Chương 8: Tôi sẽ không tha thứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em bị cắn..." Xanxus cau có.

Anh ấy nhìn chằm chằm vào cổ tôi.

Ồ đúng rồi...

"Vâng, nó không ngứa lắm nhưng vẫn đau."

"Ai đã làm điều đó? Em có nó khi nào?" Xanxus siết chặt cổ tay bạn, mạnh đến mức khiến bạn nghĩ rằng hắn có thể làm mạch máu của bạn tắt nghẹn.

"Đó không phải là một vấn đề lớn đâu..." Bạn khẽ đáp, cố gắng thoát khỏi sự kìm kẹp ghê gớm của đối phương.

Quai hàm Xanxus nghiến lại khi hắn nhìn chằm chằm vào vết hằn trên cổ bạn, nó đang sưng lên. Điều này cần một số kỹ năng nhất định...

Ý nghĩ đó khiến hắn sôi máu.

"Khi nào, và là ai?"

Bạn thở dài, thất bại trước sự cố chấp của hắn. Bạn không bao giờ hiểu được hắn nghĩ gì, và chọn cách thẳng thắn.

"Em nhận được nó vào đêm qua, bởi ai đó..."

Câu nói của bạn bị cắt đứt bởi một cú đấm vào tường vô cùng mạnh mẽ của Xanxus. Hắn ta không thể tin nổi rằng hắn để bạn bị "đánh dấu" bởi một thằng đàn ông khác, ngay dưới mũi.

Squalo!!!

Xanxus rít lên trong đầu, tưởng tượng những gì gã đã làm với em đêm qua.

Gã làm thế nào để khiến em cho phép gã "đánh dấu" em là của gã?

Nhưng gã và em đã rất hợp nhau...

Trừ khi em tự nguyện để gã làm điều đó.

Xanxus đã sẵn sàng để đi đập phá một thứ gì đó, cho đến khi hắn cảm thấy quanh eo mình trở nên ấm áp, hắn nhìn xuống. Em đang ôm hắn.

Chỉ trong một khoảnh khắc, sự tức giận của hắn biến sạch.

"Em không hiểu vấn đề của anh là gì, em không quan tâm nếu anh đang có tâm trạng xấu, em không muốn anh liều lĩnh tự tổn thương chính mình." Em vừa nói vừa ngẩng đầu lên nhìn hắn, đôi mắt bắt đầu rưng rưng.

Xanxus hoàn toàn không thể kiểm soát bản thân, hắn ôm em vào lòng.

Em quan tâm tới hắn rất nhiều, nhưng...

"Tôi sẽ không tha thứ cho tên rác rưởi đó, vì đã cho em..." Xanxus dừng lại khi bạn kéo tay áo hắn.

"Nó không phải là một vấn đề lớn. Thực sự đó." Bạn mỉm cười.

"...Tên rác rưởi đó dám đánh dấu em là của hắn." Xanxus nâng cằm bạn lên, không thể rời mắt khỏi khuôn mặt bạn.

Hắn bị mọi thứ của em quyến rũ, hoàn toàn.

"Đánh dấu em là tài sản của nó? Em tưởng là, nó chỉ uống máu thôi?" Bạn nhăn mày khó hiểu.

"Uống máu?"  Xanxus hỏi, bối rối.

"Ừm. Đừng nói với em là muỗi Italia uống rượu thay vì máu chứ?" Bạn cười khúc khích.

"Đó là vết muỗi đốt?"  Xanxus đến gần hơn để kiểm tra nó.

Hắn không thể thừa nhận, một con muỗi có kỹ năng tốt trong việc "cắn yêu"...

"Yeah, anh đã nghĩ nó là gì cơ?"

Bạn sực nhớ.

"Khi nào, và là ai?" Anh ấy nói về nó như một con người..

"Tôi sẽ không tha thứ cho tên rác rưởi đó, vì đã cho em..." Cho?

"...Tên rác rưởi đó dám đánh dấu em là của hắn." Đánh dấu mình là của nó?

"Anh nghĩ đó là một dấu hôn sao!?" Bạn bật cười.

Xanxus nhìn chằm chằm vào bạn.

Em cười như thế muốn tát thẳng một cú vào mặt hắn...

"(Y/n)..." Xanxus gầm gừ.

"Em rất xin lỗi. Em không thể..." Bạn thở hổn hển, cố nói trong tiếng cười.

Xanxus chợt mỉm cười, một nụ cười rất nhỏ. Hắn chỉ vui vì đó không phải là một dấu hôn.

"Người phụ nữ ngốc nghếch, em sẽ chết vì cười, giờ thì im lặng đi." Xanxus quay mặt đi, chậm rãi rời khỏi phòng.

Bạn tiếp tục cười khúc khích trên đường trở về phòng mình. 

Xanxus lại một lần nữa phát điên vì một thứ vớ vẩn khác. 

Bạn mỉm cười, mình sẽ khiến anh ấy tha thứ về điều đó, sau này...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro