Chương 17: Từ chối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Khụ khụ. . . " Nó ho khan, đá mắt nhìn sang hướng khác ngay, Becky đang dụ dỗ nó, phải mạnh mẻ lên. "Cảm ơn cô khen!Cô cũng vậy!"

"Một chút rượu này. . . không làm em say chứ?Nếu được thì uống cùng tôi đi. " Tay nàng đưa đến bàn, với lấy ly cái thuỷ tinh chứa rượu vang lên, đưa đưa trước mắt Freen .

"Được mà, để em. . . " "Đừng, tôi đã nói. . . uống cùng nhau mà. "

Becky dùng ngón tay chặn môi Freen lại, nó khó hiểu ý của nàng, hỏi lại. "Là sao?"

"Kiểu này. "

Becky ngồi thẳng dậy, đưa miệng kề vào miệng ly, nghiêng nhẹ đuôi của ly rượu lên, nàng ta nhấp một ngụm rượu. . .

Freen bất ngờ hiểu ra chuyện, nó định bỏ xuống ghế tẩu thoát nhưng muộn rồi, nàng đang ngồi trên người nó.

Becky cúi người, đè hẳn lên người Freen . . . nàng nhẹ nhàng kề môi vào môi đối phương. . .

Nó không thể nằm im thin thít như tượng, rượu nằm trong miệng nàng, nếu nó không mở miệng ra rượu sẽ tràn ra ngoài. Nghĩ thế, nó nghiêng đầu mở nhẹ miệng ra, thế là Becky bắt đầu truyền rượu trong miệng mình sang miệng nó. . .

Nàng hoàn thành xong, hôn nhẹ lên môi Freen . "Em thích không?"

"C-cũng thích. "

Hôm nay nó nhút nhát hơn mọi lần.

Mắt nó đang nhìn đi đâu đó, dường như là tránh kiểu nhìn đối diện với nàng. Mặt với mặt gần như thế này, còn cố tránh né. . . nó làm sao thế?

"Em nhìn tôi đi. "

Nó run người, vẫn nhìn chỗ khác.

"Freen, sao vậy?Nhìn tôi đi . "

". . . "

Nàng nhíu mày khó chịu vì nó quá là cứng đầu đi.

Nàng đặt ly rượu lên lại bàn, rồi xoay mạnh cái mặt khó ưa của nó lại. . . . Nó chưa phản ứng đương nhiên liền bị hút hồn đi mất. Nó thua rồi.

Becky thở một hơi, hai gò má nàng đỏ lên, nàng thỏ thẻ tâm sự thật tình với nó. "Em đừng né tôi nữa được không?Dạo gần đây em cứ như vậy. . . tôi thật sự rất khó chịu. Nếu em không hài lòng chỗ nào đó ở tôi. . . cứ nói . "

"Kh. . . không phải đâu!Chúng ta. . . "

"Chúng ta đã vượt quá mức quan hệ bình thường. . . em đừng lấy nó ra làm cớ để tránh né tôi. "

"Không hề. " Nó phản đối, đẩy nhẹ nàng ra. Hít một hơi. "Em nghĩ chuyện này hơi phi lý, nhưng mà. . . Cô Armstrong, chúng ta đi xa hơn được không?"

"Nếu làm như vậy. . . Tôi sẽ là một giáo viên tệ, đúng không?Làm những việc này với học sinh đúng là không nên. . . nhưng tôi có chút ấn tượng, em là một nữ nhân rất ngọt ngào. Tôi thích điều đó. "

"Ý cô là sao?Có phải là. . . " Nó tươi rối lên trong lòng, cách nói này dường như là chấp nhận cho cả hai tiến xa hơn.

"Nhưng mà. . . Tôi không muốn chúng ta làm tình nhân. . . "

Nàng rời khỏi người nó, thở dài và ngồi im, lặng người một hồi lâu. . . Nó liền nhíu mày, nét tươi trong lòng nó chìm sâu xuống, nàng nói như vậy là ý gì nữa đây?

"Vừa rồi cô nói thích em mà. . . "

Nàng quay sang nhìn nó với đôi mắt dịu dàng. "Ý tôi, là tôi thích sự ngọt ngào của em. "

Ý nàng ta là thích vấn đề đụng chạm cơ thể à?

"Tôi muốn mối quan hệ nào đó, không rõ ràng. . . Tuyệt đối không tiến thêm bước nào nữa. "

"Cô. . . "

"Thầy Nop là mẫu hình lý tưởng của tôi, tôi muốn học hỏi ở em cách hôn. . . sau này không làm thầy ấy thất vọng. "

Hoá ra là vậy sao?

Becky thật chất là một nữ nhân không nghĩ cho cảm giác của người khác, nàng ấy muốn đem tình cảm của nó ra chơi đùa ư?Nó vừa ngỏ ý. . . nàng ta lại nói những lời này. . . khác nào dùng dao đâm vào tim nó trực tiếp.

Nó muốn ngừng thở. . . nàng làm nó thật khó chịu. Nó muốn về nhà. Nó muốn về nhà!!!

"Tôi đưa em về. " Nó như pho tượng, rồi đùng đứng dậy, lụi hụi mặc áo khoác vào chuẩn bị. . .

Nàng dùng khăn giấy lau lau vết lem trên môi mình, rồi ho khan một tiếng. "Em. . . lau vết son đi. "

Nàng để lại vết son trên môi nó sao.
Nó bỗng nhiên thấy chán ghét. . . liền đưa tay chùi mạnh miệng.

Đây là lễ tình nhân tệ nhất. 








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro