Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 19

Tình yêu mang lại cho con người ta thứ cảm xúc kì lạ, cảm thấy mình hạnh phúc, yêu đời hơn. Khi yêu ai cũng vậy, lúc nào cũng tươi cười, hai chữ "hạnh phúc" hiện rõ trên mặt. Cô cũng vậy, khi biết tình cảm mình dành cho anh là tình yêu, cô cũng đã rất vui. Chỉ cần nghĩ đến anh là cô lại mỉm cười, được nhìn thấy anh là cô cả đêm không ngủ được. Ôi sao yêu lại nhiều cảm xúc như vậy chứ?

Nhưng rồi cô cũng không để điều đó tồn tại lâu bởi cô muốn biết anh có như cô không, có cười khi nghĩ đến cô không, có vui đến không ngủ được khi nhìn thấy cô không? Cô đã quyết định định tỏ tình nhưng trớ trêu thay anh từ chối một cách phũ phàng.

Cô thấy buồn lắm, đau khổ lắm, cô đã khóc rất nhiều. Lần đầu tiên cô tỏ tình và bị từ chối, cái cảm giác đó thật là, vừa xấu hổ vừa đau nhói. Cô đã cố quên đi, cố vùi đầu vào công việc nhưng làm sao có thể quên anh khi thỉnh thoảng lại gặp nhau, những lúc như thế tình cảm cô cố chôn chặt trong tim lại trỗi dậy. Cô đã kìm nén nhưng bản thân hiểu mình vẫn nhớ anh, trái tim luôn đập loạn nhịp khi gặp anh.

Rồi một ngày cô phát hiện anh và người chị em thân thiết yêu nhau, cái cảm giác của ngày hôm đó lại trở về. Cô thấy tim mình thắt lại, đau lắm nơi lồng ngực. Cô khóc nhưng nước mắt không thể chảy ra được, dường như cô đã hết nước mắt rồi. Buồn bã, chán nản cô đã cảm thấy như vậy suốt một thời gian, cô không nói cho ai hết, chỉ một mình âm thầm chịu đựng, gặm nhấm nỗi đau.

Nhìn hai người đó đi bên nhau cô thấy khó chịu lắm nhưng chẳng biết làm thế nào để bản thân thấy nhẹ nhõm hơn. Cô đã yêu anh quá nhiều, quá sâu đậm nên thật khó khăn để quên anh. Ông trời đúng là muốn trêu đùa cô, sao người anh yêu không phải là ai khác mà lại là chị em của cô. Người ta bảo "Yêu một người là cảm thấy vui khi người đó hạnh phúc", và cô đang rất cố gắng để làm điều đó.

*

*

*

*

Quán cafe

Thời tiết hôm nay thật đẹp, anh vui vẻ đến quán cafe quen thuộc và tất nhiên là gọi đồ uống ưa thích rồi. Từ từ nhấm nháp thưởng thức, anh có thể cảm nhận được cả vị ngọt và đắng. Sao mà lại giống tình yêu vậy nhỉ, ngọt có mà đắng cũng có. Chẳng hiểu vì sao từ lúc đó đến bây giờ anh vẫn uống thứ này dù nó mang lại cho anh những ký ức buồn thật buồn.

Anh cười nhẹ khi nghĩ lại khoảng thời gian ấy, anh đã yêu cô biết nhường nào nhưng lại không đủ tỉnh táo để nhận ra. Anh đã quá ngốc nghếch, không cảm nhận được để rồi cô đã rời xa anh. Nếu như lúc đó anh quan tâm hơn, để ý hơn thì bây giờ hai người sẽ không chỉ là bạn.

Cô đã từng thích anh rất nhiều nhưng với anh thì việc học là ưu tiên hàng đầu, đến khi cô quyết định từ bỏ thì anh mới vỡ lẽ tất cả. Lúc cô rời xa anh cũng chính là lúc anh nhận ra mình đã yêu cô mất rồi, yêu một cách sâu sắc.

Thế nhưng đã muộn quá rồi, anh đã có cơ hội nhưng đã không nắm bắt nó, để giờ đây phải một mình lặng lẽ. Đã có lần anh thử nói với cô nhưng cô đã thẳng thắn từ chối, đối với cô bây giờ anh chỉ còn là quá khứ, một quá khứ đẹp nhưng không trọn vẹn.

– Taecyeon oppa, đợi em lâu chưa?

– Fany à, anh mới đến thôi_ Taecyeon tươi cười chào Tiffany.

– Em xin lỗi, tại đường đông quá. Mà anh vẫn thích thứ này sao?_ Tiffany vui vẻ nói, đôi mắt cười của cô thật đẹp.

– Ừ, nó rất tuyệt mà_ Taecyeon nói giọng có vẻ buồn bã.

– Đúng là ngon nhưng bây giờ nó đã không còn phù hợp nữa rồi_ Tiffany nhẹ nhàng nói, cô ngay lập tức lảng tránh khi bắt gặp ánh mắt Taecyeon.

– À, em dạo này thế nào, xin lỗi vì anh không gọi cho em thường xuyên_ Taecyeon vội đổi chủ đề khi nhận thấy sự lúng túng nơi Tiffany.

– Em vẫn bình thường, đợt trước về em có ghé qua thăm hai bác, họ nói anh không gọi điện gì cả?_ Tiffany lo lắng nhìn Taecyeon.

– Ừ, anh bận quá nên..._ Taeceyon giải thích, anh trông khá căng thẳng.

– Bận lắm sao, nhưng dù gì anh cũng nên gọi hỏi thăm hai bác chứ?_ Tiffany không hài lòng.

– Ưhm, anh biết rồi_ Taeceyon thở dài nói, Tiffany nhìn anh buồn bã. Lúc nào cũng vậy, cứ gặp anh là cô thấy lo lắng hơn, anh thật khác xưa. Bây giờ Taecyeon có vẻ lảng tránh, chẳng muốn nói chuyện nhiều với cô nữa. Cô rất muốn chia sẻ với anh nhưng anh không nói gì cả, cứ lẳng lặng vậy thôi. Tiffany thấy có lỗi vô cùng, chỉ vì cô mà anh trở nên như vậy, cô phải làm gì đây để giúp anh trở lại là Ok Taecyeon hài hước như ngày nào.

*

*

*

*

Yuri bước đi chậm rãi qua các con phố của Seoul và tất nhiên là cô phải cải trang nếu không muốn bị nhận ra. Yuri cười buồn nhìn mọi người qua lại, nếu cô có thể hòa mình vào đó thì hay biết mấy. Đột nhiên có một người xuất hiện trước mặt làm Yuri không khỏi giật mình.

– Yuri, em đi đâu vậy?

– Nichkhun..._ Yuri ngạc nhiên .

– Sao anh lại ở đây?

– Anh vừa đi mua đồ, tiện thể đi dạo luôn_ Nichkhun vui vẻ nói.

– Vậy à? Quên, chúc mừng 2PM comeback_ Yuri cười nhạt.

– Cám ơn em, anh mời em uống nước được không?_ Nichkhun niềm nở.

*

*

*

– Chúng ta đi với nhau thế này anh không sợ Yoona hiểu lầm sao?_ Yuri nói, không hiểu cô đang đùa hay mỉa mai nữa.

– Yoona không như vậy đâu, mà sao em lại nói thế, anh và em trong sáng mà?_ Nichkhun thắc mắc, anh thấy không vui vì câu nói vừa rồi của Yuri.

– Thì tại em đã từng tỏ tình với anh_ Yuri trả lời tỉnh bơ.

– Yuri, em đang có ý gì vậy?_ Khuôn mặt Nichkhun tỏ rõ vẻ không hài lòng, giọng anh có phần lớn hơn.

– Sao anh nổi nóng vậy, em chỉ đùa thôi mà?_ Yuri ngay lập tức xoa dịu.

– Anh xin lỗi, lần sau em đừng có đùa như vậy?_ Nichkhun hạ giọng.

– Nichkhun này, anh yêu Yoona lắm phải không?_ Yuri bất ngờ hỏi làm Nichkhun tròn xoe mắt, không hiểu cô gái cá tính này lại muốn trêu gì đây.

– Yuri, anh nghĩ mình không nên nói_ Nichkhun điềm tĩnh nói.

– Sao, chẳng lẽ anh không yêu Yoona nhiều như em ấy yêu anh sao?_ Lần này đến lượt Yuri không hài lòng.

– Anh yêu Yoona còn hơn chính bản thân mình, anh có thể làm mọi việc vì cô ấy_ Nichkhun khẳng khái đáp.

– Nhưng em hỏi chuyện này làm gì vậy?

– Em chỉ tò mò muốn biết thôi_ Yuri lại làm Nichkhun bất ngờ với sự ngây thơ lạ thường trên khuôn mặt.

– Em sao vậy Yuri, có chỗ nào không khỏe sao?_ Nichkhun lo lắng hỏi.

– Em đang rất bình thường.

– Có vẻ anh không thích khi em nói về chuyện của anh với Yoona thì phải?_ Yuri mỉa mai.

– Đúng nhưng chỉ vì anh nghĩ cho em thôi_ Nichkhun thẳng thắn nói, anh nhìn Yuri với ánh mắt cương quyết nhưng đáp lại Yuri rất bình thản.

– Nghĩ cho em ư, tại sao anh phải làm vậy?_ Giọng Yuri trở nên lớn hơn, ánh mắt cô cũng sắc hơn.

– Yuri...vì hồi đó em..._ Nichkhun ngập ngừng, anh không thể hiểu vì sao Yuri lại cứ muốn nhắc đến quá khứ.

– Hồi đó em tỏ tình với anh nhưng không thành công chứ gì, em quên rồi_ Yuri nhoẻn miệng cười, cô quay đi chỗ khác như muốn giấu cảm xúc thật của mình.

– Em, hôm nay em lạ quá_ Nichkhun quá đỗi bất ngờ với thái độ của Yuri, cô không giống thường ngày gì cả.

– Thời gian trôi đi nhiều thứ thay đổi nhưng em vẫn không thể thay đổi được một điều_ Yuri uống một ít nước, buồn bã nhìn Nichkhun

"Em chưa thể quên được anh."

*

*

*

*

SNSD dorm

– Cậu đi đâu về vậy?_ Tiffany mới bước vào Taeyeon đã tra hỏi.

– Tớ đi gặp Taecyeon oppa_ Tiffany mỉm cười nói.

– À, chắc tại bận quá nên anh ấy không liên lạc với cậu đúng không?_ Taeyeon cắn một miếng bánh to.

– Ưhm..., anh ấy nói bận nhưng có cảm giác anh ấy muốn tránh mặt tớ thì đúng hơn_ Tiffany nhìn Taeyeon âu lo.

– Sao, dạo trước hai người vẫn bình thường mà?_ Taeyeon lại gần Tiffany.

– Tớ cũng không biết nữa_ Tiffany lắc đầu ngán ngẩm.

– Các cậu, có ai gửi quà cho tụi mình nè_ Giọng Sooyoung vang lên từ ngoài cửa.

– Đâu, cái gì thế?_ Sunny từ trong bếp vội chạy ra.

– Đây này, tớ thấy để ngoài cửa_ Sooyoung đưa ra trước mặt mọi người một cái hộp khá lớn.

– Ơ, Fany lúc cậu về không thấy ư?_ Hyoyeon quay sang Fany.

– Tớ không để ý lắm_ Tiffany ngây ngô trả lời.

– Mở ra nhé_ Sooyoung đề nghị.

– Nhưng chắc gì đã phải của chúng ta, lỡ không phải người ta bắt đền thì khổ_ Taeyeon thận trọng.

– Lo gì, để trước cửa là đúng rồi, tầng này có mỗi chúng ta ở thôi mà_ Sunny tự tin nói.

– Ừ, cậu mở đi_ Hyoyeon cũng tán thành. Sooyoung nhanh tay mở gói quà và tất cả trố mắt ngạc nhiên khi bên trong là một chiếc đèn ngủ vô cùng dễ thương, trên chiếc chụp đèn là rất nhiều ảnh của chủ nhân sắp tới của nói. Mọi người nhanh chóng đọc tấm thiệp đính kèm và sửng sốt vô cùng.

To Fany, Fany, Tiffany
Hy vọng em sẽ thích món quà nhỏ bé này, anh sẽ rất hạnh phúc nếu em dùng nó và hãy nhớ chăm sóc bản thân nhé, hãy cười thật nhiều vào "mắt cười" đáng yêu ạ.

Thân mến

TBC


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro