Vệ tinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

【 Không có thời gian - Không có điểm cuối - Thiên văn số học - Giữa hai chúng ta 】

Theo sự chỉ dẫn của cô tiếp viên hàng không, Freen ngồi vào chỗ của mình. Thầm nghĩ chuyến bay này sẽ rất vô vị, nàng vừa nghĩ vừa nhân lúc vẫn dùng được wifi, liền mở X xem

Khi sắp đóng cửa máy bay, khoang hạng nhất lại có một cô gái vội vội vàng vàng đi vào. Cô ấy đội mũ lưỡi trai, đeo balo, nhìn thế nào cũng giống như một cô sinh viên. Becky thở hồng hộc, không để ý thấy Freen ở góc nhìn cô đầy ý cười. Cô tìm được chỗ ngồi rồi bỏ mũ xuống ngồi điều chỉnh lại nhịp thở của mình

Chỗ của Becky cạnh cửa sổ, bên cạnh là một người Châu Âu nhìn rất lịch sự. Còn chưa đợi cô ổn định nhịp thở, nghe bên cạnh vang lên một giọng nói quen thuộc

- Xin lỗi, thưa anh, liệu anh có thể đổi chỗ cho tôi không? (Những câu in đậm được nói bằng tiếng Anh)

Cô ngạc nhiên quay lại, khi nhìn rõ người ấy không kìm được kêu lên "Salowcha~"

Freen nghe thế chỉ cười cười, nàng mắng yêu "BecBec ngốc em giờ mới thấy chị à?"

Tuy không hiểu hai người họ nói gì, nhưng người đàn ông kia cũng hiểu được tình hình, đứng dậy nói "Không thành vấn đề!" rồi đi về hướng chỗ ngồi của Freen ban nãy

Gật đầu biểu thị cảm ơn, Freen ngồi xuống nhìn đứa trẻ bên cạnh đang cười ngây ngốc

- Ai da, sao lại tình cờ như vậy. Em không biết chúng ta lại chung chuyến bay đấy. Lúc trước nghe nói chị đi trước một ngày cơ.

- Chị thay đổi lịch trình, vừa rồi còn sợ mười mấy tiếng bay chán cơ. Giờ thì tốt rồi, có phải chị sẽ bị ồn ào chết.

- Em đâu có a~ P'Freen em nhớ chị quá đi!

Becky chui vào lòng nàng làm nũng, Freen xoa xoa đầu cô cưng chiều. Tóc Becky ngắn hơn một chút, mềm mại hệt như bộ lông của chú cún nhỏ, khiến người ta không nhịn được muốn xoa đầu cô

Điểm đến của chuyến bay này là nước Úc, họ cùng quay một chương trình truyền hình thực tế. Cho dù "GAP The Series" đã kết thúc từ mấy năm trước rồi, nhưng đến tận giờ vẫn giữ được độ hot, tất nhiên sự chú ý của khán giả dành cho dàn diễn viên chính cũng không có dấu hiệu thuyên giảm. Lần này tổ làm phim mời dàn diễn viên chính cùng thực hiện chuyến du lịch gặp mặt sau nhiều năm hoạt động riêng sau GAP

Máy bay cất cánh hướng về Nam Bán Cầu. Điều chỉnh chỗ ngồi tới góc độ có thể duỗi thẳng chân, bạn nhỏ Becky nghiêng người nhìn Freen tới xuất thần

- BecBec, lúc trước chị có thấy tin tức, tin đồn giữa em và nam chính trong bộ phim mới là thật không? - Freen vừa mở tạp chí vừa lơ đãng hỏi, trông có vẻ không chút bận tâm

- Sao có thể chứ! - Becky cười lớn

- Em là hoa đã có chủ, ai lại tạo tin đồn với người khác nữa?

- Em nói gì cơ?

Nghe thấy thông tin mình chưa từng biết, Freen gấp tạp chí lại, thích thú quay sang nhìn cô, tỏ ý muốn nghe thêm

- Khun Sam, em là người của sếp a~ Dù em đăng tin gì mọi người cũng cảm thấy là em đang bày tỏ tình yêu với chị. Đăng ảnh với người khác thì cả một đống người nói em có lỗi với chị. Khiến em cũng nghi ngờ có phải chúng ta đang yêu nhau thật không?

Freen tuy buồn cười, nhưng giả bộ không vui nói

- Sao, em không hài lòng à?

- Hài lòng, hài lòng chứ, nếu có một đối tượng xinh đẹp thế này thật, nhất định là em đã tích đức từ kiếp trước.

Sợ chị ấy hiểu lầm, bạn nhỏ Becky căng thẳng lại gần bên Freen, ôm lấy tay nàng mà dựa vào. Freen cười khẽ. Thấy dường như chị ấy không tức giận, Becky lấy can đảm hỏi

- P'Freen~ Mấy năm nay... chị có gặp người nào chị thích không?

- Chị ấy à...

Freen ngừng một chút, Becky cảm thấy tim mình sắp nhảy lên cổ họng

- Đúng là có rất nhiều người theo đuổi chị, nhưng chị dường như đều không có cảm giác gì.

- Thế thì em yên tâm rồi! - Becky lầm bầm

- Cái gì?

- Á, em nói là... đó là bọn họ không đủ tốt, không xứng với chị.

- Thôi đi, hơn 30 tuổi rồi có gì tốt, có khi ế thật rồi.

Dứt lời, nàng tắt đèn đọc sách, rồi kéo chăn cho cả hai. Thấy đối phương buồn ngủ, bạn nhỏ Becky cũng không nói thêm gì, khoang máy bay chỉ còn lại tiếng hít thở yên bình. Đột nhiên cô cảm giác mình như chiếc máy bay trên không trung, bị bao vây bởi bóng đêm tĩnh lặng, chỉ có đèn tín hiệu đang nhấp nháy

"Chị còn có em mà" cô thầm nói.

Tháng 8, Nam Bán Cầu đang vào đông, cho dù đã thay đồ đông từ trên máy bay rồi, nhưng nhiệt độ thay đổi đột ngột cũng khiến hai người không kìm được mà run lên. Sân bay đã có rất đông fan hâm mộ đứng chờ, khi thấy cả hai đến liền tràn lên chụp hình, xin chữ ký

Sợ họ đụng phải bạn nhỏ kia, Freen theo bản năng đứng ra chắn trước mặt em. Hành động vô thức này trong mắt fan có thể gọi là viên đường lớn, tiếng hò hét vang lên không ngớt

- P'Freen, phải đối xử tốt với Bé Con của chúng tôi nhé!

- Đúng vậy, đúng vậy, chúng tôi giao em ấy cho bạn đấy nhé!

Freen cao giọng đáp lại "Mọi người yên tâm, tôi nhất định sẽ đối tốt với em ấy"

Đến khi lên xe, Becky liền trêu

- Chuyện gì vậy, cứ cảm giác như em được gả cho chị thật vậy.

Lời em nhỏ vừa dứt, vành tai chị lớn lập tức đỏ bừng bừng

Lúc hai người tới chỗ ở mà tổ làm chương trình đã sắp xếp, thấy mấy người Heng, Nam, Noey, Irin đều đã tới. Thấy bạn cũ, hai người gạt hết sự mệt mỏi, tay bắt mặt mừng nói chuyện rôm rả. Tổ làm chương trình cũng rất thoải mái, sắp xếp cho bọn họ một căn biệt thự nhỏ, vườn hoa, hồ bơi có đủ cả, cộng với ánh nắng và không khí mát mẻ ở Úc. Mọi thứ hoàn hảo đến mức không thể chê

Freen vươn người một cái, cảm thán

- Sau này già, nếu cùng người mình yêu ở ngôi nhà thế này, nghĩ thôi cũng thấy thoải mái.

Phú bà Becky liền tiếp lời

- Thế sau này em mua một căn thế này, P'Freen, chị có đồng ý tới không?

Chẹp chẹp chẹp, hai người họ thật sến súa, tình tứ giữa ban ngày ban mặt. Ở phía xa, mấy người hóng chuyện vui chứng kiến cảnh người tung kẻ hứng này, cũng tụ tập rì rầm trêu chọc

Vì đến muộn, để lại cho cả hai là căn phòng ngủ có một chiếc giường đôi. Sợ gì chứ, có phải hai người họ chưa từng ngủ với nhau đâu --- cũng không thấy có vấn đề gì trong lời giải thích của mấy người họ.

Khi ấy vẫn còn đang trong thời gian quay phim, buổi tối cả nhóm thường tập trung tại phòng Freen uống rượu tám chuyện. Một lần mọi người uống say, nằm la liệt trên sofa và dưới đất. Khi trời sắp sáng Freen Sarocha mơ màng tỉnh thì ngạc nhiên thấy bóng dáng bạn nhỏ Becky nằm bên cạnh

Không biết cô nhóc này trèo lên giường nàng từ bao giờ, lúc này đang cuộn mình ngủ say. Nhìn tướng ngủ đáng yêu của cô, Freen không kìm được đưa tay vuốt ve má đối phương, quả nhiên mềm mại như nàng nghĩ. Có lẽ cảm nhận được sự đụng chạm, Becky lật người, vô thức ôm chặt lấy nàng, hành động đột ngột này khiến Freen căng thẳng không dám động đậy

- Khun Sam... em rất thích chị...

Cô lầm bầm bên tai nàng, không biết là lời nói trong mơ hay lời khi say

- BecBec, chị cũng thích em.

Freen lấy can đảm hôn lên trán Becky.

-----

- P'Freen? P'Freen?

Becky kéo hành lý vào phòng thì thấy Freen ngẩn người ngồi đó. Cô đưa tay huơ huơ trước mặt nàng

- Sao ngẩn người ra thế chị, lại còn nét mặt si tình như vậy?

- Chị... không phải... chị...

- Được rồi, mau đi thôi, mọi người đều đang đợi chúng ta rồi.

Becky nắm tay kéo đối phương ra ngoài.

"Nếu được đi du lịch riêng với bạn nhỏ BecBec một lần, dường như cũng rất tốt" Freen thầm nghĩ.

2.

【 Em giống như vệ tinh, chỉ xoay xung quanh chị, không thể tiến về phía trước, luôn từ xa nhìn bóng lưng chị 】

Một vị lão sư từng nói: Người rời xa tôi, đó chính là ý nghĩa của du lịch.

Nhưng du lịch không phải lúc nào cũng bi thương như vậy, ít nhất lần này Freen Sarocha cũng đã biết về một Becky Armstrong thật khác

Becky trở nên vô cùng cởi mở. Bé con hiện giờ đã không phải người luôn căng thẳng trước ống kính như mọi người vẫn biết. Cô có thể đùa giỡn trước ống kính, nói chuyện thoải mái với tất cả mọi người, thỉnh thoảng lại có những câu trêu đùa khiến mọi người cười lớn. Trong giới giải trí như cái hũ thuốc nhuộm này, Becky đã trưởng thành rồi, nhưng cũng không mất đi sự chân thành trong sáng vốn có

Cô thật sự tài hoa. Freen từ lâu đã biết Becky đa tài đa nghệ, nhưng nhìn đối phương mặc trên người bộ trang phục năng động chơi ván trượt trong công viên với thanh niên Úc, cùng đánh ghi-ta với nghệ sĩ đường phố, thậm chí còn biểu diễn cùng những người biểu diễn bên đường, Freen nhận ra, cô gái nhỏ từng đứng sau nàng giờ đã toả sáng rồi

Nhưng mọi sự thay đổi xảy ra vào một buổi hoàng hôn

Hôm ấy quay cảnh tham quan ở bảo tàng, trời đã gần tối. Freen bỗng nhiên một mình ra tiệm đồ lưu niệm nên không may lạc mất mọi người, mà điện thoại lại để chỗ trợ lý, nàng không biết nên làm thế nào, đành phải ngồi ở bậc thang trước cửa chờ người tới tìm

Nhiệt độ đang giảm dần, Freen đút tay vào túi hoang mang nhìn xung quanh. Nhất định sẽ có người tìm được nàng, Freen tự nhủ, nhưng không thể chối bỏ cảm giác đơn độc bị thế giới bỏ rơi đang bao trùm lấy nàng

Cuối cùng, sau dòng người tấp nập, chị nhận ra thân ảnh quen thuộc ấy đang chạy về phía mình, Freen mỉm cười đứng dậy, tiến tới trước mặt đối phương

- Chị làm cái gì vậy? Tại sao không theo sát mọi người? Chị có biết em bị doạ chết rồi không!

Người ấy bất ngờ ngữ khí trở nên nghiêm khắc, Freen chưa bao giờ đối diện với một Becky Armstrong hung dữ như vậy nhất thời nghẹn lời, hốc mắt không kìm được mà đỏ lên

- Chị...

Ngay sau đó Becky kéo mạnh nàng vào lòng, vỗ vỗ lưng ai kia như dỗ một đứa trẻ

- Em xin lỗi, P'Freen, em không cố ý hung dữ với chị. Đây... chỉ là em thực sợ chị xảy ra chuyện gì.

- Ừm, chị hiểu, cảm ơn em đã tìm thấy chị.

Khi về, bạn nhỏ Becky nắm chặt tay nàng kéo đi, Freen cũng không từ chối

- Không được chạy lung tung, nếu không em mặc kệ chị đấy!

Freen nghe lời đi theo sau lưng cô, trước mắt nàng là sắc trời dần tối trong ánh đèn rực rỡ và bóng lưng tuy không cao lớn nhưng khiến người ta yên tâm của Becky

Freen thừa nhận, nàng đã động lòng với đứa trẻ này rồi.

Thời gian trôi qua rất nhanh, còn chưa kịp nhận ra thì hành trình đã qua được hơn một nửa. Bọn họ đã chu du quanh nước Úc, tuy nói bạn bè đi cùng nhau vô cùng vui vẻ, nhưng thực sự cũng rất mệt. Khi trở về Sydney, tổ làm chương trình quyết định nghỉ một ngày cho họ thả lỏng một chút

Mọi người tập trung tại một quán bar không mấy ồn ào ở gần cảng Darling, uống rượu ngắm cảnh đêm. Thời tiết tuy lạnh nhưng vẫn khá thoải mái. Freen muốn hít thở không khí trong lành, một mình ra ban công, gió biển thổi tung mái tóc của nàng, nàng quay lại nhìn mọi người đang vui vẻ trong phòng, lòng đầy lưu luyến

- Điều gì đã đưa một quý cô xinh đẹp nhường này tới đây vậy?

Trong lúc nàng lơ đãng, một người đàn ông bước tới bên cạnh. Thấy Freen không đáp, anh ta nói tiếp

- Tôi có thể mời cô một ly không?

Đang định từ chối lịch sự, bỗng có người từ phía sau ôm lấy vai nàng

- Cảm ơn anh, nhưng bạn gái tôi không uống được nhiều.

Giọng nói này không phải Becky Armstrong thì còn là ai

Thấy người đàn ông kia vẻ mặt nghi hoặc, bạn nhỏ Becky liền đặt lên má bạn lớn Freen một nụ hôn

Đúng là bị hành động của cô làm cho giật mình, đợi sau khi người kia biết điều rời đi, Freen quay lại

- BecBec, em làm gì vậy?

- Em tới giải vây cho chị mà - Cô hùng hồn đáp

- Mọi người bảo muốn chơi trò chơi, bảo em tới mời chị.

- Em rõ ràng là lợi dụng chị.

Freen than vãn, nhưng Becky đang vui vẻ trong trò đùa của mình, coi như không nghe thấy gì, đẩy nàng đi vào trong

Trò chơi của họ chính là chơi trò nói thật, xoay chai rượu chỉ vào ai thì người đó phải nói. Becky là người đầu tiên thua, cô chọn cách nói thật, Nam đề nghị: Nói một bí mật xảy ra trong thời gian qua mà bọn họ đều không ai biết.

Phụ nữ luôn có hứng thú đặc biệt với các câu chuyện bà tám, nghe có đề nghị hay như vậy mọi người đều tán thành. Thấy bạn nhỏ trầm mặc, Freen muốn giải vây "Không muốn nói thì em uống phạt ba ly đi"

Becky thần sắc cổ quái nhìn Freen, rồi cầm ly rượu lên uống một hơi cạn. Khi mọi người đều tưởng cô ấy đã nhận thua, Becky lại chậm rãi nói "Mấy năm nay em luôn yêu một người, nhưng bọn em mãi mãi không thể, vì thế em vẫn luôn cảm thấy đau khổ, mong là nhanh chóng có thể thoát khỏi điều này"

Nói xong, cô lại uống thêm một ly như không có chuyện gì, còn mọi người thì mồm đều há hốc

- Là ai, ai vậy?

- Bọn chị có quen không?

- Từ bao giờ vậy?

- Tại sao lại không thể chứ?

Ai cũng nhao nhao lên hỏi

- Này này, đấy là câu hỏi khác rồi. Chơi tiếp đi, có giỏi thì khiến em thua đi.

- Được! Hôm nay bọn chị phải buộc em nói ra người đó là ai.

Trò chơi tiếp tục, nhưng ông Trời nghịch ngợm lại không để chai rượu dừng lại trước mặt Becky một lần nào nữa, dường như muốn giúp cô bảo vệ bí mật. Freen đã không còn tâm tư chơi từ lâu, không ngừng suy nghĩ từng câu từng chữ của Becky ban nãy

Là mình sao? Nàng liều lĩnh nghĩ, nhưng rồi ngay lập tức phủ nhận suy nghĩ hoang đường đó

Là người khác sao? Nghĩ như vậy dường như hơi buồn thì phải...

Trong sự giằng xé ấy, Freen vốn không định uống rượu đã uống tới ngà ngà say. Chị trong lúc nửa tỉnh nửa mơ được bạn nhỏ dìu về phòng đặt xuống giường, thân thể nhẹ bẫng nhưng đầu thì nặng trịch

Becky lấy khăn ấm lau mồ hôi trán cho nàng, định đứng dậy đi rót nước cho Freen thì cổ tay bị đối phương nắm lấy

- BecBec...

- P'Freen, em đây, sao vậy? - Cô cúi xuống dịu dàng hỏi

- Em nói xem người em yêu là ai vậy a?

Mượn men rượu, Freen can đảm nói ra điều nàng đang thắc mắc

Becky nghe vậy trầm mặc, cô đắn đo một lúc rồi nói

- Chị uống nhiều rồi, mau ngủ đi.

- Nói chị biết đi.

Freen nắm chặt hơn, không hề có ý buông tay

- Thế thì chị không được ghét em.

- Tại sao chị lại ghét...

Còn chưa nói hết câu, môi của Freen bị một bờ môi mềm mại ngăn lại. Động tác của cô nhẹ nhàng, rụt rè nhưng cũng nồng nhiệt. Freen bắt đầu nghi ngờ đây có phải giấc mơ không

Em yêu chị, nên em không thể lừa chị.
Nhưng nếu chị không yêu em, có thể lừa em một chút không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro