Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 22

SNSD dorm

– Tôi đã rất tin tưởng vào em nhưng mà em làm tôi thất vọng quá.

– Chuyện yêu đương tôi không cấm nhưng làm gì cũng phải có giới hạn chứ.

– Tôi nghĩ em đã lường được hậu quả của việc này rồi.

– Từ bây giờ em và cả Soshi sẽ không được yên đâu.

– Hãy ở yên trong nhà và không được ra ngoài cho đến khi tôi tìm ra phương án giải quyết.

Những lời nói của Lee So Man cứ văng vẳng vang lên trong đầu Taeyeon, cô thật có lỗi khi đã để thầy mình lo lắng như vậy. Đáng ra cô nên cẩn thận hơn, đáng ra không nên thân mật với Wooyoung tại nơi công cộng như vậy. Khi quyết định yêu anh cô hiểu là mình sẽ phải đối mặt với những khó khăn như thế nào khi 2PM là idol group rất được yêu thích. Cả SNSD cũng vậy, rồi đây antifan và những fan cuồng sẽ không để hai người được yên, đặc biệt là cô. Vụ việc của SHINee's Jonghyun và Shin Se Kyung là minh chứng rõ nhất.

Taeyeon buồn bã nhìn tầm hình cô và Wooyoung trong điện thoại, nước mắt cứ thế rơi xuống. Lúc này đây cô thấy bối rối vô cùng, giá như anh có thể ở bên an ủi động viên cô thì hay biết mấy.

*

*

*

– Anh hiểu rồi, mấy đứa thật là, làm gì cũng nên cẩn thận chứ_ Eeteuk nhìn Soshi đầy thông cảm.

– Thế Taeyeon đâu rồi?_ Kangin nhìn quanh hỏi.

– Cậu ấy ở trong phòng, từ lúc thầy về cậu ấy cứ ở mãi trong đó_ Sunny chỉ vào căn phòng cạnh bếp nơi Taeyeon và cô ở.

– Chắc con bé buồn lắm, dù sao thì fan cũng sẽ không để yên chuyện này đâu_ Heechul nói.

– Hay để anh vào xem thế nào_ Eeteuk đột nhiên đề nghị nhưng anh chưa kịp làm gì thì Taeyeon đã bước ra vui vẻ chào hỏi.

– Các oppa đến từ lúc nào vậy?

– Ừ, bọn anh định xuống xem mấy đứa thế nào_ Eeteuk nhanh chóng đáp lại.

– Em không sao chứ Taeyeon?_ Kangin lại gần hỏi thăm.

– Vâng, em ổn mà_ Taeyeon mỉm cười nhìn tất cả.

– Ừ, dù nói ra không đúng lúc lắm nhưng anh vẫn muốn chúc mừng em_ Eeteuk chân thành nói.

– Dạ, cám ơn oppa_ Taeyeon cúi đầu cảm ơn.

*

*

*

*

*

Sáng hôm sau

Trụ sở JYP

– Em xin lỗi ạ.

– Các cậu thật là, nếu có yêu thì cũng phải kín đáo một chút chứ_ Park Jin Young nhìn học trò một cách ngán ngẩm.

Reng...Reng...

– Vâng, Park Jin Young nghe!_ Chủ tịch JYP vui vẻ chào hỏi, ông nhanh chóng ra hiệu cho 2PM ra ngoài để mình nói chuyện thoải mái hơn.

*

*

*

– Hyung, anh Jin Young sẽ giải quyết chuyện này thế nào đây?_ Chansung nhìn mọi người hỏi.

– Anh cũng không biết nữa_ Taecyeon lắc đầu, anh quay sang Wooyoung đang ngồi im không nói gì.

– Đừng lo quá, mọi chuyện sẽ ổn thôi.

– Em không sao, em đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi, chỉ mong Taeyeon không có chuyện gì_ Wooyoung nìn Taecyeon bằng ánh nhìn đầy tự tin.

– Hyung, bọn em sẽ luôn bên anh mà_ Chansung động viên.

– Các cậu_ Park Jin Young bước từ phòng làm việc ra hắng giọng.

– Tôi vừa nói chuyện với chủ tịch Lee bên SM, trước mắt chúng tôi sẽ công nhận hai người đang yêu nhau_ Park Jin Young điềm tĩnh nói.

– Hyung, thật chứ?_ Wooyoung ngạc nhiên với câu nói của chủ tịch.

– Nhưng tạm thời hai người sẽ không được gặp nhau, khi nào chuyện này lắng xuống sẽ tính tiếp_ Park Jin Young nói rồi quay bước trở về phòng. Các thành viên 2PM liền xúm lại chỗ Wooyoung chúc mừng.

– Hyung, hay quá à!_ Chansung hớn hở nói.

– Tốt lắm, từ bây giờ hai người không phải lén lút nữa rồi_ Junsu cũng vui vẻ đập vai Wooyoung.

– Cám ơn mọi người_ Wooyoung mỉm cười nói.

*

*

*

*

Trụ sở SM

– Vậy là sẽ đi Nhật luôn ạ?_ Manager ngạc nhiên hỏi.

– Đúng vậy, đã đến lúc xâm nhập thị trường Nhật Bản rồi_ Lee So Man điềm tĩnh nói.

– Tôi sẽ đi báo ngay để họ chuẩn bị_ Manager nói rồi đi ra ngoài, Lee So Man vẫn ngồi đó khuôn mặt trầm tư thấy rõ. Không hiểu ông đang suy nghĩ gì vào lúc này, chỉ biết rằng ông đang rất lo cho S9, những cô gái ông đã mất bao công sức đào tạo nên.

*

*

*

*

Buổi tối

Chung cư SM

– Nichkhun, sao anh lại ở đây?_ Yuri thoáng giật mình khi trông thấy Nichkhun ở gần chung cư SM.

– Yuri à, anh..._ Nichkhun ấp úng.

– Anh đến tìm Yoona? Sao không lên nhà?_ Yuri hỏi dồn dập.

– Thật ra bọn anh đang có chút vấn đề_ Nichkhun chân thành nói.

– Hai người cãi nhau, chuyện là thế nào vậy?_ Yuri tò mò.

– Chỉ vì chuyện anh quay WGM thôi_ Nichkhun cười gượng, dù cố tỏ ra bình thường nhưng Yuri biết chắc anh đang buồn lắm.

– À, em hiểu rồi_ Yuri nói giọng cảm thông.

– Anh không muốn giấu cô ấy nhưng lúc đó anh không biết mở lời như thế nào_ Nichkhun nhìn Yuri đầy buồn bã, ánh mắt anh tỏ rõ sự mệt mỏi. Mấy ngày nay anh chỉ nghĩ đến Yoona mà thôi, trong đầu lúc nào cũng có hình ảnh cô. Nichkhun thật sự rất muốn gọi điện nhưng không hiểu sao anh lại không đủ tự tin, anh rất sợ làm Yoona buồn thêm.

Hôm nay cũng vậy, anh đến đây chỉ vì muốn gặp Yoona và xin lỗi cô nhưng dù đã đứng trước cửa anh vẫn không đủ can đảm để bước vào. Anh muốn giải thích mọi chuyện với Yoona nhưng giọng nói của cô tối hôm đó anh không muốn nghe chút nào, anh chỉ muốn Yoona nhỏ nhẹ, dịu dàng với anh như thường ngày thôi.

– Nichkhun oppa!_ Yuri gọi khi thấy Nichkhun đang đứng thần ra.

– Nếu anh muốn nói gì thì hãy nhanh lên đi vì mai bọn em đi Nhật rồi.

"Đi Nhật sao, sao cô ấy lại đi Nhật vào lúc này?"

Nichkhun suy nghĩ miên man khi đang trên đường về nhà, cuộc nói chuyện với Yuri càng làm anh phải suy nghĩ hơn. Ngay lúc đó anh đã rất muốn cùng cô lên nhà nhưng rồi anh đã thay đổi quyết định. Anh không biết nói gì với Yoona, gặp cô anh sẽ như thế nào đây.

Nichkhun rõ ràng cần thời gian nhưng Yoona lại không cho anh điều đó. Mai cô đi Nhật rồi, một tháng nữa mới trở về. Nếu không giải quyết nhanh có lẽ mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp hơn. Nhưng Nichkhun không biết làm thế nào cả, những gì cần nói anh đã nói hết rồi.

"Yoona à, anh phải làm sao đây? Mai em sẽ ra nước ngoài, phải một thời gian nữa chúng ta mới được gặp nhau. Làm sao anh có thể chịu đựng được khi xa em? Anh nhớ em vô cùng, dù chỉ một ngày thôi là anh đã thấy khó chịu rồi nay lại đến tận một tháng. Hãy cho anh biết anh phải làm gì để em hiểu anh, để em có thể ra đi một cách vui vẻ.

Anh lúc này thấy bế tắc vô cùng, anh rất muốn chạy ngay đến bên em, ôm em vào lòng nhưng anh không thể. Anh đã sai rồi, sai rất nhiều, anh đã hứa sẽ không bao giờ để em buồn nhưng anh đã không thể thực hiện nó. Anh thực sự rất xin lỗi, nhìn em như vậy anh cũng đau lắm.

Yoona, sẽ thế nào nếu ngày mai anh xuất hiện ở sân bay, em có vui không, có chạy đến ôm anh hạnh phúc không? Anh cũng không biết nữa, anh muốn nhìn thấy em, để xem em ra sao. Anh rất muốn có mặt ở đó nhưng nếu em nhìn thấy anh thì sao? Có lẽ em sẽ không vui, vậy anh phải làm thế nào để có thể mỉm cười nhìn em ra đi đây?

Yoona, hãy nói cho anh biết đi, anh chỉ muốn mỉm cười tạm biệt em và anh sẽ chờ, chờ ngày em trở về."

*

*

*

*

*

Tối hôm sau

Sân bay quốc tế Incheon

– Kyuhyun anh mau về đi_ Seohyun nhẹ nhàng nói khi Kyuhyun tỏ ra lưỡng lự.

– Được rồi mà, em cứ lên máy bay rồi anh sẽ về_ Kyuhyun mỉm cười nói.

– Nhỡ có ai trông thấy thì sao?_ Seohyun có vẻ lo lắng, cô thật sự không muốn chuyện của mình và Kyuhyun bị phát hiện.

– Đừng lo, sẽ không sao đâu mà. Em hãy nhớ giữ gìn sức khỏe và liên lạc thường xuyên với anh nhé_ Kyuhyun ân cần nói.

– Vâng, anh cũng hãy tự chăm sóc mình_ Seohyun cười dịu dàng, ánh mắt cô thoáng chút buồn khi phải xa Kyuhyun. Nhưng biết làm sao bây giờ, công ty đã quyết định như vậy và cô phải làm theo thôi.

– Anh sẽ luôn dõi theo em_ Kyuhyun nói rồi đặt lên trán Seohyun một nụ hôn, cô ngại ngùng quay đi ngay sau đó.

– Seohyun à, mau đi thôi_ Taeyeon thúc giục Seohyun, cô vội tạm biệt Kyuhyun.

– Em đi nhé_ Seohyun đeo túi lên và chào tạm biệt bạn trai.

– Đi cẩn thận, saranghae_ Kyuhyun vẫy tay chào lại.

*

*

*

– Yoona, em còn làm gì vậy?_ Hyoyeon thắc mắc khi Yoona vẫn còn chưa vào cửa.

– Dạ, không_ Yoona trả lời một cách khó khăn.

– Em đang đợi Nichkhun oppa sao?_ Hyoyeon lại gần nói.

– Không, unnie chúng ta đi thôi_ Yoona nhanh chóng đưa vé cho nhân viên và cùng Hyoyeon bước vào. Cô đi vội vã mà không hề ngoảnh lại. Ở phía sau Nichkhun vừa chạy tớ nơi nhưng không kịp mất rồi, Yoona đã vào khu cách ly...

TBC


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro