Rồi bão tố cũng qua - iii

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường vừa cuối, liệu yêu có tìm về?

》《

Anh đã nghĩ chị yêu anh nhiều hơn thế.

Anh đã nghĩ anh chính là tình yêu đời chị rồi.

Nhưng anh đã sai, vì chị nào có những yêu anh.

Chị đi theo tiếng gọi trái tim mình, đi theo một ai đó còn chẳng phải là anh. Anh buồn, anh thì làm được gì đây. Vì từ khi bắt đầu anh đã thua mất rồi. Mái tóc đó, làn môi đó vốn dĩ đâu thuộc về anh.

Libra, có hay chưa, chị đã bao giờ rung động với anh.

Libra, chị cũng thế, chị chỉ khiến tim anh rỉ máu.

Đêm đó trên cung đường tối, chị bảo hãy rời xa chị đi. Anh biết mà chị ơi, chị nào có yêu anh.

Xin chị đừng đùa giỡn tình anh.

Đêm nay trời đổ mưa đêm, anh ngồi đây bên hiên nhà ngóng trông, chị có đến không? Bên anh.

Anh thấy đâu đó mùi hương quen thuộc bay về, mùi xì gà, mùi tóc và mùi môi phảng phất.

Sao anh lại nghẹn ngào thế này?

Sao anh lại chẳng thở được chị ơi?

Libra, có phải chị đó không?

Nhưng bàn tay chị đang đan vào tay ai thế kia. Nước mắt anh rơi rồi đấy chị ơi.

Chị có yêu anh không, chị đã bao giờ yêu anh chưa?

Hay chị chỉ lợi dụng anh mà thôi?

Hay anh chỉ là nơi chị tìm đến sau bao dối gian ngoài kia. Hay anh chỉ là nơi chị nói mỏi mệt không vui không buồn. Anh biết mà, chị hãy thật lòng với anh đi.

Chị bảo chị yêu em cơ mà, là em trai của chị đúng không?

Anh biết mà, vì ánh mắt ấy chưa bao giờ chị trao anh.

Anh nghĩ anh bị ảo tưởng mất rồi chị ơi. Làn môi chị quanh đây đúng không, đang kề sát môi anh kia mà. Mái tóc chị đang đây đúng không, vì vai anh rũ nặng mùi tóc chị đó mà.

Chị à, anh yêu chị rất nhiều.

Anh yêu tưởng chừng có thể chết cho chị, sống vì chị. Thế mà chị đã yêu anh chưa?

Chị thay đổi mất rồi, môi chị chẳng còn đỏ son, mắt chị chẳng còn sáng sao, tay chị chẳng còn tay anh nữa kìa.

Anh xin lỗi chị à, anh mù quáng mất rồi.

Nhưng anh yêu mà.

Anh yêu chị cơ mà.

Anh thấy trời chuyển đen ngòm như chính con tim mình. Mây gió thay nhau đùa giỡn với cỏ cây. Rồi bão tố cũng đến và cũng đi. Cứ như mối tình anh với chị.

Rồi tình yêu cũng qua, cũng chỉ mình anh cô độc với anh.

Anh biết rồi chị sẽ chẳng còn là gì trong anh. Anh biết trái tim anh rồi sẽ thôi nhung nhớ hình bóng chị.

Nhưng anh vẫn yêu, yêu đến chết đi, yêu đến xuân tàn, yêu đến hạ mỏi, yêu cho thu cùng và yêu cho đông cuối.

Anh sẽ yêu cho đến khi chẳng còn ai trên thế gian này biết yêu.

Anh sẽ yêu cho đến ngày chị chạm lại vào tim anh.

Đúng không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro