Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buông tay ra, Freen Sarocha.

Cô gái xinh đẹp vùng tay mình ra khỏi bàn tay của một cô gái xinh đẹp khác, ánh mắt sắc lẹm của nàng như ánh hào quang nhưng đầy giận dữ.

- Nói đi, Becky. Tại sao em lại phản bội chị để đến với chị ta? Chị cần một lý do.

Freen ghì mạnh cánh tay của Becky, cả người run lên dưới cái rét căm của trời đông tháng 8. Mối tình đầu ba năm chị dành trọn cả trái tim đã vĩnh viễn kết thúc khi chị bắt gặp người chị yêu và một người khác ôm nhau tình tứ và trao nhau những cử chỉ ngọt ngào. Còn đau đớn hơn, người thứ ba lại là một người chị em thân thiết nhất với chị.

- Đã qua hai tháng rồi, tại sao chị vẫn không buông tha cho tôi.

- Chị không tin. Em vẫn còn yêu chị, đúng không?
Freen đang chờ một câu trả lời, câu trả lời có thể mang chị và nàng trở về những tháng ngày hạnh phúc như xưa, một tình yêu giản đơn và chân thành.

Thế nhưng, trái ngược với những gì chị mong đợi. "Không đúng, tôi hết yêu chị rồi." Becky đã rời bỏ chị, chạy theo mối tình với một người khác, cướp mất cả trái tim hao gầy trong chị. Nàng vứt chiếc nhẫn cầu hôn của cả hai xuống lòng sông lạnh lẽo, một dấu chấm hết cho chuyện tình của họ. Chị căm hận nàng đến tận xương tủy, vì cớ gì nàng lại nhẫn tâm đến vậy? Hình bóng nàng bước đi ngày càng xa trong cơn tuyết trắng xóa, chị vẫn đứng đó, bàn tay nắm chặt nổi cả gân xanh.

- Becky Armstrong, tôi sẽ khiến em phải trả giá vì những đau khổ em đã gây ra cho tôi.

- Cứ làm những gì chị muốn

********
Tuyết đã tan. Mùa xuân mang theo cơn gió mát dịu làm xua tan cái giá lạnh ngày nào. Bên ô cửa sổ tại một bệnh viện nọ, một cô gái xinh đẹp với đôi mắt đượm buồn đang nhìn lên bầu trời xanh thẳm. Vẻ ưu tư của cô gái khiến người khác không khỏi động lòng.

- Becky, vào ăn chút cháo đi.

Becky quay đầu liền thấy Nam đang tươi cười với nàng, cô mở hộp cháo còn khói bay nghi ngút rồi ra hiệu nàng lại gần.

- Đã bảo chị không cần tốn sức rồi, chị đi làm suốt ngày rồi, thời gian đâu mà nấu cháo cho em nữa chứ?

- Chỉ một tô cháo, chưa tới 15 phút của chị đâu.
Nam thổi thìa cháo nóng hổi rồi đưa đến miệng nàng. Từng hành động, cử chỉ ôn nhu của cô đều giống hệt người ấy, chỉ tiếc một điều, người nào đó nàng vĩnh viễn không bao giờ có thể chạm vào được nữa.

- Ngon không?

- Ngon lắm! Tay nghề chị sắp sửa bằng em rồi đấy.

- Còn phải nói, chị đã nài nỉ mẹ chỉ cho công thức gia truyền của dòng họ Orntara mà.

Nàng bật cười ngây ngốc, tiểu thư đài cát Nam Orntara ôm nay lại biết nói đùa cơ đấy! Bình thường hỏi câu nào đáp câu nấy, câu trả lời luôn trên độ nhạt của nước cất.

Nam nghe tiếng cười của nàng liền cảm thấy nhẹ nhõm. Kể từ ngày chia tay Freen, Becky trở thành người mất hồn, ai hỏi cũng không nói, ai gọi cũng không trả lời. Cô lúc ấy chỉ muốn bắt Freen về mà trói lại, dùng đủ 365 kế để hành hạ vì sự ngu ngốc của đứa trẻ đó.

"Tại sao em lại không nói cho em ấy biết?"

"Không được, chị ấy sẽ đau lòng".

"Vậy em chia tay với em ấy thì em ấy sẽ hạnh phúc sao?"

"Đó là cách tốt nhất. Chị ấy sẽ yêu người khác, chị ấy sẽ biết hận mà quên đi một kẻ phản bội như em".

"Em... Sao lại như vậy?"

Con người trong tình yêu luôn mù quáng, kẻ ngoài cuộc như Nam cũng mù quáng theo. Lẽ ra cô không nên nhận lời giúp Becky, lẽ ra cô phải thức tỉnh lúc bị Freen cho hai đấm vào mặt. Mọi thứ bây giờ lại vượt ngoài tầm kiểm soát của cô, bố Freen đã hủy hợp đồng với công ty của bố Becky, mất đi một nguồn viện trợ lớn, gia đình Becky làm ăn thua lỗ dẫn đến phá sản. Một lúc mất cả tình yêu lẫn sản nghiệp gia đình, nàng cố lau đi nước mắt để bên cạnh an ủi bố mẹ. Số tiền nàng tích cóp được bốn năm trời đã đưa hết cho bố mẹ nàng sang Anh làm ăn sinh sống, còn nàng viện cớ sắp xếp công việc rồi sẽ trở về đoàn tụ sau. Nhưng cuối cùng đâu ai biết cô gái nhỏ bé đáng thương ấy đang mang trong mình căn bệnh đa xơ cứng giai đoạn cuối. Nàng chia tay với Freen, khiến chị hận nàng để chị tìm đến hạnh phúc mới. Nam vẫn còn nhớ như in lúc cô nhận được lời đề nghị giúp đỡ của Becky, hốc mắt nàng đỏ hoe, bàn tay gầy gò níu vạt áo cô nài nỉ.
- Em chỉ cầu xin chị giúp em một lần này thôi, hãy giả vờ làm người yêu em trước mặt Freen. Em cầu xin chị... Nam.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro