Chương 77+78

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 77: VÁY CƯỚI ĐÊM MƯA (H+)

Ami ngủ cả đêm lẫn ngày đêm, cô ôm đống chăn êm ái vùi mình say giấc quên trời quên đất, từ nay có thể ấm áp hạnh phúc ngủ như vậy rồi, còn Hoseok hắn dậy rất sớm chăm sóc con trai, sau đó thì chơi cùng con, cho thằng bé uống sữa, nâng niu cưng nựng, bảo bối này quả thật rất giống hắn, hắn muốn đưa con và cô đi chơi nhưng Jung phu nhân không cho phép, từ ngày có thằng bé tình trạng sức khỏi của bà khá hơn rất nhiều và cũng nhờ vậy mà hắn với cô có nhiều thời gian hẹn hò hơn

Hoseok lái xe đưa cô đi rất xa, chỉ có hai người gạt hết phiền muộn ngày mai đang chờ đợi, trên đường nắng gió nhưng đơn giản hạnh phúc có nhau, cô cùng hắn đi qua xa lộ ồn ào như những lúc cuộc sống của cô và hắn gặp thị phi, sau đó là những con đường hoang đầy cát bụi, hoang du nhưng đơn giản như tình yêu của hai người, hắn là thành thị ồn ào còn cô là ngoại ô hoang dại, hai người tưởng chừng như khác biệt và không bao giờ là một nhưng hắn và cô gặp nhau yêu nhau như vỏn vẹn khắc hoạ hai chữ tùy duyên

Đến tối trời bắt đầu đổ mưa, mưa to đến cây ngã ra đường, hắn dừng siêu xe lại trên con đường không người, không đèn, hắn đưa cô vào một căn nhà ven cánh đồng hoa cánh mỏng màu vàng, chỉ duy nhất có một căn nhà

_Đây là đâu?

Ami nhìn ngôi nhà nhỏ xinh nhưng hơi sợ vì lạnh lẽo, bên trong khác hẳn bên ngoài, nếu bên ngoài hoang sơ lạnh lẽo thì bên trong ấm áp đầy đủ tiện nghi chỉ có đều gió rét bên ngoài cuốn nhiều lá cây bay vào trong nên nhìn rất âm u, cô run rẩy hai tay nắm cổ áo sơ mi trắng, người cô ướt sũng đang lạnh đến co ro

_Em sợ hả?

Hắn loay hoay chỉnh sửa dây điện trên cao, nhưng do trời mưa lớn, đường dây bị tắt điện, nên đành bật đèn bằng điện thoại, duy nhất trong nhà chỉ có ánh sáng len lỏi

_Có anh thì không phải sợ

Cô mỉm cười hạnh phúc, lúc trước sống trong tăm tối cuộc đời bây giờ có lại ánh sáng bên hắn thì chẳng còn gì đáng sợ nữa, nét ngây ngốc trên mặt cô thật đáng yêu

_Không sợ anh cho em nghĩ dưỡng 9 tháng nữa à?

Hoseok kéo cô dồn vào tường, hắn chống tay lên cao không để cô thoát, nhìn cơ thể ướt át đang lộ qua lớp áo sơ mi hắn không có kiên nhẫn kiềm chế

_Anh dám??

_Ami của anh, ngồi xuống đây!

Hắn ép ngón tay trên cánh môi mềm, khẽ đặt cô ngồi lên cái bàn nhỏ gần cửa sổ cây, cô ôm cổ hắn cười rất hạnh phúc, cô nhìn hắn hồi lâu, cô nhìn cánh môi mỏng quyến rũ sau đó nhìn đến đôi mắt hút hồn in sâu gương mặt cô trong đáy mắt long lanh rồi ngã đầu vào vai hắn

_Người em ướt hết rồi...cảm đó, thay váy áo ra đi

Hoseok phủi vai áo cô, rồi sờ vào cổ áo ẩm ướt, hắn lo lắng cho cô liền lôi trong ngăn bàn ra bộ váy màu trắng

_Đừng động vào em, em tự thay được nhưng mà...ở đâu anh có cái váy này?

Cô ngượng ngùng đẩy hắn ra, nghe đâh đây có mùi dụ dỗ, cô nhíu mày nhún vai, có lẽ do trời lạnh nên cô không muốn vận động chút nào

_Là anh muốn khoát lên người em bộ váy cưới này cùng em già đi.

Hoseok tung bộ váy cưới đẹp nho nhã đang cầm trên tay ra trước mắt cô, cô ngẩn ngơ nhìn người đàn ông ôn nhu quá đỗi, hắn luôn bao vây cô bằng tình cảm ngọt ngào, cô nghe trong vùng ngực có nhịp đập bị loạn, hắn đã yêu cô đến mức say đắm, cái nhìn say đắm cũng không lột tả được tất cả

_Anh đợi em...thay nhanh lên, không cho anh mặc váy cưới cho em vậy đừng trách anh cởi nó ra...

Hắn chiều ý cô sải bước ra ngoài khi đi còn vừa huýt sáo vừa nháy mắt cưa cẩm, đe dọa ám muội bằng lời nói ẩn ý, cô cắn môi thì ra sau cái ôn nhu là đang kìm chế cơn khát tình ồ ạt, thật là muốn cô bao nhiêu cũng không vừa. Ami thay xong váy cưới đẹp tuyệt, cô nâng đỡ gấu váy, vội vàng đi tìm hắn, đúng là váy cưới thiết kế cho một mình hắn nhìn ngó có khác, cô hậm hực tuy thật xinh đẹp, nhưng những đường cắt quá táo bạo, phần ngực áo không che được anh đào đầy đặn, còn để lộ khe hở trắng ngần, ở phía sau lưng cũng khoét thật sâu phơi bày tấm lưng cong, cả chân váy cũng xẻ rất cao, hắn đúng là thâm thúy ghê hồn

_Ủa...Hoseok...anh đâu rồi?

_Hoseok đừng làm em sợ...anh ở đâu rồi??

Ami thấy lạnh sóng lưng khi gọi mãi mà hắn không trả lời, cô lấp ló hết nhìn ra cửa sổ rồi đến cửa lóng ngóng cũng không thấy hắn đâu cả, chỉ có màn đêm đen cùng tiếng sấm chớp trả lời cô, cô run rẩy tìm hắn, bây giờ thì không còn ánh đèn nào nữa

_Hoseok...anh đâu rồi? Hức...đừng làm em sợ

Ami giật mình khi cô nghe tiếng cánh cửa bị đóng sầm lại, vị trí cô đứng là ở cửa sổ, cô chần chừ chưa dám quay lại, nhưng cứ đứng chôn chân tại chỗ cũng không xong, cô đành quay lại, bóng đen trước mặt vồ lấy cô

_Ối...

Cô bị người đó giữ chặt thì hoảng lắm cho đến khi cô cảm nhận cánh môi bị khoá chặt, người đó chỉ có thể là hắn, bị hắn trêu đùa cô ấm ức lắm liền đẩy anh ra

_Đồ đáng ghét, anh đùa kiểu đó biết em sợ lắm không?

Cô đấm vào ngực hắn, hắn biết cô bị dọa nên cáu như con mèo hoang, nhưng giờ phút này thì mặc kệ, ai bảo cô mặt váy cưới quá quyến rũ, đêm nay lại phải phạt cô nữa rồi, hắn nhấc cô lên, bồng cô vào trong, cánh môi tham lam vẫn tìm môi cô mặc kệ cô có cho phép hay không, giờ cô mới rõ tất cả là có chủ ý

_Bỏ...bỏ em xuống...

Cô mệt nhọc vùng vẫy, hắn đặt cô xuống giường, lại tìm môi cô hôn thắm thiết, cô thôi kháng cự, cô vòng tay ôm ngang hông hắn, cô ngẩng mặt đón nhận từng cái hôn mãnh liệt của hắn, cánh môi mềm quyện vào nhau tạo nên một cảm giác đặt biệt giữa cô và hắn, đơn giản là yêu và yêu thôi, cô ngốc nghếch mơ tưởng có lẽ nào thời gian đang dừng lại, cô như chìm vào giấc mơ, hắn quá ngọt ngào làm cô mãi không dứt ra được, ngày tháng trôi nhanh cô chỉ muốn nắm tay hắn cùng anh mãi mãi bên nhau đến khi già nua

--------

Chương 78: VÁY CƯỚI ĐÊM MƯA II (H+)

Ami đưa tay ôm vai hắn, cô rít lên se lạnh vì những hạt mưa cứ lất phất theo lốc xoáy hất vào ngôi nhà nhỏ qua cửa sổ, những giọt mưa ngự trị trên bầu ngực mà lớp áo cưới không che đậy hết, hờ hững mời gọi đi tìm cánh môi thâm thúy mút lấy, hắn không ngần ngại, đẩy cánh lưỡi mềm quét một đường ở khe rãnh qua lớp áo, cứ như vậy nơi chật hẹp di chuyển buộc lòng không thể yên vị núp trong thân áo nữa

_Ami, muốn anh cởi hay xé váy cưới đây?

Hoseok hôn vào ngực cô bạo hơn, hắn dùng hàm răng sắc bén kết hợp lực đạo vừa phải kéo nơi căng tròn bung tràn ra khỏi lớp áo, để lộ đốm hoa săn cứng lấp ló mời chào, sự quyến rũ khi cơ thể hờ hững vừa ẩn vừa che hắn nóng lòng đẩy dồn ham muốn đi khắp cơ thể

_Ưm...đừng xé, bộ váy cưới là anh mua cho em

Cô lắc khẽ cái đầu có máu tóc ướt mưa, cô tiếc rẻ bộ váy đắt giá, nhưng cũng không thể lộ liễu bảo hắn cởi đi, thật là cứ ép người ta vào tình huống khó, hắn ma mị thôi không nặng nề di chuyển hầu kết để hỏi nữa mà chỉ âm thầm cúi mặt một chút, dùng làn môi ướt ngậm lấy đốm hoa đang phơi bày thách thức, tay còn lại hắn kéo mạnh ngực áo bên trái xuống, ngực trần được giải thoát chúng hòa theo sự ẩm ướt của cái lưỡi mỏng rung rên, ngự trị trên đầu hoa nhỏ vẫn là làn môi mút nhẹ, chậm rãi thưởng thức mùi vị ngọt ngào đêm tân hôn

_Hoseok...không thể ở đây...

Ami nhắc khéo khi ngoài trời vẫn mưa ồ ạt, ở trong căn nhà nhỏ chỉ có hai người cô hơi dè chừng nhưng hắn thì không, lồng ngực ấm thoi thóp thúc đẩy, muốn cơ thể đạt được dư vị mạnh hơn, hắn càng bá đạo mút gặm đốm hoa đang cứng cáp chỉ thẳng vào khoang miệng, bầu ngực căng mịn ở trong miệng hắn cứ thỏa thích run lên hưởng ứng, cô nhích người lên ôm vai hắn, giọng nói không bình ổn bắt đầu đứt quãng, hắn nghiện thanh âm hổn hển của cô, rất nghiện lại càng muốn hành động bạo dạn hơn

_Hoseok, về nhà hãy...Ahh...

Cô nấc lên, mỗi khi muốn nói điều gì đều bị hành động của hắn bác bỏ, hắn dừng cắn gặm mà bây giờ nắm sợi dây ren ở quần lót mỏng ve vuốt, cô giật mình không nghĩ hắn chuyển vị trí nhanh như vậy nên mới thản thốt kêu lên, thật là hối hận khi đã thôi thúc cái sự chiếm hữu của hắn lên cao

_Anh không về được...em ẩm ướt rồi, đồ hồ ly dụ dỗ là em

Hoseok rốt cuộc đã xé được quần lót mỏng manh, ánh mắt dán chặt vào hoa tâm đang co thắt, độ co thắt ẩn hiện hạt ngọc bị vấy đầy mật dịch đang lộ ra, cô cấu vào cổ tay hắn ngượng đỏ mặt, hắn nhìn như vậy thật là khó chịu, hàng mi đẹp còn không chịu chớp, cánh môi cứ cười tươi thưởng thức

_Đừng nhìn...

Cô mè nheo không tán thành, tay vội kéo gấu váy dài xe lại thì bị hắn giật mạnh gấu váy xé toạt, cái đa tình tỏa ra khắp căn phòng nhỏ, hắn dùng cánh môi tham lam hôn nhẹ xuống hoa tâm lôi cuốn

_Anh muốn cả cơ thể em!

Hắn khẳng định, làn môi đỏ nóng bỏng khẽ xô hai cánh cửa hoa thịt ra xa hôn vào nơi mềm mại bên trong, cô nhỏm người cắn môi, cảm giác sung sướng lại lôi kéo cô bạo dạn hòa theo đê mê trước những kích thích đến đỉnh điểm, chân cô có phần vô thức mở ra, bờ mông nhỏm dậy chìu ý hắn đẩy cái gối mềm xuống phía dưới

_A...a...a...anh...

Ami kích động rùng mình sởn da gà mỗi lần cánh môi hôn nhẹ xuống hoa thịt, tiếp nối là cái lưỡi không xương tìm đường cong lại đẩy sâu, chọc vào yếu điểm mút lấy mật dịch, cái gối bên dưới còn nâng đỡ cho hoa tâm phơi bày hết cỡ để làn môi si mê tha hồ càng quyết mút lưỡi đến những nơi mềm mại

_Đừng...ưm...khó chịu...ưm...

Cô cảm nhận cơ thể nóng muốn thêu đốt, cơn nóng nổi cào hưng phấn rần rần, mồ hôi bắt đầu toát ra làm cô thấy rất nóng dù trời mưa rất to kèm gió lạnh, hắn nhìn cô khổ sở biết cô vì mình mà thoi thóp như vậy cũng không đành lòng trêu cô, nhưng xúc cảm dữ dội của một người đàn ông thật lớn, hắn muốn chiếm hữu cô nhiều hơn, cái lưỡi mút quanh hạt ngọc đang khổ sở co thắt, miệng lưỡi ngậm chặt, tì xuống rồi buông ra thật vội, cô nhỏm người trách mắng, cơn khao khát mạnh bạo làm cô quên đi sự kiềm lòng của lý trí, chỉ biết hơi thở phải dồn dập mạnh mới thỏa mãn

_Đừng...hức...mm...

Hoseok nghe tiếng vãn bản thân cũng không kìm lại được, đành luyến tiếc rồi hoa tâm với mật dịch tuôn trào, hắn đứng dậy để cự long phóng túng tì lên hoa tâm, hắn kéo cô ngồi dậy dạng hai bắp đùi qua hông mình, để cô thẳng lưng yên vị trên cơ bụng sáu múi

_Bà xã, làm những gì em muốn đi

Hắn dụ dỗ cô, đáy mắt vô hạn yêu thương, lúc hoa tâm đang co thắt mạnh ngồi xuống cự long cương cứng nhô cao tự động đẩy nhẹ đi vào theo sự trơn trượt từ mật dịch, cô nhíu mày cấu vào ngực hắn, tư thế này còn sâu hơn gấp bội, tuy chưa nhỏm người đi sâu nhưng cảm giác căng trướng vì vật to quá khổ cứ tràn trề bên trong

_Ưm...umm...

Hắn vỗ nhẹ mông cô yêu chiều, biến thái bảo cô cử động, nghe thanh âm rên rỉ hắn không thể án binh bất động đợi mãi được, đây là tình yêu giữa hai người khó khăn mà có được những gì ân ái khơi dậy cũng chỉ là bản năng yêu cầu chính đáng, cô nhỏm người, trượt lên phía trước phóng khoáng một lần, cự long vì động tác của cô bá đạo nhồi sâu, đẩy vào thành vách mềm mại đang bó sát, vẫn là sự quen thuộc nhưng cảm giác không bao giờ lẫn lộn

_Ahh...ahh

Ami rấn người tới sâu hơn, để tìm sự hứng thú cho cả hai, lúc này hoa tâm khó chịu ngột ngạt, vừa phải ngậm chặt vật to cứng nóng, còn rất khó chịu vì chính bản thân mình trượt người rút ra, sợ mất đi cảm xúc đang có cô lại gấp gáp đẩy người đi lên, sự sung sướng gia tăng nhiều hơn, làm cánh môi cô không ngừng phả ra giọng nói đứt quãng vang dội, cô muốn cắn môi ngăn nó lại

_A...Ami...

Hoseok gọi khẽ tên người mình yêu nhất, nhìn cô cong người đẩy tới, lực đạo không hùng hồ bằng hắn nhưng đang gia tăng tốc độ rất nhanh, sự ép buộc từ da thịt hai người tì vào nhau không một khe hở, hoa tâm cùng cự long cọ sát mạnh mẽ làm cho cơ thể hừng hực cuộn trào, hắn ở bên dưới không nhẫn nhịn được phải di chuyển phần hông lên xuống, cốt để cô khó chịu bật ra tiếng

_Hoseok...um...um....

Cô cong chân lắc đầu, nhìn cự long mạnh mẽ đâm lên, lún sâu vào hoa tâm ngọt ngào như bản tình ca sâu đậm, hoa thịt ưng thuận mút lấy côn thịt dài ve vuốt mãi không buông tha, hắn nhìn ngực cô bị xốc lên xuống rất mạnh, cảm giác tình têu này thật là dữ dội, tay ôm lưng cô từ từ đỡ cô nằm xuống không muốn thô bạo với cô chút nào, để ngực trần không bị xốc nữa hắn đem chúng đặt vào khoang miệng giữ lấy, si mê say đắm mút gặm

_Hức...anh ức hiếp em...

Ami cắn môi vì mệt, cô cảm nhận hoa tâm có chút đau rát, chịu đựng cái tên hung hăng này, kích tình to lớn thế này có hắn mới dai sức như vậy, ở bên dưới cô đấm hắn nhìn hắn hồ hởi cúi người nhấp điên dại, cự long như vũ bão vừa đẩy sâu liền kéo ra rất nhanh, hoa tâm cứ ngậm chặt thắt lại hưởng ứng, cơ thể cô hứng thú quá rồi, bên dưới vẫn hì hục giao hoang đến khi trời khuya dần...

___________________________

Đã lướt đến cuối trang rồi, tiếc gì bấm một ⭐ vote cho truyện nhỉ! 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro