Chap 85

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước mắt chợt tối sầm, Touki chợt cảm thấy sợ hãi: "Anh làm cái gì vậy?"

"Như vậy sẽ càng tình thú hơn. Mất đi khả năng nhìn thì cơ thể sẽ nhạy cảm hơn mà." Kanji chậm rãi tháo từng cái cúc áo, hơi lạnh của không khí lướt trên da khiến Touki không khỏi rùng mình.

Mãi cho đến khi cả người trần như nhộng, cảm giác phơi bày trước mắt người khác bao gồm nơi nhạy cảm của mình khiến cả mặt anh đỏ ửng. Độ ấm nơi tay hắn còn có vết chai do huấn luyện trong quân đội nhiều ngày lướt trên da. Từ chóp mũi xuống môi cho đến ngực, bụng, hạ thân và cuối cùng... phía sau.

"Này!..."

"Cậu nóng nảy gì chứ, dù sao cũng phải dùng đến nó, không cẩn thận mở rộng trước, chẳng lẽ muốn thử cảm giác gái trinh sao?" Ý tứ giễu cợt trong câu nói của hắn khiến Touki tức giận không thôi, lại không thốt lên được một từ.

Cảm nhận ngón tay thon dài mang theo vết chai từng chút xâm nhập. Ngón tay mân mê những nếp gấp ngoài cùng một vòng, lại như có như không đảo qua, sau đó mới dùng đến gel bôi trơn lành lạnh, từng chút đẩy sâu vào bên trong. Rất khó chịu. Touki chỉ cảm thấy như vậy, dưới thân không khỏi siết chặt.

Kanji nhíu mày không vui: "Nếu không thả lỏng ra, tôi nhất định sẽ khiến cậu khó chịu hơn."

Lại thực hiển nhiên, anh không thích nghi, cũng không biết cách nào để thả lỏng.

Trên hai đầu nhũ chợt truyền đến một trận tê rát: "A.... Đau... Anh làm cái quái gì vậy? Mẹ kiếp, chết tiệt... A..."

Hơi lạnh của kim loại kẹp chặt lấy hai khỏa anh đào trước ngực, đau đớn kèm theo một tia khoái cảm nho nhỏ đánh thẳng vào đại não. Bỗng phát giác rất muốn lớn tiếng rên rỉ. Vị tướng quân này bị suy nghĩ của mình dọa hết hồn.

Thấy vẻ mặt của anh, kèm theo những tiếng rên rỉ bị đè nén thật thấp, hắn tà tà cười, nhìn hai cái kẹp được nối với nhau bằng đoạn xích sắt nhỏ. Rất vô lương tâm kéo kéo, đổi lấy là những tiếng rên rỉ của người dưới thân.

"A... Ưm...Ha... Đừng kéo... Đau..."

Hắn ghé sát vành tai anh, khẽ cười: "Cảm thấy mỗi đau thôi sao?"

Touki im lặng không nói.

"Nếu cậu không thành thực, tôi sẽ tiếp tục, thậm chí còn hơn thế." Kanji niết cằm anh một cái, thỏa mãn nhìn người dưới thân run rẩy.

Ai nói không thể hành hạ một tên S chứ, đây khẳng định là một tên M trá hình đúng không?!

Cố ý đẩy mạnh ngón tay, Kanji nhìn nắm tay Touki nắm thật chặt rồi lại khó khăn thả ra. Rõ ràng rất đau, lại kiên cường không lên tiếng.

Hai ngón tay lại được đưa vào, cả người như căng cứng, anh bị bịt mắt, cả người trở nên nhạy cảm, mỗi một nơi hắn trêu đùa chạm vào đều truyền đến một trận khoái cảm. Trong người bốc lên từng trận nóng bức đổ dồn xuống thân dưới. Thuốc có tác dụng. Nhưng như thế này còn khủng khiếp hơn cả tra tấn nhiều.

"Ưm... Kanji... Tôi, tôi..." Khó khăn mở miệng, lại phát hiện cổ họng khô khốc.

"Sao?" Tựa như trêu đùa, chỉ cảm nhận hai ngón tay kia thuần thục ra vào nơi xấu hổ phía dưới. Hắn đưa tay nhấc một chân anh lên, làm nơi kia lộ ra ánh sáng, anh cảm giác cả người đều không chút cân bằng.

"Bốp!" Tiếng vang lanh lảnh, cả người Touki liền nhiễm một màu hồng. Từ nhỏ đến lớn, chưa một ai dám vỗ mông anh cả, cho dù là baba cũng không đánh anh bằng cách đó.

Anh liều mạng lắc đầu, không muốn tiếp tục, phía dưới bắt đầu trướng đau. Ngoài việc cảm thấy khó chịu, cũng không có điều gì quá mức, nhưng điều đó khiến Touki càng thêm xấu hổ. Rõ ràng nói mình S, nhưng người ta vừa trêu đùa một chút, hơn nữa phía sau còn e thẹn ngậm chặt lấy ngón tay người ta mà nổi lên phản ứng. Giống như tự bê đá đập chân mình vậy.

"Tôi, tôi không muốn... A...Kanji... Đừng... Đừng cho thêm..."

"Thêm cái gì?" Giọng nói trầm mang ý cười. Hắn không ngờ đến phản ứng của người này đáng yêu đến thế, rõ ràng trước đó còn rất lạnh lùng muốn đè hắn kia mà.

"Ngón tay..." Giọng nói của anh rất nhỏ, tựa hồ ngượng ngùng vô cùng.

Kanji phá lên cười, tay như vô ý lướt qua dây xích với hai chiếc kẹp treo trước ngực anh.

"Không được... Tôi... A... Thực sự... A.... Thực sự không được.... Đừng, đừng kéo nữa... Kanji..." Hốc mắt anh đỏ bừng, khó có thể tin đây là vị tướng quân thiết huyết trên chiến trường, đám người dưới trướng anh mà thấy bộ dạng mềm nhũn của tướng quân, tròng mắt hẳn phải rớt hết xuống đất rồi.

Ba ngón tay thoải mái mà ra vào cửa huyệt mềm mại, ấm nóng và siết chặt như vậy, nếu thực sự vùi sâu vào nơi này, ắt hẳn sẽ hồn lìa khỏi xác thật. Thân thể hai người vốn không quá nhạy cảm, nhưng khi chạm vài nhau lại như có dòng điện. Đây vốn là tình tiết cặp đôi định mệnh có được không? -.-

Rút ngón tay ra, Kanji nghiền ngẫm nhìn dương cụ giả trong tay, đi kèm là điều khiển từng nấc cấp độ. Lại nhìn xuống người bên dưới, thân thể như sắp hóa nước thế này, liệu dùng xong cái đồ chơi này có ngất luôn không?

Đương nhiên hắn chỉ ví dụ thôi, dù sao thể chất cấp S cũng chẳng phải để trưng cho có.

Một tay nâng lên bắp đùi màu lúa mạch rắn chắc, nhịn không được cúi đầu cắn một miếng. Hài lòng cảm thấy Touki đang run rẩy.

Mạnh mẽ đem dương cụ đi vào ,đổi lại là một tiếng kêu đau đớn.

"A!!! Chết tiệt... A... Anh rốt cuộc cho cái quỷ gì... Sao lại lớn như vậy...ưm....a....nóng quá..." Touki nhịn không được vặn vẹo cơ thể, chỉ biết thuốc có tác dụng khiến cả người khó nhịn, muốn giải phóng cho bớt nóng, không thể không nói, cơ thể đối phương mang chút hơi lạnh khiến anh muốn quấn quýt không thôi. Một cái suy nghĩ này triệt để khiến anh muốn hỏng mất.

Đem một ly rượu vang rót ra, hắn làm lơ với túp lều dưới quần, đem rượu đến bên giường, lại đặt nấc cho cấp độ 3. Dương cụ đột nhiên hoạt động khiến Touki giật mình, không tự chủ được rên rỉ ra tiếng: "Đừng... A...ha... Tôi không chịu nổi... Khó chịu.... Kanji... A...ưm...đừng..."

Khóe môi hắn khẽ nhếch, đem rượu rót lên thân thể màu lúa mạch rắn chắc.

Hơi lạnh của rượu và men say khiến anh thiếu chút nữa vứt bỏ lí trí mà cầu xin người kia. Phía trước trống trải, phía sau càng khó chịu hơn. Rõ ràng sắp chạm đến điểm khoái cảm lại như có như không chẳng thể đến được. Chỉ cảm thấy đầu óc như muốn nổ tung.

"Tôi cảm thấy cậu rất xinh đẹp." Giọng nói trầm mang theo ý vị tình dục vang bên tai, hương vị của hắn vờn quanh chóp mũi: "Thân thể này của cậu cũng rất xinh đẹp." Nói xong, hắn tăng lên nấc 5, mặc kệ thân thể anh vặn vẹo mà một đường hôn xuống, liếm sạch từng giọt rượu trên cơ thể săn chắc này. Kích thích cùng lúc như thế khiến đại não anh gần như đê mê một lúc. Miệng chẳng thể khép lại, chỉ đành để nước bọt theo khóe miệng chảy xuống ga giường.

Touki thở dốc, hai tay khua loạn trên đầu, bị còng tay xiết đến đỏ ửng: "A...
Mau... Cho nó... Dừng
lại.... Ưm...A... Tôi... Không muốn... A..."

"Thực sự muốn dừng sao?" Kanji tà ác nhướng mày: "Muốn tôi sao?"

"Tôi...ưm... Tôi..." Touki vẫn không thể nói ra được muốn từ này.

Kanji không để tâm, mạnh tay rút dương cụ khỏi huyệt nhỏ mềm mại vứt xuống sàn. Dương cụ chưa được tắt công tắc vẫn vặn vẹo liên tục, tiếng rì rì chà qua chà lại trên thảm.

Hắn vòng tay qua cổ và đầu gối anh, bế bổng người lên mang xuống dưới thảm. Thảm rất mềm nhưng cũng đủ sức để tra tấn Touki thêm một lần nữa. Sợi bông bông của thảm chà qua chà lại trên theo từng lần anh cử động, dưới tác dụng của thuốc, cơ thể không biết đã nhạy cảm hơn bao nhiêu lần, bắt đầu với sự tra tấn này. Phía sau, dương cụ bị rút đi khiến huyệt bích trống rỗng, càng co rút kịch liệt như khát cầu.

Hắn không để tâm đến những tiếng rên rỉ vụn vặt của anh, cầm lên roi da báo bước đến gần người kia.

"Đêm còn rất dài, chúng ta cùng nhau chơi."

Tiểu Ngữ lảm nhảm: Kanji không phải S, Touki cũng chỉ hứng thú đến việc tra tấn người khác, mà chắc sau lần này là được xử đẹp rồi. Cũng không cải biến thành M đâu, ta không thích SM cho lắm, chỉ là suy nghĩ biến thái máu S băng sơn mà làm thụ có bộ dáng gì thôi há há.

1600 từ -.-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro