Chương 76

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Nó từ từ đứng dậy, ko
muốn tin vào những gì mình đã nhìn thấy, bước chầm chậm về phía vừa phát ra âm
thanh chói tai kia. Đập vào mắt nó, người nó yêu cùng một cô gái lạ hoắc đang
làm trò ...người lớn. Giọng run run, nó lên tiếng hỏi:

-
Hai người .... Đang làm gì vậy? – mặt nó
biến sắc, cảm thấy tim mình như có ai đó vừa đâm vào một nhát sâu, đau nhói.

Hai người trước mặt nó nghe thấy tiếng cũng ko vội
ngước lên nhìn xem là ai, vẫn tiếp tục "công việc" của mình. Như không thể tiếp
tục nhẫn nhịn hay chịu đựng, nó cầm ly rượu trên bàn hất thẳng vào hai người, mặt
lạnh ngắt, ko cảm xúc, đôi mắt đầy băng tuyết có thể đóng băng tất cả những gì
vô tình đụng phải. Bị hắt rượu vào người, người con trai mang tên Thiên Vũ ko
ngước mặt lên nhìn vội mà nhếch môi cười khinh đời, đưa lưỡi liếm mấy giọt rượu
dính trên khóe môi, vẻ bất cần đời lộ rõ. Người con gái thì khác, ngay lập tức
cô ta hất mặt lên nhìn thủ phạm, nhưng chưa kịp nói lời nào, đập vào mắt cô ta
là khuôn mặt của quỷ dữ, chân tay cô ta bắt đầu ko theo ý muốn mình mà run lên
cầm cập, cô ta không ai khác chính là Lê Hạ Uyển Nhi ,cô tiểu thư mà 4 năm trước
Thiên Vũ bị ép đính hôn, không ngờ hôm nay lại .... Cô ta nhanh chóng nhận ra người
trước mặt mình là ai, tuy từ lúc xuất hiện với thân phận là đại tiểu thư nhà
Hoàng Kỳ, nó chưa làm gì để mang tai tiếng nhưng... cô ta ko khỏi không sợ, nó là
ai chứ, nữ hoàng của gia tộc Hoàng Kỳ và Hoàng Kỳ là gia tộc như thế nào chứ, lại
còn ngang nhiên làm trò tình nhân với chồng sắp cưới của nó, đúng là ko muốn sống
nữa mà. Cô ta liếc mắt nhìn quaThiên Vũ, giọng run run:

-
Thiên ...Vũ, là... tiểu thư... Kỳ Vân.

Lúc này Thiên Vũ mới ngước mặt lên, đập vào mắt anh
là khuôn mặt lạnh lùng của nó, nhưng trong đôi mắt băng giá kia anh thấy được
nó đang rất buồn. Trái tim anh co thắt lại, lòng quặn đau, bao nhiêu hờn ghen
như muốn tan biến hết, anh đứng dậy nắm lấy tay nó đang định giải thích thì...
phía sau Nam Phong bước tới, anh là thấy nó cứ đứng bất động nên mới qua xem
sao ko ngờ....

-
Em ko sao chứ? – Nam Phong quan tâm khi
thấy vẻ mặt đầy biến động của nó

Tuy nhiên, khi Thiên Vũ nhìn thấy người đàn ông này
lại nghe những lời đó của anh, sự ghen tuông, lòng tự tôn của đàn ông dâng lên,
anh bỏ hai tay nó ra, đôi môi đẹp nhếch lên, mặt cũng lạnh ngắt, anh hừ lạnh một
tiếng:

-
Hóa ra là đi cùng tình nhân... - nói rồi
nhìn qua người đàn ông bên cạnh nó ...- đã vậy thì tôi tác hợp cho hai người ....-
rồi lại nhìn qua nó....- tôi sẽ hủy hôn, cô vừa lòng chưa? – nói rồi anh quay đầu
đi thẳng để nó đứng bất động với bốn chữ
" tôi sẽ hủy hôn".

Nó nhếch môi cười, nhưng nụ cười của nó thật kinh khủng,
nó đang sock, nên bản thân cũng ko biết là mình đang cười vì cái gì nữa, chỉ là
người đứng sau nó đang trong trạng thái lo lắng và sợ hãi. Lo lắng vì ko biết
anh chàng Thiên Vũ kia có nói thật ko, nếu thật thì người con gái anh yêu phải
làm sao bây giờ. Sợ hãi vì trạng thái của nó bây giờ thật ko bình thường chút
nào. Anh nắm chặt hai vai của nó xoay người nhỏ lại cho hai khuôn mặt đối diện
với nhau:

-
Em ko sao chứ Vân?

-
Em ko sao?

-
Thật ?

-
Thật.

Nó nhìn anh rồi lại cười, lần này nụ cười bớt kinh
khủng hơn một chút, lấy lại tự tin nó hất mặt nói:

-
Anh nghĩ anh ta có thể bỏ được em sao?
Làm được anh ta đã làm từ lâu rồi chứ ko đợi đến giờ đâu, mà đó là em chưa ra
tay đó nha, em mà ra tay thì anh ta có chạy đường trời. Thôi mình về nha, em sẽ
gửi anh thiệp cưới, anh phải đi quà thật to đấy. – nó nói với nụ cười rạng rỡ
trên môi.

Nam Phong nhìn nó vậy
anh cũng bớt lo, gật đầu đồng ý với nó mà lòng đau thắt. Đám cưới, trong đám cưới
đó có nó làm nhân vật nữ chính, nhưng nam chính ko phải anh.

Nó bay ra xe phóng về
nhà với hy vọng có thể gặp Thiên Vũ ở nhà, nó muốn hỏi người con gái kia là ai,
tại sao anh lại làm vậy, nó cũng muốn nói với anh, nó là yêu anh, nó đã yêu anh
rồi. Nhưng khi về nhà ....

-
Thiên Vũ về chưa?

-
Dạ thưa tiểu thư, thiếu gia chưa về ạ?

-
Chưa về - nó nhíu mày tỏ vẻ khó chịu,
rút điện thoại bấm số gọi cho anh, một cuộc rồi hai cuộc rồi... N cuộc... anh ko bắt
máy. Nó như muốn điên lên. Bỗng điện thoại đổ chuông, nó vội vàng cầm lên xem,
là Quang Anh gọi, khuôn mặt tỏ rõ sự thất vọng:

-
A lô

-
Kỳ Vân hả, em mau đến bệnh viện .... Đi.
Thiên Vũ bị tai nạn, đang cấp cứu.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro