CHAP 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước một tòa nhà lớn nằm giữa khu trung tâm Gangnam,lẩn khuất 1 thân ảnh nhỏ bé,đôi môi xinh đẹp dường như sắp bật máu vì lực dụng quá mạnh,đôi tay mảnh khảnh liên tục vân vê gấu áo
-Park Junghwa, nhất định phải làm được ! Bằng cách này hay cách khác...
Cô gái kéo bước chân tuy nhỏ mà đầy kiên định vào bên trong tòa nhà hành chính quy mô nhất Đại Hàn Dân Quốc - Hajung inc.
Khi bước vào,điều đầu tiên mà Park Junghwa thấy cũng như cảm nhận được chính là khắp nơi đâu đâu cũng là ánh sáng
Tuy mọi ngóc ngách đều tìm không ra 1 tia tối tăm nhưng lại khiến người ta có cảm giác lạnh lẽo khó tả
Đến trước mặt 1 người phụ nữ chạc tầm 30 tuổi vận đồ nhân viên công sở, cô mở lời.
- Cảm phiền cô liệu tôi có thể cho tôi gặp ngài chủ tịch,tôi đã đặt lịch hẹn từ trước đó 1 tuần
Người đó ném 1 ánh mắt phiền nhiễu vào cô rồi lại khôi phục ánh mắt ban đầu nhìn vào màn hình vi tính trước mắt.
- Mời cô vào phòng chờ,ngài chủ tịch đang có việc
Cô gật đầu nhẹ tỏ ý đã hiểu đi về phía phòng chờ
Tuy cô gái kia 1 chút cũng không lấy làm thiện cảm với cô nhưng cũng phải thôi,công ti đã điều tra hết tất cả các mối quan hệ và thân thích của anh,vậy thì sao có thể không có tôi. Một người đã đính hôn với kẻ bị túm gọn khi lấy trộm dữ liệu của công ty tài chính lại yêu cầu gặp chủ tịch của tập đoàn đó,người không hiểu cũng phải lờ mờ đoán được mục đích.....Park Junghwa có chết cũng không ngờ có ngày lại phải đi cầu cạnh người khác vì bản thân cô lại là 1 người chưa từng mở lời van xin ai.
*flashback*
Junghwa: Tại sao anh lại nói dối em ? công việc của anh suy cho cùng lại chỉ là đi lấy trộm những thông tin của công ti khác ? Kiếm tiền dựa vào mồ hôi công sức của người khác ?

Lúng túng,lo sợ,hoảng hốt là những từ dễ hình dung nhất về Henry lúc này.
-Anh...anh... xin lỗi...anh thực sự không nghĩ hậu quả sẽ lớn như vậy,anh chỉ định lấy trộm 1 số tiền nhỏ thôi nhưng không ngờ được lại bị bắt.Suy cho cùng anh cũng chỉ muốn em được sống không lo nghĩ nên mới làm vậy.Junghwa,em cứu anh có được không ? nếu anh bị khởi tố chúng ta sẽ mất tất cả...nhà cửa,tiền bạc,thể diện,..... sẽ bị tước đoạt hết !!!!!!! - anh ta vừa hét song quỳ sụp xuống đất tựa hồ tâm can đang hoảng sợ cực độ
Cô nhắm mắt,yên lặng mặc cho anh nói,1 con người luôn nói yêu thương cô,luôn mong cô hạnh phúc,vì muốn cô có cuộc sống tốt nên mới dẫn tới con đường như vậy ? vậy việc muốn cô giúp anh coi như là cũng chấp nhận được đi
- Được rồi anh không cần nói nữa,em, tất nhiên với tư cách là vị hôn thê của anh không thể đối với anh mà sống chết mặc bay.
Henry như kẻ chết đuối vớ được cọc,cơ mặt dãn ra,nụ cười nhếch mép xuất hiện trên mặt nhưng khéo léo che đậy,liền sau đó nắm lấy tay cô cảm tạ
*End Flashback*
*Cạch*
- Ngài chủ tịch đang ở trong phòng làm việc,cô có 20' và hãy nhanh lên - chất giọng lạnh lùng của cô gái ban nãy vang lên
- Vâng,cảm ơn cô
Tiến vào thang máy được sơn bạch kim cộng hưởng với những họa tiết hoa nhền nhện đỏ - loài hoa của địa ngục
Có lẽ như đang ngầm báo trước cuộc sống của cô phía trước ?
Thang máy đưa cô lên từng tầng,là đến gần cách có thể giải thoát cho anh khỏi tù ngục nhưng liệu có phải sự yên bình cho chính cô ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro