Chương 23: Quên hết tất cả đi, Yukino

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yukino mở mắt, sau đó nàng phát hiện vết thương trên bụng đã không còn đau nữa. Không cần nghĩ cũng biết là nhờ Aizen Sousuke.

Nàng thở dài một hơi, ánh mắt có chút tối tăm.

Sess Sess...

Một giọt nước mắt lăn dài trên gò má, cuối cùng biến mất sau lớp gối mềm. Nàng ảm đạm cười.

Lần đầu tiên yêu một người, lại yêu phải một người không nên yêu.

Nàng yêu một người không có thực....

"Ha ha..."

"Ha ha ha..."

Chống tay ngồi dậy, đôi mắt nàng xẹt qua một tia bi ai, một tia đáng tiếc, một tia yêu say đắm.

Nàng yêu Sesshomaru, yêu Tây Quốc khuyển yêu Sesshomaru...

"Làm sao bây giờ..."

"Ngươi bắt ta, phải làm sao bây giờ..."

"Sesshomaru.."

Đằng sau cánh cửa, đôi kính của Sousuke xoẹt qua một tia sáng.

Chỉ thấy hắn lẳng lặng dựa vào tường, khuôn mặt không có biểu cảm gì. Họa chăng, chính là ánh mắt gần như thực thể được muốn  giết người kia.

Sesshomaru...

Không biết qua bao lâu, hắn quay người rời đi. Để lại đằng sau căn phòng rộng lớn thấp thoáng ánh đèn.

Cuối cùng, hoàn toàn chìm vào màn đêm mờ ảo.

___

"Yukino, ngươi thấy sao rồi?"

Sousuke buông tách trà trên tay ra, ngẩng đầu nhìn Yukino. Mà nàng cũng chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái, không nói lời nào.

Sắc mặt hắn trầm xuống, gằn giọng hỏi:

"Yukino, có phải ngươi thích hắn không?"

Nàng ngẩn ngơ nhìn hắn, Sousuke thấy thế càng thêm tức giận.

"Yukino, lời nói của ta---ngươi chưa từng để ý đến sao?"

"...Cái gì?"

"Aizen Yukino!!" Sousuke đứng dậy, từng bước từng bước đi về phía nàng. Phó đội trưởng vũ chức bay lên, tạo ra một áp lực khó tả.

"Ngươi là của ta."

"Ta đã từng nói, ngươi ngoại trừ ta không được phép nhìn ai, ngươi quên rồi sao?"

Nàng ngẩn ra, kinh hãi nhìn hắn.

Cái này, quả thật nàng không nhớ lắm.

Chuyện này xảy ra rất lâu, từ lúc nàng uống say trong một lần thi đậu học viện.

Mang theo trí nhớ mà đến thế giới này, nàng nghĩ nàng đã biết được tính cách của hắn.

Lần này, Có phải hay không hắn định lợi dụng nàng cái gì?

Dù sao, nàng và hắn là anh em.

Anh em a.

"Yukino, ta yêu ngươi."

"Yêu ngươi thật nhiều...."

"Ngươi là em gái của ta, mang trong mình dòng máu giống như ta."

"Ngươi và ta là duy nhất, quan hệ gắn bó như thế, nhưng ngươi vẫn không chịu chú ý đến sao?"

Thấy nàng không nói gì, thấu kính của hắn loé lên một cái.

"Thật tức giận khi có kẻ muốn phá vỡ mối quan hệ của chúng ta, nhưng không sao."

"Ngươi sẽ yêu ta, chỉ mình ta. Mọi thứ liên quan đến hắn ngươi không thể nhớ, bất cứ thứ gì."

Đồng tử của Yukino dần dần tan rã. Người nàng ngây ra, cuối cùng chầm chậm ngã xuống.

Hắn vươn tay đem nàng ôm vào lòng, các đốt ngón tay thon dài ôn nhu vuốt ve mái tóc nàng.

"Quên hết thảy về nam nhân tên Sesshomaru đi, Yukino"

Thanh đao trên tay hắn một lần nữa được cài vào thắt lưng, vạn giải được thi triển.

----Kính Hoa Thủy Nguyệt.

Hoa trong gương, trăng trong nước.....

Ngươi chỉ cần có ta là tốt rồi, Yukino.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro