

Rồi nó quỳ gối xuống, đối mặt với mông nàng. . . nó bóp lấy mông nàng, và mở ra hai bên. Mùi hương của nữ nhân đưa vào mũi nó, nó liếm môi một cái rồi nuốt nước bọt. . . "Thật là phản cảm cô Armstrong ạ, màu đỏ à?"

Nàng ngượng đến mức đỏ mặt, bất ngờ mở miệng rên một tiếng vì nó vén mảnh qυầи иɦỏ của nàng sang một bên, rồi dùng lưỡi tấn công nơi tư mật ẩm ướt của nàng.

Cảm giác ma quỷ lại đến rồi. . . nàng mềm nhũn người ra vì lưỡi nó, thật là một điều đáng sợ, nàng bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ. . . Xuân thuỷ lại ứa ra, nơi ấy của nàng không thể chịu được nữa.

"Ah. . . ư. . . ưʍ. . . " Bám chặt tay vào tường, nàng cong mông ra hơn nữa, ấn mông hẳn vào mặt Freen , nàng cảm thấy cái lưỡi mềm mềm, ướt ẩm đang tiến vào cái lỗ nhỏ của nàng khoấy đảo ở đó rồi lại rút ra, đưa vào.

Lưỡi của Freen thật điêu luyện.

Kiểu này. . . nàng sẽ bị nó chọc đến phát điên mất.

Nó đã tìm ra điểm yếu của nàng rồi, cứ mãi ấn lưỡi lên đó trêu chọc. Nàng chịu không nổi nên run người theo từng lần đụng chạm.

Nó và nơi kia của nàng đang tạo ra cái âm thanh gì vậy không biết nữa. . . nghe thật là đồi truỵ, và đã tai. Nó rút lưỡi ra, rồi liếm sạch nước đã rỉ ra ngoài hang, liếm xuống đùi nàng rồi liếm ngược lên đó. . .

Nàng thấy khó chịu quá, hai chân run nhẹ. "Chờ đã!. . . k. . . khó chịu quá. . . Freen. . . "

Nàng sắp ra, nó biết nên liền há miệng, ấn vào nơi ấy của nàng rồi rít một hơi ra như muốn hút trọn bên trong của nàng ra ngoài. Nàng hét lên một tiếng rồi không kiềm nổi mà bắn lên mặt nữ sinh của mình một dòng xuân khí nhờn ấm nóng. . . "Oh no!!! Tôi xin lỗi!"

Kirk đứng ngoài nhà vệ sinh nữ, đã nghe thấy từng âm thanh hỗn loạn sãy ra trong đó. . . hên là nảy giờ không ai đi ngang nhà vệ sinh. "Hoá ra là hai người như vậy với nhau. "

Cậu mỉm cười, rồi quay mặt lau máu mũi. . . bước đi khỏi đó. Để tránh sự biến mất khỏi bàn tiệc của cậu trở thành một sự nghi hoặc cũng như hai nữ nhân kia. 






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro