13. Crush của Jeon Anna.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người ta nói "dạ dày là con đường hạnh phúc nhất" quả không sai. Bằng ma lực nào đó, đồ ăn đã góp công an ủi Min Yoongi rất nhiều, anh không màng suy nghĩ thêm về chuyện tình của mình và Ji Young nữa, tốt nhất nên để thời gian và cảm xúc quyết định. Vỗn dĩ việc hoàn toàn tin tưởng vào Kim Ji Young là không thể, mà phũ phàng chối bỏ cô thì lại không nỡ, dù gì cũng từng bên nhau suốt thời gian dài...

Tắm rửa xong xuôi, anh mang đồ ngủ vào phòng đã thấy Anna ôm khư lấy Kumamon, nằm vung tay thoải mái trên giường, hình như đã đi vào giấc ngủ sâu.

Thường thì anh thấy cô mang những bộ đồ tay dài kín cổ, trên đó in đủ thứ hình thú trẻ con, tối nay thì có khác một chút. Cũng là những họa tiết đó nhưng thay vào là áo ngắn tay và quần short, lộ rõ làn da săn chắc cùng cặp đùi mịn màng quyến rũ.

Hình như con bé này không còn đề phòng anh gắt gao như trước nữa. Sao lại dễ tin người nhanh vậy, điệu bộ của cô vài ngày trước cứ tưởng sẽ cứng rắn bền vững lắm, nào đâu bức từng ngờ vực chỉ xây chưa quá đầu gối.

Đúng như Jungkook nói, không riêng bề ngoài mà cả tâm hồn cô cũng như một đứa trẻ. Đột nhiên lại cảm thấy đáng yêu, Yoongi vô thức đứng nhìn cô cười phào.

- " Gì? Mày đang làm gì đó Yoongi, dẹp ngay cái suy nghĩ điên khùng đó đi, gì mà đáng yêu chứ. " Min Yoongi giật mình cho chính trạng thái của mình bây giờ, anh buông lời, tự nhắc nhở bản thân.

Anh nằm dài xuống giường, điều chỉnh con gấu ra giữa cho thành vạch ngăn cách, xem bảng tin một hồi rồi cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

---

Anna dạo này ham chơi lắm, cho dù có trúng ngày cấn lịch học hay không thì cô cũng bỏ đói Min Yoongi mà đi chơi.

Yoongi cảm thấy trống rỗng, Yoongi cảm thấy không hài lòng, Yoongi cảm thấy không vui, Yoongi vì không muốn cô thù vặt mà cho ăn ớt nữa nên không dám mét mẹ Jeon, Yoongi cảm thấy bất lực.

Cốc cốc cốc.

Kim Ji Young trên tay cầm tập tài liệu, ung dung đi vào rồi đặt lên mặt bàn làm việc của Min Yoongi.

- " Phó giám đốc, đây là đơn báo xuất hàng hôm nay, anh hãy kiểm tra lại rồi kí vào đây ạ. "

- " Tôi để ý số lượng hàng lỗi ngày càng tăng mà không có dấu hiệu khắc phục... " Yoongi đăm chiêu nhìn vào tập giấy suy xét mà không hề để ý đến Ji Young đang đứng đối diện say đắm nhìn vào khuôn mặt lãnh đạm của anh, suy nghĩ điều gì đó mà khóe môi cô cong nhẹ lên ám muội.

- " Em có nghe tôi nói gì không? " Không nghe động tĩnh gì, Yoongi nheo mắt nhìn cô hỏi lại.

- " À... theo báo cáo thì đợt vừa rồi công xưởng vừa sàn lọc đuổi bỏ khá nhiều công nhân cũ và còn đang trong quá trình tuyển người đợt mới nên còn chưa quen việc. "

Min Yoongi nhanh chóng kí tên vào đơn xuất hàng rồi giao lại cho cô.

- " Xong việc rồi, sao em còn chưa đi? " Mắt bận rộn dán vào đống tài liệu, chỉ là cô mãi đứng đó nhìn ngắm khiến anh tò mò.

- " Cho em ngắm anh thêm chút nữa thôi! "

- " Nhưng đây là nơi làm việc. "

- " Ngoài nơi này, em còn cơ hội nào khác để ngắm anh sao? "

Thấy Yoongi không nói thêm nữa, Ji Young tiếp lời:

- " Em nhớ cô bé đó lúc trước còn bị nhầm lẫn là con trai, cứ hay qua nhà anh chơi, khiến anh khó chịu ở suốt bên nhà em, vậy mà giờ ra dáng thiếu nữ nhanh quá, lại còn là vợ anh... "

- " Ý em là gì? " Yoongi ngừng bút, ánh mắt nheo lại ngước lên nhìn cô nghi hoặc.

- " Em chỉ thấy có chút thú vị thôi. "

- " ... "

- " Lúc trước ngay cả việc nhìn thấy con bé anh cũng không muốn, vậy mà giờ lại ở chung một nhà, em rất tò mò cuộc sống của hai người nha. "

- " Em không thấy kì cục khi công khai tò mò cuộc sống vợ chồng người khác sao? "

- " Không! Bởi vì em rõ việc anh lấy cô ta chỉ vì gia đình ép. Chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa cũng không có gì to tát. "

- " Sao em dám chắc như vậy? "

- " Anh đã từng nói, trên đời này em là người hiểu anh nhất, anh quên rồi sao? "

Min Yoongi im lặng, có lẽ không muốn tiếp tục cuộc đối thoại này.

- " Không phiền anh nữa, em đi đây! Vài ngày sau, khi anh vơi bớt việc rồi thì em sẽ lại phiền anh. " Lưng thẳng, eo cong, Ji Young tự tin sãi chân ra khỏi.

---

Cứ đến ngày, đến giờ là Jeon Anna lại xách chiếc xe máy "cà tàng" của mình qua đón Eun Hee đi học. Suốt đoạn đường Anna chỉ lặng im lái xe chứ không luyên thuyên như mọi hôm khiến Eun Hee tò mò, cô đằng sau lấy tay cù dọc eo Anna:

- " Nhỏ này, hôm nay suy nghĩ gì mà im re vậy? "

- " Nghĩ gì đâu! "

- " Mình biết hết nha, cậu đang nghĩ về Hoseok đúng không? "

Bị đánh trúng tim đen, Anna giật nãy người lên, ấp a ấp úng:

- " Làm... gì ...có..."

- " Làm như mình không hiểu cậu, hồi năm lớp mười, cậu cũng thích một chàng lớp trên... Ê, mà nhắc mới nhớ, chàng đó cũng kiểu hoạt bát đáng yêu như Hoseok oppa vậy nè! "

- " ... "

- " Thế là họ cũng bật đèn xanh, mà mỗi tội cô Jeon Anna ngây ngô hay ngu ngốc cũng không chắc nữa, rồi bị bà chị khóa trên cướp mất luôn. "

Nghe lại chiến tích thảm hại của mình, Anna bắt đầu thấy không hài lòng, nặng giọng gắt gỏng:

- " Tự nhiên nhắc chi vậy? "

- " Thì chỉ muốn ai đó nhớ lại để không dại thêm lần nữa thôi. "

Hai nhỏ gửi xe rồi vào lớp như mọi khi, nói đúng ra thì chỉ mỗi Eun Hee như mọi khi, còn Anna chỉ cần nghĩ đến chàng trai hay cười ngồi ngay đầu bàn là mặt đỏ ửng cả lên, cứ thế cúi mặt thiếu tự nhiên, ẩn nấp sau lưng Eun Hee vào lớp, thậm chí khi ngồi xuống bàn rồi cũng chẳng dám nhìn xung quanh vì sợ ai đó phát hiện.

- " Cô gái cà chua, hôm nay em không khỏe à? "

Ngẫn đầu lên để nhìn người vừa nói, quả không nhầm lẫn được, là Hoseok. Tay anh cầm cái bịch màu hồng giơ lên trước mặt cô và Eun Hee đung đưa qua lại.

Eun Hee hiểu ý, nhanh chóng chộp lấy:

- " Bánh mứt dâu này ngon lắm nè, cảm ơn oppa. "

Đến giờ Anna vẫn còn hồn bay phách lạc, cặp má phính của cô càng lúc càng đỏ ửng lên khi nhìn vào Hoseok. Cô chẳng thể nào che giấu đi được sự ngây ngô đã trở thành thương hiệu của mình.

Hoseok bật cười đối mắt cô, anh còn chườm người đến khiến khoảng cách của hai người dần rút ngắn:

- " Anh đẹp trai quá hả? "

Anna như đứa trẻ, thật thà gục đầu.

- " Vậy hôm nay cho anh đẹp trai ngồi kế em nhé. "

Cô không biết nói gì, tiếp tục gục đầu.

Hoseok tặng cô một nụ cười sáng hơn cả mặt trời giữa chiều hoàng hôn kia. Phải chăng hương nước hoa anh dùng có pha với khí N2O, cớ sao đầu óc cô bây giờ lại lâng lâng như đang trên mây gió.

- " Hôm nay bạn anh không đi học, ngồi một mình có hơi buồn. " Hoseok ngồi xuống bàn trống bên cạnh kế bên Anna.

- " Dạ... "

- " Thật ra, đó cũng chỉ là lí do thôi! "

- " Dả? " Anna bị ngây người, cô nhất thời không kiểm soát được cảm xúc đang hoảng loạn của mình.

- " Vì anh muốn làm quen với em. "

- " Dả? "

- " Anh là Jung Hoseok, bạn của Eun Hee, em có thể gọi anh là Hoseok, Hopie , oppa, nhưng riêng em thì anh thích vế sau hơn. "

- " À, oppa... " Anna đang cố lấy lại nhịp thở thật đều.

- " Em tên gì? "

- " Gọi em là Anna được ạ. "

Tự dưng Hoseok lấy hai tay đặt ở ngực trái, anh đau khổ cúi mặt xuống, nhăn nhó kêu gào:

- " Oh my god!... my heart is, my heart is oh my god. "

Anna bị một phen hết hồn, không biết chuyện gì đang xảy ra cô quắn quíu hết tay chân, dần xích sát người về phía anh lo lắng, cô lúi cúi người theo anh, tay không ý thức đặt lên tay anh lo lắng:

- " Anh bị sao ấy, có sao không? "

Hoseok bất ngờ ngẫn mặt lên nhìn cô, để hai ánh mắt đối sát nhau, chỉ cần gần một chút nữa thôi thì đỉnh mũi đã chạm vào đối phương:

- " Anna cà chua, tên em đáng yêu quá, đáng yêu như em vậy! "

Thình thịch, thình thịch, thình thịch.

Nhịp tim Anna đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, từ đây xác định rồi, Jung Hoseok chính là "crush" của Jeon Anna.

- " Thầy vào rồi kìa. " Biết hai người kia đang đóng phim tình cảm nên không biết mọi thứ xung quanh, Eun Hee "tốt bụng" nhắc nhở.

Anna nhanh chóng lấy tay ra khỏi, đã ngại nay còn thêm ngại, cô nhích người về phía Eun Hee nhiều hơn, lưng thẳng đứng, mắt nhìn lên bảng, cố gắng phớt lờ đi "crush" đang ngồi cạnh.

Suốt buổi hôm đó Anna thất thần, không hó hé nổi nửa lời, đến cả việc nhúc nhích còn không dám, mắt cứ đảo quanh không yên vị, thi thoảng lại lén lút ngắm nhìn người kế bên.

Chiều ra về trên chiếc xe cà tàng, Anna cứ gặng hỏi Eun Hee rõ hơn về Hoseok.:

- " Cậu nói anh Hoseok dạy nhảy ở đâu vậy? "

- " Gần trung tâm ngoại ngữ này luôn nè, sao đó? "

- " Dạo này mình mập quá, mình muốn đi học nhảy! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro