Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có vẻ như, ngay cả ông trời cũng không thương cô, cô còn chưa đủ thảm hay sao mà ông còn trút cả một cơn mưa lớn lên đầu cô. Nhưng cô cũng chẳng còn bận tâm nữa, cô chỉ biết ngồi ngây ra đó, khóc trong cơn mưa. Những giọt nước mắt ấm nóng hòa cùng làn mưa lạnh giá. Những cơn gió cắt da cắt thịt rít qua người khiến cô run lên bần bật. Cô chịu không nổi nữa. Cô mất dần ý thức rồi ngất lịm đi trong màn mưa dày đặc

Khi Freen tỉnh lại, đã thấy đang nằm trên giường của mình. Cô ngạc nhiên, có khi nào là do nàng đưa cô về. Nghĩ đến đó, cô liền bật người dậy nhưng hiện thực như đang tát vào mặt cô vậy.

Trước mắt chỉ là hai người bố mẹ  của mình, ngoài ra không còn bất cứ một ai, thật sự rất hụt hẫng.

- Freen con tỉnh rồi hả, mẹ có nấu cháo, để mẹ múc cho con nhé

Mẹ cô thấy cô bật dậy liền chạy đến hỏi han.
-Con sao đấy trong lúc sốt hôn mê con cứ gọi tên Becky , người đó là ai vậy con

-Con sao đấy Freen may mà Bác Amstrong gọi điện cho Ba bảo con ở dưới Amstrong mãi không thấy động tĩnh gì , mà con với con bé đó quen nhau à

- Con không sao đâu mẹ , vâng con với Becky học cùng nhau thôi

-Ừm vậy ăn uống đầy đủ cho khỏi ốm làm 2 thân già này lo chết đi được lần sau cẩn thận

-Vâng con xin lỗi ba mẹ , ủa 2 người đang ở bên Hàn đi du lịch mà sao về nhanh vậy

-Ba: Nghe tin thế không về nhanh sao được hzz, mà cuối tuần này nhà ta có bữa tiệc kinh doanh con tham gia cùng nhé sẵn tiện gặp đối tác để sau này con lên ngồi ghế của ta mà tiếp quản sự nghiệp của gia đỉnh

-Vang con biết rồi ạ , ba mẹ đi nghỉ đi con cũng ngủ đây ạ

-Ừm có nghe bảo mẹ nhé yêu con 'hôn chán'

Ba mẹ cô lúc này rời khỏi phòng , lúc này cô vẫn thất thần chuyện tối hôm qua ,Cô vẫn không tin Becky lại bỏ mặc mình như vậy.

Càng nghĩ càng thấm mệt, cô dần chìm lại vào giấc ngủ nhưng lần này cô ngủ rất sâu...
Freen đã bị sốt 2 ngày liền và hôn mê tận một tuần. Đến lúc tỉnh lại, cô chỉ như một cái xác không hồn, mặt mày bơ phờ, không nói không rằng, chỉ ngồi im một chỗ. Chỉ trông chờ ba mẹ chăm sóc cho cô.

Sau hôm đó cô dần trở nên tiều tuỵ hơn , cả ngày lẫn đêm cô đều làm bạn với bia rượu và thuốc lá. Sáng thì ngủ, trưa thì đi đánh bài, chiều gặm đại ổ bánh rồi tối lại đi bar. Còn thuốc lá thì khỏi nói rồi, mỗi ngày ít nhất là một gói, không có không chịu được.

Cô dấn thân vào những thứ không tốt rất nhiều, bia rượu có, cờ bạc có, thuốc lá có, đánh đấm có, gái gú cũng có nốt. Xém tí nữa, cô còn bị dính vào việc chơi hàng trắng nếu không có Heng và Noey ngăn cản. Cô thân tàn ma dại, cô nàng Freen  đại mỹ nhân trường đại học đã đi đâu mất rồi. Cô cứ như thế mà sống suốt ba tháng, Noey với Heng có làm thế nào cũng không cản được, họ cũng đành bất lực với đứa bạn cứng đầu của mình.Và đương nhiên những chuyện này cô đều giấu với ba mẹ của mình

Dần dần cô cũng đã đỡ hơn, nhưng con người cô lại quay trở về sự lạnh lùng trước đây, ngày trước là kiệm lời, ngày nay là câm nín, không nói bất cứ thứ gì. Đến cả nói chuyện với Heng  và Noey  cũng chẳng thèm.

Đến trường thì chỉ ngủ rồi về, chẳng quan tâm ai, Becky ngồi kế bên nhìn cô như vậy cũng không khỏi đau lòng. Nhưng chuyện cũng đã lỡ rồi, chia tay cũng đã chia rồi.

Hơn nữa hiện nay, nàng còn đang là người yêu của Seng biết làm sao được. Vì sau khi chia tay Frene người ở bên cạnh an ủi và chăm sóc cho nàng là Seng , những hành động đó khiến cho một cô gái vừa mới thất tình có chút động lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro