Chap 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 39

Quán cafe

– Xin chào, đợi tôi lâu chưa?

– Cũng mới thôi, cậu dạo này bận quá nhỉ?

– Ừ chúng tôi sắp comeback, SNSD cũng vậy phải không?

– Ừ, có khi hai nhóm lại cạnh tranh cũng nên.

– Thôi bọn tôi còn lâu mới bằng được các cậu.

– Khiêm tốn vậy, Beast bây giờ cũng rất được yêu thích mà.

Yuri và Junhyung vui vẻ trò chuyện trong quán café, sự ngượng ngùng giữa cả hai gần như đã không còn nữa. Sau lần gặp đầu tiên rồi hàng loạt tin nhắn, cuộc điện thoại, khoảng cách giữa hai người bạn cùng tuổi đã gần lại hơn. Cả hai bây giờ trò chuyện mà không dùng kính ngữ, thân thiết như những người bạn lâu năm vậy.

– À cậu có thích ăn khuya không, tôi biết một chỗ rất ngon_ Ngồi chưa nóng chỗ Junhyung đã rủ Yuri đi chỗ khác chơi rồi.

– Thích nhưng mà tôi sợ lắm, nhỡ bị phát hiện thì sao?

– Lo gì, có đồ hộ thân rồi nè_ Yuri lo lắng nhưng Junhyung tỏ ra rất bình thường, anh thậm chí còn chuẩn bị sẵn đồ hóa trang cho cả hai nữa. Yuri không còn cách nào khác là phải làm theo cậu bạn. Lát sau cả hai cùng đi đến nơi mà Junhyung đã chọn, đúng là khu phố dành cho giới trẻ, hàng quán đa dạng và có rất nhiều thứ từ đồ ăn uống đến trang phục, phụ kiện. Lúc này dù đã khuya rồi nhưng vẫn có khá nhiều bạn trả có mặt ở đây. Hai idol của chúng ta với mũ rồi khăn trùm kín đầu cũng thản nhiên đi dạo khắp nơi. Đồ ăn ngon thì cùng nhau nếm thử rồi thì đeo cho người kia những thứ phụ kiện dễ thương, trông họ chẳng khác gì một đôi tình nhân thực thụ.

– Vui thật đấy, không ngờ ở đây lại có nhiều thứ để chơi như vậy_ Sau khi đi dạo một lượt, thưởng thức hết mọi điều đặc biệt tại khu chợ Yuri đi ra vườn hoa gần đó tươi cười nói.

– Tặng cậu này_ Trong khi Yuri còn đang mải chỉnh lại mái tóc của mình thì Junhyung xuất hiện và đưa ra trước mặt cô một cái túi nhỏ. Cô nhìn anh ánh mắt lộ rõ vẻ ngạc nhiên, định hỏi lại thì anh đã nhét cái túi vào tay cô rồi nở một nụ cười thật tươi.

– Mở ra xem có thích không?_ Sau câu nói của Junhyung Yuri liền nhẹ nhàng mở cái túi ra và cô gần như không thể thốt nên lời nữa. Một cái kẹp tóc thôi nhưng thực sự nó khiến cô rất vui, món quà tuy nhỏ nhưng tấm lòng của người tặng nó lại lớn biết bao.

– Cám ơn cậu!

– Không có gì, chỉ cần cậu vui là được_ Nhìn Yuri như vậy Junhyung cũng phải mỉm cười, khuôn mặt cô lúc này trông thật đáng yêu quá.

Phịch...

– Làm ơn cho tôi xin lại quả bóng.

– Đây!

– Ơ... Junhyung, Yong Junhyung?

– Hả?_ Vừa thấy fan hâm mộ nhận ra mình Junhyung đã kéo tay Yuri chạy luôn, sao bỗng dưng lại bị phát hiện thế này. Hai người cứ thế chạy một lúc lâu nhưng đám fan kia vẫn đuổi theo ráo riết.

– Vào đây đi_ Nhìn thấy một góc khuất nhỏ Junhyung liền kéo Yuri vào đó ngay. Cái khe này vừa nhỏ vừa tối nên làm nơi trốn vô cùng hợp lí. Thế nhưng nó lại khiến cho mặt hai con người kia bỗng nhiên đỏ ửng lên. Đặc biệt là Yuri, khoảng cách giữa cô và Junhyung chẳng là bao cả, khi cô ngẩng lên thì môi cô sẽ chạm vào môi anh ngay. Yuri vì thế cứ cúi gằm mặt xuống trong khi Junhyung cũng cảm nhận được tình huống này nên đứng im không cử động gì luôn. Cả hai cứ trong tư thế ấy một lúc lâu, mãi đến khi bên ngoài không có âm thanh nào nữa họ mới thở phào nhẹ nhõm.

– Hình như họ đi rồi, chúng ta... _ Junhyung nhẹ nhàng nói và theo bản năng Yuri ngẩng lên để nghe cho rõ hơn. Và thế là môi cô đã vô tình chạm vào má Junhyung, một cái chạm đầy ngạc nhiên xen lẫn thẹn thùng. Sau khoảnh khắc khó xử Yuri lại cúi gằm mặt xuống ngay. Junhyung bước ra ngoài trước trong khi Yuri gần như vẫn chưa hết bối rối, sao mà tự dung cô thấy tim mình đập nhanh quá vậy.

– À... muộn rồi để tôi đưa cậu về_ Khi Yuri đi ra Junhyung liền nói ngay nhưng cô không hề đáp lại anh. Suốt quãng đường về dorm SNSD, bầu không khí giữa cả hai vẫn im lặng là chủ đạo. Chắc chắn là vì tình huống lúc nãy rồi, ôi mới gặp nhau có hai lần thôi mà đã bị thế này rồi, không khéo lần sau sẽ không có cơ hội gặp nhau nữa mất.

.
.
.
.

SNSD dorm

– Yuri, unnie mới đi đâu về vậy?

– À không có gì, unnie đi ngủ trước đây.

Yoona nhìn Yuri mà không giấu nổi vẻ kì lạ, đi đâu đến khuya mới về nhưng mà coi sắc mặt lạ lắm. Tuy thế cô cũng chẳng thể bận tâm thêm điều gì vì chuyện của cô đã ra đâu vào với đâu đâu. Cô nhớ anh, muốn được ở bên anh nhưng lại không có đủ can đảm để gọi cho anh. La sao chứ, rõ ràng anh vẫn đang là người yêu của cô, tại sao cô lại e ngại khi gọi cho anh. Cô có tư cách mà, anh thuộc về cô thì cô phải giành lại anh cho mình chứ. Ngồi yên sẽ chẳng có kết quả gì mà chỉ khiến cuộc tình giữa anh và cô thêm đi vào bế tắc mà thôi.

Nếu Yoona nằm trên giường trằn trọc không ngủ được vì chuyện với Nichkhun thì Yuri ở giường bên cạnh cũng chẳng khá hơn là bao. Nhưng nếu Yoona là vì chuyện tình cảm thì Yuri là vì chuyện gì đây. Chẳng lẽ là do chuyện lúc nãy với Junhyung sao. Cô không biết nữa nhưng cho đến lúc này vẫn cảm thấy có chút gì đó bồi hồi trong lòng. Lúc nhận được quà đã thấy cảm động lắm rồi nhưng khi đứng gần nhau trong cái góc đó cô mới thật sự thấy xao xuyến. Đặc biệt là khoảnh khắc khi môi cô bất ngờ chạm vào mặt anh, lúc ấy tim cô mới đập nhanh làm sao. Mà lạ quá, bây giờ sao nghĩ lại giây phút đó trong cô vẫn tồn tại một cảm giác y hệt thế này. Chuyện gì đang xảy ra đây, cô thế này là làm sao chứ, chẳng lẽ...? Không, không thể nào được, chắc chỉ vì đó là lần đầu tiên giữa cô và một chàng trai có sự tiếp xúc nên mới như vậy thôi. Chẳng có gì quá lạ lùng cả, tốt nhất là gạt bỏ sự việc ấy ra khỏi đầu và tiếp tục cuộc sống thôi. Càng nghĩ đến nó chắc cô sẽ lại càng phát điên lên mất.

.
.
.

– Dạ vâng oppa ngủ ngon!

Jessica cất điện thoại định trở về phòng ngủ thì Taeyeon đã xuất hiện ở bên cạnh nhìn cô chăm chú. Điều này khiến Jess thấy kì lạ vô cùng, cô cất tiếng hỏi ngay.

– Sao nhìn tớ ghê vậy, mặt tớ có gì à?

– Cậu và Donghae oppa vẫn ngại ngùng như thế sao?_ Chẳng để cô bạn tò mò thêm Taeyeon giải đáp luôn. Jessica thôi không nhìn cô nữa mà cũng chẳng nói thêm điều gì cả.

– Hai người thật là... có lẽ tớ lại phải nhúng tay vào thôi_ Câu nói của Taeyeon lại khiến Jessica phải quay ra nhìn cô nhưng lần này có vẻ Jess nắm vấn đề nhanh hơn.

– Định giúp chúng tớ sao, thôi đi, giải quyết chuyện của Yoona trước đã.

– Yoona tớ nghĩ ổn rồi, bây giờ phải đến cậu_ Taeyeon tự tin đáp.

– Cậu định sẽ làm gì vậy Tae?_ Jessica hỏi nhưng Taeyeon lắc đầu ra vẻ không tiết lộ được.

– Bí mật, rồi cậu sẽ biết_ Bị kid leader đẩy về phòng Công chúa chẳng thể hỏi được thêm điều gì cả, đành phó mặc cho cô bạn. Cô biết là giữa anh và cô vẫ còn tồn tại khoảng cách dù không thực sự nhiều nhưng nó đủ khiến tình cảm giữa cả hai không thể phát triển thêm. Cô có lẽ cần một người quân sư để giúp mối quan hệ này được thắm thiết như những gì thật lòng cô mong muốn.

.
.
.
.
.

– Sica, Sica mau dậy thôi!

– Ưhm... gì thế? Tae à...?

– Nhanh dậy đi.

– Sớm... vậy..., tớ buồn ngủ... lắm!

– Nhanh, Donghae oppa đang đợi kìa!_ Jessica dù vẫn còn đang rất muốn ngủ nhưng nghe Taeyeon nhắc đến tên Donghae đã ngồi bật dậy. Sau khi Jessica chuẩn bị xong hai cô gái nhanh chóng rời khỏi dorm, thêm một ngày nữa được nghỉ và hy vọng nó sẽ là một ngày thật tuyệt vời.

Tháng 11 thời tiết ngày nào cũng lạnh lẽo, hôm nay may mắn tuyết không rơi và trời có một chút nắng. Taeyeon có lẽ là người cảm thấy vui nhất vì kế hoạch của cô sẽ được thực hiện một cách trọn vẹn cũng nên.

.
.
.
.

– Đến đây là sao Tae, chúng ta sẽ làm gì?

– Ừ thì để..._ Taeyeon ngập ngừng chưa biết trả lời sao thì đúng lúc đó Wooyoung xuất hiện, cô liền vui vẻ nói luôn_ Hẹn hò chứ sao!

– Hẹn hò à? Nhưng tớ đi hẹn hò cùng với hai người ư, cậu không thấy vô lí à?_ Jessica vẫn chưa hiểu chuyện gì cả.

– Ai bảo cậu sẽ đi một mình, còn Donghae oppa nữa mà_ Taeyeon vừa dứt lời thì Donghae đến, hôm nay anh mặc nguyên một bộ đồ thể theo và bất ngờ sao khi nó lại trùng với màu chiếc áo phao Jess đang mặc. Chính vì lẽ đó mà Công chúa tỏ ra ngại vô cùng khi Taeyeon và Wooyoung cứ nhìn cô tủm tỉm cười.

– Xin lỗi vì đến trễ, mọi người không đợi lâu chứ?

– Vừa kịp Donghae oppa à_ Taeyeon tươi cười nói_ Chúng ta mau đi thôi nhỉ?

Bốn người sau đó cùng nhau đi vào công viên Lotte World và tham gia các trò chơi. Là idol thật đấy nhưng nhờ hóa trang khéo léo nên gần như không có một ai nhận ra họ cả. Taeyeon và Wooyoung đi bên nhau tay trong tay thật hạnh phúc, lâu lắm rồi họ mới có thời gian rảnh như vậy. Tất cả là nhờ HaeSica couple, nếu không có hai người đó chắc cả hai cũng không được thế này đâu. Nhưng nếu như WooTae couple rất thân mật thì HaeSica lại hoàn toàn ngược lại, cả hai đi bên nhau nhưng cứ ngượng ngùng sao ý. Hình như dư âm của buổi tối lần trước vẫn chưa thoát ra khỏi tâm trí họ và vì thế mà cả hai lại càng ngại hơn.

– Chúng ta vào nhà ma đi_ Sau khi chơi một loạt các trò chơi Taeyeon dường như vẫn chưa chán nên đề nghị đi vào nhà ma nữa. – Mà thật ra là cô muốn giúp Jess chứ đâu có thiết tha gì trò này.

– Hả? Thôi tớ sợ lắm_ Jessica phản đối ngay.

– Sợ gì chứ, có Donghae oppa đi với cậu mà_ Taeyeon nhíu mày nhìn bạn_ Hẹn hò mà không chơi trò này thì mất hay đó.

Nói xong Taeyeon liền chạy đi mua vé luôn, Jessica thực lòng đâu có muốn vào nhưng Donghae cũng không nói gì nên cô đành nhắm mắt đưa chân vậy. Vào nhà ma rồi WooTae couple đi trước, HaeSica couple đi sau. Ban đầu khoảng cách giữa hai đôi còn rất gần nhưng về sau thì HaeSica gần như bị tụt lại vậy. Do Jessica quá sợ hãi nên cả hai đã không thể đi nhanh hơn được. Khi đến cánh cửa thứ hai thì có tiếng "rầm" liền sau đó một con ma với bộ mặt be bét máu, quần áo trắng rộng thùng thình xông ra. Jessica giật mình ngồi thụp xuống đất, nước mắt bỗng nhiên rơi xuống liên tiếp. Donghae vội lại chỗ cô ngay, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.

– Oppa em sợ lắm!

– Sica đừng sợ, có anh ở đây rồi.

– Mau mau quay lại đi em không đi nữa đâu_ Jessica vẫn không ngừng khóc, Donghae từ từ buông cô ra, nhìn cô ánh mắt trìu mến.

– Nghe anh nói này Sica, em tin tưởng anh chứ?

– Dạ!

– Vậy thì hãy nắm lấy tay anh, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả_ Nước mắt Jessica đã thôi rơi, cô nhìn Dongahe đầy cảm động. Đúng rồi tại sao cô lại phải sợ khi bên cô lúc này đã có anh, chàng trai quan trọng nhất với cô. Chỉ cần có anh ở bên là đủ rồi, anh sẽ là chỗ dựa vững chắc nhất dành cho cô. Nghĩ đến đây Jessica liền lau vội những giọt lệ còn vương trên má nhìn Donghae mỉm cười.

– Chúng ta mau đi thôi oppa_ Donghae nắm thật chặt tay Jessica, dẫn cô đi qua nốt những cánh cửa còn lại của nhà ma. Dù có những con ma bất chợt xông ra thì Jess cũng không còn cảm thấy sợ hãi nữa vì lúc này đây cô biết đã có người có thể khiến cho cô tin tượng trọn vẹn.

Về phần Wooyoung với Taeyeon, hai người đã ra khỏi nhà mà từ lâu nhìn HaeSica couple mà không giấu được niềm vui. Buổi đi chơi này chẳng phải là quá tuyệt vời sao, HaeSica đã tiến thêm được một bước để tình cảm thêm gắn bó mà. Còn hai người thì cũng có cơ hội hâm nóng lại tình cảm sau bao ngày xa cách.

– Chơi đủ rồi bây giờ chúng ta đi ăn trưa nha_ HaeSica vừa đi ra Taeyeon đã đưa ra trước mặt cả hai một túi đồ_ Của hai người đây.

– Tae, là gì vậy?_ Jessica hỏi lại ngay.

– Đồ ăn, tớ tự làm không biết có ngon không nhưng hãy vui vẻ nhé_ Taeyeon vội giải thích_ Bọn tớ đi trước đây.

– Này, thế là sao?_ Công chúa vẫn chưa rõ đầu đuôi tai nheo ra sao.

– Hẹn hò đôi nhưng cũng phải có không gian riêng tư chứ, có thể hai người không cần nhưng bọn tớ rất cần_ Taeyeon nói rồi kéo Wooyoung đi luôn để Jessica và Donghae đứng đó nhìn nhau. Mà đúng là mỗi đôi cũng cần có khoảng thời gian riêng thật, đi với nhau mãi cũng không hay. Donghae sau đó liền nắm tay Jessica và cùng cô đi đến một nơi thật yên tĩnh dùng bữa trưa như những gì Taeyeon đã căn dặn.

.
.
.
.

– Ngon không anh?

– Ưhm... cũng tạm được_ Khuôn mặt Taeyeon đang vui vẻ bông nhiên xị xuống ngay khi Wooyoung chê đồ do cô nấu. Cô chán nản quay đi chẳng muốn nói nữa, Wooyoung thấy vậy liền dỗ dành.

– Đáng ra thì nó rất ngon nhưng tại phải chia sẻ với người khác nên anh thấy không thích.

– Hả, anh đang ghen đấy à?_ Nghe người yêu nói Taeyeon vội quay lại hỏi luôn.

– Không phải ghen, em là người yêu anh nên đồ em nấu chỉ có anh được thưởng thức thôi hiểu chưa?_ Wooyoung nựng má Taeyeon giải thích.

– Em biết rồi nhưng anh kêu tạm được mà cũng ăn hết rồi kìa, ăn sang cả phần của em nữa_ Taeyeon cũng không vừa khi bắt bẻ lại Wooyoung.

– Anh nói đùa mà, đồ người yêu anh nấu sao lại không ngon chứ_ Câu nói của Wooyoung khiến Taeyeon mỉm cười sung sướng. Ngẫm lại cũng lâu quá rồi cô không được ở bên anh như thế này, không được nấu đồ cho anh ăn. Thời gian qua cả hai đều bận rộn nên không thể dành nhiều thời gian cho nhau nhưng bây giờ thì khác, cô sẽ trân trọng giây phút này và sẽ làm mọi thứ để người cô yêu được hạnh phúc. Với cô chỉ cần anh luôn cười thì cô đã vui lắm rồi.

.
.
.
.

– Tae làm đồ ăn cũng được oppa nhỉ?

– Ừ khá ngon đó.

– Oppa, sao ngon mà lại không ăn mấy ?_ Jessica thắc mắc.

– Vì đây đâu có phải do bạn gái anh nấu_ Câu trả lời của Donghae làm Jessica đỏ mặt ngượng ngùng không dám nhìn anh nữa_ Sica, về sau anh muốn ăn đồ do em làm, em sẽ làm cho anh chứ ?

– Dạ nhưng có lẽ sẽ không ngon đâu oppa.

– Không sao với anh thì cứ em làm là ngon rồi_ Donghae lại gần ngồi cạnh Jessica, anh cầm lấy tay cô chân thành nói_ Mà từ nay đừng dùng kính ngữ nữa nhé, anh không thích vậy đâu.

Jessica gật đầu rồi đột nhiên ôm chầm lấy Donghae, giây phút này cô thực sự cảm thấy hạnh phúc đang vây quanh mình. Được gần bên anh, được anh quan tâm chăm sóc cô đã mơ về những điều này từ rất lâu rồi. không biết sao nữa nhưng bên anh cô có cảm giác rất yên bình, anh như bầu trời đêm đang bao bọc lấy vì sao nhỏ bé là cô vậy. Khi vì sao ấy cô đơn lẻ loi nhất thì luôn có bầu trời ở bên cạnh an ủi, sẻ chia. Khi vì sao ấy tỏa sáng rực rỡ thì bầu trời dù chỉ âm thầm dõi theo nhưng trong đó vẫn luôn tồn tại một thứ tình cảm nồng ấm. Cô biết ơn anh vì đã đồng ý làm người yêu cô, đồng ý chăm sóc cho một cô gái không biết thể hiện tình cảm của mình như cô. Cô rất trân trọng điều này vì cô yêu anh nhiều hơn những gì cô có thể nói ra. Từ nay khi cả hai đã thân thiết hơn rồi thì sẽ cố gắng để cho anh biết là cô yêu anh nhiều như thế nào.

– Sica, em đang nghĩ gì vậy ?_ Donghae hỏi Jessica khi cả hai đang ngồi phơi nắng dưới bãi cỏ. Đầu tựa vào vai Donghae, khép hờ mi mắt Jessica tận hưởng bầu không khí lãng mạn nhưng vẫn cất tiếng nhẹ nhàng.

– Đâu có, ở bên anh em chẳng muốn suy nghĩ gì cả_ Câu nói của Jessica khiến Donghae mỉm cười, anh kéo cô sát vào người mình hơn rồi lạ hỏi.

– Anh cũng vậy đó nhưng Sica, nếu chuyện của chúng ta bị phát hiện thì sao?

– Hả, sao anh lại hỏi vậy ?_ Jessica ngồi thẳng dậy nhìn bạn trai ánh mắt lộ rõ sự ngạc nhiên nhưng rồi chẳng đợi anh trả lời, cô lại tựa đầu vào vai anh nhỏ nhẹ nói.

– Nếu là lúc trước có thể em sẽ sợ nhưng bây giờ thì em sẽ chấp nhận, như Taeyeon và Wooyoung chẳng phải cũng rất tốt sao ?

– Cám ơn em nhiều lắm.

– Em phải là người nói câu cảm ơn mới đúng_ Jessica nắm lấy tay Donghae chân thành nói_ Cám ơn anh vì đã yêu em, em chỉ cần anh thôi, được ở bên anh thì chuyện gì em cũng có thể vượt qua được.

Nghe những lời Jessica nói Donghae cảm thấy rất vui, anh không phải muốn thử cô mà chỉ đột nhiên nghĩ về điều đó thôi. Đều là idol, yêu nhau có thể sẽ giúp nhau bớt áp lực nhưng nếu không cẩn thận rất dễ bị phát hiện. Nếu được như Wooyoung với Taeyeon thì chẳng có gì để nói nhưng giống như Jonghyun với Shin Sekyung thì anh sợ lắm. Jessica trông vậy thôi, dù vẻ bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong cô anh biết cô sẽ không thể chịu được những đả kích từ fan. Anh không muốn cô phải buồn, phải rơi lệ vì như vậy anh cũng đau đớn không kém. Dù bây giờ có như thế nào, dù có phải gặp sóng gió lớn đến đâu anh cũng sẽ cố gắng bảo vệ cô, để cho cô được hạnh phúc. Nụ cười của cô chính là cuộc sống của anh.

– Sica mau đi thôi.

– Đi đâu vậy anh ?

– Đến một nơi mà chỉ có anh và em.

.
.
.
.

– Anh biết chọn thật đấy, phim này hay quá.

– Ai chứ, người yêu em chọn mà lại.

– Hi hi anh giỏi, thưởng cho anh miếng bỏng ngô nè.

– Anh thích thưởng bằng cách này cơ !

Chụt !

– Anh...

Suỵt...

– Yên lặng nào, cho mọi người còn xem phim nữa.

– Ơ... xin lỗi ạ !

– Vào rạp xem phim tối om rồi còn bày đặt đeo kính râm, chả hiểu giới trẻ thời nay thế nào nữa.

– Dạ xin lỗi ạ !

Taeyeon và Wooyoung rối rít xin lỗi rồi quay qua nhìn nhau cười đầy khó xử. Lâu lắm rồi mới cùng nhau đi xem phim, lại xem được một bộ phim hay nên cả hai cứ huyên thuyên mà quên mất mình đang ở nơi công cộng. May là chưa có nói quá nhiều nếu không chừng lộ hết thân phận mất. Đi giữa chỗ đông người thế này dù có cải trang thì vẫn không thể tránh khỏi bị để ý, đặc biệt là ăn nói lộ liễu như vừa rồi. Lát sau để tránh bị phát hiện Wooyoung và Taeyeon đã rời khỏi rạp trước khi xuất chiếu phim hết. Cả hai kết thúc một ngày hẹn hò lãng mạn bằng bữa ăn tối tại nhà hàng quen thuộc.

– Anh lúc nãy lộ liễu quá nha, bị phát hiện thì sao đây ?

– Hì, tại anh yêu em quá mà !

– Thôi đi, anh lúc nào cũng vậy không à ?

Taeyeon và Wooyoung vui vẻ nói chuyện cùng với nhau trong khi chờ bữa tối được dọn ra. Dưới ánh nến lung linh, trong một không gian ấm áp và lãng mạn, Wooyoung và Taeyeon cùng nhau thưởng thức những món ăn Pháp ngon tuyệt. Họ nói cười, đút cho nhau ăn như những gì họ vẫn thường làm. Sự quan tâm của cả hai dành cho nhau là điều luôn được thể hiện, có cảm giác họ sẽ không bao giờ ngừng làm như vậy cho đến khi họ không còn yêu nhau nữa.

– Em no rồi chứ?_ Wooyoung ân cần hỏi người yêu khi cả hai vừa dùng xong bữa chính.

– Vâng, cảm ơn anh nhiều lắm_ Taeyeon mỉm cười đáp lại.

– Tae à, anh luôn muốn được ở bên em thật lâu, được quan tâm đến em thật nhiều, được bảo vệ cho em và được yêu em mãi mãi_ Wooyoung bỗng nhiên cầm lấy tay Taeyeon, đôi bàn tay nhỏ nhắn mà anh đã luôn cần nó mỗi khi gặp khó khăn. Anh nhìn cô, cất giọng thật nhẹ nhàng và ấm áp.

– Em là người con gái quan trọng nhất cuộc đời anh, anh sẽ chỉ yêu duy nhất mình em thôi.

Nghe những lời nói của Wooyoung Taeyeon trong lòng thấy vui lắm, tim cô đập rộn ràng hẳn lên. Dù đây không phải là lần đầu anh nói những câu như vậy nhưng không hiểu sao cô lại thấy lần này thật đặc biệt, anh hình như có ẩn ý gì đằng sau nó vậy.

– Anh cũng là người vô cùng quan trọng với em, em vui vì được làm người yêu của anh.

– Nếu vậy hãy hứa là sẽ không rời xa anh nhé, dù có chuyện gì xảy ra chúng ta vẫn sẽ ở bên nhau và vượt qua tất cả_ Wooyoung vẫn nhìn Taeyeon thật trìu mến, điều này khiến cô có đôi chút kì lạ nhưng vẫn nhanh chóng gật đầu. Được yêu anh, được ở bên anh là niềm hạnh phúc vô bờ của cô, cô sẽ không bao giờ dễ dàng từ bỏ nó cả.

– Tae, anh có một thứ muốn trao cho em!_ Sau khi nhận được cái gật đầu từ Taeyeon, Wooyoung liền lấy ở trong túi ra một chiếc hộp xinh xắn màu đỏ. Anh mau chóng giở nó ra, là một chiếc lắc tay với rất nhiều hình trái tim.

– Anh đã mua nó từ trước khi debut, dự định khi nào gặp được người con gái anh yêu nhất thì sẽ tặng cho người đó.

– Tham gia vào giới showbiz anh không nghĩ rằng mình có thể tìm được tình yêu đích thực nhưng thật may mắn là ông trời đã cho anh gặp được em.

– Quãng thời gia hai ta bên nhau anh thấy rất vui và hạnh phúc, chính vì thế anh muốn kéo dài nó thật lâu.

– Hôm nay anh tặng em chiếc lắc tay này, nó chính là vật đính ước giữa hai ta, là minh chứng cho tình yêu anh giành cho em.

Wooyoung vừa dứt lời đã bước ngay đến chỗ Taeyeon, anh cầm tay cô lên và đeo chiếc lắc vào đó. Trong bầu không khí có phần lãng mạn và ý nghĩa thế này mà sao nước mắt Taeyeon cứ tuôn rơi không ngừng vậy. Những giọt nước mắt long lanh, ngọt ngào đọng lại trên gương mặt xinh đẹp của cô thật lâu. Là vì anh, chỉ có anh mới khiến cô dù đang ở trên đỉnh cao của sự hạnh phúc cũng vẫn phải rơi lệ. Anh lúc nào cũng khiến cô bất ngờ, cũng đem lại cho cô những niềm vui tột cùng. Cô còn mong gì hơn đây khi chàng trai tuyệt vời nhất đã là của cô rồi.

– Đừng có khóc chứ, em khóc trông xấu lắm đấy_ Wooyoung lau nước mắt cho người yêu, nhìn cô ánh mắt đầy yêu thương.

– Thì tại anh cả, lúc nào cũng khiến em vui quá mà khóc_ Taeyeon nũng nịu nói.

– Anh yêu em Tae à!

Wooyoung sau câu nói liền đưa mặt mình lại gần mặt Taeyeon hơn, rồi bắt đầu đặt lên môi cô những nụ hôn. Thật dài và thật sâu, cả hai cùng nhau đắm chìm trong men say hạnh phúc. Một bức tranh tình yêu đẹp đẽ đang được vẽ lên ngay trong gian phòng này, tác giả của nó không ai khác mà chính là cặp đôi WooTae. Tình yêu họ dành cho nhau thật đáng ngưỡng mộ và khiến cho người ta phải cảm thấy ghen tỵ. Mọi lúc mọi nơi đều nghĩ về đối phương, trái tim lúc nào cũng hướng về người kia. Dù có sóng gió nào xảy ra thì tình yêu bền chặt này chắc chắn sẽ giúp cả hai đứng vững.

– Rồi một ngày Jang Wooyoung sẽ lấy Kim Taeyeon làm vợ!

Rời nhau sau một nụ hôn nồng nàn và say đắm, Wooyoung nói nhỏ vào tai Taeyeon khiến cô bẽn lẽn nhìn anh, hai má bỗng dưng đỏ ửng lên. Thấy vẻ mặt người yêu Wooyoung chỉ cười thôi, lời đã nói ra anh sẽ thực hiện bằng được.

.
.
.
.

– Oa, hoàng hôn đẹp quá!

– Em thấy sao, nơi này ngắm hoàng hôn đẹp nhất Seoul đó_ Donghae mỉm cười lại gần Jessica và cùng cô ngắm mặt trời lặn.

– Em thấy mọi người hay đến sông Hàn nhưng sao anh lại biết được chỗ này vậy?_ Jessica quay sang người yêu thắc mắc.

– Này, dù anh có biệt danh Cá ngố nhưng vấn đề này thì không ai hơn được anh đâu_ Donghae kéo Sica lại gần mình hơn_ Đi chơi với bạn gái anh phải chọn chỗ thật tuyệt chứ.

– Mà không biết lúc này Tae đang làm gì nhỉ, em thấy tò mò quá!_ Đang vui vẻ ngắm hoàng hôn Jessica bỗng dưng nhắc đến Taeyeon và điều này hình như khiến Donghae không vui cho lắm. Anh quay qua nhìn cô nhưng không nói gì cả.

– Anh sao vậy, không vui khi em nhắc đến Tae à?_ Jessica tinh ý nhận ra sự khác thường từ Donghae, cô vội hỏi anh ngay.

– Chứ sao nữa, chúng ta đang đi hẹn hò mà, nhắc đến hai người họ làm gì.

– Em xin lỗi, chỉ là em không biết nên nói gì_ Jessica nhìn Donghae ánh mắt dễ thương nhất có thể, giọng cô cũng tỏ ra hối lỗi.

– Anh không giận em đâu, anh chỉ muốn khi hai chúng ta ở bên nhau thì chỉ nói chuyện của chúng ta thôi.

Donghae xoay người Jess đối diện với mình, anh nhìn cô ánh mắt tràn ngập tình yêu. Điều này khiến Jessica có phần bối rối, cô mau chóng cúi mặt xuống nhưng không kịp nữa rồi khi tay Donghae đang dần nâng cằm cô lên. Một thứ cảm xúc thật lạ lúc này đang bao trùm lấy Jessica, tim cô đập nhanh dữ dội. Khi khuôn mặt Donghae đang ngày càng gần hơn thì cùng lúc đó Jess cũng cảm nhận được ngày càng rõ rệt nhịp tim của mình. Và khi môi anh bắt đầu chạm vào đôi môi nhỏ xinh của cô, con tim Jessica như muốn ngừng đập vậy. Lần đầu tiên giữa cô và một người con trai có sự tiếp xúc như vậy, cô không biết nên diễn tả như thế nào nữa. Hồi hộp có, lo lắng có, ngại ngùng cũng có nhưng rồi tất cả những thứ đó đã phải nhường chỗ cho một thứ cảm giác duy nhất. Đó chính là hạnh phúc, sự chân thành và ngọt ngào của Donghae khiến Jessica được đắm chìm trong tình yêu thật lâu.

Khi cả hai nhẹ nhàng rời nhau ra, nét bối rối vẫn còn vẹn nguyên trên gương mặt Jessica và điều này khiến Donghae phải bật cười.

– Cô gái của anh, sao mặt em vẫn còn đỏ vậy?

– Hả... còn đỏ lắm sao anh?_ Câu nói của Donghae làm Jessica vội vàng đưa tay lên hai má mình. Hơi nóng vẫn còn, thậm chí nó còn nóng hơn khi hai bàn tay Donghae chạm vào ngay sau đó.

– Có cần anh làm bác sĩ chữa trị giúp em không?

– Bác sĩ, anh sẽ chữa như thế nào?

Jessica ngạc nhiên hỏi người yêu nhưng anh không đáp lại cô nữa mà thực hành luôn. Lại thêm một nụ hôn, lại vẫn là sự nồng ấm và ngọt ngào, Donghae đã khiến Jessica bị cuốn vào cảm giác yêu thương mà không muốn rời ra vậy. Cả hai đứng đó và thả hồn vào nụ hôn thật say đắm. Không còn sự bẽn lẽn hay ngượng ngùng như ban đầu nữa mà thay vào đó là sự mãnh liệt và nồng nàn. Khi hai con người yêu nhau, nụ hôn có thể coi là bằng chứng rõ nhất cho tình yêu của họ. Nụ hôn giúp kết nối hai tâm hồn, giúp thể hiện tình cảm và giúp những người yêu nhau đến gần với nhau hơn. Tất cả những ý nghĩa đó đều đã xuất hiện với Donghae và Jessica, vậy nên hãy mong chờ thêm những khoảnh khắc thật đẹp của họ nhé vì HaeSica bây giờ đã chính thức là HaeSica couple rồi.

– Thế nào cô gái của anh, tài chữa bệnh của anh em thấy sao?_ Buông Jessica ra rồi Donghae cất tiếng hỏi.

– Hứ em thấy không ổn, mặt vẫn đỏ lắm anh à!

– Ô, vậy để anh chữa tiếp nhé!_ Donghae đề nghị nhưng Jess đã phản đối ngay.

– Thôi để khi khác, em muốn để như vậy cơ.

– Sica, anh yêu em!

– Anh muốn chăm sóc và bảo vệ em mãi mãi, anh hứa sẽ làm tất cả mọi thứ để giữ cho nụ cười luôn trên môi em.

– Hãy tin tưởng vào anh nhé, nắm thật chặt tay anh không rời và rồi hai ta sẽ cùng nhau bước đi trên con đường hạnh phúc.
Donghae nghiêm túc nhìn Jessica nói, anh yêu cô rất nhiều và vì thế muốn làm tất cả cho cô. Một khi đã làm người yêu của cô rồi thì anh sẽ không bao giờ để cô phải buồn khổ cả.

– Em tin vì em cũng rất yêu anh! Jessica cầm lấy tay Donghae nhỏ nhẹ nói. Cô mỉm cười thật tươi sau khi thấy nụ cười của anh, cười như để che đi những cảm xúc trong lòng. Cô muốn khóc, muốn rơi lệ vì những điều anh nói nhưng cô đã phải kiềm lại. Cô chẳng phải đang rất hạnh phúc sao, cớ chi lại để nước mắt rơi, cô phải cười chứ, cười thật nhiều vì anh, chàng trai quan trọng nhất với cô.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro