Chương 9+10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9: ĐỘC CHIẾM II (H+)

Ami cay đắng chịu đựng, hạ thân cô quá đau, đau nhất là nơi bên trong hoa tâm, mồ hôi trên trán vật vã tuôn ra, cô nhắm mắt không dám mở ra cô sợ những điều đau thương mà hắn đem lại, quả nho vừa được hắn kéo ra lập tức nó lại chạy loạn lên hạt châu đỏ thẫm, nơi nắm giữ điểm nhạy cảm cực mạnh cô nhỏm người cắn môi hơi thở đang bình thường trở nên dồn dập lạ kỳ, cô cứ nghĩ có lẽ mình sắp đứt hơi sau đó chết đi vì những gì mà cô cảm nhận được thì đôi mắt không thể nhận thấy mà trả lời não bộ, cô chỉ biết những điều này là liều thuốc độc kết thúc cuộc đời mình

_Bắt đầu cảm thấy sung sướng rồi phải không? Tôi muốn thấy cô quỳ dưới chân tôi cầu xin

Hoseok cắn vào xương quai xanh của cô, đôi mắt chim ưng được bao quanh một màng mờ ảo đầy dục vọng, cách trả thù này còn thống khổ hơn là một đao giết chết cô, khi mà cô nhận thấy cơ thể mình không bình thường chút nào, quả nho xoay vòng chà lên hạt châu là mỗi lần cô ngất ngây không giải thích được, từ bên trong hoa tâm hai cánh hoa thịt co thắt mãnh liệt nó mở rộng lộ ra hạt châu đang bị xuân dịch vây quanh thoi thóp tràn ra bên ngoài rất cuốn hút

_Tôi không có, tha cho tôi...hức...

Ami khẩn khoản cầu xin hắn lấy quả nho ra khỏi người cô, cô sắp phân tâm mà tự chết lòng, cảm giác rạo rực này ham muốn này dày vò cô thống khổ, từ người đàn ông này lại có thừa kinh nghiệm hoang ái hắn cười cợt đẩy quả nho vào sâu tận cùng hoa tâm mà nghịch phá bất cần

_Rên rỉ đi...nói là cô rất muốn

Hoseok nhìn cơ thể nhỏ đang quằng quại như con sâu uốn cong người, những gì hắn muốn đều đang diễn ra cảnh xuân trước mắt sự chịu đựng kìm cập khoái cảm lần đầu của cô hắn cười trên nỗi nhục nhã mà tự trọng cô không thể kìm lại

_Tất cả là do anh bày ra...dừng lại đi

Cô thản thốt rùng mình, cô không thể gục ngã trước dục vọng này, lý trí của cô nổi lòng của cô tất cả đều đang bị vùi dập, gương mặt đang ở gần cô, hơi thở nóng bỏng đều đều lan toả lại là thứ chết chóc dụ dỗ, Hoseok bế xốc cô lên để cô ngồi trên bắp đùi trái của mình, lúc này quả nho vẫn ở trong hoa tâm mà kề sát qua lại

_Thứ trơn trượt này là xuân dịch của cô

Hoseok tà mị kéo từ hoa tâm của cô vương trên hai đầu ngón tay rất nhiều xuân dịch, hắn áp tay vào cổ cô để cô cảm nhận cơ thể cô đã đồng tình cỡ nào, Ami đỏ bừng hai gò má tự hận không thể giết chết những điều này, giờ đây cô biết gương mặt góc cạnh của người đàn ông đó cũng đang kề cận mình mà sỉ vả thần sắc đoán chừng vô cùng thõa mãn

_Lắc hông đi, vũ nữ thì phải nhảy

Hắn ra lệnh bên tai, còn cố tình mở volum nhạc sàn mạnh hơn, tàn độc ghì hai tay lên eo nhỏ bắt cô lắc hông, tự động hoa tâm của cô sẽ dịch chuyển kéo theo quả nho bên trong cũng không ngừng ma sát lên xuống, Ami cảm thấy tủi hờn cho số phận, vũ nữ như cô sinh ra là để bị chơi đùa, hắn trả thù bằng cách này đúng là đã chiến thắng

_Ưm...

Ami nhỏm mông xoay vòng như cô vẫn thường múa cột, cô nhắm mắt nhíu mày, bờ môi đỏ mọng tự mình cắn đến tuôn máu, càng đau lại càng hưng phấn lạ kỳ, hạ thân bên dưới trượt trên bắp đùi hắn thật sự rất sảng khoái, cô gần như bị mộng dục đưa lối, hứng thú mở đường mà điên dại, quả nho bên trong hoa tâm chuyển động mạnh quá lý trí nhỏ nhoi của cô làm cô thấy ray rứt nhưng nó cũng nhanh chóng bị ham muốn dập tắt, cô muốn cắn đứt cái lưỡi hiện giờ đang âm ư

_Cầu xin đi, Han gia các người có con gái làm vũ nữ, để Jung thiếu này chơi đến điên cuồng

Hoseok thõa mãn với nỗi hận trong lòng, những gì đang diễn ra nằm trong kế hoạch lạnh người, thịt trước giết sau, đời đời không rung động, ánh mắt băng lãnh của hắn luôn khô khan giấu kín, bàn tay to đưa ra sau bóp mạnh mông cô

_Hức...tỉnh lại Ami...

Cô vô thức nhắn nhủ, chút yếu lòng muốn thoát khỏi cuộc rong chơi hoang ái, nhưng hành động vẫn bị lệ thuộc vào hắn, vì nếu cô không nghe lời thì những người thân của cô sẽ mất an toàn, tàn độc như hắn chuyện gì mà không làm được cô còn biết sau cuộc kích tình này hắn sẽ giết cô ngay trên xe, nhưng đó chỉ là suy nghĩ của riêng cô

_Sờ tay lên đây, tự mình cảm nhận đi

Hắn nắm tay cô để những ngón tay búp măng sờ trên lớp quần tây ở bắp đùi hắn, cô đã làm ẩm ướt một mảng to, khi hắn cho phép cô dừng lại cô ngã người vào ghế mịn đau khổ, đầu ngón tay cô cảm nhận rõ thứ đang vương lại ra làm sao, cơ thể đã bị hắn hành đến mức nào những thứ này thật sự không phải cô muốn như vậy, hắn còn đặt vào lòng bàn tay cô quả nho lúc nãy, cô bóp chặt nghẹn ngào Hoseok nhìn thấy càng thõa mản cười to, giọng cười thật nhẫn tâm, cô hận loại đàn ông khốn nạn này

-----------

Chương 10: ĐỘC CHIẾM III (H+)

Ami mỏi mệt tựa đầu vào thành ghế, cô ngây thơ không hề biết chuyện ân ái còn có những gì và Hoseok cũng chưa từng thử qua với một người mù lòa như cô, không nhìn thấy đối phương càng không thể nhìn thấy trận kích tình thì làm sao trỗi dậy xúc cảm

_Tất cả là do anh câu dẫn, tôi không phải loại người dâm đãng

Cô mở khóe môi đay nghiến, lời lẽ đầy bi thương từ dưới hạ thân vẫn truyền lên cảm giác khó chịu chưa dứt, hoa tâm không ngừng tiết ra chất ẩm ướt, cô ghét...ghét loại cảm xúc này, hắn nhìn hoa tâm thoi thóp yếu mềm, trong lòng u tối chỉ muốn hành hạ, ánh mắt đỏ ngầu dâng trào dục vọng hắn kéo cô tựa vào vai mình, nâng mặt cô lên cắn mạnh vào khóe môi mặn đắng vương nước mắt, hàm răng nhạy bén cắn thật mạnh mà dày vò, hắn làm cánh môi mềm trầy trụa mỏng manh chảy máu, vị máu vị của đau đớn mùi hương khó ngửi cứ xộc vào mũi, cô đấm hắn uất hận muốn thoát đi trò đùa này thật sự quá nhẫn tâm

_Ưm...đau...

Ami ủy khúc chôn chặt, cô nhỏm người đau đến ngạt thở những tưởng giây phút này mình đã mất đi, từ hạ thân tự dưng bị đâm mạnh, có một vật gì đó cứng cáp nhưng bằng da thịt cứ cố ý đẩy vào tàn nhẫn vạch từng thớ hoa thịt xông vào, từng chút từng chút lấn lướt xâm nhập

_Đau quá...anh giết tôi đi...hức

Cô thảm thiết cay đắng, cái cảm giác đau đớn này còn hơn là cái chết, xung quanh vẫn mù mịt đen tối một màu, dây thần kinh của cô phải căng ra hết mới cảm nhận được không biết hắn đang làm gì bên trong hoa tâm của mình

_Cô chắc không biết tôi đang làm gì đúng không? Trực giác nhận thức đến đâu rồi?

Hoseok tà mị nhấp người, hắn đẩy cự long to lớn đi vào, bên trong cô dù rất ẩm ướt nhưng cũng không mấy dễ dàng luân động, hai bàn tay hắn áp lên cửa xe thân người nhỏm dậy tàn độc nhấn sau rấn tới, sự chật hẹp bên trong hoa tâm thật lôi cuốn nó như giải toả những vấn đề bức rức trong máu huyết của hắn

_Đừng mà...

Ami khóc nấc nghẹn ngào, trái tim như bị xé ra hàng trăm mảnh nhỏ, cơ thể của cô tấm thân trong trắng của cô đang bị hắn đoạt chiếm tàn bạo, bàn tay nhỏ vương ra phía trước đẩy hắn ra xa, màu đen trong ánh mắt làm cô hoảng sợ cô còn cảm nhận được điều gì ngoài chuyện mình đang bị chiếm hữu

_Cô bị mù vậy cố gắng tưởng tượng đi

Hoseok bắt đầu ra vào đưa cự long đã đi quá sâu, tận cùng hoa tâm cũng bị chọc đến, những cánh hoa thịt mềm mại ôm sát cự long đang ra vào mà giữ chặt, hoa tâm co thắt dồn dập nuốt rất chặt, từng thớ thịt mẫn cảm tiếc nuối mỗi khi cự long đi ra, đường lối chật hẹp cứ theo nhịp đẩy mà rít lại ôm ấp chúng vì vậy mà cự long của hắn càng hung hăng muốn hành xác cô, cảm xúc của hắn chỉ vỏn vẹn dừng lại ở việc đáp ứng nhu cầu cho cự long ngoài ra mọi lưu luyến đều không có hoàn toàn không chút động lòng trước bông hoa tuyệt sắc như cô, trả thù vẫn là điều hắn luôn nhắc nhở cho cuộc truy hoang này

_Đau lắm...anh dừng lại đi!

Ami cấu chặt lớp da ghế bên dưới, cơ thể cô đau lắm đau vật vã khó chịu, phần bụng của cô như có một vật muốn tung ra ngoài, hoa tâm đau rát không ngừng cô có cảm tưởng mình sẽ rách ra nếu hắn còn cố ý đẩy cự long xâm chiếm, mặt cô đã trắng bệch mệt mỏi, mi mắt ướt nhòa không biết phải khóc bao nhiêu mới đủ, hai tay cô cũng không biết mình phải phản kháng đánh trúng nơi nào để lấp đi cảm giác khó chịu này

_Trinh tiết của cô không thể thuộc về anh Minho của cô rồi

Hoseok mĩ mãn nhìn kết cục mà chính bản thân mình tạo ra, khi cự long đi quá sâu giới hạn dừng lại chạm vào một tấm rào cản mỏng manh, hắn tàn nhẫn đẩy mạnh dồn cự long cương cứng đâm rách, từng dòng máu đỏ từ hoa tâm thấm xuống gra ghế màu trắng do hắn đã chuẩn bị

_Đau...đau chết...

Ami chỉ kịp giật thót một cái, miệng kêu lên như con chim nhỏ bị trúng đạn, cô cắn môi nhíu mày chôn chặt mọi hồi ức tốt đẹp rồi ngất đi không còn biết gì, trong tìm thức cô vẫn nghe bên tai tiếng thở mạnh bạo phải vào vành tai, người đàn ông chiếm giữ hạ thân cô vẫn nhẫn tâm dày vò

_Ưm...

Cô cứ nghĩ những đau đớn này sẽ đem cô sang thế giới bên kia, nhưng mọi thứ cô nhận thức thì hoàn toàn ngược lại, không biết đã bao lâu trôi qua lâu lâu giật mình cô vẫn cảm nhận Hoseok luôn ra vào bên trong hoa tâm của mình, tốc độ còn nhanh vô cùng, từ hoa tâm bé nhỏ của cô quá se khít cô không biết làm sao hắn có thể đẩy cự long to lớn đi vào đến nơi sâu như vậy, mỗi lần hắn luân động là cô như tắt thở vì đau, hắn cũng nhận ra hoa tâm bên trong quá nhỏ nhưng hắn sẽ phá hủy cơ thể cô trong đêm nay, miệt mài đến tận rạng sáng hôm sau

_Ah...

Hoseok thõa mãn phóng túng, nét xuân hưng phấn hiện rõ trên gương mặt góc cạnh, ánh mắt băng lãnh liếc nhìn mớ tóc rối đang che đi đôi gò má ửng đỏ, hắn hứng tình đạt đến đỉnh điểm rút cự long ra bên ngoài đem tất cả xuân dịch phóng lên người cô mà cười cợt

_Cô đừng mong mang thai, Han gia các người cứ đợi đó!

Ami không đáp trả, cô nhẫn nhịn ôm lấy cơ thể nhơ nhếch vương đầy những thứ ghê tởm mà hắn để lại, nước mắt cứ vậy tuông xuống, hạ thân của cô đau rát kinh khủng bụng cô cũng đau như không còn cảm giác, bàn tay tội nghiệp sờ xuống ghế tìm lại bộ váy chỉ còn là vãi vụn, tay cô vô tình sờ trúng lớp gra loang máu, tim cô như chết đi...cô hận...hận không thể giết chết hắn

_Cô có muốn tôi gửi thứ này cho anh Minho của cô không?

Hắn nhìn tấm gra ghế lưu lại chiến tích mình đã đoạt, trinh tiết của cô là do hắn lấy đi, cô đã thuộc về hắn và hắn sẽ nhẫn tâm hại luôn người đàn ông cô yêu để cô phân tâm tương tư mà chết dần chết mòn trong lòng

___________________________

Đã lướt đến cuối trang rồi, tiếc gì bấm một ⭐ vote cho truyện nhỉ! 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro